THIẾU TẾ NHỊ
Để lỡ lời khen trước mặt chồng
Nên đành nhận lấy chuỗi cuồng phong
Thầy khuyên dẫu mến đành câm họng
Mẹ bảo dù thương cũng nén lòng
Thẳng bụng xin mời qua bãi trống
Xiêu tình hẹn đến chỗ đồng không
Ngồi đây mặc cả làm sao sống
Ghét phải chiều ai bẽ mặt rồng ./.
LCT 10/07/2018
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
BỎ ĐÓI
Từng đêm tới cữ gọi tên chồng
Bữa giảm khi trồi giống tựa phong
Thấy lão nhà bên thèm hả họng
Nhìn anh ngõ cạnh khát rung lòng
Hôm đòi cứ ngủ nghe buồn lắm
Buổi muốn lo nằm nghĩ hận không
Mộng thuở ban đầu hâm ngỡ nóng
Mà nay trở mặt dám xâm rồng..!
NL10/07/2018
*****
Dư Âm
GIỐNG NHƯ RỒNG...!
Thường ra bậu cửa ngóng trông chồng,
Lắm bận thu về cảnh vũ phong!
Ủ rũ bao ngày nghe đắng họng,
Sầu lo mỗi buổi thấy đau lòng!
Bơ phờ mãi đợi bên vườn trống,
Mỏi mệt luôn chờ giữa bến không!
Bởi lẽ mong cùng chung cuộc sống,
Từ nay sẽ đẹp giống như rồng!!!
*****
Đinh Vĩnh Long
NHỊN
Nhiều đêm thấy mụ dỗi ông chồng
Lão ấy đâu thèm nổi vũ phong
Mặc buổi than gào như cháy họng
Rồi hôm mắng chửi tựa thiêu lòng
Căm hờn tạm ngủ nơi bàn trống
Tức giận ra nằm chỗ chiếu không
Nhẫn nhục cho đời yên để sống
Dù khi Quỷ cái tự xưng Rồng
*****
Tòng Trần
NỔI TRẬN PHONG
Vì sao ả lại nỡ chê chồng
Gã tức đêm về nổi trận phong
Nã xác bà ra chèn cổ họng
Đè thân mụ xuống xẻ tim lòng
Xưa tình chẳng trọn hồn luôn trống
Trước nghĩa chưa tròn dạ chỉ không
Bởi tại gia đinh nên mãi sống
Còn chi kỷ niệm với duyên rồng.
10/7/2018.
*****
Bài đối họa
KHÔNG THỂ
(nđt-ltvt-ntvv-bvđâ)
Chẳng lẽ người quên việc quý chồng
Nhân tình cũng chỉ cái bình phong
Đừng mơ ở đó duyên tràn họng
Chớ nghĩ về đây mộng khẳm lòng
Họ vẫn căn nhà khoang cửa trống
Em còn bếp lửa cạnh nồi không
Đường tơ vốn dĩ làn sương mỏng
Mãi vậy mà thôi khó chuyển rồng ./.
LCT 10/07/2018
*****
Dinh Tuan Minh
NHÙNG NHẰNG
Từng khuyên giữ miệng bớt la chồng
Bởi giận lâu ngày sẽ nổi phong
Chớ để ba rầy thêm rát họng
Đừng cho mẹ trách nữa đau lòng
Hình như khóc dỗi sau nhà trống
Chắc đã than hờn trước ngõ không
Lại phải buông lời vui để sống
Đời như vạt khói đuổi theo rồng
*****
Ngọc Dũng
SỢ VỢ
Vào khuya thấy mụ lãng quên chồng
Quẳng hết chăn mền dỗi tựa phong
Mõm chửi nào ngưng bà rát họng
Quần bay chẳng tiếc lão đau lòng
Âm thầm nhẫn nhục nương lầu trống
Lặng lẽ xa giường ngủ chiếu không
Tức vợ mà thương đành phải cõng
Rồi xoa bóp nhẹ dưỡng thân rồng.
Lê Ngọc Dũng
Sang thăm bạn đọc bài thơ hay lắm. Chúc bạn ngày mới vui vẻ bạn nhé. Thân mến
Trả lờiXóaCảm ơn chị Ngoc Lien Nguyen ghé thăm . Chúc chị luôn khỏe chị nhé !
XóaThơ hay, anh ạ!
Trả lờiXóa***
Ngộ ghê hai chữ vợ chồng
Lúc thiệt mặn nồng, lúc tức cành hông
Hi hi hi
Chỉ vì hai chữ thẳng cong
XóaLời khuyên chỉ có vợ chồng mới khen
Cảm ơn VD ghé thăm . Chúc bình an nhé !