KHOẢNG TRỜI RIÊNG
Mở mắt vòng quanh giữa chợ đời
Quen chiều rượu giữ ấm làn hơi
Tình vay của mẹ dù không vốn
Nghĩa mượn từ cha tức chẳng lời
Ngại khổ nhưng nào lo vét rãnh
Chê nghèo lại chỉ muốn ngồi khơi
Rồi đây cũng đến ngày yên nghỉ
Gió sẽ cùng ta một khoảng trời ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét