LỐI ĐÊM
Lạnh mảnh vai trần giữa phố đêm
Vầng trăng đổ bóng rọi ngang thềm
Chân mòn sải nhịp đời chưa dứt
Gót mỏi xoay vòng nợ mãi thêm
Vĩnh biệt tình thu vàng cỏ úa
Từ ly buổi hạ đắng môi mềm
Đây bầu rượu cũ mình ta uống
Cạn nỗi đau cùng giấc ngủ êm ./.
LCT 04/06/2018
BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
GIỮA TRỜI ĐÊM
Sương choàng mảnh áo giữa trời đêm
Ánh nguyệt đìu hiu ở dãy thềm
Cõi dạ thương người yêu chửa dứt
Tâm hồn nhớ kẻ mộng càng thêm
Vời chân bỗng gợi buồn tim úa
Thả gót bèn khêu nẫu ruột mềm
Có lẽ men tình nay phải cạn
Cho đời cứ mãi thỏa nồng êm
04/6/2018.
*****
Dư Âm
PHỐ ĐÊM...!
Bao lần dõi phố quạnh từng đêm,
Ánh nguyệt trời khuya đổ giữa thềm!
Tuổi mộng hôm nào sao nỡ dứt,
Cung tình thuở nọ dễ gì thêm!?
Dù cho nghĩa phận nghe tàn úa,
Hoặc giả nồng ân thấy rã mềm!
Tửu nhạt bây giờ ta vẫn uống,
Bên đời hẫng hụt chẳng hề êm!!!
*****
Tường Vân
PHỐ NHỎ VÀO ĐÊM
Ta về phố nhỏ đã vào đêm
Rả rích mưa giăng phủ trắng thềm
Quán lạnh tơ đàn day dứt mãi
Tay vàng khói thuốc ngậm ngùi thêm
Rồi năm tháng gội bờ vai mỏng
Để gió sương pha lọn tóc mềm
Một kiếp lữ hành bên góc trọ
Xong đời khép lại có gì êm...
Tường Vân - 04/06/18
*****
Nguyễn Gia Khanh
NỖI NIỀM ĐÊM
Âm thầm bóng lẻ dạt vào đêm
Để lại tàn thu ướt sũng thềm
Những vạt sương mù rơi chẳng ngớt
Bao làn gió lạnh bủa càng thêm
Đìu hiu mấy vận thơ vầy tủi
Nhạt nhẽo từng chung tửu chuốc mềm
Vẫn nặng lòng nghe hồn trống trải
Nên tìm giấc ngủ mãi nào êm.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Hữu Thiên
CHỜ AI ...AI CHỜ
Ai ngồi tựa cửa dưới màng đêm
Tóc phủ bờ vai xõa cạnh thềm
Đợi kẻ quay về trăng úa mãi
Mong người trở lại gió buồn thêm
Thời gian để nhạt cành hoa thắm
Kỷ niệm làm phai kiếp liễu mềm
Mộng lỡ duyên mờ sao phải tiếc
Xin đừng tự giết những chiều êm..!
NL04/06/2018
*****
Ngọc Dũng
SAY CÙNG MƯA
Mưa dầm rả rích giữa màn đêm
Gió thổi làn sương lạnh nẫu thềm
Bản nhạc người ru nhìn xót mãi
Cung đàn kẻ oán gợi sầu thêm
Trào dâng nỗi nhớ vườn loan mỏng
Lắng đọng niềm yêu cõi uyển mềm
Lãng tử đìu hiu quàng giấc mộng
Say cùng chén tửu ngưỡng hồn êm.
Lê Ngọc Dũng
*****
Hiền Nguyễn Trọng
VẪN NHỚ
Mây lùa tối xẩm cả màn đêm
Nỡ cản dòng trăng dọi xuống thềm
Ước muốn tình kia luôn thắm tỏ
Mong chờ nghĩa ấy mãi hồng thêm
Lời thơ đã nhạt làm tâm đắng
Chén rượu còn cay khiến dạ mềm
Kỹ niệm ngày xưa người có nhớ
Riêng mình cứ mộng thuở nồng êm.
NTH
*****
Nguyễn Phượng
MÀNG ĐÊM
Ta hoài dạo bước giữa màng đêm
Vãng cảnh vào thu lá rụng thềm
Nguyệt mãi thờ ơ sầu chửa dứt
Sương còn nhạt nhẽo tủi đà thêm
Buồn than phận chiếu như mành mỏng
Ngẫm trách đời manh tựa cỏ mềm
Nhịp sải canh tàn qua ngõ vắng
Lưng bầu rượu hẫm giấc nào êm
Nguyễn phượng
*****
ĐÊM
Riêng mình lạc lõng ngắm trời đêm
Gió thoảng còn vương mỗi bậc thềm
Nẫu ruột mơ tàn cho nản bớt
Đau hồn mộng vỡ để buồn thêm
Chùn chân quạnh quẽ tình hiu hắt
Mỏi gối đìu hiu phận cũ mềm
Rượu ủ men đời cay xé lưỡi
Vơi đầy dốc cạn cõi lòng êm
HH.HY
*****
Đối họa
ĐÊM TẬT NGUYỀN
Hiên buồn lá rụng đổ tàn đêm
Chốn cũ người đi bỏ lại thềm
Cuộc tửu bên lề khôn đã hết
Phiên cờ giữa trận khó dồn thêm
Dòng sông gió thổi từng cơn lạnh
Đám cỏ mù rơi những sợi mềm
Mãi bước đi tìm hương kỷ niệm
Nhưng lòng sóng dậy chẳng còn êm ./.
LCT 04/06/2018
(Bình đầu)
*****
Trai Dang Van
ĐÊM CÔ ĐƠN.
Cô phòng một bóng giữa trời đêm.
Tựa cửa nhìn trăng sáng rõ thềm.
Trước ngõ đìu hiu sầu tủi đọng.
Bên đường vắng vẻ giận hờn thêm.
Sương tràn nhạt tóc vai gầy mỏng.
Lệ đẫm nhòa tay mắt tỏ mềm .
Những buổi chia lìa tâm ngóng đợi.
Luôn hoài cách trở dạ nào êm.
4/6/18
Trai Dang Van