VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2025

TRỞ VỀ MIỀN KÝ ỨC

TRỞ VỀ MIỀN KÝ ỨC


Vườn đêm lá đổ mộng soi trời
Rẽ lối đông tràn rượu phả hơi
Nẻo cũ lòng mưa sầu dạ khúc
Bờ quê biển sóng vọng âm lời
Xa tường dấu đạn mờ rêu phủ
Lạ bãi chân đèo trắng cỏ phơi
Gót mỏi đường xưa rời rã nhịp
Còn đâu tiếng mẹ thuở ru hời ./.

LCT 16/11/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
RƯỢU ĐẪM ĐÔNG BUỒN

Ngõ tối đèn chong chẳng tận trời
Đông buồn chén tửu ngụm từng hơi
Nhìn mưa vỡ giọt đan nhiều tiếng
Thấy cảnh sầu khuya dệt những lời
Dạ bỗng cay nồng..đêm gió phủ
Tâm bèn mặn chát..nỗi tình phơi
Rồi nghe dế rỉ như hòa nhịp
Để lẫn vào canh mấy giọng hời...

16/11/2025.
*****
Sầu Đông
ĐÊM KHÔNG NGỦ

Đêm qua thức giấc ngẫm dòng đời
Cửa nẻo mù lòa khói bốc hơi
Hẻm nhỏ mây đen rời rạc cuộn
Hiên xưa gió tối vẽ vòng trời
Nhìn người lãng đãng trên đê lướt
Thấy lá rì rào giữa bãi phơi
Vẫn những câu thơ tình biểu cảm
Chưa quen biết mấy bảo là hời /

*****
Hoành Trần
TẠI TRỜI

Lũ lụt phải chăng là tại trời?
Mưa dồn nước chảy mới hơi hơi
Trên cao thuỷ điện lo âu xả
Dưới thấp hoa màu chẳng trả lời
Tiếng khóc nghẹn ngào đâu dám nói
Câu hờn câm nín cũng khôn phơi
Lặng thầm nhận chịu trong đau đớn
Cũng bởi quá quen một kiếp hời
HT
*****
Dinh Tuan Minh
TRỞ VỀ THỰC TẠI
Rã họng mà kêu chẳng thấu trời
Đâu còn chén rượu để cầm hơi
Trời mưa dữ dội gào sưng mắt
Biển bão triền miên khóc nghẹn lời
Sạt bến thôn ngoài cung tủi trỗi
Trôi nhà xóm cạnh nỗi sầu phơi
Đường xưa gió quẩn sương nhòa nhạt
Lối nhỏ lời ru bỗng hợt hời
Đinh Tuấn Minh.
*****
Đăng Khoa Lê
. BỎ RƠI TÌNH CŨ

Mãn thoả lòng tham khói đậy trời
Trên đồng cuốc vẫn gọi khàn hơi
 Ngoài khơi lũ vịt nào câm tiếng
Thẻo ruộng loài rêu mãi kín lời
Lạ góc bờ hoang bìm bỏ rũ
Xa dòng nước ngọt cỏ tàn phơi
Đường xưa nắng đỏ hoà âm nhịp
Vắng những tình thân kẻ hợt hời

                L Đ K 16/11/25
*****
Nguyet Huynh

HỒI ỨC 

Nguyệt úa tàn đêm lãng cuối trời 
Huynh nè chén rượu nóng đầy hơi 
Chào thôi phố nhỏ chiều giăng lối 
Gởi đến người xưa gió chuyển lời 
Gánh mảnh tơ lòng vương biển ái 
Ôm từng vết thẹo vấn tình phơi 
Dòng châu lã chả hồn đau nhói 
Ngước mặt tìm sao chẳng bóng hời./.

HKN.16-11-25 !
*****
Vũ Như Cẩn
TRỞ VỀ MIỀN KÝ ỨC
  *******..♡..*******
Nhẹ bước đêm về tối góc trời
Đông lùa gió rượu tỏa làn hơi
Mưa tràn nỗi dạ buồn tơ khúc
Đọng lại lòng đau nhói vạn lời
Dấu đạn sa trường rêu lắp phủ
Chân đồi vết pháo tỏ hoa phơi
Đường xưa mỏi gót đi rời nhịp
Tiếng mẹ bên tai giọng nói hời ./.

***
16/11/2O25 Vũ Như Cẩn 
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Chiều buông
Đỏ ráng chiều buông vẽ tận trời
Mây mù xả lạnh sánh làn hơi
Đông nhàu dạ nhớ buồn xưa cũ
Mắt mỏi tình xao gợn não lời
Lãng phủ ngày chinh quên mộng ngóng
Phai mòn bữa ước bỏ vườn phơi
Còn chăng chút nỗi niềm che ẩn
Lặng giữa hoàng hôn thoảng tiếng hời

Thứ Năm, 13 tháng 11, 2025

THẮP LỬA TÌNH ĐÔNG

THẮP LỬA TÌNH ĐÔNG

(Lục bát Thuận nghịch độc)

THUẬN :

      Xinh thềm xoã tóc tràn vai
Tình đêm xa sóng sớm phai phôi lòng
    Pha chiều nắng đỏ luồn song
Hoa thơm phiền gió nụ hồng đưa hương

      Huyền trăng đổ bóng qua đường
Duyên tìm vàng ý rượu vương môi ngà
      Hoang chiều nắng nhạt trời xa
 Sang thu triền gió mượt mà nương quê

     Nguyền câu gởi ấy đêm thề
Duyên tơ chiều muộn bộn bề tin thư
      Liêu hoang bóng lặng người nhừ
Chiều chuông lơ lửng huyễn hư trang đài

      Chờ người bến rã sương mai
Thơ trăng lồng bến nắng phai sau rèm
      Đông tàn lửa thắp chờ em...

NGHỊCH :
      Em chờ thắp lửa tàn đông
Rèm sau phai nắng bến lồng trăng thơ
      Mai sương rã bến người chờ
Đài trang hư huyễn lửng lơ chuông chiều

      Nhừ người lặng bóng hoang liêu
Thư tin bề bộn muộn chiều tơ duyên
      Thề đêm ấy gởi câu nguyền
Quê nương mà mượt gió triền thu sang

      Xa trời nhạt khói chiều hoang
Ngà môi vương rượu ý vàng tìm duyên
      Đường qua bóng đổ trăng huyền
Hương đưa hồng nụ gió phiền thơm hoa

      Song luồn đỏ nắng chiều pha
Lòng phôi phai sớm sóng xa đêm tình
      Vai tràn tóc xoã thềm xinh ./.

LCT 14/11/2O25
BÀI HOẠ :
*****
LỤC BÁT THUẬN NGHỊCH ĐỘC
               

Xinh người đẹp dáng gầy vai
Tình duyên sa sút dễ ai oán lòng
Pha buồn để nắng cài song
Hoa thơm thềm cuối gió lồng bay hương

Huyền đêm nguyệt vọng sa đường
Duyên nồng nàng quý rượu nương tay ngà
Hoang đời nhạt phận vì xa
Sang đông miền cũ lượt là hương quê

Nguyền dông đuổi gió mây thề
Duyên người nhiều nợ vội đề tình thư
Liêu cô bóng chiếc thân nhừ
Chiều buông lơ lửng lắc lư chuông đài

Chờ tin bến đợi ngày mai
Thơ tình lòng  ủ  nắng phai phôi rèm
Đông chiều bến đợi chờ em

&&

Em chờ đợi bến chiều đông
Rèm phôi phai nắng ủ lòng tình thơ
Mai ngày đợi bến tin chờ
Đài chuông lư lắc lửng lơ buông chiều

Nhừ thân chiếc bóng cô liêu
Thư tình đề vội nợ nhiều người duyên
Thề mây gió đuổi dông nguyền
Quê hương là lượt cũ miền đông sang

Xa vì phận nhạt đời hoang
Ngà tay nương rượu quý nàng nồng duyên
Đường sa vọng nguyệt đêm huyền
Hương bay lồng gió cuối thềm thơm hoa

Song cài nắng để buồn pha
Lòng ái oan dễ sút sa duyên tình
Vai gầy dáng đẹp người xinh

              L Đ K 14/12/25

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2025

GIỌT BUỒN KHÔNG TÊN

GIỌT BUỒN KHÔNG TÊN


Ngoảnh lại xem mình đã trắng râu
Đời ta lạc bởi bến duyên đầu 
Đêm cùng gác mộng neo hồn tửu
Sáng giữa con thuyền vượt biển dâu
Dẫu tiếng đàn xưa còn lãng mạn
Mà manh nguyệt cũ quá u sầu
Thương dòng thế sự bên bờ rã
Họ thẳng tay đào những hố sâu ./.

LCT 12/11/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Bích Lê
---------- NHỚ NGƯỜI -----------
===========*===========
Đêm rồi nhỏ lại hóng mày râu 
Mãi đợi chàng ôn cái thuở đầu
Gió đã lay cành qua thửa ruộng 
Trăng vừa xoã bóng tại vườn dâu
Nhìn trang giấy mục hồn luôn tủi
Mở cuốn hình xưa bụng vẫn sầu
Một bữa thôi mà sao hổng thấy 
Nghe buồn lặng lẽ ẩn rừng sâu
------- Bích Lê : 12-11-2025 ------
*****
Đăng Khoa Lê
.              ĐẤNG MÀY RÂU
             (Với Bụi Thời gian)

Xem mình cũng phải đấng mày râu
Tuổi quá làm ông vẫn dại đầu
Uốn phận sai đường nơi bãi tửu
Đưa hồn lạc lối ở bờ dâu
Còn manh áo cũ nồng hơi nợ
Vẫn vỏ tình xưa nặng mối sầu
Lặng lẽ bao chiều trong cảnh vắng
Khuya nhìn ánh nguyệt nỗi buồn sâu

                   L Đ K 12/11/25
*****
Hoành Trần

BÂNG KHUÂNG CHIỀU
Nhớ về quá khứ lại sờ râu
Bạc bởi phong sương lại trắng đầu
Muối mặn tàu neo chiều hải đảo
Mây đùn gác trọ sáng nương dâu
Thư hồng lạc gió tan tình lỡ
Thiệp cưới đùa duyên bén nghĩa sầu
Ngoảnh lại trăm năm ngấp nghé cửa
Còn chi nuối tiếc nhớ thương sâu
12/11/25
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Thế sự
Bây giờ bạc cả tóc cùng râu
Nghĩ thấy đời qua sậm cả đầu
Nẻo đạt công thành ngang bờ dậu
Khi nhầy tội vã dưới ngàn dâu
Tình vương vấn ngọt che đàn nẫu
Dạ lửng lờ thơm vá lũng sầu
Thất bại mà vui ngồi bãi tẩu
Đau nhiều gã thắng ngụp dòng sâu
*****
Hương Lan
NỖI BUỒN GỌI TÊN
Tung hoành ngũ độ

Khi buồn lão vuốt nựng chòm râu
Tiếc thuở ngày nao lỡ mộng đầu
Cũng tại dương bày trên biển lúa
Nên đành nguyệt thả trước bờ dâu
Thờ ơ cảnh đẹp nào vương ngẫm
Lạc lõng tình ngoan chỉ đóng sầu
Hỏi đến bao giờ duyên sẽ đọng
Đông rồi trắng dã một dòng sâu

12.11.2025
Hương Lan
*****
Sầu Đông
LỐI ĐÔNG BUỒN 

Người đi để lại bến trăng sầu
Một biển đêm chìm giữa lối sâu
Gác cũ hồn hoang tìm nẻo mộng
Chiều xưa bóng lặng ở chân cầu
Khi màu phượng vĩ chưa vàng lá 
Để bóng mây tàn chợt sẫm dâu
Những tiếng rền ve buồn vạn kỷ
Mà như mới gặp thuở ban đầu .!

 *****
Mộng Du Tuyết Trinh (Hường Xưa)
HOA ĐỜI RỚT VỰC SÂU

Ngẫm lại nay già điểm tóc râu
Nhiều phen lỡ bước thuở ban đầu
Trăng mờ giấc ảo vương hồn mộng
Sóng cả đêm dài ngập bãi dâu
Vẫy chén hồng duyên còn tủi hận
Nhìn mây thế sự vẫn thương sầu
Đông về phủ trắng ngàn tơ đọng
Trĩu mảnh hoa đời rớt vực sâu.

HX

Chủ Nhật, 9 tháng 11, 2025

NƯỚC NON HÙNG VĨ

NƯỚC NON HÙNG VĨ


Ổng lạy từ hôm trước bão giờ
Nhưng trời chẳng chịu ắt còn xơ
Vườn rau lũ ngập đành trơ lá
Rẫy bắp triều ngâm phải trụi cờ
Giận bữa mưa lồng con phố ngủ
Qua chiều sóng cuộn cả làng ngơ
Nhìn xem bể nước non hùng vĩ
Thấy mảnh đời ta mãi dật dờ ./.

LCT 1O/11/2O25





BÀI HOẠ :
*****
Đăng Khoa Lê
.                  SAU BÃO

Từ khi bão đổ đến bây giờ
Lạnh bãi khô nồi chẳng múi xơ
Ngõ vắng người xa đành bỏ cọc
Buồng đơn chiếu cũ phải treo cờ
Đau chiều dưỡng bếp tro còn bẩn
Khổ tối lau dường cột vẫn ngơ
Nước ngập tình không trời thoả mãn
Còn ta gối nệm nhỏ bơ phờ
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Thầm mong
Thầm mong bão lụt dứt ngay giờ
Bởi đã hoang tàn đến rạc xơ
Núi sạt đường trôi lầy bãi mả
Vườn tưa ruộng vát chảy đuôi cờ
Trông làng trắng đợt mưa tầm tã
Dõi phố đau ngày ngập bể ngơ
Lặng mỏi chân buồn trên cõi thế
Mà thương đất mẹ khổ trơ dờ

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2025

THẾ LÀ XONG

THẾ LÀ XONG


Lỡ cuộc chơi tàn thấy chẳng xuôi 
Vừa xong cữ nhậu xác thân muồi 
Heo rừng nướng lụi thằng quan đãi
Nái chợ thui giòn lão chủ nuôi
Mượn đỡ vài cô ngồi tiếp tửu
Nhờ thêm mấy chị để xua ruồi
Tan sòng sẵn bếp ôm trời mộng
Cửa khép then cài mụ đã nguôi ./.

LCT O8/11/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Mặc Thế Nhân
THẾ CŨNG XONG !
Thôi thì cũng kịp chuyến về xuôi
Cái cuộc nhân sinh đã chín muồi
Một gánh cang thường bao kẻ đãi
Đôi bờ nhân nghĩa mấy người nuôi
Gươm đàn nửa gánh thiên bôi thiểu
Rượu thịt đôi mâm vũ lộng ruồi
Cuối nẽo đường trần nằm gối mộng
Thương mình ngấn lệ biết nào nguôi ./.
*****
Hoành Trần

BUÔNG XUÔI
Bao nhiêu kỳ vọng đành buông xuôi
Cứ tưởng vườn nương đã chín muồi
Dành trọn thời gian ra chọn giống
Bỏ công năm tháng để ươm nuôi
Giăng màn bao lối lo ngăn bướm
Trồng giậu bao quanh để chặn ruồi
Lũ lụt nhân tai tan tác hết
Đau lòng xót dạ tiếc nào nguôi
HT
8/11/25
*****
Đăng Khoa Lê
. CÓ VỀ XỨ NGHỆ CÙNG ANH
            ( Với Bụi Thời gian)

Ai về xứ Nghệ để cùng xuôi
Giữ trọn lời yêu đã chín muồi
Điệu ví ân tình bao thuở đãi
Con thuyền hạnh phúc những ngày nuôi
Nhìn em rạng rỡ mừng thôn mở
Thấy ả tưng bừng mãn miệng cười
Cảnh vẫn còn nguyên tròn trịa bóng
Ươm hoài nẻo nhớ lẽ nào nguôi

            L Đ K 08/11/25

*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Không tha đâu
(Họa vui)
Trơ nằm ở bếp bựa chào xuôi
Quá bụng thành ra nõn đỏ muồi
Những đợi tưng bừng hôm gió đổi
Ai ngờ thất thểu phụ lòng nuôi
Nhìn xem củi súng nằm co quẹo
Lại thấy mồm môi đỗ vẩn ruồi
Hỏi tức làm sao tình hẹn lỡ
Phen này ủ nợ khó mà nguôi

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2025

CHO TA XIN LẠI PHẬN NGƯỜI

"Giận duyên tủi phận hờn ân ái
Đất khách nhờ chôn một khối tình"...
Trích thơ cụ Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu.

CHO TA XIN LẠI PHẬN NGƯỜI


Giận nỗi đời ta chẳng muốn bình
Duyên dù mãi thế nhục rồi vinh
Tủi đêm rượu đắng bờ môi rã
Phận mỏng trời cho dẫm lối sình
Hờn buổi trăng mờ sân lá rụng
Ân mòn lệ chảy thấm bờ kinh
Ái cha ! Mộng vẫn buồn quanh bếp
Đất khách nhờ chôn một khối tình ./.

LCT O6/11/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Hoành Trần

VÔ TÀI LẮM TẬT
Giận giỗi mà chi hãy tịnh bình
Duyên không tình chẳng lấy gì vinh
Tủi cho số kiếp lo cày ruộng
Phận luống vào thân phải lội sình
Hờn trách vô tài khi trẩy hội
Ân hờn trí mọn lúc lên kinh
Ái thê tì thiếp nhiều vô kể
Đất khách nhờ chôn một khối tình 
HT
6/11/25
*****
Vũ Như Cẩn
(Thơ Khoán Thủ)
"GIẬN DUYÊN TỦI PHẬN HỜN ÂN ÁI 
ĐẤT KHÁCH NHỜ CHÔN MỘT KHỐI TÌNH"
Câu khoán :
 [Trích thơ cụ Tản Đà (Nguyễn Khắc Hiếu)].

.  XIN TRỞ LẠI PHẬN MÌNH 
      *********..♡..*********
GIẬN dỗi làm chi chỉ muốn bình
DUYÊN yên khổ sống để rồi vinh
TỦI  cho miệng đắng môi tan rã 
PHẬN hẩm đời sao đầy chổ sình
HỜN tuổi Trăng non vàng lá rụng
ÂN nồng Nguyệt ước đỏ bài kinh 
ÁI  mình.! lẩn trốn trong gian bếp
ĐẤT KHÁCH NHỜ CHÔN MỘT KHỐI TÌNH./.

***
O6/11/2O25 Vũ Như Cẩn 
*****
Dinh Tuan Minh
"Giận duyên tủi phận hờn ân ái
Đất khách nhờ chôn một khối tình"...
Trích thơ cụ Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu.
HỤT HẪNG
Giận giấu vào tâm rảnh cũng bình
Duyên lành chắc hẳn sẽ phồn vinh
Tủi nâng chén rượu quên chiều rã
Phận yếu thường xa nẻo bãi sình
Hờn dệt vần thơ lùa gió quẩn
Ân nồng vẫn mộng chốn thành kinh
Ái dà ! khát vọng còn dang dở
Đất khách nhờ chôn một khối tình ./.
Đinh Tuấn Minh.
*****
Bích Lê
----------- HẨM DUYÊN -----------
========================
GIẬN để hồn tê hổng phút bình 
DUYÊN nồng tiễn biệt lấy gì vinh
TỦI thân nửa kiếp đường tơ mỏng 
PHẬN gái nghèo bươn giữa hố sình
HỜN nghĩa sang, vành môi nhuốm lệ
ÂN này vướng đoạn , khiến người kinh
ÁI không thoả nguyện chừng nao sướng
ĐẤT KHÁCH NHỜ CHÔN MỘT KHỐI TÌNH
------------------ Bích Lê :6-11-2025 -------------
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Thu hận
GIẬN quãng thời qua bể bất bình
DUYÊN tàn vụ trái lỡ mùa vinh
TỦI khi ngóng đợi lòng se tã
PhẬN buổi chờ mong phúc ngã sình
HỜN thảm mưa tuồn tan tác sợ
ÂN buồn bão quét vật vờ kinh
ÁI nồng vỡ mộng đời đau khổ
ĐẤT KHÁCH NHỜ CHÔN MỘT KHỐI TÌNH
*****
Đăng Khoa Lê
.            PHẬN BỌT BÈO

Dẫu biết đời ta cảnh lục bình
Duyên chìm giữa lối chẳng còn vinh
Tủi hôm bão lớn toàn thân dạt
Phận yểu trời đưa sống bãi sình
Hờn sáng sương về hoa cải rụng
Ân tàn vẫn mộng tới thành kinh
Ái vơi nước chảy dồn nơi bãi
Đất khách nhờ chôn một khối tình

              L Đ K 06/11/25

Thứ Hai, 3 tháng 11, 2025

CẢM GÓC VĂN CHƯƠNG

"Văn chương rẻ ế coi mà chán
Giăng gió ham mê nghĩ cũng phèo"...
Cặp khoán trích thơ cụ Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu.

CẢM GÓC VĂN CHƯƠNG


VĂN vẻ giờ đây giống bọt bèo
CHƯƠNG đời bạc mệnh vẫn hoài đeo
RẺ đem chợ đốt nào ai cản
Ế gửi chùa thiêu chẳng đứa đèo
COI mãi thành ra tuồng ngớ ngẩn
MÀ kinh lạ lẫm bám toàn meo
CHÁN quân lắm của ngồi trêu bẹn
GIĂNG GIÓ HAM MÊ NGHĨ CŨNG PHÈO ./.

LCT O3/11/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Hoành Trần

RẺ NHƯ BÈO
Văn viết thơ ngâm bán rẻ bèo 
Chương hồi cho lắm mãi lo đeo
Rẻ như cám lợn không người ngó
Ế tựa chùa hoang chẳng kẻ đèo
Coi rọi giữa đời kêu đói đói
Mà nhìn thiên hạ gọi meo meo
Chán chưa cái kiếp văn thi sĩ
Giăng gió ham mê nghĩ cũng phèo
HT
4/11/25
******
Mặc Thế Nhân
VĂN VỚI CHƯƠNG !?
Văn cỡ bao nhiêu mới gọi bèo
Chương dài mấy nã đếm rồi đeo
Rẻ như vàng miếng còn người muốn
Ế tựa kim cương lắm kẻ đèo
Coi rồi mới hiểu tình như mộng 
Mà tại nhân tình cứ mẻo meo
Chán thì cuốn chiếu về miệt thứ  
Giăng gió ham mê kể cũng phèo
*****
Tòng Trần
Y ĐỀ
THTK..Thơ của Tản Đà.

VĂN phú ngày nay tựa bãi bèo
CHƯƠNG sình lượn nổi cứ tràn đeo
RẺ mang bón ruộng ai nào dõi
Ế đãi dồn kho họ chẳng đèo
COI để bầm gan vì mãi ngớ
MÀ hoài ngẩn chịu cứ rầu meo
CHÁN ghê ngữ ý hôi mùi bẹn
GIĂNG GIÓ HAM MÊ NGHĨ CŨNG PHÈO.

04/11/2025.
*****
Đăng Khoa Lê
.          NGHĨ VỀ RIÊNG TƯ

VĂN hoá giờ đang rã tựa bèo
CHƯƠNG đầy mộng ảo lắm thằng đeo
RẺ cho phận khó bao người nản
Ế buộc đời hư những kẻ đèo
COI tẻ thời nên vần lạc lõng
MÀ tình nhạt nhẽo bám đầy meo
CHÁN khi hết chữ sờ râu bạc
GIĂNG GIÓ HAM MÊ NGHĨ CŨNG PHÈO ./.
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Nghiệp chướng
Văn nghiệp từ xưa tựa cánh bèo
Chương tầm cú trích mải cài đeo
Rẻ thời giấy gói nào ai cản
Ế cũng màn lau chẳng lộn đèo
Coi vậy "không bằng xương cá ngạnh"
Mà dèm yểu điệu giọng mèo meo
Chán chường bởi phải cam bồi bẹn
Giăng gió ham mê nghĩ cũng phèo
*****
Nguyet Huynh

MƠ LÀM THI SĨ 

VĂN phú và thơ ngẫm tựa bèo 
CHƯƠNG đài liễu mộng lắm chàng đeo 
RẺ  qua phố nhỏ nhờ anh bán 
Ế  hẹn  mùa sau muốn bạn đèo 
COI đắng lòng nên đời mệt mỏi 
MÀ ta lặng lẽ gánh nhiều meo 
CHÁN thời học viết làm thi sĩ 
GIĂNG GIÓ HAM MÊ NGHĨ CŨNG PHÈO./.

HKN.4-11-25 !
*****
Vũ Như Cẩn
"Văn chương rẻ ế coi mà chán
Giăng gió ham mê nghĩ cũng phèo"...

Cặp khoán trích thơ cụ Tản Đà (Nguyễn Khắc Hiếu)

 VĂN CHƯƠNG CẢM NGHĨ
   **********..♡..**********
VĂN viết gì đây tả cảnh bèo
CHƯƠNG từ đủ nghĩa cố thì đeo
RẺ tiền hết bạc cùng rao bán 
Ế quá đành thôi quẳng gánh đèo
COI vậy tìm khi thành ngớ ngẩn
MÀ rồi thấy được thích hò reo
CHÁN người hiểu biết hay trêu ghẹo 
GIĂNG GIÓ HAM MÊ NGHĨ CŨNG PHÈO ./.

***
04/11/2025  Vũ Như Cẩn 
*****
Phạm Khoa
—- NGHIỆP THƠ —-

VĂN luyện nhàu tâm họ bảo bèo 
CHƯƠNG bày góc mạng hóng người đeo 
RẺ nên bớt giá lừa bà nhảy 
Ế cứ  mời quan thúc cụ đèo 
COI kẻ vô tình đời rộn rã 
MÀ mình nặng nghĩa lối tong teo 
CHÁN nhưng vẫn để hồn phiêu bạt 
GIĂNG GIÓ HAM MÊ NGHĨ CŨNG PHÈO 

Phạm Khoa 04/11/2025

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2025

ĐỜI BUỒN NHƯ CƠN MƯA

ĐỜI BUỒN NHƯ CƠN MƯA

(Thuận nghịch độc)

Thuận:
Thôi thế cũng buồn phận nổi trôi
Tháng năm sầu mộng tuổi xa rồi
Đồi hanh nắng đảo chiều cay mắt
Ngõ vắng trăng lồng tửu lạnh môi
Côi cút mãi người chê phận hẩm
Thẩn thơ còn hắn chọn duyên tồi 
Mồi thơm dẫu ước nào hơn thiệt
Xôi thịt nghĩa tình cảnh hám hôi...

Nghịch:
Hôi hám cảnh tình nghĩa thịt xôi
Thiệt hơn nào ước dẫu thơm mồi
Tồi duyên chọn hắn còn thơ thẩn
Hẩm phận chê người mãi cút côi
Môi lạnh tửu lồng trăng vắng ngõ
Mắt cay chiều đảo nắng hanh đồi
Rồi xa tuổi mộng sầu năm tháng
Trôi nổi phận buồn cũng thế thôi ./.

LCT O2/11/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Nguyen Quang
THẾ SỰ 

Thôi đành cũng hắn cảnh bèo trôi
Hẩm kiếp tình tan vỡ mộng rồi 
Đồi núi ngậm mây chiều lạnh mắt
Biển hồ chao sóng rượu mềm môi 
Côi đơn số cậu nghe phiền não
Nhẽo nhạt đời em thấy tệ tồi
Mồi ngọt chẳng đau lời giả dối
Xôi chè sự thế mãi rình hôi 

Hôi rình mãi thế sự chè xôi 
Dối giả lời đau chẳng ngọt mồi 
Tồi tệ thấy em đời nhạt nhẽo
Não phiền nghe cậu số đơn côi 
Môi mềm rượu sóng chao hồ biển 
Mắt lạnh chiều mây ngậm núi đồi
Rồi mộng vỡ tan tình kiếp hẩm
Trôi bèo cảnh hắn cũng đành thôi 
NQ 

*****
Sầu Đông
PHỐ LẠNH CHIỀU ĐÔNG
( Thuận nghịch độc)

Đơn lòng bé lại bỏ về thôi
Phố lạnh chiều tan gió lặng rồi
Hờn dỗi khúc mưa sầu rát mặt
Tủi buồn hôm phấn đọng thơm môi 
Sơn du cảnh đắm sương rời rụng
Sóng gợn triều dâng bến cuộn bồi
Sờn áo thuở đêm tàn mộng ủ
Ơn cùng nghĩa trả hắn chè xôi..

Xôi chè hắn trả nghĩa cùng ơn
Ủ mộng tàn đêm thuở áo sờn
Bồi cuộn bến dâng triều gợn sóng
Rụng rời sương đắm cảnh du sơn
Môi thơm đọng phấn hôm buồn tủi
Mặt rát sầu mưa khúc dõi hờn 
Rồi lặng gió  tan chiều lạnh phố
Thôi  về bỏ lại bé lòng đơn/
*****
Đăng Khoa Lê

.             RƯỢU VÀ THƠ

Thôi nhàm cảnh nước đục bèo trôi
Mộng những ngời hoa tuổi hết rồi
Đồi lửng lờ  khô cành chạm mắt
Ngõ heo hút lạnh cưởi ghìm môi
Côi tình bóng lẻ vì đêm quạnh
Xấu  phận buồng riêng bởi nghĩa tồi
Mồi rượu thẩn thơ đời chán mãi
Xôi gà lỗi phải có mồm hôi

Hôi mồm có phải lỗi gà xôi
Mãi chán đời thơ thẩn rượu mồi
Tồi nghĩa bởi riêng buồng phận xấu
Quạnh đêm vì lẻ bóng tình côi
Môi ghìm cưởi lạnh hút heo ngõ
Mắt chạm cành khô lờ lửng đồi
Rồi hết tuổi hoa ngời những mộng
Trôi bèo đục nước cảnh nhàm thôi

                 L Đ K 02/11/25
******
Nguyễn Thúc Uẩn
Duyên lừa
Thôi thuyền luyến biệt giã dòng trôi
Chuyển vận thời mong lướt võng rồi
Đồi lũng vượt khi buồm quạt gió
Bãi đồng qua lúc nhạc vần môi
Côi mình thuở đó dai bền phận
Độc bước ngày xa rã rệu tồi
Mồi dẫn ngọt đưa lời nẻo rẽ
Xôi mời bẫy cạm phủ bờ hôi

Hôi bờ phủ cạm bẫy mời xôi
Rẽ nẻo lời đưa ngọt dẫn mồi
Tồi rệu rã xa ngày bước độc
Phận bền dai đó thuở mình côi
Môi vần nhạc lúc qua đồng bãi
Gió quạt buồm khi vượt lũng đồi
Rồi võng lướt mong thời vận chuyển
Trôi dòng giã biệt luyến thuyền thôi

NTU

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2025

MƯA ĐÔNG

 MƯA ĐÔNG


Ngoài hiên rả rích giọt mưa buồn
Chén tửu cay mình lão rập khuôn
Vẫn mảnh đời riêng mờ ngọn sóng
Còn danh phận cũ xám mây nguồn
Bên ngoài gió thổi hoa vàng rụng
Cạnh ngõ đông sầu cảnh lá tuôn
Cảm mấy dòng thơ tình lãng mạn
Mà nghe lạnh những phím tơ luồn ./.

LCT 3O/1O/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Nguyen Quang
NGẪM 

Ngẫm phận đời sao cảm thấy buồn
Khi tình cũng chẳng được tròn khuôn
Vào hôm bão đến càng thương cội
Lại buổi mù giăng bỗng nhớ nguồn 
Chạnh những đêm tàn con sóng đảo
Đau chiều nước nổi lệ tình tuôn
Vần thơ chả ấm đời cô lữ 
Lạnh cả hồn ta bữa gió luồn 
NQ 
*****
Tòng Trần
VỠ VỤN

Nước chảy bèo trôi nghĩ lại buồn
Duyên tình vỡ vụn chẳng thành khuôn
Vì đâu biển nọ luôn tràn sóng
Bởi tại đồi kia mãi dứt nguồn
Dõi lá trên cành nông nổi rụng
Trông chiều dưới vực lỡ làng tuôn
Hồn thơ thẩn dại như chừng vỡ
Dạ bẽ bàng đau thấy chỉ luồn.

30/10/2025.
*****
Hương Lan
VÀO ĐÔNG

Chuyển tiết vào Đông lặng lẽ buồn
Con đường trước cửa võ vàng khuôn
Tràn mưa những đợt dòng lay suối
Dập bão từng cơn nước đổ nguồn
Dẫu mộng mơ hoài tâm buốt ngả
Hay vờ vật mãi cảnh sầu tuôn
Nhiều đêm đảo gió lòng thêm nẫu
Nếu phải tìm nhau nghĩa chịu luồn

30.10.2025
Hương Lan
*****
Hoành Trần

BIẾT ĐÂU NGUỒN CỘI
Không biết tại sao ta lại buồn
Nhìn thu thay lá tựa vào khuôn
Hay là trách phận đời đen bạc
Mà tiếc cho thân chẳng ngọn nguồn
Đau khổ ngút ngàn sương rớt rụng
Hận sầu chất ngất lệ tràn tuôn
Nghe trong lau lách lời thiên cổ
Những chuyện trần ai mãi lách luồn
HT
30/10/25
*****
Đăng Khoa Lê
.                      MƯA DẦM               

Nhỏ xuống ngoài hiên những giọt buồn
Đau dòng thế sự chẳng vào khuôn
Vì chăng biển tĩnh không nhiều sóng
Có phải rừng sâu đã cạn nguồn
Cạnh ngõ hoa sầu cơn  gió nổi
Quanh người tiếng dại cảnh đời tuôn
Trời mưa đọng nẻo màu đen sẫm
Đã chạm tình thơ lắm kẻ luồn

                    L Đ K 30/10/25
*****
Sầu Đông
GỬI NẮNG MÙA ĐÔNG

Giọt nắng chiều chao lắm nỗi buồn 
Em ngồi gỡ mộng xếp thành khuôn
Nhìn ra bãi vắng mù giăng biển
Ngó lại bờ hoang sóng dậy nguồn
Lá giữa nương vàng xao xác đổ
Mây đầu ngõ trắng xạc xào tuôn
Hoàng hôn lướt dật dờ bên cửa
Nghĩ bến tình như sợi chỉ luồn/

*****
Dinh Tuan Minh
NHỮNG NGÀY GIÔNG TỐ
Tưởng luận bình thơ sẽ bớt buồn
Đâu ngờ vướng tủi nhạt nhòa khuôn
Hoài lo bởi bão giăng mờ sóng 
Bỗng ngại vì mưa phủ trắng nguồn 
Hụt hẫng khi nhìn hiên rác bủa
Âu sầu lúc dõi cổng bùn tuôn
Tàn Thu gió quẩn mây vần vũ
Khắc khoải từng đêm giữa lạnh luồn
Đinh Tuấn Minh.
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Tiết trở
Thấu cảnh đầm mưa lạnh lẽo buồn
Trung miền ngập nước lũ tràn khuôn
Không còn biển dịu vờn xanh sóng
Chẳng có rừng êm giữ sạch nguồn
Dõi phố người bơi chèo chở nặng
Trông làng vật nổi gió vầy tuôn
Đông về khổ cội lời thơ cũng
Lịm chát tàn bôi cảnh rã luồn
*****
Nguyễn Lương Tú
RỜI THU 
(T.h. NĐT)

Rời Thu hụt hẫng gió thêm buồn 
Mệt mỏi sông chiều ngỡ đóng khuôn 
Cảnh trí tàn phai sầu vãn sự 
Hồn thơ hết cảm cạn vơi nguồn 
Mong hoài đổi mới luôn ghìm giữ 
Ước mãi ưu phiền chẳng ngập tuôn 
Vẫn mộng rồi đây lòng khởi hứng 
Vòng quanh ngõ hẹn bước chân luồn

Lương Tú họa. 30/10/2025
*****
Mặc Thế Nhân
NIỆM CUỐI
Ngõ nhỏ chiều sang lắng giọt buồn
Ngày xưa hoàng thị nắng vào khuôn 
Hình như cỏ úa len phần mộ
Có lẽ rêu phong phủ ngọn nguồn
Vẫn biết ngày đi không người tiễn
Mà sao ngấn lệ cứ trào tuôn 
Nằm nghe lá rớt vào quan tái
Những xót xa theo ngọn cỏ luồn

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2025

TÀN PHAI

TÀN PHAI

(Thuận nghịch độc)

Thuận:
Xanh màu mắt đẹp vẻ đài trang
Bước lẻ chiều đan mộng võ vàng
Đành cũng thế thôi đời tửu nhạt
Lỡ hoài thân mọn tuổi xuân sang
Canh thâu đợi bóng soi ngoài cửa
Cảnh thấu sầu trăng rọi giữa làng
Mành động gió đêm lòng đổ gãy
Tanh mùi gợn nước đảo bờ ngang... 

Nghịch:
Ngang bờ đảo nước gợn mùi tanh
Gãy đổ lòng đêm gió động mành
Làng giữa rọi trăng sầu thấu cảnh
Cửa ngoài soi bóng đợi thâu canh
Sang xuân tuổi mọn thân hoài lỡ
Nhạt tửu đời thôi thế cũng đành
Vàng võ mộng đan chiều bước lẻ
Trang đài vẻ đẹp mắt màu xanh ./.

LCT 28/1O/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tiến Trịnh
SẮC MÀU ĐÃ NHẠT

--->
Xanh nhợt má rồi khó điểm trang
Mộng mơ nào thắm sắc đâu vàng
Đành thôi bến đợi chờ mây ngỏ
Giã biệt chiều về bỏ nắng sang
Canh đủ chuyện buồn đau số phận
Cảnh xưa đời cực khổ buôn làng
Mành thưa tủi nẫu trời băng giá
Tanh bủa mãi đùa gió ngược ngang.

<---
Ngang ngược gió đùa mãi bủa tanh
Giá băng trời nẫu tủi thưa mành
Làng buôn khổ cực đời xưa cảnh
Phận số đau buồn chuyện đủ canh
Sang nắng bỏ về chiều biệt giã
Ngỏ mây chờ đợi bến thôi đành
Vàng đâu sắc thắm nào mơ mộng
Trang điểm khó rồi má nhợt xanh.

Trịnh Hùng Tiến
28.10.25
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Chốn cũ
Thuận
Xanh thẳm bãi đồng đẹp nhã trang
Dạt mây lồng gió cuộn chiều vàng
Đành đi trước ngả vòng quanh lối
Lỡ bước chân đường đổi quãng sang
Canh vợi ngóng buồn khi tã võng
Cảnh vơi nhìn nhớ buổi xa làng
Mành đan dạo đó sầu vương nặng
Tanh lạnh vệt chàm vẫn dọc ngang

Nghịch
Ngang dọc vẫn chàm vệt lạnh tanh
Nặng vương sầu đó dạo đan mành
Làng xa buổi nhớ nhìn vơi cảnh
Võng tã khi buồn ngóng vợi canh
Sang quãng đổi đường chân lỡ bước
Lối quanh vòng ngả trước đi đành
Vàng chiều cuộn gió lồng mây dạt
Trang nhã đẹp đồng bãi thẳm xanh
*****
Đăng Khoa Lê
.         VUI CẢNH ĐIỀN VIÊN

Xanh biếc mãi vườn đẹp chỉnh trang
Rạng mây ngời thắm ngõ ươm vàng
Đành thôi chiến trận vì hơn đỏ
Lỡ hám nương đồng bởi quá sang
Canh nắng no mùa dày tốt ruộng
Dãn mưa đầy nước đủ tươi làng
 Mành buông chiếu trải tình xuân mãn
Tanh vắng  đã rời  khổ dạo ngang

Ngang dạo khổ rời đã vắng tanh
Mãn xuân tình trải chiếu buông mành
Làng tươi đủ nước đầy  mưa dãn
Ruộng tốt dày mùa no nắng canh
Sang quá bởi đồng nương hám lỡ
Đỏ hơn vì trận chiến thôi đành
Vàng ươm ngõ thắm ngời mây rạng
Trang chỉnh đẹp vườn mãi biếc xanh

               L Đ K 29/10/25

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2025

KHÚC TÌNH MÙA ĐÔNG

KHÚC TÌNH MÙA ĐÔNG


Tàn đêm chén rượu phiền trăn trở
Đoản nhạc tình xưa vàng nỗi nhớ
Đắng mảnh môi sầu phận đãi bôi
Buồn cơn mộng úa đời hoang vỡ
Thương người mắt nhỏ lệ phù sa
Ngỡ cảnh trăng hiền soi nước lợ
Một bản đàn xuân cũng héo mòn
Thềm xoan rụng tím hồn đông lỡ ./.

LCT 26/1O/2O25

BÀI HOẠ:
*****
Tòng Trần
ĐỔ GÃY

Mãi thức tàn canh sầu lại trở
Tình duyên đổ gãy đêm hoài nhớ
Đau hồn bỗng thấy nợ lìa trôi
Khổ dạ toan nhìn ân xé vỡ
Tự thuở còn yêu ngắm bãi sa
Từ khi đã mến trông dòng lợ
Thôi đành nín lặng nẫu hoàng hôn
Chớ để ngâu tràn tan mộng lỡ.

26/10/2025.
*****
Vũ Như Cẩn
TÌNH KHÚC CHIỀU HOANG 
    *********..♡..*********
Cạn chén men sầu bao trắc trở
Tình xưa nhạc bản vơi niềm nhớ
Môi nào ấm lạnh chén ly bôi
Mộng úa đời loang nhiều đổ vỡ
Mắt lệ thương buồn nhỏ giọt sa
Mi hiền khóc nghĩa soi duyên nợ
Đàn ngân đoản khúc sợi tơ mòn
Tím cả chiều hoang hồn đọng lỡ ./.

26/1O/2O25 Vũ Như Cẩn 
*****
Hoành Trần

THƯƠNG TIẾC
Nhìn biển muôn trùng ngàn cách trở,
Bên ni dào dạt bao thương nhớ
Nhìn theo làn sóng gửi sầu thương
Ngẫm lại dư hương sao đổ vỡ
Chắc tại ân tình còn nhạt nhẻo
Hay vì trao đổi cứ lờ lợ
Cho nên càng ngày càng vợi xa
Hối tiếc muộn màng khi đã lỡ.
HT
28/10/25
*****
Nguyễn Thú Uẩn
Cảm Đông
Lạnh dẫn đông vờn cơn gió trở
Làm ngân nẻo ấy lòng xao nhớ
Đau nào cảnh não lúc từ ly
Khổ vậy tình cay ngày nứt vỡ
Vẫn mạn bờ xưa cỏ xóa hình
Còn đây nước cũ dòng pha lợ
Thu tàn để lại lá vàng khô
Trắng dải mù sương kỳ hẹn lỡ
*****
Mặc Thế Nhân

SẦU ĐÔNG !
Có phải chiều nay cơn gió trở
Mình Anh trống trải theo triền nhớ
Ngày đi gió chuốc chén ly bôi
Tối tiễn sương neo chung đổ vỡ
Lãng tử bên kia dốc sương sa
Thi nhân cuối phố như dòng lợ
Sầu đông xác lá cuốn thời gian
Trước cổng hoa xoan giờ cũng lỡ
*****
Tiến Trịnh

KHÚC TÌNH CA DANG DỞ
Lỗi nhịp thuyền đưa ngàn sóng trở
Màn đêm quạnh quẽ thêm buồn nhớ
Đau lòng khoảng vắng nghĩa rời chia
Đắng cảnh vườn hoang đời rạn vỡ
Ruổi mộng phù vân thấy bẽ bàng
Nhìn trăng ảo giác nom lờ lợ
Trong nhà lửa lạnh bếp tàn tro
Nhạt miếng trầu cay từng mảng lỡ.
Trịnh Hùng Tiến
26.10.25
*****
Đăng Khoa Lê
. TỰ TÌNH ĐÔNG

Bạn đã rời ta chiều gió trở
Tàn đêm tưởng lại rồi nhung nhớ
Đau thời vắng nẻo nghĩa tình chia
Lạnh buổi hoang thềm ân oán vỡ
Bãi thiếu hồn hoa bởi dạ sầu
Buồng không ngọn lửa vì duyên lợ
Đông về gác lạnh cõi lòng thâm
Ám ảnh dòng xưa ngày hẹn lỡ

              L Đ K 26/10/25
*****
Nguyễn Đình Diệm

DUYÊN VỠ
Thổn thức đêm tàn buồn trắc trở
Hồn xưa điệu nhạc vàng niềm nhớ
Thơm hương một thuở dệt tỉnh vẹn
Đắng họng bao thời đan nghĩa vỡ
Buổi ấy hai ta ngắm nguyệt sa
Bây chừ một bóng nhìn sông lợ
Buồn lòng lặng lẻ giữa chiều hôm
Tím cả ngày xuân duyên nợ lỡ
HƯƠNG THỀM MÂY – 26.10.2025

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2025

LẦM LỖI

LẦM LỖI

Đêm ngồi ngắm vạt lửa tàn rơi
Vụn vỡ màn sương đổ trắng trời
Vẫn lối thu vàng sân mượt cỏ
Hay chiều lệ đẫm mắt mù khơi
Người tâm sự để buồn câu nói
Kẻ tự tình khi lỡ tiếng cười
Dấu cũ trăng mờ phai kỷ niệm
Nên sầu đọng cuối mỗi làn hơi ./.

LCT 24/1O/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Hoành Trần

TÌNH SẦU

Tan vở cho sầu phải rụng rơi
Nhưng còn lưu giữ một khung trời 
Bởi thương thuyền cũ chưa về bến,
Lại nhớ người xưa đã lộng khơi!
Mà ngỡ đà quên thời liếc mắt 
Nhưng sao mãi nhớ thuở môi cười,
Mộng tình chưa trọn vòng tay ấm.
Nên nuối nhau hoài đến hụt hơi!
HT
24/10/25
*****
Tòng Trần
BỤI BẶM

Cũng bởi Thu tàn lá rụng rơi
Miền cao tuyết lạnh phủ lưng trời
Trông này phía ruộng bờ mương cỏ
Thấy chỗ bên kìa vực  biển khơi
Khổ cực màng chi đừng mãi nói
Giàu sang khỏi sợ nhớ luôn cười
Sao mờ vẫn sống đành im lặng
Nguyệt tỏ cho dù đã hết hơi....

24/10/2025.
*****
Nguyen Quang
NGẪM 

Lặng lẽ bên thềm lá thoảng rơi
Vầng trăng ngả bóng lịm chân trời
Êm lòng tối muộn niềm xưa khởi
Ấm tửu đêm tàn chuyện cũ khơi
Vẫn bến trần gian nhiều kẻ hận
Mà bao vỡ kịch chẳng ai cười 
Ta ngồi ngẫm lại mùa đông mới
Mỏi bước bên chiều đã nhạt hơi 
NQ
*****
Hương Lan
TÀN HƠI

Âm thầm mắt lệ chẳng ngừng rơi
Lặng lẽ vầng mây tím khoảng trời
Nhớ thuở trăng vàng soi giữa dậu
In chiều biển thẫm đọng ngoài khơi
Chùm Lan Mẹ gửi chừng anh khóc
Lẵng Huệ người trao hẳn bé cười
Để lúc Đông tàn Xuân chợt nghĩ
Yên bình bữa ấy quạnh tàn hơi

24.10.2025
Hương Lan
*****
Đăng Khoa Lê
.                  VÀO ĐÔNG
            

Cuối nẻo thu tàn lá vẫn  rơi
Vào đông lặng vắng mãi khung trời
Hay là bãi cỏ bao lần úa
Chẳng nhẽ mây ngàn mấy dặm khơi
Cạn lối ta về đau buổi nghĩ
Nghèo nơi hắn cảm nhạt môi cười
Trăng nhìn ải cũ mưa nào tạnh
Vẫn mộng mơ hoài cảnh ấm hơi

                L Đ K 24/10/25
*****
Dinh Tuan Minh
GIỮA SẮC THU TÀN.
Nắng ở ven thềm lặng lẽ rơi
Hoàng hôn vội tản khắp khung trời
Len từng lối đợi sau triền bãi
Nhuộm những nơi chờ trước biển khơi
Thuở ấy tình phai vì lỡ hẹn
Ngày nao nghĩa dạt bởi chê cười
Thu tàn trở lại con đường đó
Bỗng xót khi nhìn nẻo hụt hơi 
Đinh Tuấn Minh.
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Mộng rơi
Có buổi đêm về vãn mộng rơi
Hoài du thảng thốt giữa khung trời
Đâu còn nắng dịu thu vàng tỏa
Chẳng giữ khuôn đầy mắt đậm khơi
Ngõ nhỏ đường quen mờ hẹn ước
Trường xưa lớp thuộc lẫn câu cười
Yêu từ thuở đó mơ bừng lại
Lặng rữa phai tình đắng nẻo hơi
*****
Sầu Đông
LÒNG CHIỀU

Đẹp cảnh hiên chiều lá vẫn rơi
Buồn ai vụn vỡ ngắm mây trời
Hương mùa hạ đỏ còn vương tớ
Vị buổi thu vàng mãi vướng tôi
Những tưởng niềm yêu rồi cặp bến
Không ngờ nẻo ái lại xa khơi
Thuyền xuôi nước đổ lòng trăng hận
Bãi sóng nhân tình khổ cạn hơi ./.
 SD

Thứ Ba, 21 tháng 10, 2025

DƯ ÂM

DƯ ÂM


Có những đêm cùng gạn tửu pha
Nhìn mưa nhỏ giọt trước hiên nhà
Thu vừa trả lại dòng sông vắng
Mộng đã quay về phía biển xa 
Chửa loãng mùi hương kề xác thịt
Đang ngùi cảnh nóng cạnh hồn hoa
Thì sương xuống lạnh vùi cây cỏ
Giữa tối mùa đông cảnh nhạt nhoà ./.

LCT 22/1O/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
TÌNH NGHĨA...

Trông về phía ngõ..ngọn đèn pha
Hữu hảo nào đây lại tới nhà
Chuẩn bị khay trà đâu dễ thiếu
Đem bày hũ rượu có gì xa
Kề bên bếp lửa nơi nồi thịt
Kế chỗ tô mồi cạnh tủ hoa
Tại mãi làm ăn lòng nhớ ổng
Vì lo kiếm gạo để phai nhòa.

22/10/2025.
*****
Nguyen Quang

NỖI NHỚ 

Chân trời ráng đỏ gợn chiều pha 
Những ánh vàng rơi thoảng cạnh nhà
Gió giữa đêm tàn chen ngạch cửa
Mây ngoài ngõ vắng chạm lời hoa
Vùi trong khoảng lặng màu thu úa
Đắm quãng trời êm mảnh nguyệt nhoà
Cứ buổi đông về nghe chạnh nỗi
Bao niềm ước vọng vẫn còn xa 
NQ
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Dấu tích
Qua rồi trận lũ cuốn bùn pha
Cảnh vẫn tàn hoang khắp mọi nhà
Dọn chửa xong hoàn nơi đất rã
Nghe chừng lại bão chốn trời xa
Vườn kia hỏng lụi mùa cây trái
Bãi nẻo đâu còn vụ lá hoa
Trống trải đêm về thu giã biệt
Mù đông lặng xuống tỏa lan nhòa
*****
Dinh Tuan Minh
TRONG NẮNG THU VÀNG
Cho dù chế giễu hoặc gièm pha
Vẫn gửi vài câu đến mọi nhà
Chuyển những bài thơ về xứ lạ
Trao từng kỷ niệm tới vùng xa
Nhiều khi mộng nẻo bàng xanh lá
Lắm bữa mơ đường phượng đỏ hoa
Mặc cảnh Thu tàn hiên cúc rã 
Thì đây ý tưởng cũng không nhòa
Đinh Tuấn Minh.
*****
Vũ Như Cẩn
... DƯ HƯƠNG ...
    ****..♡..****
Đêm cùng bạn hữu rượu hòa pha
Nước chảy mưa rơi giọt trước nhà
Dõi cảnh bên sông đêm lặng vắng
Dòng trôi phía biển lạnh lùng xa 
Màu hương gối ấm từng gân thịt
Cảnh nóng chăn mền thể xác hoa
Thác đổ tràn sương mờ ngọn cỏ
Mùa đông phủ lối cảnh phai nhòa ./.

***
22/1O/2O25 Vũ Như Cẩn 
*****
Đăng Khoa Lê
.                  THU VÃN

Khơi sầu tủi gạn đắng lòng pha
Hãi chạm hoàng hôn đổ trước nhà
Mộng rữa trôi dòng nơi biển vắng
Thu tàn đọng bãi phía trời xa
Buồn thay bướm ngoảnh vì rơi nhuỵ
Nản với ong về đã rụng hoa
Gió ở ngoài hiên xô lạnh ngưỡng
Mùa đông vẫn đóng giọt sương nhoà

               L Đ K 22/10/25
*****
Sầu Đông
ĐÊM GIÓ TRỞ

Chưa tìm thấy được một loài hoa
Những buổi hoàng hôn vắng mẹ nhà
Tuổi mộng vui buồn bên ngõ nhớ
Canh đời sướng khổ cuối miền xa
Nhiều hôm ướp lệ sầu môi ửng
Lắm buổi nhìn sương đọng mắt nhoà
Nỗi tiếc thương về đêm gió trở
Khi đời mãi thiếu nghĩa tình cha/
SD
*****
Trịnh Tiến

MÙA HOA THẠCH THẢO

Thu tàn níu lại những màu pha
Đã buổi mù giăng lợt nắng nhòa
Tửu nhạt rèm buông sầu ngõ vắng
Sông dài bến tủi vọng thuyền xa
Nhìn bao vệt khói nồng vân lửa
Đợi mỗi làn hơi ấm cửa nhà 
Đắng mãi bầu thơ nào tuổi mộng
May còn Thạch thảo tím trời hoa./.

Trịnh Hùng Tiến
22.10.25

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2025

NGẬM NGÙI

NGẬM NGÙI 


Soi đầu tóc đã bạc màu mây
Gác cũ thềm treo mảnh nguyệt gầy
Rượu đẫm môi mềm bao tối đảo
Thơ buồn lệ đắng mỗi chiều vây
Vào đông gió phủ căn nhà dột
Để mộng tàn quanh dãy bếp lầy
Những dạo mưa nhìn qua cửa vắng
Nghe sầu ứ đọng giữa đời ngây ./.

LCT 18/1O/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Hoành Trần

NGÀN NĂM MÂY BAY 
Này chớ mà so tuổi với mây,
Ngàn năm bay mãi chẳng hao gầy,
Khi vui vờn trắng như bông nõn,
Lúc giận mày cau mặt xám vây,
Để nắng chan hoà thiêu đất nẻ,
Khiến mưa gió bão nát tan lầy!
Bởi người thải rác môi trường xấu.
Đã tạo thêm nguồn độc ngất ngây!
HT
20/10/25
*****
Nguyen Qyang

CHIỀU QUÊ

 Cơn buồn ướt đẫm cả trời mây
Những tối đèn chong ủ mộng gầy
Gió vẫn đêm tàn bên giậu thoảng
Mây vừa sớm hửng giữa triền vây
Sầu thân phận nó hoài lơ lửng
Xót cảnh đời ta mãi lội lầy
Cứ buổi đông về thêm quạnh quẽ 
Mưa chiều để lại cõi lòng ngây 
NQ
*****
Tiến Trịnh
TỨC CẢNH HOÀNG HÔN

Vẫn cảnh dương tà tím lịm mây
Màn đêm độc tửu ngẫm trăng gầy
Thơ còn một mảnh niềm đau bám
Chiếu lại đôi mành nỗi khổ vây
Tủi bữa cơm nghèo mâm bếp muộn
Sầu căn gác lạnh bão mưa lầy
Khơi bầu nhiệt huyết tìm thanh thản
Chịu đủ cơ hàn đã ngất ngây.

Trịnh Hùng Tiến
20.10.25
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Thương thân
Mắt đã phai màu lẩn đục mây
Hình dong vẻ hạc tóp hao gầy
Sông thời lặng lẽ không ngừng chảy
Cuộc sống cơ hàn mãi bủa vây
Dõi độ đường qua còn vẩn khói
Ngờ sang quãng tới lại va lầy
Hơi tàn cổ kéo cày sâu bẫm
Mỏi mệt đong sầu nghĩ ngất ngây
*****
Tòng Trần
LƠ...MƠ...

Gió thoảng đưa tình những cụm mây
Làm cho nguyệt dỗi để sao gầy
Đêm tàn tửu cạn hồn ai giẫm
Ngõ vắng men nhiều dạ kẻ vây
Khổ giữa nhà tranh sầu nước dột
Buồn bên mái rạ tủi mưa lầy
Do hồi đã khước chừng như ngủ
Tại xỉn nên mình ngỡ giấc ngây.

20/10/2025.
*****
Đăng Khoa Lê
.                THẤU CẢNH

Ngã mặt kêu trời chẳng thấu mây
Tình như ngọn cỏ xót hiên gầy
Thân đà nổi dại vì cay xát
Trí đã lên khùng bởi lạnh vây
Mượn tửu thay lời hôm gió mãn
Làm thơ dỗi phận buổi  mưa lầy
Nghe sầu đọng mãi đau từng nẻo
Cảnh úa ngang đời lỗi tại ngây

                L Đ K 20/10/25
*****
Sầu Đông
KHÚC TÀN THU

Phố đọng sương dày ngõ vắng mây
Dòng đêm sóng cuộn bến trăng gầy
Tường nghiêng bóng đổ tràn tơ vướng
Lối nghẽn mưa lồng quyện gió vây
Mộng thẫn thờ treo đầu ngõ cụt
Sầu lơ lửng rụng cuối ao lầy
Sâu lòng thổn thức đời hiu quạnh
Giữa bốn bức tường bỗng dại ngây/

SD
*****
Dinh Tuan Minh
DẤU XƯA
Bữa nọ ven triền  gió đuổi mây
Lần sang xóm nhỏ giữa trăng gầy
Khi thềm tửu trắng đang chờ chạm
Lúc sảnh thơ cùn vẫn đợi vây
Lạc nẻo vì mưa đường ướt nhão
Nhầm phương bởi bão lối trơn lầy
Nên dò dẫm bước mong đừng bổ…
Chẳng rõ sao đời lại hóa ngây 
Đinh Tuấn Minh
*****
Mặc Thế Nhân

THƯƠNG ANH !

Gác cũ tàn đêm bạc tóc mây
Thềm xưa tiếc mãi bóng trăng gầy
Còn mơ lối cũ tình lay động
Vẫn nhớ đường xưa gió bủa vây
Chén rượu trần gian đâu dễ uống
Sao đành chuốc để vũng sân lầy
Thương Anh chén rượu ngày hoang vắng
Giọt lệ cơ cầu đã hoá ngây ./.

Mặc Thế Nhân

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2025

TA MÃI ĐỢI NGƯỜI

TA MÃI ĐỢI NGƯỜI

(Thuận nghịch độc)

Thuận:
Ta đợi mãi người bởi nhớ nhung
Chạm môi lần ấy buổi sau cùng
Ngà sương bến cũ tình thu lạnh
Đẫm lệ thi buồn cảnh lối chung
Xa vắng để trời sao đọng vũng
Thẳm sâu còn vệt sáng soi vùng
Tà trăng đốm nhạt mờ mây biển
Tha thiết cõi lòng lửa cuộn nung...

Nghịch:
Nung cuộn lửa lòng cõi thiết tha
Biển mây mờ nhạt đốm trăng tà
Vùng soi sáng vệt còn sâu thẳm
Vũng đọng sao trời để vắng xa
Chung lối cảnh buồn thi lệ đẫm
Lạnh thu tinh cũ bến sương ngà
Cùng sau buổi ấy lần môi chạm
Nhung nhớ bởi người mãi đợi ta ./.

LCT 18/1O/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Hương Lan
TA CHỜ ĐỢI NHỎ
Thuận nghịch độc 

Ta chờ đợi nhỏ mắt huyền nhung
Gởi nghĩa tình xưa lối mộng cùng
Ngà ánh tỏa trăng nhờ phận đẫm
Thắm dòng mơ cảnh giữ đời chung
Tha gì dẫu thả hương choàng phố
Vỡ chỉ dù hong nắng chạm vùng
Tà nguyệt tủi sương vày trước ngõ
Xa dần bóng mãi khỏa chiều nung

Nung chiều khỏa mãi bóng dần xa
Ngõ trước vày sương tủi nguyệt tà
Vùng chạm nắng hong dù chỉ vỡ
Phố choàng hương thả dẫu gì tha
Chung đời giữ cảnh mơ dòng thắm
Đẫm phận nhờ trăng tỏa ánh ngà
Cùng mộng lối xưa tình nghĩa gửi
Nhung huyền mắt nhỏ đợi chờ ta

18.10.2025
Hương Lan
*****
Sáu Cào Cỏ
🕉🕉🕉TÌM TA🕉🕉🕉
   (Thuận nghịch độc) 

Thuận:
Ta tìm kiếm lại khép màn nhung
Tĩnh lặng kiềng chân ý tận cùng
Ngà ngọc sáng soi vàng cảnh lạ
Thế thời sinh diệt khổ đời chung
Xa nhìn dấu cộng tàu trăn trối 
Cạn nghĩ người đông biển vẫy vùng
Tà nguyệt ngắm đêm tàn giấc điệp
Tha tình gửi vận hỏa rèn nung. 

Nghịch:
Nung rèn hỏa vận gửi tình tha
Điệp giấc tàn đêm ngắm nguyệt tà
Vùng vẫy biển Đông người nghĩ cạn
Trối trăn Tàu cộng dấu nhìn xa
Chung đời khổ diệt sinh thời thế
Lạ cảnh vàng soi sáng ngọc ngà
Cùng tận ý chân kiềng lặng tĩnh
Nhung màn khép lại kiếm tìm ta .
               18/1O/2O25
🚥🚥🚥 Sáu Cào Cỏ 🚥🚥🚥
*****
Đăng Khoa Lê

.           NGƯỜI CÓ NHỚ TA

Ta mòn mỏi đợi mắt huyền nhung
Mãi biệt người thương nhớ tuổi cùng
Ngà buổi mộng mơ vì gió vãn
Nặng tình nhung nhớ bởi đường chung
Pha từng bọt nước sông tràn nẻo
Thiết chẳng đời mưa bão  đọng vùng
Tà nắng cảnh mây vày hãm nguyệt
Xa rời mãi thuở bóng hồng nung

Nung hồng bóng thuở mãi rời xa
Nguyệt hãm vày mây cảnh nắng tà
Vùng đọng bão mưa đời chẳng thiết
Nẻo tràn sông nước bọt từng pha
Chung đường bởi nhớ nhung tình nặng
Vãn gió vì mơ mộng buổi ngà
Cùng tuổi nhớ thương người biệt mãi
Nhung huyền mắt đợi mỏi mòn ta

              L Đ K 18/10/25
*****
Dinh Tuan Minh
TA MÃI VẮNG NGƯỜI
Thuận & Nghịch

Ta hờn dỗi bởi khép mành nhung
Mãi nhớ đường xưa thuở bước cùng
Ngà nắng nhuộm hiên dù chớm lạnh 
Tím chiều loang sảnh dẫu sầu chung
Xa rời nghĩa ghép thôi giành giật
Bỏ tách tình đan hết vẫy vùng
Tà tịch ngõ hanh trời quẩn gió
Tha phiền lụy giữa tủi hoài nung

&

Nung hoài tủi giữa lụy phiền tha
Gió quẩn trời hanh ngõ tịch tà
Vùng vẫy hết đan tình tách bỏ
Giật giành thôi ghép nghĩa rời xa
Chung sầu dẫu sảnh loang chiều tím
Lạnh chớm dù hiên nhuộm nắng ngà
Cùng bước thuở xưa đường nhớ mãi
Nhung mành khép bởi dỗi hờn ta
Đinh Tuấn Minh
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Tình rung
(Thuận nghịch độc)
Ta chờ đợi bước gót hài nhung
Tiếng gõ đường quen nẻo đã cùng
Ngà nắng tỏa ươm vàng quãng hẹn
Lạnh chiều lan héo cỏ bờ chung
Xa hoài bữa tháng đi ngoài tỉnh
Cách biệt ngày đêm ở giữa vùng
Tà bóng nguyệt in lồng cảnh bỡn
Tha cùng nỗi nhớ bởi tình nung
*****
Lời bình của Ngọc Cẩm
Bài thơ là một khúc tâm tình mang cấu trúc thuận nghịch độc – một thể thơ hiếm 7và công phu, đòi hỏi sự tinh luyện trong từng câu chữ để khi đọc xuôi hay ngược, ý vẫn tròn, tình vẫn vẹn. 
     Ở đây, LCT đã khéo léo tạo nên một cuộc đối thoại song hành giữa “đợi” và “nhớ”, giữa “người” và “ta”, khiến cảm xúc như được soi chiếu qua hai mặt của cùng một tấm gương tình ái.
     Khi đọc thuận, ta thấy nỗi chờ mong lặng lẽ mà khôn nguôi: “Ta đợi mãi người bởi nhớ nhung / Chạm môi lần ấy buổi sau cùng.”
    Đó là khoảnh khắc tình vừa xa, lòng vừa thắt lại. Cảnh thu, sương ngà, trăng tà — tất cả đều thấm đẫm màu chia ly, nhuộm nỗi lạnh trong từng con chữ.
      Khi đọc nghịch, giọng thơ như lật lại dòng ký ức, để “người” trở thành kẻ đợi “ta”. Cấu trúc ấy tạo nên sự cộng hưởng đầy ám gợi: tình yêu không một chiều, mà là vòng tròn của nhớ thương – nơi ai cũng là kẻ chờ, cũng là người bị đợi.
    “Ta Mãi Đợi Người” vì thế không chỉ là một bài thơ tình, mà còn là lời tri ân dành cho nghệ thuật ngôn từ. Ẩn dưới sự chuẩn xác của thể loại là một trái tim nồng cháy, nơi “nung cuộn lửa lòng” vẫn cháy sáng trong sương khói thời gian. 
    Bài thơ khép lại, để lại dư vị miên man – vừa buồn, vừa đẹp, vừa lặng lẽ như ánh trăng soi qua hai nửa hồn tương tư.