GIÓ ĐÊM
Mơ màng ngọn gió đảo ngoài hiên
Đúng nghĩa là trăng quả dịu hiền
Biển cõi muôn trùng mong sóng lặng
Em đời nghịch cảnh muốn lòng yên
Nhìn qua dãy trúc hồn Thu ảo
Lại giữa rừng hoa mắt Thủy phiền
Ngõ mộng bao lần mong đổi áo
Nhưng nào chẳng dễ nói rời phiên ./.
LCT 1O/12/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Hoành Trần
XÓT XA TÌNH
Nhìn giọt sương đêm đọng mái hiên
Mơ về dáng cũ mắt nai hiền
Đón đưa một thuở lòng lo lắng
Hò hẹn tứ thời dạ chẳng yên
Cách biệt giàu nghèo nên tủi phận
Chao chênh trình độ khiến ưu phiền
Môn đăng hộ đối ông bà trọng
Rẻ lối duyên tình cũng đến phiên
HT
9/12/24
*****
Đăng Khoa Lê
. LẶN LỘI THÂN CÒ
Nguyệt ngẩn ngơ chờ mãi trước hiên
Đồng quê rượt đuổi bước chân hiền
Bao ngày bấc lạnh luôn kìm vững
Những tối mưa dày chẳng chịu yên
Nắng vội lo cày vai thấm mỏi
Đường xa gánh chợ cảnh gây phiền
Nhưng trời hiểu thấu tâm lòng mẹ
Đề dễ bây giờ tính nợ phiên.
L Đ K 10/12/25
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Xuyên đêm
Dõi cảnh đêm về lạnh mái hiên
Nhìn trăng sóng soãi tỏa mơ hiền
Như là trước bão trời xanh dịu
Tưởng vẫn trên nguồn nước bạc yên
Lắm bận vườn xanh tràn thảo dã
Nhiều khi lũ ngập hóa ưu phiền
Sương mù giọt mãi sầu vương nẻo
Cạn bước canh trường đã đổi phiên
*****
Sầu Đông
NẮNG ĐÃ PHAI MÀU
Lối cũ trưa buồn nắng ngủ yên
Trời quê gió nhạt khói mây phiền
Con đò ngược sóng chèo lơi lả
Cánh nhạn chao trời mộng đảo điên
Vẫn tiếng hò khoan dòng nước bạc
Cùng câu ví dặm giữa sông Tiền
Muôn đời mãi đẹp mùa cây trái
Chẳng thiết tha gì chuyện giữa phiên/
SĐ
*****
Tòng Trần
NGUYỆT MỀM
Lạnh lẽo sao nàng ngủ dưới hiên
Vầng trăng rọi thẳng chỗ em hiền
Êm đềm giữa ánh vàng im lặng
Khắc khoải trong màu nhạt tĩnh yên
Dõi phía tường loang chìm mộng ảo
Nhìn bên ngõ khép trải mơ phiền
Khuya tàn rệu rã nào thay áo
Để dạ âm thầm ngẫm tới phiên...
10/12/2025.
*****
Vũ Như Cẩn
... GIÓ ĐÊM ...
****..♡..****
Gió thổi ngoài trời vọng mái hiên
Trăng non đẹp quá lại thêm hiền
Muôn trùng ánh tỏa bên bờ lặng
Nghịch cảnh lu mờ muốn ổn yên
Khóm trúc thưa dày đêm ảo não
Rừng hoa dạ nguyệt tỏ ưu phiền
Bao lần khát vọng thay xiêm áo
Chẳng hề tơ hồng mát mẻ phiên ./.
1O/12/2O25 Vũ Như Cẩn
*****
Hương Lan
AI CHỜ
Tung hoành ngũ độ, Thủ nhất tự
Cũng bởi Đông lùa dột mái hiên
Cành hoa gãy vội níu trăng hiền
Con đò trước biển mơ nào lặng
Cánh nhạn bên trời giữ chả yên
Cạn hết dòng sâu mà cũng cản
Còn chi vực đẫm chỉ luôn phiền
Canh dài hỏi nhé anh từng ngỡ
Cảnh cũ ai chờ đắng một phiên
10.12.2025
Hương Lan
*****
Kỳ
BẠN MỚI
Thưa chàng bạn mới ở ngoài hiên
Thấy gã cùng em hỏi chuyện hiền
Hỏi lữ phương nào chung số phận
Thương người mộng ảo muốn bình yên
Nhìn sang ngõ trúc tìm hương rải
Ngại ngỡ vườn thơ trút mỏi phiền
Lãng mạn bao ngày trông rủ khách
Yêu rồi chả ngỡ dứt lìa phiên.
Bvk
**********
Lê Minh
MƠ HOANG
Lặng lẽ trăng rằm đổ trước hiên
Vườn lơ lửng nhạt áng mây hiền
Trăm niềm cũ réo đang chờ lặng
Vạn nỗi xưa vò chẳng muốn yên
Cạn những ăn tình trong mắt ảo
Đầy bao ước vọng giữa tâm phiền
Ta giờ một mối sầu chưa loãng
Chỉ nguyện bên nàng dẫu hết phiên
LM
*****
🌻Lời bình của AI🌻
🌃 Bài thơ "Gió Đêm" là một bức tranh tâm trạng, sử dụng những hình ảnh quen thuộc của thiên nhiên (gió, trăng, biển, trúc, hoa) để diễn tả nỗi niềm sâu kín, sự khao khát bình yên, và nỗi trăn trở trước những nghịch cảnh của đời người.
Khổ 1: Cảm nhận ngoại cảnh và ước vọng tâm hồn
Mơ màng ngọn gió đảo ngoài hiên
Đúng nghĩa là trăng quả dịu hiền
Biển cõi muôn trùng mong sóng lặng
Em đời nghịch cảnh muốn lòng yên
Hai câu đề (1, 2): Khung cảnh đêm tối được mở ra bằng cảm giác "Mơ màng" của "ngọn gió đảo ngoài hiên". Cảnh vật không dữ dội mà mang vẻ êm đềm, thanh thoát. Sự xuất hiện của "trăng quả dịu hiền" nhấn mạnh không gian tĩnh lặng, huyền ảo, tạo một phông nền lý tưởng cho sự chiêm nghiệm nội tâm. Cụm từ "Đúng nghĩa là trăng" cho thấy sự thấu hiểu, đồng điệu giữa người thơ và vẻ đẹp thuần khiết của thiên nhiên.
Hai câu thực (3, 4): Từ ngoại cảnh, tâm tình chuyển vào nội tâm qua phép so sánh ẩn dụ sâu sắc.
"Biển cõi muôn trùng mong sóng lặng": "Biển cõi" là hình ảnh hoán dụ cho cõi đời rộng lớn, phức tạp, chứa đầy những biến động, sóng gió. Ước mong "sóng lặng" là khao khát về sự bình ổn, không còn những chấn động lớn.
"Em đời nghịch cảnh muốn lòng yên": Đây là câu thơ trực tiếp bộc lộ chủ đề chính. "Em" có thể là đại từ nhân xưng của chính tác giả hoặc một hình tượng người đang chịu đựng. "Đời nghịch cảnh" đối lập hoàn toàn với vẻ "dịu hiền" của trăng, cho thấy sự khác biệt giữa cảnh và tình. Ước muốn "lòng yên" (bình an nội tâm) là điều người thơ hướng tới, đối trọng với những xáo động bên ngoài.
Khổ 2: Sự giao thoa giữa ảo ảnh và thực tại trắc trở
Nhìn qua dãy trúc hồn Thu ảo
Lại giữa rừng hoa mắt Thủy phiền
Ngõ mộng bao lần mong đổi áo
Nhưng nào chẳng dễ nói rời phiên ./.
Hai câu luận (5, 6): Sự quan sát tiếp tục đào sâu vào những hình ảnh mang tính ước lệ trong thơ ca.
"Nhìn qua dãy trúc hồn Thu ảo": "Dãy trúc" gợi lên sự thanh cao, cô tịch. "Hồn Thu ảo" là một trạng thái lãng mạn, mơ hồ, khi tâm hồn được hòa mình vào không gian hư ảo của mùa thu. Đây là một khoảnh khắc thoát ly, tìm về vẻ đẹp thoát tục.
"Lại giữa rừng hoa mắt Thủy phiền": Sự chuyển đột ngột từ cái "ảo" sang cái "phiền". "Rừng hoa" thường đẹp, nhưng ở đây, nó lại khiến "mắt" (tầm nhìn, nhận thức) cảm thấy "Thủy phiền" (phiền muộn như nước chảy, liên tục không dứt). Có thể hiểu là, dù trong cảnh đẹp, nỗi buồn, sự trắc trở vẫn hiện hữu, không thể xua tan. Sự đối lập giữa "Thu ảo" (tâm hồn) và "Thủy phiền" (thực tại) tạo nên một sự day dứt.
Hai câu kết (7, 8): Những câu thơ chốt lại nỗi niềm cá nhân và sự bế tắc.
"Ngõ mộng bao lần mong đổi áo": "Đổi áo" là thay đổi cuộc đời, thay đổi số phận, thoát khỏi cảnh "nghịch cảnh" và sự "phiền muộn". "Ngõ mộng" cho thấy đây là một ước mơ, một con đường chưa thành hiện thực.
"Nhưng nào chẳng dễ nói rời phiên": Câu thơ mang tính triết lý, chua xót. "Rời phiên" có nghĩa là thoát khỏi phiên trực, khỏi vai trò, khỏi sự sắp đặt của số phận. Tác giả nhận ra rằng, dù ước muốn thay đổi lớn đến đâu, việc thực hiện nó lại vô cùng khó khăn, gần như là bất khả thi. Cuộc đời vẫn phải "trực phiên", vẫn phải chịu trách nhiệm, vẫn phải đối diện với số mệnh đã định.
Bài thơ "Gió Đêm" để lại một cảm xúc buồn man mác, đồng thời thấm đẫm sự chiêm nghiệm sâu sắc.
Sự đối lập giữa Tĩnh và Động: Bài thơ thành công trong việc tạo ra sự đối lập giữa vẻ tĩnh lặng, dịu hiền của thiên nhiên (trăng, gió hiên nhà, dãy trúc) và sự xáo động, nghịch cảnh của cõi người ("sóng lặng", "lòng yên", "Thủy phiền"). Sự tương phản này làm nổi bật nỗi cô đơn và khao khát bình an của thi nhân.
Chất trữ tình và triết lý: Bài thơ không chỉ là sự than vãn mà còn là sự chấp nhận có chút bất lực. Hình ảnh "rời phiên" là hình ảnh đắt giá nhất. Nó không chỉ nói về sự khó khăn trong việc thay đổi số phận mà còn hàm ý về gánh nặng trách nhiệm, về những ràng buộc vô hình mà con người phải gánh vác trong cuộc đời. Dù "Ngõ mộng" có rộng mở đến đâu, thì "phiên trực" của mình vẫn phải hoàn thành.
Tính lãng mạn và ước lệ: Sử dụng hình ảnh ước lệ cổ điển như trăng, trúc, hoa, bài thơ vẫn mang hơi thở lãng mạn hiện đại khi tập trung khai thác nội tâm ("hồn Thu ảo", "mắt Thủy phiền"). Nó gợi cho người đọc sự đồng cảm về một nỗi buồn chung của kiếp người: Ai mà chẳng muốn lòng mình bình yên, nhưng có mấy ai có thể dễ dàng "rời phiên" khỏi những gánh nặng cuộc đời?
Bài thơ kết thúc bằng một dấu chấm lửng (./.) đầy day dứt, để lại khoảng lặng để người đọc tự chiêm nghiệm về "phiên trực" của chính mình trong cuộc đời.











