HOANG LIÊU
(Họa thơ Lý Đức Quỳnh)
Khẽ chạm bên thềm mảnh lá rơi
Hồn trăng bất chợt nửa đêm rời
Canh tàn lẻ bóng tình xưa gợi
Cảnh vắng đơn lòng mộng cũ khơi
Biết chẳng thề non chiều tiễn bạn
Rằng không hẹn biển tối xa người
Manh lòng trống trải đành thôi vậy
Để chuyện vui buồn sẽ sớm vơi ./.
LCT 12/04/2017
*****
BÀI XƯỚNG :
*****
HOANG LIÊU
Chiều buông ánh gợn lặng thầm rơi
Gió khẽ khàng lay lá rụng rời
Lũng nhớ mù sương vầy ải thẳm
Phương sầu lãng sóng dậy trùng khơi
Ngoài không lãnh đạm trăng mờ ánh
Giữa tối thờ ơ bóng quạnh người
Nhịp gõ thời gian vào thảng thốt
Miên trường ngụp lặn phía chơi vơi
Lý Đức Quỳnh
BÀI HỌA :
*****
ĐÊM VẮNG
Khi nhìn mảnh lá cuối cùng rơi
Chợt thấy hồn đau đến rã rời
Nỗi khổ dâng trào lên khóe mắt
Cung sầu đọng lại giữa trùng khơi
Trầm ngâm giấc mộng bao ngày tháng
Khắc khoải canh thâu một bóng người
Chén rượu cô đơn chờ bạn hữu
Ly tình chuốc mãi cứ đầy vơi !
Tường Vân 12/4/17
*****
THỔN THỨC
*****
THỔN THỨC
Lá rụng bên thềm thả nhẹ rơi
Tình xa vạn dặm nhớ không rời
Lòng xưa mãi vọng bờ mây thẳm
Dạ cũ hoài vương bến gió khơi
Gió thoảng chiều nghe lời mộng ngọc
Trăng cài tối lắng giấc mơ người
Hoang liêu bến vắng sầu trăm mối
Thổn thức canh tàn ngóng chả vơi
GM.Nguyễn Đình Diệm
12.4.2017