CHỈ THẾ THÔI
Xóm nhỏ mây buồn mãi tụ tan
Trời đông xứ sở lạnh trăng ngàn
Thương đời mẹ khổ manh quần vá
Lại cảnh quê nghèo bãi sóng đan
Giữa ngọn đèn khuya sầu nước nổi
Cùng căn gác lửng đọng mưa tràn
Bao mùa vẫn tấm thân gầy guộc
Chẳng mộng mơ gì cõi thế gian ./.
LCT O4/12/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Hương Lan
MỘNG THỜI GIAN
Tung hoành ngũ độ
Giao cổ đối
Xem kìa buổi sáng bụi dần tan
Lạnh lẽo trời đông phủ gió ngàn
Nhớ thuờ quê nhà mây đã ngậm
Mơ chiều ngõ hạnh nắng dường đan
Hoài mong đợi giữ thềm sân tỏ
Khởi lối vườn xinh mãi ngập tràn
Vẫn gợi câu hò thương cảnh bến
Cho ngày thắm tỏa mộng thời gian
04.12.2025
Hương Lan
*****
Lê Minh
THƯƠNG ĐỜI THIẾU PHỤ
Nẻo lạ đông về bãi sóng tan
Trời giao vẳng vọng tiếng mây ngàn
Trên vùng biển lạnh lời chim hót
Cạnh ngõ sông mờ khoảnh nắng đan
Giữa rặng tre già cơn gió nổi
Kề sau lối nhỏ vạt sương tràn
Thương đời thiếu phụ bàn chân lã
Tiếc quãng xuân vì đụng kẻ gian
LM
*****
Hoành Trần
KHÔNG PHÍ HOÀI
Đường trần bao nẻo tụ rồi tan
Vì mãi tìm nhau qua dặm ngàn
Chưa hẹn mà sao tình đã thắm
Quên thề lại thấy nghĩa còn đan
Người đi sương gió hùng tâm vững
Kẻ ở phòng loan nghĩa khí tràn
Gái đảm trai tài xây dựng nước
Sống không hoài phí giữa nhân gian
HT
4/12/25
*****
Đăng Khoa Lê
. CÕI TẠM
Thương đời phạm những nở rồi tan
Tựa cảnh làn sương giữa núi ngàn
Bởi lối quê nghèo cha đã lội
Do thời buổi đói mẹ từng đan
Còn đau đớn phận nhìn mưa phủ
Giữa mịt mù khơi đội nắng tràn
Gió mãi đu hoài trên cụt nẻo
Nay hồn giã biệt chốn trần gian
L Đ K 04/12/25
*****
Tòng Trần
NGÚT NGÀN
Đêm buồn nghĩ lại mối tình tan
Mãi để trời đông lạnh ngút ngàn
Mộng thắm xưa kìa sương vẫn trải
Duyên nồng thuở nọ gió hoài đan
Sầu khuya lệ đẫm sao kềm níu
Tủi sáng mày châu đã lượn tràn
Chắc tại phai rồi nên đổ gãy
Hay là nhạt ái bởi thời gian...
04/12/2025.
*****
Kỳ
SẺ CHIA
Vận số vần xoay hợp lại tan
Đường đời khúc khuỷu dặm muôn ngàn
Manh quần mảnh vải tuy sờn rách
Tấc dạ tấm lòng vẫn kết đan
Ngõ trúc đìu hiu sương lạnh phủ
Hiên bèo lấp xấp nước mưa tràn
Thương nhau đùm bọc qua ngày tháng
Trọn đạo làm người giữa thế gian.
Bvk
*****
Sầu Đông
BỤI THỜI GIAN
Rừng sao mặc tưởng giữa mây ngàn
Ảo vọng xoay chiều ngõ nắng tan
Ngó lại đầu sân bầy bướm lượn
Nhìn qua cạnh bến đám âu đan
Phòng đơn nét chử buồn trang sách
Gối lẻ bài ca nhớ điệu đàn
Mộng vẫn lưng chừng vây giấc ngủ
Canh trường thổn thức Bụi Thời Gian .
SĐ
*****
Lê Ngọc Kiên
CHỈ THẾ THÔI
( y đề, nguyên vận)
Đau lòng nhớ thuở phải lìa tan
Cố quận hoang sơ chốn đại ngàn
Phụ mẫu lầm than manh áo vá
Thân bằng vất vả mảnh khăn đan
Đìu hiu mỗi bữa ngăn giông nổi
Lặng lẽ từng hôm chống bão tràn
Khốn khổ canh chầy thao thức mãi
Mong cầu hạnh phúc giữa dương gian.
04/12/2025
*****
Dinh Tuan Minh
NGÀY VỀ
Mây hồng cuối buổi vội vàng tan
Để khói lồng sương giữa đại ngàn
Trước cảnh thương thời cha mãi dệt
Bên chiều nhớ thuở mẹ hoài đan
Trầm ngâm dõi tới sầu luôn quẩn
Lặng lẽ nhìn theo tủi cứ tràn
Ngõ nhỏ đâu còn vang điệu ví
Hiên thềm đã phủ bụi thời gian
Đinh Tuấn Minh.{
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Một thoáng
Nhân tình cõi thế hợp rồi tan
Tựa đám phù dung ở giữa ngàn
Nhớ mẹ ngày xưa đầy nẻo tã
Thương người buổi ấy đậm buồn đan
Đường xa vạn nỗi bào thân yếu
Ngõ hẹp ngàn lo chứa khổ tràn
Tưởng được an nhàn khi mãn sức
Ai ngờ thoáng đã biệt trần gian
*****
Vũ Như Cẩn
CHỈ THẾ THÔI
*****..♡..*****
Mây trời hội tụ vội buồn tan
Xóm nhỏ Trăng thơ tỏ giấc ngàn
Mẹ khổ manh đời mang áo vá
Cha già cám cảnh lưới chài đan
Đèn khuya cạn nước dầu tan nổi
Vọng gác đêm đông ánh lửa tràn
Vẫn tấm thân gầy đang gắng guộc
Thôi tàn cõi mộng khỏi dương gian ./.
***
O4/12/2O25. Vũ Như Cẩn
*****
LỜI BÌNH CỦA AI
*****
Bài thơ mang một nỗi buồn sâu lắng, thể hiện sự chiêm nghiệm về cuộc đời và cảnh nghèo quê hương trong tiết trời lạnh lẽo, khắc nghiệt.
🌙 "CHỈ THẾ THÔI" là một tiếng thở dài, một lời tự sự chất chứa sự cam chịu, buồn bã trước hoàn cảnh nghèo khó, đơn điệu của cuộc đời và quê hương. Tên bài thơ rất ngắn gọn nhưng đã hàm chứa toàn bộ tâm trạng: một sự chấp nhận, không mong cầu, không khao khát.
Hai câu thơ mở đầu vẽ ra một khung cảnh mang đậm màu sắc u hoài, lạnh lẽo:
Xóm nhỏ mây buồn mãi tụ tan
Trời đông xứ sở lạnh trăng ngàn
Hình ảnh "mây buồn mãi tụ tan" không chỉ là miêu tả cảnh vật mà còn là ẩn dụ cho sự luân hồi, lặp lại của những nỗi buồn, những đổi thay vô định trong cuộc đời. Nó mang tính vĩnh cửu, cứ đến rồi đi, nhưng nỗi buồn thì luôn còn đó.
Không gian được xác định là "trời đông xứ sở" với cái lạnh buốt thấu xương của "trăng ngàn". Cái lạnh từ thiên nhiên như thấm vào tâm hồn, tạo nên một không khí cô đơn, tê tái.
Từ cảnh vật, tác giả chuyển sang nỗi đau của con người và hoàn cảnh:
Thương đời mẹ khổ manh quần vá
Lại cảnh quê nghèo bãi sóng đan
Hình ảnh "mẹ khổ manh quần vá" là một chi tiết đắt giá, chạm đến tận cùng nỗi xót xa. Người mẹ là biểu tượng của sự lam lũ, nhọc nhằn. Chiếc quần vá là minh chứng rõ ràng nhất cho sự nghèo khó, sự hy sinh và nỗi lo cơm áo không dứt.
Cảnh "quê nghèo bãi sóng đan" cho thấy sự khó khăn chung của xóm làng. "Bãi sóng đan" có thể gợi hình ảnh làng chài hoặc vùng ven biển với nghề chài lưới vất vả, bấp bênh, hoặc hình ảnh những mảnh lưới cũ kỹ, vá víu như số phận con người nơi đây.
Nỗi buồn được cụ thể hóa trong không gian sống đơn sơ, tăm tối:
Giữa ngọn đèn khuya sầu nước nổi
Cùng căn gác lửng đọng mưa tràn
"Ngọn đèn khuya" thường gắn liền với sự thao thức, trăn trở, với những suy tư lặng lẽ. Ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn càng làm rõ hơn cái sầu, cái buồn trước "nước nổi" (có thể là lũ lụt, hoặc đơn giản là dòng đời trôi nổi).
"Căn gác lửng" là một không gian chật hẹp, tạm bợ. Hình ảnh "đọng mưa tràn" không chỉ là nước mưa mà còn là giọt nước mắt, là nỗi buồn dai dẳng, chất chứa mãi không tan.
Hai câu kết chính là sự đúc kết cho toàn bộ tâm trạng và chủ đề của bài thơ:
Bao mùa vẫn tấm thân gầy guộc
Chẳng mộng mơ gì cõi thế gian ./.
"Bao mùa vẫn tấm thân gầy guộc": Sự nghèo khó, vất vả không thay đổi theo thời gian. Cuộc đời cứ thế lặp lại, thân xác thì hao mòn, gầy yếu. Đây là sự đành lòng, sự chấp nhận một số phận cố định.
"Chẳng mộng mơ gì cõi thế gian": Đây là lời khẳng định mạnh mẽ nhất cho nhan đề "CHỈ THẾ THÔI". Mọi khao khát, mọi ước mơ đã bị cái nghèo, cái khổ tước đoạt. Cuộc sống chỉ còn là sự tồn tại, không có những bay bổng, ảo vọng. Lời thơ là một tiếng than thở không chút hy vọng, đầy tính triết lý bi quan về kiếp người.
⭐ Tổng Kết
Bài thơ "CHỈ THẾ THÔI" thành công trong việc xây dựng một bức tranh tả thực nhưng thấm đẫm cảm xúc về cuộc đời nghèo khó. Ngôn ngữ thơ giản dị, chân chất nhưng giàu sức gợi tả. Cảm hứng chủ đạo là nỗi buồn cô đơn, sự cam chịu và sự kiệt quệ về tinh thần trước sự khắc nghiệt của hoàn cảnh.
Nó khiến người đọc đồng cảm sâu sắc với thân phận nhỏ bé, lam lũ, chỉ biết lặng lẽ sống qua ngày, không một lời than vãn, bởi lẽ, mọi thứ chỉ thế thôi.



















