XIN THÔI KHÔNG LÀM NGƯỜI
Quẳng gánh trần ai lại giữa đời
Xin làm vạt sóng đuổi triều vơi
Chờ hôm mượn gió lùa mưa biển
Đợi bữa dìu mây đẩy nắng trời
Cũng thiết tha mùa hoa cỏ rụng
Luôn trầm mặc cảnh lá vàng rơi
Rồi đêm lắng đọng cùng tơ liễu
Nối những vần thơ chẳng cạn lời./.
LCT 11/O5/2O21
BÀI HỌA :
*****
KHÚC NHẠC KHÔNG LỜI
Thầm xây giấc mộng để yêu đời
Những giọt mưa buồn cứ mãi rơi
Ngõ xuyến xao tràn cơn gió biển
Chiều thơ thẩn vọng đám mây trời
Nhìn hoa mới nở đầu sân rụng
Thấy nụ xuân tàn giữa lối rơi
Chợt nghĩ vui buồn trong nháy mắt
Vì đâu khúc nhạc lại không lời/
NPP 11/0//2021
*****
Phạm Văn
XIN LÀM MÂY TRẮNG BAY.
( Họa cùng Thạch Hãn).
----------
Thơ:
Ngẩn ánh mây bay dạt nẻo trời.
Nghe lòng nhẹ nhõm thấy sầu vơi.
Nhàn du khắp cõi nhìn sông núi.
Tản dạo cùng nơi ngắm cảnh đời.
Cảm nhận bao mùa cây đổi sắc.
Và thương buổi hạ lá vàng rơi.
Rồi nghe vẵng gió lời dương liễu.
Chải chuốt vần thơ trút vận lời.
Phạm văn Niêm.
*****
Nguyễn Gia Khanh
CHẲNG LẠ TÌNH ĐỜI
Dường như đá mãi tạc ba đời (*)
Món nợ ân tình chẳng dễ vơi
Vẫn hiểu tròn duyên là tại số
Còn hay tất sự cũng do trời
Câu thề đã ngỏ ai đành phụ
Ngọc dũa chưa thành nó để rơi
Bởi trước vàng thau lòng chợt rõ
Ngàn năm miệng thế chỉ hai lời.
-/-
(*) Mượn ý câu: "Tam sinh thạch thượng cựu tinh hồn"...nghĩa là người có duyên số là có nợ nần với nhau, thì viết tên lên hòn đá để kiếp này không trả được thì kiếp sau trả, đến ba kiếp mà không trả được mới thôi.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Thái Chung
BUÔNG
Đành buông chẳng nỡ níu canh đời
Rũ tất ưu phiền để dạ vơi
Hám bỏ dìu tâm về cõi Phật
Vùi mơ quẳng mộng đắm chân trời
Duyên mờ phận úa từng mong đổi
Quả trĩu hoa tàn ắt rụng rơi
Nặng gánh trần gian dù ảo não
Mà chi hận nuối để day lời.
0685 H,11/5/2021
Thái Chung
*****
TÌNH YÊU KHÔNG CÓ LỜI
Từng mơ phận thắm ở trong đời
Giữa cảnh duyên nồng khó nhạt vơi
Nghĩa quyện như tàu luôn bám biển
Tình đan tựa Én mãi tung trời…
Dù lôi gốc vững hoa nào rụng
Dẫu giật thân bền lá nỏ rơi
Bỗng xót khi chờ không trở lại
Mà đau mộng ước chẳng nên lời
Vĩnh Long
*****
NỢ ĐỜI
Vừa sinh đã gánh nợ trên đời
Bĩ cực dương trần khó thể vơi
Mặc vẫy vùng thân ngoài gió biển
Dù bươn chải phận khắp chân trời
Toan bùng mọi nẻo nào đâu trốn
Gắng gượng muôn đàng mãi chẳng rơi
Bởi thế đành cam vùi cõi tục
Và đau gặm nhấm để thay lời ./.
Trịnh Hùng Tiến, 11/5/21
*****
Nguyễn Thế An
TRÔI DÒNG
Phù sa chẳng chắt lọc cho đời
Để bãi khô cằn chất ngọt vơi
Sóng trục màu xanh về quãng biển
Ngàn phơi lá đỏ nhuộm chân trời
Điêu tàn cửa mộng nàng thơ chết
Loãng nhạt sông tình, thủ bút rơi
Mực thước nào đo chiều bỏ lỡ
Chiều trông rối nhện ngẫm ra lời…
Nguyễn Thế An
(Chiều: hai nghĩa khác nh
*****
Van Tho Vu
NIỀM YÊU CÁCH TRỞ
Niềm yêu cách biệt ngẩn ngơ đời
Vẫn nặng ân tình mấy thuở vơi
Niệm kỹ thời gian ngời đáy biển
Vùi sâu kỷ niệm thắm trên trời
Bao lần thấp thỏm bên thềm đợi
Lắm dạo mơ màng giữa buổi rơi
Bỏ những buồn đau hồn lạnh giá
Giờ như khúc nhạc chẳng cho lời
Van Tho Vu_11/05/2021
*****
Sầu Riêng
TIẾNG MỘNG XƯA
Nhìn trăng tưởng lại giấc mơ đời
Nhớ buổi trao thề mộng đẫm vơi
Cuộc ái còn thương gìn giữ cảnh
Tình thơ cũng dệt vấn vương trời
Nhưng rồi cõi biệt niềm vui khép
Bởi thế duyên tàn bóng muộn rơi
Giữa chốn trầm luân giờ ảm đạm
Buồn câu ước nguyện đã phai lời.
Sầu Riêng: 11/O5/2O21