VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2018

MÙA THU MỚI

MÙA THU MỚI

Mặt nước hồ thu chảy lững lờ
Ta còn chén rượu nửa hồn thơ
Vào đêm dỗ mộng ru tình biển
Đến bữa dìu trăng dạo cảnh bờ
Khoảng lặng bao chiều tuôn sóng rã
Khoang buồn một thuở trút dòng mơ
Từ em ngọn lửa hồng tươi mới
Sẽ nối niềm vui mọi buổi chờ ./.

LCT 16/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Thiên Di
THU CHỜ...

Bỡn sóng vờn chao cảnh lập lờ
Thu chiều ánh quyện cảm đề thơ
Ghì ơi phận rũ khua ghềnh biển
Níu hỡi hồn tan đọng nẻo bờ 
Dạ tủi xuân thì nao bến rã
Thân sầu tuổi ngọc vãng trời mơ
Hòa duyên lặng lẽ niềm yêu mới
Gởi nghĩa trầm ngâm đợi phút chờ...
*****
Hữu Thiên
VÌ SAO

Vì anh lả lướt vội quên lờ😃😃🤣
Có lẽ say mèm bởi mụ thơ 😃😃😃
Lạnh tủi thu buồn nơi cuối ngõ
Buồn ghen hạ nhớ giữa chân bờ
Không thèm rượu cữ còn mong ngủ
Chẳng tiếc hương ngày vẫn đợi mơ
Mãi bỏ ngang đường đôi gánh nợ
Lời ve ngọt khiến lũ ong chờ..!

NL16/09/2018 😃😃
*****
Tòng Trần
Ý THƠ

Chòm rêu tảng đá mượt xanh lờ
Khởi ý cho hồn dệt chữ thơ
Rộn rã bao lời than với biển
Tràn lan những tứ thẹn ven bờ
Ân tình khắc khoải ngàn đêm mộng
Nghĩa ái âm thầm vạn buổi mơ
Sóng trải hồ thu sầu tận cõi
Buồn trôi đáy dạ chẳng sao chờ. 
16/9/2018.
*****
Dư Âm
KHỎI MONG CHỜ!
Nhiều hôm nhậu xỉn nó hay lờ,
Cũng mặc cho dù nhỏ thích thơ!
Mọi bữa ưa ngồi trông trước biển,
Mà nay lại đứng dõi ven bờ!
Do buồn hẩm phận luôn rời rã,
Hoặc tủi ươn đời mãi ước mơ!
Vẫn mộng duyên tình qua buổi mới,
Rồi ta mãn nguyện khỏi mong chờ...!!!
*****
Kim Nhung 

TRANG VỞ TRẮNG 

Bình minh rực rỡ gió mây lờ
Trải nhịp tim vào những ý thơ
Ngỡ dáng Thu ngời xanh mặt biển
Dường môi Hạ đỏ thắm ven bờ
Tơ lòng ấm ngọt mùi hoa Sữa
Thảm dạ êm nồng giữa giấc mơ
Ngẫm ngợi anh là trang vở trắng
Cùng em thảo lại phút giây chờ.
Kim Nhung 16/09/2018
*****
Dinh Tuan Minh
MÙA THU CHO ANH
Chiều qua đã hẹn sáng nay lờ
Chắc lẽ thu về mải dệt thơ
Để nhuộm tình xanh cùng bến bãi
Rồi tô nghĩa thắm ở ven bờ
Lòng thương kỷ niệm bao chiều ước
Dạ tiếc ân nồng những buổi mơ
Lỡ việc hay là anh chẳng đến
Người ơi tội kẻ khát khao chờ
*****
Bài đối họa
CẠN NỖI CHỜ
(Nđt-ltvt-ntvv)

Ngõ tối màn sương chảy lặng lờ
Ta còn trải nhịp nắn dòng thơ
Trời thu níu mộng về ngang cửa
Biển hạ dìu trăng đã đến bờ
Lặng lẽ phiên tình em thả ước
Âm thầm buổi rượu nó vùi mơ
Nhìn lên kẽ tóc rừng mây bạc
Trắng mảnh thời gian cạn nỗi chờ ./.

LCT 16/09/2018
*****
Dung Nguyên
THU ĐỢI

Giữa khoảng bèo trôi cứ lập lờ
Cho hàng liễu mượt khởi vần thơ
Dòng xao xuyến chảy êm triền cát
Sóng hững hờ xô dịu khoảng bờ
Cũng bởi bao lần tim trót hẹn
Do vì lắm bận não thường mơ
Rằng sông mãi giận người xưa ấy
Để tím chiều nay nẫu dạ chờ.

16/9/2018
DUNG NGUYÊN
*****
Diệu Tiên
CHUYỆN NÀNG THU

Nàng Thu ẩn bóng giữa sương lờ
Lặng lẽ dâng đời những áng thơ
Tả dáng thuyền quyên chiều dạo biển
Kề bên lãng tử sáng xuôi bờ
Khi nhìn vũ trụ tràn thương nhớ
Lúc dõi vô thường gửi ước mơ
Một mái lều duyên bền vĩnh cửa
Cùng anh hạnh phúc mộng thôi chờ.

Dt…16/9/2018
*****

TẢN LỜ 
Nđt - Ltvt - Ntvv. 
Bài đối họa

Đã gặp rồi sao cứ tản lờ
Nên bèn để lại mấy vần thơ
Chiều Thu quạnh quẽ sầu bên cửa 
Sớm mộng đìu hiu tủi giữa bờ
Để dạ tơ chùng đêm mãi ước
Cho hồn sợi võng buổi hoài mơ
Trầm ngâm nỗi nhớ từng canh đợi
Lặng lẽ niềm mong phải khắc chờ. 
17/9/2018.
*****
Dung Nguyên
MÊ THƠ

Bởi chữ trào tuôn ý lập lờ
Tâm hồn khuấy đảo xõa thành thơ 
Tình xanh mấy thuở khơi tròn vận
Nghĩa vẹn từng niêm trải khắp bờ
Xướng họa đôi từ êm rỡ cảnh
Tương phùng một chén thẫm nồng mơ
Bầu men cạn hết mà sao tỉnh
Mỗi tối kỳ ghê lại ngẩn chờ.

16/9/2018
DUNG NGUYÊN
*****
Lê Ngọc Dũng
THU NỒNG SAY

Ngàn hoa tỏa rạng mắt không lờ
Tức cảnh sinh tình giũa mượt thơ
Khoảnh khắc trào dâng vì đượm bãi
Thời gian lắng đọng bởi xanh bờ
Âm thầm mượn sắc nơi triền mỏng
Lặng lẽ giăng hồn trước biển thơ 
Đã biết mùa thu nhiều thảm lụa
Nồng say đến lạ phải mong chờ.

Lê Ngọc Dũng

Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2018

ĐÊM SAY

ĐÊM SAY

Chén tửu hờn đêm bỗng bật cười
Khinh miền thế tục đã chùn hơi
Thằng điên vỗ mép bày mưu sự
Kẻ dại chìa tay vẽ kế đời 
Cuộc lữ xoay vần trôi trước biển
Manh tình dịch chuyển đắm ngoài khơi
Còn ta lạc giữa vùng tiên cảnh
Rẽ đám mù sương vọng cảnh trời ./.

LCT 15/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Thiên Di
MEN SẦU...

Gió lộng vườn hoang nãn chẳng cười
Canh sầu nẫu ruột muốn ngừng hơi
Còn chi rã cảnh buồn đau sự
Đã hết lìa phương chạnh khổ đời
Hận nỗi ân tình xưa hoá biển
Say niềm ái nợ cũ tràn khơi
Nồng men nhấp cạn cay vùi lỡ
Bỏ cuộc tìm quên vút ngõ trời...
*****
Hữu Thiên
TA ĐIÊN

Vì đâu nó bỗng tự dưng cười
thấy cả đêm tàn đã rụi hơi
Cảnh lũ loang mờ che nhạt kiếp
làn mây nhiễm đục ủ phai đời
Anh lùa nắng hạ xa đầu biển
Gã đẩy mây chiều biệt gốc khơi
Cuộn hẳn ngày thơ lời hát cũ
Nằm than giận lắm chỉ kêu trời..!

NL15/09/2018
*****
Trung Nhẫn
THẾ SỰ
(Họa xuất vận)
.
Buồn cho thế sự gã thôi cười
Gót lữ e đành phải hụt hơi 
Tĩnh rượu còn lưng thằng chẳng rót
Dòng mưa đã cạn kẻ không vời
Yên bình buổi ngỡ ôm lòng vực
Nhẹ hẫng hôm lầm đắm biển khơi
Đổ giậu bìm leo mồm khéo đãi
Vài tên ngáo ộp xỉa bên trời !!!
.
TRUNG NHẪN 15/9/2018
*****
Dư Âm
CHIỀU ĐÔNG...!
Chiều đông lạnh lẽo chẳng nghe cười,
Lũ trẻ nô đùa ré hụt hơi!
Giữa bản tên bờm hay lý sự,
Đầu thôn đứa hợm mãi trêu đời!
Đôi lần não nuột nhìn quanh biển,
Mọi buổi âu sầu ngó giữa khơi?
Có những đêm nằm mơ lạc cảnh,
Vòng vo tưởng nhậu miết trên trời!!!
*****
Đinh Vĩnh Long
RỒI SAO ĐÂY
Nhìn theo trẻ học bố thôi cười
Những tưởng trong lòng sắp hụt hơi
Bởi xã quen lời qua vạn kiếp
Vì buôn thuộc tiếng đã bao đời
Gã dắt từ Nam về mặt biển
Ông dìu chữ Việt đến trùng khơi
Kẻ vẽ người bôi làm rối chuyện
Thầy cô cũng phải khóc kêu trời
*****
Lê Ngọc Dũng
PHÁC HỌA ĐỜI CON 

Giờ đây mộng vỡ khóc ôm cười
Số phải xoay vòng cũng tụt hơi
Lỡ bước vào hang làm tủi phận
Đành lao xuống vực để quên đời
Băng rừng chẳng ngại mưa bùn trói
Vượt thác không ngần lũ quỷ khơi
Bởi trọng hiền lương hoài vấp ngã
Lòng chưa thấu hiểu mãi than trời.

Lê Ngọc Dũng
*****
TRÚT BỎ ƯU PHIỀN

Nhìn trăng bất chợt mỉm môi cười
Lúc tưởng tim mình đã cạn hơi
Giũ chén ân nồng mong thoả dạ
Tìm men rượu ấm ngẫm êm đời
Như thuyền thuận nẻo chùng con sóng
Hoặc cá xuôi dòng đẫm biển khơi
Bỏ nỗi ưu phiền quên thế sự
Từ đây nhẹ nhõm ngắm sao trời.
Kim Nhung 15/09/2018

Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2018

MÀU HOÀNG HÔN

MÀU HOÀNG HÔN

Chẵn sáu mùa thu ngủ cận kề
Hương tình đủ ngát một miền quê
Vì quên vạt nắng người mong bỏ
Lỡ vướng hồn thơ họ chẳng về 
Chốn cũ mơ màng hoa cỏ rụng
Nơi này ẩn hiện khói chiều mê
Làn mây đợi gió hoàng hôn rã
Bọt biển trào sôi sóng não nề ./.

LCT 14/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
HOÀNG HÔN MÀU NHỚ

Dù sao đã có bận vai kề
Mỗi đứa nay lìa ở một quê
Mộng cũ non mùi em tính bỏ
Tĩnh xưa thiếu vị kẻ lo về
Cho vần nguyệt úa từng đêm rũ
Để lọn thơ buồn những sớm mê
Kéo khoảng thời gian càng vỡ rụi
lòng nghe bạc bẽo cả câu thề..!

NL14/09/2018
*****
Tòng Trần
HOÀNG HÔN

Hoàng hôn tắt lịm để đêm kề
Lặng lẽ sương tràn khắp nẻo quê
Ánh nguyệt vừa len tìm ngả rẽ
Chòm sao bỗng hiện níu khuya về
Quên miền đáy dạ buồn vô kể
Bẵng chốn tâm hồn khổ chạnh mê
Tuổi mộng thời gian làm lão phế
Đời mơ trọn kiếp chỉ đau nề. 
14/9/2018.
*****
Nguyễn Châm
MỘT ĐỜI Ở QUÊ…

Vì chăng cũng tại phút môi kề
Bậu đã ôm hoài cảnh sống quê
Bữa cứ ngờ duyên từng định bỏ
Ngày như thấy bụng phải mang về
Rồi anh cũng hết thời trai mộng
Để thiếp đâu còn phận nữ mê
Níu mảnh đời nhau miền ruộng rẫy
Mà em vẫn lại bảo không nề….

Nguyễn Châm - 140918
*****
Trung Nhẫn
TÌNH QUÊ
(Họa xuất vận)
Nđt-ltvt-ntvv 
.
Hoài thương một thuở sánh vai kề
Hạnh phúc tươi đầy những nẻo quê
Sáng vãng bùi tai lời trẻ học 
Chiều tan thoải nhịp đám trâu về
Là* thơm vạt bưởi xanh triền rẫy
Thổi nhẹ bông tràm mướt ngõ đê
Ngưỡng gió đồng quê ngào ngạt để...
Từng bao khó nhọc chẳng chi nề
.
TRUNG NHẪN 14/9/2018

* Ủi 
*****
Dư Âm
MÃI NHAU KỀ!
Ngày nao với bậu mãi nhau kề,
Nghĩa ái đong đầy tận nẻo quê!
Ngõ hẹn bao lần đâu muốn bỏ,
Tình trao mấy thuở lại mong về!
Thu tàn lá đỏ còn rơi rụng,
Mộng trải sương mờ vẫn đắm mê!
Mảng gió lùa mây thường rượi rã,
Thời gian tưởng vọng có sao nề!!!???
*****
Diệu Tiên
HOÀNG HÔN LẠC LÕNG

Hoàng hôn lạc lõng chẳng ai kề
Rẽ lối em nhìn vạn cảnh mê
Lá tỏa gam vàng trông đẹp đẽ
Lời ru nhạc bổng xóa nao nề
Yêu trời nóng bỏng vùng sa mạc
Giấu chuỗi êm đềm thuở chốn quê
Dẫu biết tâm hồn say ngõ lạ 
Tình thương thúc dục trở chân về.

Dt…14/9/2018 
*****
Lê Ngọc Dũng
ĐÊM TÌNH 

Tình yêu ngọt lắm mỗi đêm kề
Chọn bữa lên trời chỉ thấy mê
Giữa gác chùn chân nào vọng ở
Ngoài hiên lạnh gió chẳng ưa về
Hôn vào kẽ mắt người luôn dại
Chở đến ven rừng bạn mãi quê
Ái ngại làm chi đừng cởi mũ
Bàn dân quấy chuyện bỏ đi nề.

Lê Ngọc Dũng 
*****
Bài đối họa
MÀU HOÀNG HÔN 2
(Nđt-ltvt-ntvv)

Khoảng lặng hoàng hôn giữa lối kề
Mây buồn đảo cánh cặp dòng quê
Rừng thu nhạt nắng hồn trăng ở
Bãi biển mờ sương cánh nhạn về
Bến lữ con thuyền trăn trở mộng
Đêm tình chén rượu thẫn thờ mê
Ngày vui đã rụng theo chiều gió
Mặn chát bờ môi cũng chẳng nề ./.

LCT 14/09/2018
(Lỗi BĐ)

*****
Tòng Trần 
NÃO NỀ
Nđt - Ltvt - Ntvv. 
Bài đối họa. 

Lỡ chạm bờ vai bởi gối kề
Yêu nàng mãi thẹn tỏ tình quê
Còn mong nguyệt lão chờ hôm hỏi
Để ước bà tơ đợi bữa về
Khắc vãn im lìm không dám mộng
Canh tàn lặng lẽ chỉ hoài mê
Trầm ngâm lại gởi hồn theo gió
Vội vã nằm nghiêng trí khởi nề. 


14/9/2018.
*****

Huỳnh Anh Minh Ngọc
CHIỀU HOÀNG HÔN

Chiều hôn phủ giấc mộng ru kề 
Hỡi niệm xưa từng giấu bởi quê
Bậu đó cơ cầu mong rồi bỏ 
Người đây ước nguyện mãi không về 
Ư mà khói lụn chiều buông tỏa 
Nếu đã hương tàn muộn giữ mê 
Hạnh phúc ban đầu đang rã 
Ân nồng khổ lặng mãi ê chề 
14.9.18 Sỏi Đá Tình
*****

HOÀNG HÔN NHỚ...

Buổi nọ hoàng hôn mãi xót nề
Vương đầy ảo vọng hoá cuồng mê
Thềm nghiêng nắng ngã người đi khuất
Ngõ cách chiều lơi kẻ biệt về 
Nhắc đợi khơi buồn thơ vãng nẻo
Mong tìm nẫu nhói cảnh lìa quê
Tình ơi nhớ nữa hồn ngây dại
Nợ hỡi chờ thêm trí khổ kề...

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2018

BẠC TRẮNG MÀU VÔI

BẠC TRẮNG MÀU VÔI

Gió giữa đêm luồn đẩy mộng trôi
Mùa thu đã chết tự lâu rồi
Đêm hờn giọng cuốc than rầu rỉ 
Bữa hận âm đàn khóc ỉ ôi
Lạnh mảnh trăng gầy treo vũng nước
Buồn cơn khói nhạt đảo chân đồi
Canh tàn nến lụn dòng thơ chảy
Bởi cõi nhân tình trắng tựa vôi ./.

LCT 13/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
TÌNH CHẾT

Khi tình hết chảy giữa dòng trôi
Cứu vãn đừng mong chẳng được rồi
Nhạt bóng trăng buồn thêm tủi hỡi
Phai triền cỏ úa lại sầu ôi
Đường mây lạnh lẽo hờn con sóng
Nẻo gió đìu hiu dỗi vạt đồi
Những tưởng vai kề vui gánh nặng
Ai ngờ nghĩa trắng bạc mùa vôi..!!

NL13/09/2018
*****
Thiên Di
VỤN VỠ...

Huyễn mộng dương trần cảnh cứ trôi
Tìm chi vụn vỡ nát tim rồi
Thu nhòa vết cũ đau rầu rỉ
Hạ vãng duyên mờ xót ỉ ôi
Nhói nẻo đời tan thành giọt nước
Nhàu phương ngõ héo tựa ven đồi
Ân tình cách biệt xuôi dòng chảy
Khổ mãi thơ buồn dạ trắng vôi...
*****
Tòng Trần
ĐÊM BUỒN

Đêm buồn chợt nghĩ mảnh đời trôi
Những buổi nồng ân lạc mất rồi
Để gió trong hồn chao lượn hỡi
Cho tình ở dạ rã rời ôi...! 
Đìu hiu cõi mộng rầu trông bến 
Quạnh quẽ miền mơ khổ ngóng đồi
Biết tỏ trăng sầu tim vẫn lạnh
Hay rằng gối tủi đượm màu vôi...! 
13/9/2018.
*****
Nguyễn Châm
NHẠT NGHĨA ĐỜI

Đêm dòng nhược ái bẽ bàng trôi 
Vẫn chỉ mình em giận lắm rồi 
Nước đổ thương mình duyên lạnh hỡi 
Trăng hờn trách kẻ rượu sầu ôi
Tàn canh ngóng đợi mòn tâm nhãn
Lỡ mộng trèo qua bẩn vách đồi
Nghĩa vợ tình chồng như nước lả
Năm thì bảy họa khoáy bình vôi

Nguyễn Châm - 130918
*****
Hà Ngân
BẼ BÀNG 

Lối cũ em về bỗng hỡi ôi 
Thì ra anh đã bỏ đi rồi 
Lao xao đợt sóng xâm xấp vỗ 
Lặng lẽ con đò lững thững trôi 
Sao sớm vừa treo nơi góc biển 
Trăng khuya cũng lặng phía chân đồi 
Còn chăn lẻ bóng người cô phụ 
Gặm nhấm chân tình đã hóa vôi .

Nganha
*****
Dư Âm
NGHĨA NHẠT!
Ơ hờ nẻo quạnh ngó dòng trôi,
Dõi cảnh vầng dương sắp lặn rồi!
Cũng lạ nghe buồn ghê thế nhỉ,
Hay là thấy tủi rợn à ôi!
Chiều buông lũ ngập bao đầy nước,
Buổi vãn diều bay rợp khắp đồi!
Mãi ngắm vương sầu thơ lượn chảy,
Xem chừng nghĩa nhạt giống màu vôi!!
*****
Nguyễn Kim Oanhh
CHẤM HẾT

Mây buồn bởi gió chẳng ngừng trôi
Để lạnh tình xưa vụn vỡ rồi
Bữa níu sương mờ ru mộng hỡi
Hôm đùa khói nhạt giỡn than ôi
Rồi mê mẩn bướm ong ngoài bãi
Lại xuyến xao hoa cỏ cuối đồi 
Chẳng vẹn duyên thì thôi nghĩa nát
Mong gì ở kẻ bạc như vôi
*****
Diệu Tiên
CHỈ CÁNH BÈO TRÔI(mđ)

Chưa hề biết tủi cuộc đời ôi
Bởi kiếp phù sinh đã định rồi
Cánh mỏng Bèo lo ngày bão quật
Thân gầy mảnh kết giữa dòng trôi
Từng canh chịu cảnh dềnh trên nước
Những buổi thèm ta sống cạnh đồi
Chợt tỉnh duyên mình theo sóng vỗ
Nên lòng chẳng trách nghĩa màu vôi.

Dt…13/9/2018
*****
Nguyen Dac Thang 

MÙA THU CHẾT
Khi chiều lịm nắng đẩy ngày trôi
Chạnh hiểu mùa thu cũng chết rồi
Cuốc gọi đêm hè vang vẳng mãi
Ngâu cài tiếng nhạc tải buồn ôi
Hao gầy tiết vãn trăng nhoà ảnh
Lạc lõng đường quen gió tản đồi
Khắc khoải dòng thơ chìm mụ mẫm
Nhân tình ấm lạnh ngả màu vôi. 
Mai Thắng – 180913
*****
Bài đối họa
MÙA THU ÚA

Hẻm vắng trăng tàn lặng lẽ trôi
Lòng đêm rã rượi nhớ ai rồi
Đây dòng rượu đắng ngưởi yêu hỡi
Đó mảnh trăng gầy bạn hữu ôi
Vạt nắng còn chao ngoài bãi biển
Làn mây đã lịm cuối nương đồi
Sương giờ phủ kín rừng thu lạnh
Giữa bến gian trần bạc chỉ vôi ./.

LCT 13/09/2018
*****
Tòng Trần 
BẠC BẼO
Nđt - Ltvt - Ntvv
Bài đối họa

Hạnh phúc sao đành để mãi trôi
Tình duyên thuở ấy lạc đâu rồi
Ân nồng chẳng trọn người mơ hỡi
Nghĩa thắm chưa tròn kẻ mộng ôi... 
Tủi hận từng đêm ngồi dõi bến 
Sầu than mỗi buổi đứng trông đồi
Âm thầm lẻ bóng hồn đơn lạnh
Khắc khoải trong lòng bạc bẽo vôi.
13/9/2018.
*****
KHÁT VỌNG 
Phận hẩm nên đời nhạt nhẽo trôi
Tình duyên lạc nẻo ở đâu rồi

Ru cơn gió lộng mơ màng hỡi
Gọi tiếng oanh vàng ước mộng ôi
Tối nhởn nhơ vùi trong vũng rượu
Ngày vui vẻ dạo ở quanh đồi 
Sao đành gửi phận si người thế
Ví thử chưa lần gặp nghĩa vôi

*****
Nguyễn Phượng · 
TÌNH BẠC 

Nếu rẽ hai đường mộng phải trôi 

Đừng mong gặp gỡ hết luôn rồi 
Ghim ngàn chữ phụ đau buồn hỡi 
Thẹn nữa câu thề xót khổ ôi 
Lạnh lẽo màng sương tràn giữa phố 
Đìu hiu bóng nguyệt nấp sao đồi 
Đâu còn ước hẹn nồng duyên khởi 
Ngẫm lại ân tình bạc giống vôi 
Nguyễn phượng
Quản lý

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

RƯỢU ĐÊM

RƯỢU ĐÊM


Lại những đêm ngồi nghe gió trở
Vần thi chén tửu hờn duyên nợ
Manh tình nát vụn khỏi cần mong
Ngõ mộng tan tành thôi chẳng nhớ
Đoản nhạc vô hồn vỗ sóng chao
Làn thu vọng cảnh lùa mây vỡ
Trăng buồn rụng giữa mé thềm khuya
Tiếng võng ai dồn đau nhịp thở ./.

LCT 12/09/2018
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
ỐI CHÀNG ƠI

Ơi chàng nghĩ ngợi mà quay trở
Đã hết chi mà cam bỏ nợ
Để những canh hờn bậu cứ mong
Cho từng buổi giận em còn nhớ
Vài câu chẳng vẹn lẽ đâu tàn
Mấy chữ không tròn sao lại vỡ
Nũng nịu vô tình mới hiểu sai
Ôi buồn đến nỗi tim ngừng thở..!

NL12/09/2018
*****
Thiên Di
SẦU TÌNH
Vọng nỗi canh trường đau cách trở
Khua niềm thổn thức sầu ân nợ 
Ơi người giã biệt bỏ thầm mong
Hỡi bậu xa rời quên khởi nhớ
Tủi mắt im lìm não chạnh nao
Buồn tâm thấp thỏm hồn ngây vỡ
Men tình mặn đắng giữa trời khuya
Trí nẫu say lòng vương quạnh thở
*****
Tòng Trần
MEN NỒNG

Rượu đẫm hồn say tình trắc trở
Sầu len cõi thức vì ân nợ
Duyên mình đã nhạt chắc gì mong
Nghĩa bậu đà phai nào để nhớ
Chẳng lẽ bây giờ tim há chao
Không hề buổi nọ lòng chi vỡ 
Canh buồn ngõ vắng lạnh đường khuya
Khắc nẫu rèm thưa nồng giọng thở. 
12/9/2018.
*****
Nguyễn Kim Oanhh
XÓT THƯƠNG 

Rã mộng nên buồn do trắc trở
Âm thầm hận trách trời chia nợ
Bao ngày chỉ biết đợi và mong
Mỗi buổi hằng mơ mộng với nhớ 
Hẩm phận cam đành cánh nhạn bay
Tình phai phải nhận con thuyền vỡ 
Hờn dâng phủ kín mờ tâm dạ 
Đoản số vì ai ngừng nhịp thở
*****
Dư Âm
THAN THỞ...!
Duyên tình hụt hẫng đành trăn trở,
Nẻo ái âu sầu như cõng nợ!
Thấp thỏm bên rèm mãi lặng mong,
U hoài cạnh cửa luôn thầm nhớ!
Nhiều khi nẫu nuột ngó trăng tàn,
Mấy thuở buồn đau nhìn nguyệt vỡ!
Ảo não thân đời hận sớm khuya!
Lo phiền cõi dạ rồi than thở!!!
*****
Lê Ngọc Dũng
TIẾNG THỞ DÀI

Tình yêu rẽ lối hoài trăn trở
Sống mãi cùng nhau rồi chỉ nợ
Lỗi chuyện bao lần kẻ Bắc mong
Bầm môi những đận người Tây nhớ
Câu thề buổi nọ cuốn chiều tan
Cảnh hẹn ngày nao hòa sóng vỡ
Mộng chẳng vuông tròn cõi trắng đen
Niềm tin chết lặng ngồi than thở.

Lê Ngọc Dũng 
*****
Bai đối họa
YÊU NGƯỜI NHƯ THẾ ĐÓ 

Vàng thu lá rụng vùi đêm trở
Chốn cũ em ngồi lo cảnh nợ
Rượu nát bên đời kẻ đã quên
Bình tan cạnh cửa người thôi nhớ
Thơ sầu mấy chữ nhạt rồi phai
Mộng úa bao chiều khô phải vỡ
Khắc khoải chi nhiều cũng vậy thôi
Yêu người đã thế đừng than thở ./.

LCT 12/09/2018
*****

Đối họa của anh Tòng Trần 
TÚNG QUẨN

Vì do bạc thiếu càng xoay trở
Bởi khó nên ngày thêm lãnh nợ
Rượu đắng xơi vào để dễ quên
Mồi cay xực đã làm sao nhớ
Nghe chừng đáy dạ cũng chờ tan
Thấy lại tâm hồn đang tưởng vỡ
Mãi tủi cho đời tức giận thôi
Hoài thương nghiệp chướng...ôi ngừng thở. 
12/9/2018.
*****
Lê Ngọc Dũng
 Bài đối họa 
CUỘC CHƠI NGHẸN THỞ

Lạnh lẽo nên người không muốn trở
Trùm chăn ngủ nướng rồi thêm nợ
Men nồng thuở cũ khiến hoài trông
Tửu đượm ngày xưa làm mãi nhớ
Vắng nghĩa muôn đời mộng đổ loang
Buồn duyên vạn kiếp tình tan vỡ
Công bằng thế cuộc vẫn nào thay
Giữa ách trần gian lùa nghẹn thở.

Lê Ngọc Dũng

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2018

XIN CHỜ MỘT VÒNG TAY

XIN CHỜ MỘT VÒNG TAY


Anh lại về bên góc phố thu phai
Em vẫn đó nhưng dặm dài cách trở
Bến hoàng hôn đang giăng dày sợi nhớ
Cửa tâm tư loang lỗ vết dơ tình

Mảnh lá vàng như một kiếp nhân sinh
Đang rời rã chao mình rơi xuống bãi
Vẫn lòng đêm gặm nỗi sầu quan tái
Bến nhân gian đày ải kiếp con người

Bên kia đường vạt nắng cũng tàn hơi
Ngày ở lại vướng phải lời chua chát
Những vần thơ một thời hương dào dạt
Bỗng điên cuồng khao khát một lần say

Đêm trở về cùng ngọn gió heo may
Tình gầy guộc giữa bãi lầy nhân thế
Nghĩ mà đau bởi cảnh đời dâu bể
Những điêu ngoa cứ thế mãi chất chồng

Con phố nằm hứng ngọn gió thu phong
Góc hẻm nhỏ cũng mềm lòng năm tháng
Chốt niềm đau cho qua vùng dĩ vãng
Đêm trăng sao thắp sáng đuổi mây tàn

Bên kía đời chẳng còn những dối gian
Không thù hận như mưa tràn nước lũ
Chỉ còn ta gối tình em ấp ủ
Ướp men say giấc ngủ giữa ban ngày ./.

LCT 11/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Thiên Di
TÌNH LỠ...

Lỡ cuộc tình em chếch choáng men say
Chỉ còn đọng những canh dài trăn trở
Còn chi nữa thôi đừng thương với nhớ
Sân ga chiều chia duyên nợ buồn thinh

Gió thu giăng mãi tơ tuởng bóng hình
Niềm yêu đó tàn tành nơi cuối bãi
Chỉ còn xót xác thân gầy tê tái
Đau ngút ngàn đầy hoang dại anh ơi

Con phố xưa vẫn lặng lẽ em ngồi
Ôn kỉ niệm của một thời cũ nát
Rồi uất nghẹn lẫn âu sầu chua chát
Hóa dại khờ tựa như hạt mưa bay

Giữa màn đêm giọt nuớc mắt lăn dài
Lòng mặn đắng quên tình này đâu dễ
Ngẫm thế tục gieo chi trò đâu bể
Làm vỡ hồn đau tứ thể cuồng phong

Giờ hai nơi em hụt hẫng chất chồng
Dòng kí ức giờ hóa không biệt dạng
Tiếng than thở vẫn rỉ rên ngày tháng
Mây vẫn trôi nhòa dĩ vãng điêu tàn

Cuối chân trời cô đơn mỗi bước chân
Thôi chôn kín chuyện ái ân chẳng giữ
Niềm thương cảm nén sâu vào quá khứ
Cố gượng mà đau vẫn ngự sầu vây...
*****
Lê Ngọc Dũng
ĐÁNH GỤC CƠN MÊ
----Lê Ngọc Dũng-----

Đêm não nề trước ngọn sóng phôi phai
Màn sương khuất giấc mơ dài trăn trở
Bóng hình cũ yêu thương hoài nhung nhớ
Vết thời gian đánh cắp thuở duyên tình


Sương khói mờ phủ rợp bóng huyền sinh
Buồn đau xót dâng đầy đình ngập bãi
Cuộc yêu lỡ mong manh nhiều tê tái
Khoảng hư không ai oán mãi trong người

Xa xăm nhìn nắng phảng phất từng hơi
Nỗi đau bủa nhạt phai đời đắng chát
Sao ai vẫn không vì tình trôi dạt ?
Chắp vuông hồn mạnh mẽ cất lời say

Kí ức buồn vĩnh viễn kết heo may
Ngàn thương tổn in hằn đầy nhân thế
Sẽ bước tiếp băng qua miền chân bể
Bởi đôi ta cũng hết lẽ vợ chồng

Quên muộn phiền vượt bão tố cuồng phong
Cố nhân hỡi sao bềnh bồng năm tháng
Xuân đông hạ. .. đã theo nơi dĩ vãng
Mãi cô đơn sống giữa áng thu tàn

Ôi cuộc đời sao chất nặng dối gian ?
Không hạnh phúc bình yên toàn sóng lũ
Trang kỉ niệm ngày xưa cùng ấp ủ
Là cơn mê ngự trị lỗ loang đầy.

Đăk Nông.... 11/9/2018
*****
Hữu Thiên
ĐÁY MỘ MỘNG TÌNH

Anh co mình trong vạt nắng chiều phai
Hương gió cũ thở dài đêm trăn trở 
Kỷ niệm xưa vẫn còn từng sợi nhớ
Lá thu bay bỡ ngỡ vết loang tình

Cứ ngỡ rằng mộng ưỡc mãi tồn sinh 
Mà đâu nghĩ ân tình loang lổ bãi
Khiến trăng già cuộn mình trong tê tái 
Để cho anh sợ hãi đến bên người

Chén men tàn như thể đã làn hơi
Trong một thoáng rối bời nghe mặn chát 
Đẩy xa trôi đêm tình không bến dạt
Kẻ rã rời ..đứa lạc thú giữa mềm say

Như treo đùa gió thổi lững lờ mây
Còn đâu chỉ vết trầy xưa là thế
Sóng nhập nhằng thoảng vờn qua mặt bể
Rồi chợt tan để lại đắng ngập chồng

Chẳng vui gì mộng vỡ giữa cuồng phong
Để tình kia úa dần trong một thoáng
Kỷ niệm chôn tận đáy mồ dĩ vãng 
Nẻo hoàng hôn mãi rạn nứt mộng tàn

Cánh thu buồn héo hắt cả không gian 
Thoáng qua đời nỗi niềm dâng ngập lũ
Ngó vườn trăng xa vời hương gió ủ
Mà nghe tim lạnh phủ chỉ một ngày..!

NL 11/09/2018
*****
Dung Nguyen
MƠ MỘT NGÀY 

Gom cuộc tình mặn đắng những tàn phai 
Căn gác nhỏ em nghe mùa lá trở 
Giọt mưa chiều cũng mang theo thương nhớ ...
Bến sông Ngân dang dở giấc mơ tình... 

Như hoa tàn đau một kiếp phù sinh 
Ngăn dòng lệ rưng rưng chiều cuối bãi
Chia tay nhau mà lòng nghe tê tái 
Thôi từ đây ta mãi mãi xa người! 

Trở gót buồn lặng đếm những tàn hơi...
Giọt mưa hạ bên đời sao mặn chát 
Người như thể cánh chim trời phiêu dạt ...
Mộng giang hồ bát ngát những cuồng say...

Thu tím buồn... lạnh với gió heo may 
Ôm khắc khoải đọa đày nơi trần thế 
Người đi biệt chốn chân trời góc bể...
Yêu thương xưa em cứ để chất chồng... 

Mơ một ngày hết bão tố cuồng phong 
Câu ân ái bên lòng vơi ngày tháng 
Dở dang xưa trả về nơi quá vãng
Gom yêu thương rọi sáng buổi trăng tàn 

Bên dốc chiều xua hết những dối gian
Để yêu thương ngập tràn như thác lũ
Mang tình xuân trở về bên ấp ủ 
Xua tan đi giông tố của bao ngày...! 

Dung Nguyen 
*****
Nguyễn Kim Oanhh
THU PHAI

Thu giận gì sao để nắng hờn phai
Chỉ biết được khoảng cách dài trắc trở
Vẫn say đắm trao nhau từng sợi nhớ
Chờ đông sang níu lỡ bến xuân tình

Ai biết rằng dâu bể đoạn phù sinh
Đầy loang lổ cuốn mình bơi ngụp bãi
Mặc trầy trụa ghìm bên lòng tê tái 
Qua phong ba mới vượt ải nên người

Tổn thương nào gắng gượng vẫn còn hơi
Bao kỷ niệm ghim những lời mặn chát
Phủ đều khắp mặc manh đời bèo dạt
Cứ mặn mòi vẫn khát mộng tình say 

Gió trở mùa vờn nhẹ đám cỏ may
Lùa hết được mùi úng lầy không thế
Mời vị mặn thơm nồng từ ngoài bể
Về ướp thêm gia vị để chất chồng

Biển muôn đời hứng chịu những cuồng phong
Ôm chung thủy Cát vào lòng năm tháng
Thuyền khuất dạng đợi hoài không lai vãng 
Mặc bến mong sau mỗi sáng sương tàn

Buồng tim nào chứa nổi kẻ dối gian
Thẫn thờ ngóng lệ tuôn tràn tựa lũ 
Vùng ký ức từng đêm hằng ấp ủ
Bức tranh màu xé toạc phũ phàng rơi
*****
Mai Le
TRỌN MỘT VÒNG TAY

Anh chớ buồn khi nhìn nắng thu phai
Em sẽ đến dẫu đường dài cách trở
Hoa cúc nở giăng giăng trong chiều nhớ 
Tiếng chim cu bỡ ngỡ gọi bạn tình 

Vần thơ nào xoa dịu kiếp nhân sinh 
Lại nhớ lúc yên bình nơi đồng bãi 
Xa vạn dặm ôm nỗi lòng tê tái 
Bến sông trăng chờ mãi một bóng người 

Dẫu dặm dài không nản chí tàn hơi 
Dệt mơ ước quên phận đời đắng chát 
Ướp hương mộng cho đêm xuân dào dạt 
Để bên người thỏa khát mộng tình say

Giữa thu rồi len lén sợi heo may 
Vui anh nhé quên đọa đày nhân thế 
Ta trọn nghĩa quên đi đời dâu bể
Trải tin yêu xóa dấu lệ chất chồng 

Nép bên mình âu yếm gió thu phong
Em ríu rít thỏa niềm mong ngày tháng 
Thả hết thảy ưu tư vào dĩ vãng 
Ái ân say quên ngày rạng đêm tàn 

Ta bên mình còn chi sợ dối gian 
Hạnh phúc đến như nước tràn cơn lũ 
Gối tay anh nụ môi hồng ấp ủ 
Trao yêu thương cho bõ nhớ bao ngày .
*****
Đinh Vĩnh Long
HOÀI NIỆM
Như hoa hồng rực rỡ để rồi phai
Như cuộc sống mơ nhiều rồi chững lại
Ai cũng có một thời ngơ và dại
Nên buồn vui cứ trải những đêm trường

Heo may về nỗi nhớ gọi niềm thương
Cứ len lõi tỏa mùi hương bất tận
Những vị đắng của bao mùa em giận
Hay mùi thơm lúc nghĩa thắm ân nồng

Thu đang về én lượn giữa tầng không
Gió thổi nhẹ bên dòng sông kỷ niệm
Dệt những vần thơ trao người thầm mến
Nhớ không em từ buổi hẹn ban đầu

Rồi bao lần ướt đẫm bởi mưa Ngâu
Cùng tản bộ qua nhịp cầu đêm lạnh
Đời rộng mở cho tâm hồn vỗ cánh
Trao lời yêu khi sương lạnh đang về

Sao mà em vội vã rút câu thề
Để cay đắng theo về cùng nỗi hận
Cho đời anh vô cùng lận đận
Nghĩ về em chưa hết giận bao giờ
*****

HOÀI MONG...!
Mải miết nhìn ra vạt nắng vàng phai,
Vẫn tin tưởng không đời nào ngăn trở!
Bao năm tháng ân nồng nay gợi nhớ,
Nét đoan trang hiền dịu đẫm mơ tình!

Ngẫm đâu hề sẽ có chuyện tái sinh,
Sống chân thật hay để tâm bừa bãi!
Than thở phận cho buồn luôn diễn tái,
Chớ lo chi đến thơm lẽ ở người!

Hay mơ màng ái đượm chẳng phí hơi,
Rồi nẫu kiếp kêu la nào mặn chát!
Thuở ban đầu yêu đương chưa dứt dạt,
Nên lắm lần rệu rã đẫn đờ say!

Chút hy vọng theo về chỉ mảy may,
Do nhận thức xô bồ thì phải thế!
Dẫu trải mối duyên tình quanh bốn bể,
Nỗi hắt hiu tựa thể cảnh xa chồng!

Những hôm sầu thường đón trận bấc phong,
Cứ hụt hẫng suốt năm dài đoạn tháng!
Tiếc rẻ niềm yêu lẩn thời quá vãng,
Luôn trầm tư lặng dõi ánh trăng tàn!

Chỉ mong rằng khỏi đọng mảnh tình gian,
Như mỏi đến mùa vợi xa dòng lũ!
Để ta mình trông niềm mơ được ủ,
Thấy hân hoan cõi dạ cả đêm ngày!!!