VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2019

GÓC CHẾT CUỘC ĐỜI

GÓC CHẾT CUỘC ĐỜI

(Song thanh-6tt-5tv)

Ngụp lặn quanh năm giữa bãi lầy
Đồng tiền hạt gạo cứ bao vây
Đêm nghe gió cuốn bần thần trở
Sáng thấy mưa rơi lảo đảo vầy
Tủi hổ dùi mài bên mụ vợ
Buồn phiền cuốc xén ở nương cây
Chua cay mặn ngọt nào còn nữa
Huyễn chuỗi hư danh cộng sự gầy ./.

LCT 14/06/2019

BÀI HOẠ :
*****
Dư Âm
MỘNG MÒN GẦY...!
Nghe như lún dưới ruộng sình lầy,
Ngập ngụa đường đời lúc khát vây!
Những bữa trời mù mây chẳng trở,
Bao hôm gió rét bão nào vầy!?
Lùi xùi uể oải đeo theo vợ,
Luộm thuộm lừ đừ quấn quýt cây!
Ướt át tình trường đâu dõi nữa,
Nên thôi tiếc nuối mộng mòn gầy!!!
*****
NẶNG GÁNH TƯƠNG TƯ
(Song thanh, LTT, NTV)

Bao phen vẫn dẫm bến đời lầy
Thuở trẻ đà nhiều dại dột vây
Giữa quãng nhân sinh sầu kiếp nát
Bên mâm thế thái tủi lòng vầy
Hồn dù mãi dỗ thêm chia ngả
Gió cứ hoài gào để đổ cây
Chạnh cuộc trăm năm nào đã dễ
Tương tư lại nặng những chiều gầy.

Nguyễn Gia Khanh
*****
GIỌT ĐẮNG

Chiều mưa lã chã bước chân lầy
Nhạn đến ươm mầm cứ mãi vây
Bến cũ mây sầu sao dữ vậy
Bờ xưa nước đọng vẫn như vầy
Thương mùa kỷ niệm buồn trăng gió
Nhớ buổi khung trời đẹp cỏ cây
Lặng lẽ mình em rời lối hẹn
Mà nghe giọt đắng đẫm mi gầy/
NPP/14/06/019
*****

BÀI HỌA:

THƯƠNG PHẬN HẨM
(Song thanh, Ltvt, Ntvv)

Cơ duyên kiếp số vẫn sình lầy
Khổ ải bần hàn loạn lạc vây
Thế thái ngàn hình luôn mải đuổi
Nhân sinh vạn trạng mãi nghiền vầy
Ơi dông chớ quấy đau tâm dạ
Hỡi bão đừng giày nát tán cây
Nặng đạo tâm linh nào nỡ dỗi
Sao thương phận lạnh đã còm gầy.

SG, 14/6/2019
Thái Chung
*****

CỬU LIÊN HOA
(Song thanh)
Sen ngan ngát khắp nẻo đầm lầy
Giữa những đài tròn tán lá vây
Sắc thắm xanh non dù lạch trộn
Hương thơm dịu ngọt dẫu bùn vầy
Bâng khuâng lá biếc đùa mầm cội
Thấp thoáng mầm hồng giỡn nõn cây
Sống chốn tanh hôi mà giữ vững
Không ham lợi lộc kể nào gầy.

14/6/2019
DUNG NGUYÊN
*****
GÓT CHÂN XƯA

Hương hoa phủ kín trước đầm lầy
Sóng sánh màu hồng mải bủa vây 
Kẻ ở dùng dằng cơn mộng đẹp
Câu ca lãng đãng mối tình gầy 
Bàng hoàng vén gió say đêm tửu
Bỡ ngỡ nhìn trời hỏi cỏ cây
Chợt một bài thơ rơi lả chả
Tim như thắt lại tựa người vầy.

14/6/2019
Tg: Nguyên Như (LND)
*****
Như Nguyên 
Đối họa bac Chung Thái kkk
MỘT ĐÊM SAY

Đêm nay choẹt rượu thấy mình lầy
Gái gú buồn đời lại gạ vây
Chợt sợ tình vùi trong bóng tối
Như lôi gậy đập giữa "đòn" gầy 
Rồi người líu ríu lo đau thận 
Bởi kẻ nhồm nhoàm cắn gốc cây
Hỡi những hồn ma chu hỏi chủ 
Đưa tôi xuống ngục gặp người vầy.

14/9/2019
Tg: Nguyên Như ( LND)

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2019

DẤU CHÂN ĐÊM

DẤU CHÂN ĐÊM


Đêm lầm lũi chân về ngang qua phố
Men hư hao gặm nhấm mảnh linh hồn
Trăng một thuở trôi qua miền dĩ vãng
Ta gom ngày nhốt giữa bãi hoàng hôn

Dòng nước mắt chảy dồn trên đôi má
Tiếng thơ đau len lỏi tận vô cùng
Ta uống vội đôi chung đời sớm tối
Cõi nhân tình trôi nổi giữa mông lung

Người vẫn đến nhưng ngàn trùng cách trở
Ta chưa xa nhưng vạn thuở quên rồi
Cuộc hộ ngộ đưa ta về quá khứ
Để đêm tình cứ thế mãi xa khơi

Người về đâu giữa đêm trời hoang dã
Em chưa quen nên xa lạ mất rồi
Bởi riêng tư ta chưa hề giả dối
 Sao lòng người cứ bạc trắng như vôi

Cơn gió giữa lưng đồi đang xoay đảo
Mảnh trăng đêm trơ tráo một góc trời
Cuộc mộng mị chơi vơi ngàn sóng gió
Bến gian trần cay đắng thế nhân ơi

Tiếng thơ rơi giữa vườn thu huyễn ảo
Câu kinh đêm mang chiếc áo nâu sòng
Cơn mưa nhỏ ai ngồi hong ngọn gió
Tiếng chuông buồn rơi giữa bãi mênh mông

Đời chẳng dễ cho ta về cát bụi
Đêm tiêu dao lúi húi nhặt mây ngàn
Ly rượu đắng miên man hình bóng cũ
Cổ độ buồn gió phủ bến trăng tan

Bờ nước mắt ngập tràn cơn chua xót
Em quên chưa mặn ngọt những đêm tình
Ta chẳng nhớ khi bình minh trở lại
Cũng không buồn dẫu ánh mắt còn xinh

Thế đã hết giấc mơ hình với bóng
Cũng không còn ước vọng những lời ca
Chiều đã úa theo tuổi già bóng xế
Trăng đơn côi rướm lệ trước hiên nhà

Thôi đã hết phôi pha cùng nắng gió
Cả khung trời vàng võ tiếng thời gian
Tiễn biệt em , tiễn biệt cảnh đêm tàn
Chuyến xe cuối miên man cùng vó ngựa ./.

LCT 12/06/2019

Thứ Hai, 10 tháng 6, 2019

NGƯỜI NHẶT GIÓ ĐÊM

NGƯỜI NHẶT GIÓ ĐÊM


Ta ngồi nhặt gió thả vào đêm
Quẳng chén thời gian giữa bậc thềm
Rượu vẫn xoay chiều môi chửa ấm
Trăng còn đảo bóng mộng nào êm
Sầu chen khoảnh mắt hồn quê cũ
Đắng lẫn vần thơ tuổi hạ mềm
Dõi nắng xuân rời xa bục cửa
Nghe dòng máu chảy lạnh lùng thêm ./.

LCT 10/06/2019
BÀI HOẠ :
*****
Trần Tình
QUẠNH QUẼ 

Chỉ muốn trông làn gió thổi đêm
Mà em trọn tối ở bên thềm 
Dường ai đã nhạt vòng tay ấm 
Phải gối thôi nồng giấc ngủ êm
Nhớ thuở từng trao ngàn tiếng ngọt 
Buồn khi vẫn đợi nửa chăn mềm 
Thơ làm mấy đợt còn dang dở 
Mãi níu trăng thề quạnh quẽ thêm 

Trần Tình
*****
Khanh Nguyễn Gia

CÔ LIÊU

Song hàn dõi lá rụng vườn đêm
Cứ tưởng hài xưa khẽ động thềm
Nhặt mảnh trăng tàn ngao ngán mãi
Trông đường phố lạnh não nùng thêm
Người khơi bóng cũ lòng bao nặng 
Kẻ dỗ niềm xa rượu bấy mềm 
Liễu ngả nghiêng vầy theo ngọn gió
Mơ màng tóc bậu xõa chiều êm…

Nguyễn Gia Khanh
*****
Dat Nguyen

CHỈ LÀ GIẤC MƠ

Ngắm mãi khung hình tận nửa đêm
Còn xao xuyến bữa chạm môi mềm 
Đau tình nghĩa nhạt người quên hết
Nẫu nguyệt mây mờ cảnh nhớ thêm
Vẳng tiếng đàn khuya sầu não ruột
Choàng cơn gió lạnh thổi qua thềm
Hoang vườn cổ tích chìm giông bão
Mộng cũng tan vào giấc ngủ êm..

Dat Nguyen
*****
Hữu Thiên
GÉP LẠI CHIỀU XƯA

Ngọn gió thu về phủ giữa đêm
Mành sương phả nhẹ lá rơi thềm
Ru hồn lữ khách vừa say ngọt
Gửi chén ân tình cũng nhẹ êm
Sẽ quyện đêm lồng hương lửa ấm
Còn chan sớm dỗ nụ hôn mềm
Thôi về gác lại thời rong ruổi 
Vắng vẻ lâu rồi lỡ nhạt thêm..!

NL10/06/2019
*****
Đinh Vĩnh Long
THẤt VỌNG
Bữa nọ quay về lúc nửa đêm
Dù khuya cũng vội bước lên thềm
Mong hình yểu điệu bên đời ấm
Đợi dáng yêu kiều giữa cảnh êm
Sẽ bỏ sầu vương chiều nắng nhạt
Rồi quên tủi đọng buổi sương mềm
Nào hay có kẻ vào tâm sự 
Mộng ước tan tành ảo não thêm
*****
Chung Thái

DUYÊN TÀN KIẾP HẨM
(Nđt, Ltvt, ntvv, 1 Giao cổ đối)

Nẫu cảnh kia ngồi lạnh phố đêm
Hồn đau xác ngã gục bên thềm
Vầng trăng khóc dụ lòng vơi tủi
Chén tửu than cầu dạ vững êm
Bởi số bèo...ai còn nựng đỡ
Người đâu chạnh xót...dẫu thân mềm
Duyên tàn kiếp hẩm ngoài mong đợi
Lại nhắc chi mà đổ vỡ thêm.

SG, 10/6/2019
*****
Dư Âm
VỀ GIỮA PHỐ ĐÊM!
Lại tưởng ai về giữa phố đêm,
Trời khuya gió thổi lạnh hiên thềm!
Tay choàng mỗi dạo chưa hề ấm,
Nguyệt xoã đôi hồi chẳng mấy êm!
Mỏi ngóng ân nồng nơi miệt cũ,
Rồi mong nghĩa đượm chốn quê mềm!
Trông vời vệt sáng ngoài khung cửa,
Chỉ thấy manh tình nhạt nhẽo thêm!!!
*****
Loan Nguyen
BÓNG ĐÊM

Lặng lẽ em ngồi giữa bóng đêm
Vầng trăng cổ độ rớt bên thềm
Bờ quê cảnh tối sầu mưa lạnh
Nẻo cũ mây chiều rụng lối êm
Mãi nhớ làn môi từng nụ ngọt
Hoài trông sóng mắt những đêm mềm
Giờ đây bước lẻ nào ai đợi
Khoảnh khắc thương chờ lạc lõng thêm/
10/06/2019
*****
Nguyên Như
TA VIỄN VỌNG 

Viễn vọng chi nhiều chén tửu đêm
Rồi đau xót trỗi lệ chan thềm
Sương buồn nhỏ giọt ru sầu mãi 
Hẹn cũ vương lòng vắn tủi thêm
Nhớ buổi chờ mong ngoài cõi mộng 
Tìm hôm gục ngã dưới chăn mềm 
Nhưng càng mệt mỏi vì chua chát
Bởi giọt cay trào giữa phố êm.

11/6/2019
Tg: Nguyên Như ( LND)
*****
Oblivion Thach
KẺ LỠ LẦM
Oblivion
***
Trở gót em về giữa một đêm
Tàn dư trận bão vứt quanh thềm
Hơi còn ủ dột bôi đường vắng
Phố đã say nhè thả mộng êm
Ngã chợ phiên tình chân bước mỏi
Niềm đau nỗi khổ lệ vo mềm
Bên rào hạnh phúc giằng co mãi
Sực nghĩ chi rồi chẳng tiến thêm.
Oblivion Thach

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2019

NÁT MẢNH THỜI GIAN

NÁT MẢNH THỜI GIAN

(Thuận nghịch độc – ngũ độ thanh)

Chua mặn đủ mùi rã dấu yêu
Tiếc thương rồi lại bỏ thân liều
Mùa xoay nắng ủ vườn thu rụng
Gió đuổi mây sầu ngõ hạ xiêu
Khua mõ mộ buồn trăng buổi tối
Trỗi kinh đời lạnh suối mưa chiều
Chùa vang đổ trống hồi kinh nguyện
Thua thiệt cảnh trời đất lãng phiêu ...

Nghịch :
Phiêu lãng đất trời cảnh thiệt thua
Nguyện kinh hồi trống đổ vang chùa
Chiều mưa suối lạnh đời kinh trỗi
Tối buổi trăng buồn mộ mõ khua
Xiêu hạ ngõ sầu mây đuổi gió
Rụng thu vườn ủ nắng xoay mùa
Liều thân bỏ lại rồi thương tiếc
Yêu dấu rã mùi đủ mặn chua .

LCT 09/06/2019

BÀI HOẠ :
*****
VÕNG ĐỘNG HỒN ĐÊM
(Thuận - nghịch độc, NĐT)

Chua hồn mộng ấy buổi thầm yêu
Lắm tủi buồn duyên kệ cũng liều
Mùa thỏa mãi hương lồng dạ đắm
Ngọc đằm thêm tuổi khiến lòng xiêu
Khua cùng bướm dại hoa vầy ngõ
Rảo lại vườn hoang bóng rã chiều
Chùa thoảng tiếng đêm cùng mõ niệm 
Thua đời bởi kiếp nhạt tình phiêu.

Đọc ngược:

Phiêu tình nhạt kiếp bởi đời thua
Niệm mõ cùng đêm tiếng thoảng chùa
Chiều rã bóng xưa vườn lại rảo
Ngõ vầy hoa dại bướm cùng khua
Xiêu lòng khiến tuổi thêm đằm ngọc
Đắm dạ lồng hương mãi thỏa mùa
Liều cũng kệ duyên buồn tủi lắm
Yêu thầm buổi ấy mộng hồn chua.

Nguyễn Gia Khanh
*****
GỌI EM LÀ CỐ NHÂN
( Thuận Nghịch độc)

*Xuôi

Chua nào thấy ngọt để mình yêu 
Đắng trỗi lòng em bởi phận liều
Mùa gió trải thơ tình mãi biệt
Nắng vòm xen mộng nghĩa hoài xiêu 
Khua đàn lỗi khúc say bầu rượu 
Rũ giấc nồng cơn gợn sóng chiều 
Chùa mõ lộng reo hồn lại ngủ
Thua rồi để hận lúc bồng phiêu

*Ngược

Phiêu bồng lúc hận để rồi thua
Ngủ lại hồn reo lộng mõ chùa
Chiều sóng gợn cơn nồng giấc rũ
Rượu bầu say khúc lỗi đàn khua
Xiêu hoài nghĩa mộng xen vòm nắng
Biệt mãi tình thơ trải gió mùa 
Liều phận bởi em lòng trỗi đắng
Yêu mình để ngọt thấy nào chua.

9/6/2019
Tg: Nguyên Như( LND)
*****
MỘNG VỪA GỬI LẠI PHỐ XƯA

Đêm buồn nhớ mãi bóng người yêu
Phố mỗi mình em sải bước liều
Giọt lệ lưng tròng tâm chẳng vững
Manh hồn đọng giữa mắt đành xiêu
Ngồi nghe tiếng gió luồn qua ngõ
Lại thấy lời thơ rã cuối chiều
Gót dẫm miên sầu hương khói ảo
Trăng vàng cảm kích cũng bồng phiêu/
NPP/09/06/2019
*****

BÀI HỌA:

CẢNH ĐỜI PHIÊU
(Thuận nghịch độc)

Thuận:
Chua tình gã phải vớ nhầm yêu
Khổ nhục đành lao cố thật liều
Mùa cưới mượn vay tiền phách lạc
Vợ về lo cắm sổ hồn xiêu
Khua mồm lắm của khoe tàn sáng
Lẻo mép nhiều xe ruổi lụn chiều
Chùa vái lạy xin nguồn trả nợ
Thua bầu kém bạn cảnh đời phiêu.

Nghịch:
Phiêu đời cảnh bạn kém bầu thua
Nợ trả nguồn xin lạy vái chùa
Chiều lụn ruổi xe nhiều mép lẻo
Sáng tàn khoe của lắm mồm khua
Xiêu hồn sổ cắm lo về vợ
Lạc phách tiền vay mượn cưới mùa
Liều thật cố lao đành nhục khổ
Yêu nhầm vớ phải gã tình chua .

SG,10/6/2019
Thái Chung
*****

SẦU XUÂN NỮ
Oblivion
***
Chua đời hận khóc đã cuồng yêu
Hiến vội tình xuân lỡ ẩu liều
Mùa nghịch nở hoa vùi bão dấn
Đỗi buồn đong lệ ủ lòng xiêu
Khua hài gót quạnh lê về ngõ
Gởi mộng ngày xưa nhớ dỗ chiều
Chùa cõi náo nương người hẩm mệnh
Thua tình trốn chạy bỏ hồn phiêu

Phiêu hồn bỏ chạy trốn tình thua
Mệnh hẩm người nương náo cõi chùa
Chiều dỗ nhớ xưa ngày mộng gởi
Ngõ về lê quạnh gót hài khua
Xiêu lòng ủ lệ đong buồn đỗi
Dấn bão vùi hoa nở nghịch mùa
Liều ẩu lỡ xuân tình vội hiến
Yêu cuồng đã khóc hận đời chua.

Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2019

PHỐ KHUYA

PHỐ KHUYA

Hẻm cũ đường khuya lối mịt mờ
Chân sầu đuổi nhịp ánh đèn mơ
Ngàn sao mặc tưởng đầu sông chiếu
Một kẻ trầm tư giữa phố chờ
Giết nỗi đêm cùng đôi ngụm tửu
Chan dòng lệ với nửa vần thơ
Hồn trăng khoả lấp miền tâm sự
Rã bóng thời gian chảy lặng lờ ./.

LCT 08/06/2019
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
LỠ MỘT CHUYẾN ĐÒ 
Buồn khi lẻ bóng ngọn sao mờ
Bến nhỏ đêm chìm mãi cuộc mơ
Hạ cũ thuyền em rời chẳng nhớ
Tình xưa nghĩa hắn nguyện luôn chờ
Nhưng vì chỉ gã tìm xây mộng
Bởi lẽ không người tạo ước mơ
Lỡ một vườn trăng từng ấp ủ 
Mà nay họ đã muốn quên lờ..!
NL08/06/2019
*****
Nguyễn Gia Khanh
ĐỘC ẨM
Ngồi khơi kỷ niệm đã hoen mờ
Bỗng ngẩn ngơ lòng chạnh giấc mơ
Nhặt mảnh chiều phai từng bữa ngóng
Lồng đêm hạ vắng những khi chờ
Hương nhòa nhạt mãi ngoài song cửa
Tuổi rụng rơi dần giữa áng thơ
Biết ngỏ cùng ai ngàn nỗi hận
Mình ta độc ẩm dưới trăng lờ.
Nguyễn Gia Khanh 
*****
Hà Ngân
TÌNH LỠ 
Bóng tối mây đen phủ nguyệt mờ
Đâu còn cảm hứng để mà mơ 
Hoài công những buổi luôn hoài đợi 
Uổng sức nhiều đêm vẫn ngóng chờ 
Họ đã vò tan tình cốt tửu 
Người đành bóp nát nghĩa bài thơ 
Còn thêm đốt cả đi hoài niệm 
Thả xuống dòng sông nổi lững lờ 
Nganha
*****
Hạ Phương Lê
ĐÊM DÀI 
Về đêm phố lạnh ánh trăng mờ 
Chỉ có ngọn đèn ấm giấc mơ 
Gác nhỏ thầm nghe mùa lá rụng
Đường khuya lặng nhớ tiếng tiêu chờ
Tình tang khúc nhạc hoài lang phú 
Réo rắt âm đàn luyến điệu thơ
Kết những niềm mơ chiều hạ cuối 
Chừng đâu đó động cá chui lờ.
Hạ Phương Lê 
8/6/19
*****
Dư Âm
TÌNH VƠI!!!
Trời khuya điện hẻm bóng lu mờ,
Thả bước đi về rượi rã mơ!
Tận cảnh thôn làng trăng vẫn chiếu,
Gần nơi phố thị nhỏ đang chờ!
Đôi hồi mãi giận thân cùng tửu,
Những bận hay hờn tủi với thơ!
Chán nản do buồng tim nặng trĩu,
Tình vơi não nuột cứ say lờ!!!
*****
Loan Nguyen
NỖI NHỚ KHÔNG TÊN
Nhiều đêm mãi ngắm cảnh sao mờ
Sáng lại âu sầu lạnh nẻo mơ
Nắng nhạt chan hoà nhung nhớ đợi
Mù tan lắng đọng khát khao chờ
Đây dòng kỷ niệm còn sâu mắt
Đó mảnh ân tình đã cạn thơ
Mãi đợi con thuyền xa cập bến
Mà sao chỉ thấy nước trôi lờ/
NPP 08/06/2019
*****
Thái Chung 
GẶM NHẤM TÌNH XƯA
Hoài trông thuở ấy đã lu mờ
Nhớ buổi chân cầu hão mộng mơ
Lỡ chạm vai gầy nghiêng cổ đón
Lầm đan tóc mượt bĩu môi chờ
Còn đâu huyễn tưởng tràn khuông nhạc
Chỉ thấy đau sầu ngập chuỗi thơ
Gặm nhấm tình xưa hòa biển trỗi 
Nhìn đôi nhạn đuổi dưới mây lờ
SG 08/6/2019
Thái Chung 
*****
Đinh Vĩnh Long
XÓT XA
Lần theo kỷ niệm dưới trăng mờ
Bỗng tủi khi lòng cạn ước mơ
Nẻo cũ còn đâu chiều ngóng đợi
Đường xưa đã hết cảnh mong chờ
Hờn ai mới gõ sai dòng nhạc
Dỗi kẻ đang làm lệch ý thơ 
Một cõi đi về ôm tức tưởi
Đời như lũ cá bị om lờ
*****
Đình Diệm
TIẾNG VẠC ĐÊM
Đường thôn vắng vẻ ánh sao mờ
Gió lộng qua đồng thả mối mơ
Kẻ ở sầu tư giương mắt đợi
Người đi nhớ tưởng khép lòng chờ
Đôi câu nghĩa gửi đan lời nguyệt
Mấy tứ gìn tình chuốt vận thơ 
Bốn bể mơ màng duyên hội ngộ
Nghe đêm tiếng vạc dạ lờ phờ.
Hương thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm 7.6.2019

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2019

DẠ KHÚC NGÂM

DẠ KHÚC NGÂM

(Thuận Nghịch độc)

Hơn thiệt nghĩ cần chẳng tịnh tâm
Trắng đen nùi nhợ mối sai lầm
Hờn chăn chiếu mộng nhiều than oán
Hận gió mây sầu lắm hiểm thâm
Cơn ngọn đủ rồi buông tửu nguyệt
Nguyện kinh còn lại trả thi cầm
Sờn vai mỏng áo dù em đợi
Đơn lẻ đoạn buồn dạ khúc ngâm.

Đọc ngược:

Ngâm khúc dạ buồn đoạn lẻ đơn
Đợi em dù áo mỏng vai sờn
Cầm thi trả lại còn kinh nguyện
Nguyệt tửu buông rồi đủ ngọn cơn
Thâm hiểm lắm sầu mây gió hận
Oán than nhiều mộng chiếu chăn hờn
Lầm sai mối nhợ nùi đen trắng
Tâm tịnh chẳng cần nghĩ thiệt hơn.

LCT 07/06/2019

Thứ Năm, 6 tháng 6, 2019

CHO TÔI ĐƯỢC MỘT NGÀY

CHO TÔI ĐƯỢC MỘT NGÀY


Bên chén rượu đêm ngồi trăn trở
Bến tục trần vạn thuở ganh đua
Con quan chẳng lẽ vô chùa
Còn quân áo vải hơn thua được gì

Đời một bãi sân si tội lỗi
Vó ngựa chiều dong ruổi bao năm
Chưa no bó gối lại nằm
Để tuồng tích nọ trăm năm giãi bày

Ta chẳng muốn tai bay họa gởi
Mặc trần đời lắm nỗi đua chen
Dốc mơ chỉ một ngọn đèn
Dòng sông đục nước đêm quen đảo bờ

Nhìn tảng đá trơ vơ tuế nguyệt
Tiếng tiêu sầu điểm xuyết hồn thơ
Trên non đỏ một ngọn cờ
Bóng người quân tử đêm mơ hiện về

Vừa nhắm mắt chưa mê lại tỉnh
Ngày chập chờn xó xỉnh hơi men
Chưa quên nỗi kiếp sang hèn
Đã cùng thế sự bôi đen mặt mày

Đời bạc bẽo xưa nay vẫn thế
Nước ngược dòng chẳng thể leo cao
Chen vai thử bước cẳng vào
Mới hay hơi hám lộng trào quanh mâm

Ngồi thở dốc lâm râm lại khấn
Cõi thiên đường chất vấn lòng nhau
Ơn trên phép Phật nhiệm màu
Cùng câu kinh Thánh trước sau răn đời

Ta vẫn chỉ một lời ao ước
Bến nợ đời mực thước cân đo
Xuôi tay thở một tiếng khò
Thành người thiên cổ âu lo nhọc lòng

Giọt nước mắt lưng tròng đã chảy
Nỗi ngậm ngùi mót máy lâu nay
Mong sao có được một ngày
Không hờn không giận không say không buồn

Mà chỉ có môi hôn đắm đuối
Để không còn tiếp nối cơn đau
Câu thơ hẳn sẽ đẹp màu
Vùng trời hoa mộng trước sau trọn tình ./.

LCT 06/06/2049
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
BẾN TRẦN GIAN
Muôn nhơ nhớp cho đời lạnh trở
Chốn dương trần lỡ dở đường đua
Chiều nghe vọng tiếng chuông chùa
Ngồi tâm thiền nghĩ ganh đua hơn gì


Đường trần đắm vô tri muôn lỗi
Dẫu cho đời rửa gội ngàn năm
Vẫn vương vết bẩn trơ nằm
Ấy đâu lẽ phải tối tăm họ bày


Ta ngơ ngác cơn say đọa gởi
Cớ sao người chẳng cởi bon chen 
Thiêu thân chết dưới ánh đèn
Mà chui rúc mãi bùn ven mép bờ


Hồn đêm lạnh ngẩn ngơ bóng nguyệt
Ta đắng lòng chỉ tiếc vần thơ
Xót thương hết một ván cờ
Cõi trăm năm chạm xác xơ lối về


Đời hoang lạnh tái tê chợt tỉnh
Sau khi chìm trong bãi lên men
Chạnh đau một cõi ương hèn
Mà thêm thấm lệ sầu hoen ướt mày


Lòng canh cánh cơn say là thế
Muốn quên đời ngạo nghễ trèo cao
Bước chân xưa lỡ cuốn vào
Cuộc chơi đặt sẵn lời chào trọn mâm


Khi hoang bãi đăm đăm quỳ khấn
Mộng phù du ghép hận cùng nhau
Chỉ lem vết bẩn một mùa
Còn chăng hương khói ngả nâu để đời


Câu kinh nguyện chôn sầu mơ ước
Chốn dương trần mực thước nào đo
Cũng chung một cái cửa lò
Chui ra trăm thứ tàn tro bẩn lòng


Đêm tận thế cuốn dòng lửa chảy
Quét sạch nhơ vùng vẫy xưa nay
Chỉ là giấc mộng đêm ngày
Hàng trăm bãi ố vẫn gây chạnh buồn


Giữa vòng xoáy còn tuôn xắp đuối
Câu thơ buồn rong ruổi càng đau
Phải chi đây đó một mùa
Thì đâu đến nỗi nhìn đau úa tình..!


NL06 /06/2019
*****
CƠN MƯA LÒNG

Cơn mưa nhỏ bên bờ gió trở
Em bây giờ chẳng nỡ tranh đua
Chỉ mơ tiếng mõ sư chùa
Cùng câu niệm phật hơn thua sao đành

Người giả biệt quên manh chiếu cũ
Em vỗ về quá khứ bao năm
Đêm không yên mãi chẳng nằm
Câu thơ nét chữ xa xăm giải bày

Tình đã đứt thư say bỏ gởi
Em một mình chẳng nối đua chen
Đêm nay héo hắt ngọn đèn
Thấy đời cô lẻ leo men bến bờ

Thu vàng võ bơ vơ bóng nguyệt
Đông chưa về khiếm khuyết vần thơ
Gió chao nghiêng ngã cột cờ
Một mình trở giấc cơn mơ lại về

Sầu mãi kéo lê thê chưa tỉnh
Nghe khoang lòng chợt xỉn hơi men
Biết đâu kiếp mọn thân hèn
Mà sao lại nhớ rối ren mặt mày

Em vẫn đó nơi này trần thế
Mộng bình thường đâu dễ vươn cao
Giang tay đón lối mộng vào
Mà nghe nước mắt rơi trào bên mâm

Rồi cứ thế âm thầm vái khấn
Mong tình đời bớt giận hờn nhau
Giấc mơ luôn đẹp một màu
Chẳng còn ánh mắt thương đau giữa đời

Em cũng muốn một lời mơ ước
Chẳng phải cần mực thước cân đo
Đêm không nặng tiếng thở khò
Tâm hồn thoải mái đo so khổ lòng

Đời là vậy như dòng nước chảy
Con sông chiều vẫn mãi xưa nay
Trôi xuôi cứ thế mỗi ngày
Như dòng tâm sự chia tay nỗi buồn

Nghe tiếng nấc khi hồn đắm đuối
Để rồi buồn tận cuối cơn đau
Phố đêm một ngõ đèn màu
Chỉ mình em với đêm đau men tình/
NPP 06/06/2019
*****
Đối hoạ
CẢM XÚC CHIỀU HẠ

Chiều cuối hạ nghe làn gió trở
Bên kia đường đám nhỏ tranh đua
Xa xa vọng tiếng chuông chùa
Trời đang tắt nắng em chua chát gì

Tình vẫn biết đôi khi có lỗi
Ta đang còn bối rối bao năm
Đêm mơ cạn chén lại nằm
Còn ngày tháng cũ xa xăm chẳng bày

Vần thơ viết lâu nay chẳng gởi
Tấm thiệp hồng mãi đợi trăng chen
Đêm mơ với bóng ngọn đèn
Ngày tìm ảo giác hơi men cuối bờ

Dòng nước vẫn hoang sơ bóng nguyệt
Ai đang còn tha thiết dòng thơ
Bến xuân xanh một lá cờ
Đây miền gió núi giấc mơ chưa về

Ngày tháng lại mê mê tỉnh tỉnh
Ta một mình say xỉn bên men
Quên đi thế sự thấp hèn
Tình người bạc trắng hố đen tận mày

Ta cũng muốn xa bay cõi thế
Trốn dòng đời đủ kế siêu cao
Mon men lũ quỷ bước vào 
Đưa vòi bạch tuộc muốn cào nguyên mâm

Người thấy vậy thương tâm cúng khấn
Chén nợ đời khổ hận lòng nhau
Chẳng mơ chi phép nhiệm màu
Tại sao lại bỏ duyên nhau trên đời

Xin cho trọn bao lời nguyện ước
Tấm lòng vàng sau trước thôi đo
Đêm say giấc ngủ thở khò
Lại không thấp thỏm cơn no đói lòng

Giọt nước mắt khô dòng thôi chảy
Sẽ không còn khắc khoải xưa nay
Câu thơ nét chữ mỗi ngày
Đẹp như nỗi nhớ em hay biết buồn

Và cũng thế đêm hôn đắm đuối
Mãi mất dần mấy nỗi thương đau
Đêm trăng mộng trắng muôn màu
Một miền ký ức theo sau giọt tình ./.


LCT 06/06/2019

Thứ Tư, 5 tháng 6, 2019

CHƯA THỂ NGỒI YÊN

CHƯA THỂ NGỒI YÊN

(Thuận nghịch độc)

Thuận :
Đâu phải có rồi mãi phận yên
Ngẫm đau lòng hận mối ưu phiền
Dầu mưa cảnh khổ tình buông gót
Dãi nắng thân hèn nợ bỏ duyên
Dâu bể cuộc đời quên ý nguyện
Đá thau cùng chí phỉ câu nguyền
Đầu môi chuyện phiếm lời riêng cạn
Sâu lắng điệu buồn lại nhớ quên.

Nghịch :
Quên nhớ lại buồn điệu lắng sâu
Cạn riêng lời phiếm chuyện môi đầu
Nguyền câu phỉ chí cùng thau đá
Nguyện ý quên đời cuộc bể dâu
Duyên bỏ nợ hèn thân nắng dãi
Gót buông tình khổ cảnh mưa dầu
Phiền ưu mối hận lòng đau ngẫm
Yên phận mãi rồi có phải đâu ./.

LCT 05/06/2019

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2019

CHỒNG CHUNG

CHỒNG CHUNG

(Thuận nghịch độc)

Không biết hỏi đời cuộc nổi trôi *
Phận duyên sầu muộn trắng đêm rồi
Gồng thân níu mãi tình khơi rượu
Bám nợ quên hoài lệ ứa môi
Đông chạm tối buồn hoa nhớ mộng
Nắng tan chiều lạnh lá thương chồi
Chồng chung cứ lại ngồi thơ thẩn
Mong ước cạn lời nói vậy thôi *...

Nghịch :
Thôi vậy nói lời cạn ước mong
Thẩn thơ ngồi lại cứ chung chồng
Chồi thương lá lạnh chiều tan nắng
Mộng nhớ hoa buồn tối chạm đông
Môi ứa lệ hoài quên nợ bám
Rượu khơi tình mãi níu thân gồng
Rồi đêm trắng muộn sầu duyên phận
Trôi nổi cuộc đời hỏi biết không ./.

LCT 04/6//2019
(*) Lỗi đại vận