MÙA HẠ CŨ
Em về bỏ lại góc trời xa
Hạ cũng vừa sang trải nắng ngà
Những tiếng ve sầu mê sảng giọng
Bao tàn phượng trổ chán đời hoa
Tình thơ nhạt thuở màu trăng úa
Tuổi đá buồn hôm ngõ mộng nhoà
Lối nhỏ không còn thi vị nữa
Khi chiều tắt hẳn một lời ca ./.
LCT O4/O4/2O22
BÀI HOẠ :
*****
Lê Minh
SẦU ĐÊM
Nhạc nhã vang rền cuối nẻo xa
Ngoài hiên đã trải ánh trăng ngà
Mây vờn trước giậu chim rời tổ
Gió cợt sau tường thỏ giỡn hoa
Ngõ nhỏ ngày xưa đà nhạt úa
Thềm xuân thuở ấy cũng phai nhoà
Bao mùa lá rụng sầu đêm khởi
Để chạnh cho đời những tiếng ca
Lê Minh
*****
Trần Đình Tấn
VẮNG BÀI CA
Không tìm giấc mộng bỏ rồi xa
Lệ cũng hoà chung chén tửu ngà
Nắng đã theo mùa sang cửa hạ
Xuân thời lạc ngõ đến thềm hoa
Còn em gửi lại niềm thương úa
Để bậu đành trao nỗi nhớ nhoà
Mãi chịu đơn phòng đêm gối lẻ
Bây giờ bản nhạc vắng bài ca
04/4/2022
*****
Phượng Phượng
ĐIỆP KHÚC BUỒN
Những bóng mây buồn rụng núi xa
Hoàng hôn đẹp lắm mảnh trăng ngà
Khu vườn khói phủ vàng cây lá
Dãy phố sương choàng trắng cụm hoa
Vẫn cánh đồng hoang dày cỏ mượt
Còn căn gác nhỏ lạnh mưa nhòa
Con thuyền lướt nhẹ đầu sông vắng
Điệp khúc ai dìu lẫn tiếng ca/
NPP 04//04/2022
*****
Nguyễn Gia Khanh
KHÚC CA MÙA TRĂNG CŨ
Ruổi giữa sương chiều bóng nhạn xa
Hoàng hôn nhuộm tím cả trăng ngà
Đang tìm lối nhỏ bao ngày mộng
Chợt tủi hiên đầy những xác hoa
Đếm ngược thời gian hồn đã tỏ
Ngồi khơi kỷ niệm dấu chưa nhòa
Ôm đàn khắc khoải mơ người cũ
Mãi lẻ loi cùng một khúc ca.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Trần đình Tấn
TỰ NGẪM
Ta buồn lấy vợ ở đường xa
Khổ mẹ ngồi trông đến rũ ngà
Ghét kẻ đang làm cha nghẽn giọng
Chê thằng vẫn để chị vùi hoa
Vườn rau thuở nọ trên đồng úa
Ruộng lúa giờ đây giữa cổng nhoà
Cõi phật người thương rồi hắn bỏ
Vui gì mãi xướng hoạ đàn ca
04/4/2022* B. đầu
*****
Tòng Trần
NGUYỆT KHÓC
Lỡ bước nên giờ lạc nẻo xa
Rời quê viễn xứ tủi thân ngà
Xuân hoài khắc khoải chiều đơn nhụy
Hạ mãi âu sầu sáng lẻ hoa
Bởi nợ tình xưa nào đã úa
Vì duyên ái cũ chẳng sao nhòa
Đêm buồn nguyệt khóc còn chi tỏ
Tối nẫu mi hờn...lệ nhỏ ca!
04/4/2022.
*****
Vĩnh Long
TRỞ LẠI BẾN XƯA
Tuổi ngọc tan dần giữa xót xa
Thời gian bẻ vẹo tấm thân ngà
Ôm sầu xót cảnh tàn hương nhụy
Cõng tủi thương đời nhạt sắc hoa
Kẻ dõi bằng lăng dòng lệ ứa
Người trông phượng vĩ mắt mi nhòa
Quay về gặp gỡ bên chiều tím
Bãi biển không còn rộn tiếng ca
Vĩnh Long.