VẾT CẮT THỜI GIAN
Quê nghèo nắng hạ cũng vừa sang
Mảnh đất cằn khô phận bẽ bàng
Tiễn mẹ hôm trời chưa đủ sáng
Đưa nàng lúc biển ngập hào quang
Đường xưa thuở nọ vành khăn trắng
Lối cũ giờ đây mảnh lụa vàng
Vẫn chỉ mang mùi hương vị đắng
Khi thời khắc rụng giữa chiều hoang ./.
LCT 30/04/2018
BÀI HOA;
*****
SẮC HẠ
Oi ả nắng hè bức bối sang
Trước sân lá biếc vẫn xanh bàng
Mây còn lối quạnh chờ hơi gió
Nguyệt đã đêm ngời tỏa ánh quang
Chạng vạng u sầu loang mộng tím
Bình minh hớn hở dát mơ vàng
Cây đa bến nước muôn năm cũ
Phố thị lấp dần cả đất hoang...
Lý Đức Quỳnh
*****
Dư Âm
NÀO QUÊN...!
Rã rượi do buồn chẳng muốn sang...,
Nào quên điểm hẹn dưới cây bàng!
Cho dù nẻo mộng luôn ngời sáng,
Hoặc giả cung tình rất đỗi quang!
Tủi phận mơ màng da nõn trắng,
Hờn thân vọng tưởng dáng anh vàng!
Nên giờ cảm nhận duyên còn đắng,
Khắc khoải ơ hờ cõi dạ hoang!!!
*****
Dư Âm
THAN ĐỜI...!(2)
Vẳng mãi năm nào hạ mới sang,
Bà con lũ lượt dưới thân bàng!
Cha bồng đỡ chị mong trời sáng,
Mẹ dắt theo bà dõi cảnh quang!
Nẫu dạ bao người khăn phủ trắng,
Buồn tâm những kẻ áo lem vàng!
Than đời hỏi phận sao hoài đắng,
Quạnh quẽ đêm về bóng lẻ hoang!!!???
*****
Tòng Trần
ĐAU LÒNG
Ngẫm cảnh đau lòng lúc Hạ sang
Làng quê đạn lửa nát thân bàng
Cha gùi hũ gạo trời chưa sáng
Mẹ cõng bao đồ đất chửa quang
Lủi giữa lằn bom rời ruộng trắng
Luồn trong mảng khói biệt thôn vàng
Tay dìu lũ nhỏ đời đang rạng
Cẳng dẫm con đường kiếp chợt hoang...
30/4/2018.
*****
Trai Dang Van
VẾT THỜI GIAN.
Tiết đổi ve khàn hạ đã sang.
Ngoài sân phượng héo ủ ê bàng.
Ngày xưa đạn nổ lìa thân pháo.
Thuở nọ bom rền rã cánh quang.
Giữa đập nhìn sang toàn sắc đỏ.
Triền đê ngó lại chẳng màu vàng.
Làng quê lửa cháy cành trơ trụi.
Phố thị điêu tàn ngõ bỏ hoang.
30/4/18
Trai Dang Van
*****
Huan Tran
HẠ BUỒN
Nức nở ve sầu hạ đã sang
Trời soi lặng lẽ bóng cây bàng
Đìu hiu buổi lại chan vầng sáng
Quạnh quẽ đêm về tỏa ánh quang
Bởi nghĩ hôm nào lo mặt trắng
Rồi ghê bữa đó sợ da vàng
Bây giờ tưởng lại mà cay đắng
Những lúc âu sầu cảnh chạy hoang./.
________Huan Tran 30-04-2018
*****
Hữu Thiên
VẾT SẸO THỜI GIAN
Cái thuở năm nào nghiệt ngã sang
Lèn tên đốt rụi cả thân bàng
Buôn làng lửa hực va tròng mắt
Ngõ xóm tên xòe đổ dạ quang
Mọi ngã vương dày nhang khói đỏ
Cùng nơi phủ ngập giấy hương vàng
Con đường cũ nhộm màu tang tóc
Thửa ruộng không người mãi phế hoang..!
NL30/04/2018
*****
Nguyen Nguyen Xuan
THĂM QUÊ
Về quê dự hội, hạ vừa sang
Rảo bước đường thôn dưới tán bàng
Nhớ sáng trên đường nhìn phượng đỏ
Vui đêm dưới bến ngắm trăng vàng
Nhà xưa xây mới vườn hoa đẹp
Trường cũ dời xa bãi cỏ hoang
Gặp lại bạn bè mắt đậm lệ
Đâu rồi một thuở ánh hào quang.
30/4/2018 NXN.
Chiều thăm và họa cùng anh,
Trả lờiXóaChúc anh an vui !
SẮC HẠ
Oi ả nắng hè bức bối sang
Trước sân lá biếc vẫn xanh bàng
Mây còn lối quạnh chờ hơi gió
Nguyệt đã đêm ngời tỏa ánh quang
Chạng vạng u sầu loang mộng tím
Bình minh hớn hở dát mơ vàng
Cây đa bến nước muôn năm cũ
Phố thị lấp dần cả đất hoang...
Lý Đức Quỳnh
Cảm ơn Quỳnh ghé thăm và họa thơ . Chúc chiều vui vẻ Quỳnh nhé !
Xóa