CHIỀU & EM
Em thả chiều trôi lẫn đám rêu xanh
Mùa nước nổi bồng bềnh mây tím rụng
Bến sông quê lá thu vàng ngập úng
Nước mênh mông ai nhúng cánh chim trời
Em gọi chiều khi cánh én ra khơi
Làn gió mát hiên đời trôi qua phố
Ta lạc giữa giấc mơ tình loang lổ
Vết thời gian bên hố thẳm sâu lòng
Em bỏ chiều khi con sáo sang sông
Mẹ vẫn đứng tận dòng lau nước mắt
Cùng những dạo mơ mòng đêm quay quắt
Lệ chưa khô mà nắng hắt qua ngày
Em nhớ mùa vàng chiếc lá heo may
Tiếng khóc trẻ thơ những ngày giáp hạt
Bìm bịp kêu sương lặng lờ chua chát
Đêm chưa qua tiếng vạc lẻ loi về
Em đợi người qua mấy dặm sơn khê
Chiếc áo trận một bề đen nám khói
Đôi giày sô chiến tích còn chói lọi
Mà vết thương đau nhói cả đôi lòng
Em vịn chiều khi nắng tắt bên sông
Anh mò mẫm tấm lưng còng tóc bạc
Trả thời gian để cho đời chia chác
Mộng trăm năm nay gác bến mây ngàn ./.
LCT 15/1O/2O24
BÀI HOẠ :
**********
Hương Thanh
EM & TRĂNG
Em ru hồn lịm giữa giấc mơ xanh
Chiều nhạt nắng hắt hiu mùa lá rụng
Trăng khẽ gọi bến sông chiều ấp úng
Gió tương tư trầm lặng cuối chân trời
Em lặng nhìn theo cánh nhạn xa khơi
Làn sương mỏng len mình qua ngõ phố
Trăng lạc bước cuộn vầng theo hang lổ
Bến phù sinh chìm nổi đến nao lòng
Em neo mình tần tảo chốn ven sông
Đời cơm áo trăm bề cay khoé mắt
Trăng dìu dịu nhìn mảnh đời queo quắt
Khảm tròn khuôn vàng mộng ủ sau ngày
Em gieo mùa nào ướm vận rủi may
Đời nhân quả kiếp luân hồi ươm hạt
Trăng vì biển nhưng lòng không sâu chát
Bóng mênh mông tràn ngập lối đi về
Em vẫy vùng đơn độc quãng nhiêu khê
Đường vạn nẻo tứ bề giăng mây khói
Trăng thanh bạch muôn đời khôn lục lọi
Giữa thinh không chẳng đổi dạ thay lòng
Em qua đò thì đò đã qua sông
Dòng định mệnh hững hờ theo sóng bạc
Trăng vẫn mãi ngậm vành không đổi chác
Tình muôn năm vạn kiếp với non ngàn
Hương Thanh
15/10/2024
*****
Đăng Khoa Lê
Trưa góp vui cùng anh
. BUỔI NẮNG TẮT
Em thả mối tình xuống dòng sông xanh
Gửi lòng thương chòng chành mùa lá rụng
Giữa hồ sen lẻ loi mình bông súng
Mũi tên yêu xuyên thủng cánh chim trời
Bến thu buồn em đợi kẻ trùng khơi
Làn gió rụng chìm nơi em về phố
Đi lạc giữa mây chiều quê loang lổ
Vết thương yêu chưa lấp hố trong lòng
Nghe lời thuyền ai cởi áo sang sông
Mặc cát trắng cải ra ngồng ngút mắt
Thương bến đợi gió đông về se sắt
Trái tim yêu ai xẻ cắt bao ngày
Thương thân gầy quẩn cơn gió heo may
Như đầu bãi đợi qua ngày ươm hạt
Chim cuốc kêu não lòng trong cơn khát
Tiếng chuông chiều réo rắt gọi ai về
Vó ngựa vang dục dã phía Sơn Khê
Người ra trận tấm thân kề lửa khói
Thương mẹ già ngõ chiều quê mãi gọi
Người yêu xưa vẫn đợi đá hóa lòng
Hoàng hôn chiều tím lịm ở bờ sông
Em vẫn đợi đến thân còng đầu bạc
Gió đông về lá chao mình xào xạc
Mộng đâu thành xin gác phía non ngàn
L Đ K 15/20/24