CHIỀU & EM
Mây sầu đảo cánh giữa chiều hoang
Khói buổi hoàng hôn lặng lẽ choàng
Khoảng nắng thu buồn rơi ngõ lẹm
Khung trời gió nhẹ trải đường loang
Ngồi nghe sóng vỗ ngầm thương biển
Lại để tình đau bỗng nhớ nàng
Những giọt sương hờ treo mảnh lá
Em về bến lạnh chẳng đò sang ./.
LCT 05/08/2018
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
HỎI CHÀNG
Đến cữ sao đành bỏ ruộng hoang
Ngoài kia những kẻ ước mơ choàng
Tui mà nếu gật trăm thằng đẫm
Lão cứ hay chờ vạn kẻ loang
Mộng ẵm xong phần lo đổi thiếp
Tình xơi trọn bữa hẳn thay nàng
Chơi đùa chán lại buông lời chảnh
Kiểu thế cho đời rõ thật sang..!
NL05/08/2018
*****
Dư Âm
ĐỢI THẢ BƯỚC SANG...!
Nắng trải nghiêng chiều lặng bãi hoang,
Hoài vương kỷ niệm nép vai choàng!
Bao lần bến đã thay màu lẹm,
Những bận đê vừa đổi sắc loang!
Chạnh nghĩ hôm về yêu thích biển,
Thầm nghe bữa lại mến thương nàng!
Cho dù cảnh rụng rơi đầy lá,
Vẫn đợi ai cùng thả bước sang!!!
*****
Tòng Trần
LẠC LOÀI
Dỗi hận ai...mà đến đảo hoang
Chiều nghiêng bóng ngã để sương choàng
Mây buồn cũng hết làm mưa trải
Gió tủi đâu còn lộng bão loang
Khổ cõi hồn đau vì giận thiếp
Rầu nơi dạ nẫu bởi quên nàng
Ân tình đã mất mong tìm lại
Nợ nghĩa vơi rồi hỏi có sang
*****
THU VẪN CHỜ EM
Lặng lẽ đi về giống kẻ hoang
Còn đâu bé đợi để ta choàng
Sầu vương trước ngõ trong mù toả
Tủi đọng trên hè giữa gió loang
Những đợt giông tràn đau đớn biển
Từng cơn bão nổi xót xa nàng
Chiều thu lá rụng giăng đầy ngõ
Để lạnh không chờ đã kéo sang
*****
THỔN THỨC
Nghiêng chiều lá rụng phía đồi hoang
Thẫm tím hoàng hôn mắt lệ choàng
Ngược lối sông chờ nghe mộng vỡ
Xuôi dòng biển nhớ đẫm sầu loang
Vì không trọn nghĩa đau lòng bậu
Bởi rã nồng duyên xót dạ nàng
Lẻ bóng trăng thề rơi bến hẹn
Cho buồn trĩu nặng lúc mùa sang
*****
Luyến Thương
Lạc lõng thân mình trước cảnh hoang
Nhìn mây trĩu nặng vấn vương choàng
Khơi dòng kỉ niệm bên lề thoáng
Để phút ân tình giữa động loang
Khúc nhạc thầm vang sầu bãi biển
Lời thơ khẽ vọng cuốn hông nàng
Cho từng tiếng hẹn vang nhiều cõi
Mãi luyến lưu hoài buổi bạn sang.
Lê Ngọc Dũng