GIỌT LỆ THƯƠNG ĐAU
Thềm đêm lặng lẽ ngắm sao trời
Những tối đơn lòng lệ chảy rơi
Giấu nỗi niềm riêng đời mẹ tủi
Ghìm tâm sự cuối thuở cha rời
Sân chiều trở rét sầu đông lại
Cửa sớm giăng mù đọng rã hơi
Mộng nổi chìm như làn sóng vỗ
Tình xưa bỗng chốc buộc xa vời ./.
LCT 16/O8/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Lê Minh
HƯƠNG MÙA CŨ
Những giọt phùn chao phủ đất trời
Bao niềm khép mở mỗi chiều rơi
Nhìn mây giạt phố lòng con tủi
Dõi nắng vờn hoa thuở mẹ rời
Lật cả thiên hà mong giữ tiếng
Khoanh vùng vũ trụ chỉ tìm hơi
Lần trong kỷ niệm hương mùa cũ
Chạnh quãng đường kia mới nửa vời
LM
*****
Đăng Khoa Lê
. ĐÁNH MẤT TÌNH THÂN
Giấu tủi vào tim biết gọi trời
Căm mình nỡ tuột cán cờ rơi
Vì xa nghĩa cả hôm người tuyệt
Bởi vắng tình thân thưở mẹ rời
Lạnh lẽo chiều đông dồn kiệt sức
Âm thầm sáng hạ để tàn hơi
Đời ta bụi cỏ nơi đồng cạn
Cảm thấy rừng xanh mãi vợi vời
L Đ K 16/08/24
*****
Tòng Trần
TỦI PHẬN GIÀ.
Tủi phận hoàng hôn giữa đất trời
Khi nhìn nỗi khổ lệ càng rơi
Bầy con lỡ việc không đành tách
Lũ cháu cùng đinh nỏ chịu rời
Thấy Mẹ bây giờ trăn trở mãi
Trông Bà bữa ấy lượn lờ hơi
Chiều mong tất cả gom về lại
Sáng được làm ăn nghĩ chẳng vời.
16/8/2024.
*****
Trần Đình Tấn
ĐỜI MẸ
Mẹ cứ nhiều đêm ở giữa trời
Trong lòng ngấn lệ nỗi niềm rơi
Nhìn sao vẫn lặng bao ngày tủi
Ngẫm dạ còn đau mấy buổi rời
Bố giữ quân thù quên bỏ phận
Em gìn lũ quỷ cố cầm hơi
Nhiều hôm máu chảy buồng tim vỗ
Tuổi tác nào đâu nghĩ chuyện vời./.
16/8/2024
*****
Dinh Tuan Minh
NHƯ GIỌT MƯA NGÂU
Gọi mãi mà sao chẳng thấu trời
Than hoài lệ đổ giữa chiều rơi
Từng đau xót tựa ngày cha bỏ…
Vẫn tủi hờn như lúc mẹ rời
Chửa kịp đền ơn rầu rĩ quá
Chưa hề đáp nghĩa nghẹn ngào hơi
Đầu thu trước cổng mưa tầm tã
Chớm lạnh sầu vương nghỉ vẽ vời
Đinh Tuấn Minh.
*****
Vạn Cổ Sầu
GIỌT LỆ MÙA VU LAN
Lặng lẽ nhìn xa cuối nẻo trời
Đêm trầm lệ đắng đổ nhòa rơi
Buồn cha khổ bám thân tàn tạ
Tủi mẹ nghèo mang kiếp rã rời
Giữa buổi thu về đang kiệt sức
Trong chiều hạ trở đã mòn hơi
Rồi nay lại nhớ ngày bươn trải
Xót cảnh người đi cõi biệt vời.
Vạn Cổ Sầu: 17/O8/2O24
*****
Nguyễn Tiến
MỘT ĐỜI CÂY - MỘT ĐỜI NGƯỜI
Những buổi cầu kinh vái phật trời
Nghe hồn uẩn khúc dạ buồn vơi
Già tre đỏ lá thân cằn cỗi
Đuối phận còng lưng mảnh rã rời
Được nỗi vui mừng khi xế tuổi
Thu mình đỡ tủi lúc tàn hơi
Đời như nước chảy thuyền trôi dạt
Chỉ có tình thương mãi vợi vời .
- Nguyễn Tiến