HOANG VỠ (mạ đề)
Nđt
Khoảnh nắng hoàng hôn rụng giữa đồi
Mây buồn kéo cả vạt chiều trôi
Người ôm vạn nỗi sầu tư đứng
Kẻ níu ngàn năm lặng lẽ ngồi
Bãi cỏ xanh màu khao khát mộng
Hoang thềm nhạt sắc bẽ bàng môi
Nhìn đêm gió trở màn thu lạnh
Chợt thấy đời như vỡ mảnh rồi ./.
LCT 21/8/2016
Nhiều lúc e tự hỏi:Mạch nguồn thơ của a ở đâu mà chảy ra như thác nguồn như vậy.A làm thơ mà sao như là người ta thở vậy,a làm thơ mà sao nhẹ nhàng như người ta đi dạo chơi vậy.Hình như đ/v a,làm thơ là một phần máu thịt trong người a rồi.
Trả lờiXóa"Người ôm vạn nỗi sầu tư đứng
Kẻ níu ngàn năm lặng lẽ ngồi"...
Câu thơ như nỗi niềm của người làm thơ vậy.Và mang một nỗi niềm rất LCT.
Cảm ơn anh-nhà thơ.
Cảm ơn ưm đã ghé thăm và có những nhận xét / Thật ra anh cũng không biết nó bát nguồn từ đâu . Và chỉ biết rằng minh yêu thơ và để viết thơ cho những người yêu mến nó đọc mà thôi . Chúc em tuần mới vui nhiều
XóaĐược đọc thơ anh đã là niềm vui đ/v e rồi.Thật sự e rất hâm mộ anh-một người trầm ổn,rất dung dị nhưng cũng không dể gần,rất sâu sắc và cũng rất nhân văn.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa