BIỂN HOÀNG HÔN
Biển nắng hoàng hôn đã nhuộm vàng
Ta ngồi xếp lại chuỗi đời hoang
Vần thơ ước lệ sầu trăn trở
Chén tửu cầm hơi giữ muộn màng
Sợ khoảnh mây buồn che kín ngõ
Lo màn gió lạnh phủ đầy khoang
Thì xuân cũng phải rời xa bướm
Giữa bóng chiều mơ mảng nhện choàng ./.
LCT 17/01/2020
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
HỎI LÒNG
Ngoài hiên vạt nắng trải hanh vàng
Tự hỏi xuân còn trắng ngõ hoang
Đã mấy mùa hoa tình bỏ hẹn
Rồi bao tháng hạ nghĩa quên màng
Đêm tìm chén rượu càng non cảnh
Buổi nhặt hiên chiều mãi trống khoang
Gói mảnh đời chôn triền mộng lỡ
Hoàng hôn phủ bạc khói sương choàng..!
NL17/01/2020
*****
Loan Nguyen
BÓNG ĐÊM
Vườn khuya ảm đạm ánh trăng vàng
Sóng vỗ quanh bờ bãi vắng hoang
Nẻo cũ mây tràn mưa lác đác
Đường xưa lá rụng khói mơ màng
Chao làn nước bạc mờ giăng bến
Đảo cánh mưa hồng lạnh vỡ khoang
Nếu phải tình như mùi nắng thoảng
Thì em giáng mộng giữa sương choàng/
NPP 17/01/2020
*****
Hoàng Hải
KỶ NIỆM XƯA
(Ngdt, tập danh)
HỒI nao giữ được ánh trăng vàng
MẮC CỠ rơi hoài ngập nẻo hoang
Dỗi Hạ LAN dầy tim chẳng thức
SẦU ĐÔNG giải khắp não đâu màng
SAO vừa phẳng phất buồn trong dạ
Chắc đã MƠ mòng ập giữa khoang
Điểm NHÃN trời khuya dìu dịu sáng
Kìa MÂY trải lối rộng đêm choàng.
Hải Hoàng
*****
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét