VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2019

CHÁN

CHÁN


Tơ lòng bỗng rối tựa nùi len
Thiết tưởng đời như trũng ruộng phèn
Rã gối bao mùa nên tủi đọng
Đau mình mấy độ hẳn sầu nhen
Vì trăng để gió buồn bên cửa
Bởi mộng làm thơ úa giữa đèn
Cuộc tửu chưa tàn sân bãi vắng
Ta cùng lũ mọt cứ nằm chen ./.

LCT 06/07/2018
BÀI HOẠ :
*****
NẢN...!

Nghĩ cảnh bên trần rối tựa len
Đời nhơ nhớp bẩn dậy hơn phèn
Manh tình đã chín thằng kia trộm
Chút nghĩa chưa mềm quỷ nọ nhen
Chỉ tiếc ngàn đêm ngồi luyện chữ
Rồi đau vạn buổi ráng chong đèn
Vườn xưa bóng nguyệt lòn qua phủ
Hận hở khe lồng bãi gió chen..!

NL06/07/2019
*****
TÂM TƯ

Đứng dõi mưa buồn cảnh tối len
Nhìn quanh đám ruộng nhiễm hơi phèn
Đau lòng thấy mẹ còng lưng đẩy
Nát bụng vì anh cúi mặt nhen
Vẫn bóng mây tàn chao trước cửa
Và cơn gió thổi ngả thân đèn
Em ngồi dệt mãi vần thơ cuối
Những vết đau đời cứ lấn chen/

NPP 06/07/2019
*****
Dư Âm
NGẪM!
Nẫu phải mang quần áo dạ len,
Lần qua thửa ruộng lắm chua phèn!
Đông tràn tủi xót bùn vây đọng,
Hạ trải đau buồn đất nhão nhen!
Có bữa ê chề loang tận cửa,
Nhiều hôm chán nản loãng ngang đèn!
Đêm sầu tửu cạn trên đồi vắng,
Ngẫm tội cho đời cảnh lấn chen!!!
*****
BƯỚC LẦM
Oblivion
***

Ảo mộng lên đời đã ngấm len
Rồi khinh xứ sở ngập chua phèn
Lao về phố thị niềm mong ủ
Lạc ở đô thành nỗi khát nhen
Cứ tưởng là công xòe vũ điệu
Nào hay chỉ đóm tuẫn thiêu đèn
Ôi người thục nữ mùa xuân trước
Giữa mắt ru tình tủi nhục chen.

Oblivion Thach

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét