THƠ CẠN
(Nđt)
Lỡ để hồn thơ cạn mất rồi
Nghiêng lòng vắt chỉ lệ buồn rơi
Còn đâu dạo đắm hoàng hôn trãi
Cả những lần say vạt nắng rời
Gạn nỗi vui buồn qua tiếng thở
Khơi niềm trắc ẩn giữa làn hơi
Nhiều khi chợt nghĩ tình gian dối
Mộng đã cù̃ng mây muốn đổi dời ./.
Lê Cản Tiến
2/11/2015
Đã cạn thì thơ phải chịu rồi
Trả lờiXóaTay đành bỏ bút để buông rơi
Ngồi nhìn mòn mỏi chuyển sang đứng
Hết đứng mệt mê lại đến rời...
Thăm anh,chúc anh luôn an vui,sức khỏe !
Hjhj... Cảm ơn Quỳnh . Chúc luôn bình an nhé !
Xóa