TAN VỠ
Ao tình đục nước đủ mùi tanh
Cạn đáy còn chi phải giữ dành
Đắng mộng khi vần thơ rã mảnh
Cay đời lúc mẻ rượu sầu canh
Vườn hoa thuở nọ người ươm nhánh
Ngõ trúc giờ đây họ tỉa cành
Để gió đông buồn rơi đọng rãnh
Hương tàn lạc nẻo rớt từng manh ./.
LCT 08/12/2018
BÀI HỌA :
*****
VỤN VỠ
Bên đời nếm đủ những nồng tanh
Cuộc lữ hoài vương mải miết giành
Khép lại tâm hồn trơ rũ mảnh
Chôn rồi trí não chạnh nhàu canh
Chồi kia lặng lẽ rời buông nhánh
Liễu đó đìu hiu rụng bỏ cành
Hỏi bậu thương còn nơi góc rãnh
Ôm sầu vụn vỡ nát tàn manh
*****
XEM LÀ GIẤC MƠ
Họa nguyên vận
Vẫn muốn không làm bẩn đục tanh
Đành buông nhượng lối thuở yêu dành
Cho người giữ mộng còn tươi mảnh
Để bạn ươm tình mãi thắm canh
Nợ cũ chưa đền nơi trẩy nhánh
Niềm xưa sẽ trả chốn vun cành
Tơ chùng rối cuộn khơi ngàn rãnh
Hẳn biết đâu là chỗ tạo manh..!
NL07/12/2018
*****
NGẪM ĐỜI
Nghĩ chuyện trên đời thấy tưởi tanh
Quyền cao, bổng lộc vẫn tranh giành
Chèn nhau áo nhặt gom từng mảnh
Ép bạn tiền thu giữ đủ canh
Quả đã bòn xong người chặt nhánh
Nhân vừa lượm hết gã cưa cành
Chuyên làm chẳng sợ điều ranh mãnh
Để những ai buồn...gặp chiếu manh./.
_________Huan Tran 08-12-2018
*****
TÂM SỰ BUÒN
Mặt nước chao hồ đã hết tanh
Hồn trăng rọi bóng đám mây dành
Bên dòng thác vọng chuông hồi nhịp
Cạnh bãi sương lùa trống điểm canh
Khắc khoải cung đàn rơi giữa bến
Đìu hiu đoản nhạc níu trên cành
Em ngồi mộng mị cùng thu chết
Sực tỉnh ôm choàng tối vỡ manh/
NPP 08/12/18
*****
HƯƠNG NỒNG
Giao cổ đối
Biển nghĩa khơi nguồn hiếm vị tanh
Ghềnh sông quyết cuộn hả hê dành
Con thuyền cặp bến chan hòa cảnh
Khắc giữ nơi lòng mộng điểm canh
Nụ khảm mùi thơm lừng mãi nhánh
Mầm vươn ánh đỏ đượm luôn cành
Xuân choàng phủ ấm xua mùa lạnh
Sẽ kết duyên nồng chẳng vụn manh.
08/12/2018
Phạm Triều Hải
*****
Dư Âm
RÃ VẠN MANH!
Vẩn đục nhưng giờ nước đỡ tanh,
Vì lo sợ hết phải luôn dành!
Bao lần ghé lại sầu trăm mảnh,
Lắm bận ra về khổ mỗi canh!
Lặng lẽ trong vườn phang cả nhánh,
Trầm ngâm trước ngõ bẻ luôn cành!
Đông tràn mấy trận mưa đầy rãnh,
Khắc khoải tâm lòng rã vạn manh!!!
*****
Hải Hoàng
PHONG TRẦN
Nhuộm máu đôi lần cũng chả tanh
Từng phen đảo trận vẫn luôn dành
Chê cười thế tục lòng tan mảnh
Chế giễu dương trần lệ phủ canh
Cảnh xót xa đày ghim thẫm mạch
Chiều đau đớn dậy phủ meo cành
Duyên đời ngược lối hoài gian mãnh
Lữ quán đêm về chẳng một manh.
Hải Hoàng
*****
Lê Ngọc Dũng
VẦN THƠ CHẾT
Tiếc chuỗi thơ hồng ủ vị tanh
Còn đâu giá trị chẳng ai dành
Như người giã biệt đau từng mảnh
Tựa kẻ chia lìa xót những canh
Để vạn lời hay chìm dưới rãnh
Làm trăm ý đẹp ngủ trên cành
Ta buồn ẩn nấp sau rừng lạnh
Giữ khúc tiêu sầu thật mỏng manh.
Tg: Lê Ngọc Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét