ĐÊM TÂN HÔN
Còn thương rau đắng mọc sau hè
Nhớ mãi đêm đầu cái chõng tre
Vợ trở mình lo kêu ọt ẹt
Chồng quay lưng sợ chẳng ngo ngoe
Nhà tranh thưa thớt từ hai phía
Vách lá mong manh cả tứ bề
Mới cưới men tình đang rực lửa
Nhưng đành gác bớt chuyện phòng the ./.
LCT