VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Năm, 31 tháng 7, 2025

ĐÊM THU

ĐÊM THU

Trăng mờ ảo rọi phía đầu thôn
Sóng biển từng cơn vỗ dập dồn
Vẫn bóng thu vàng chao mặt cỏ
Nghe hồi trống điểm cõi càn khôn
Từng phiên mộng cũ rời chăn chiếu 
Tưởng tiếng gà đêm vọng lũy đồn
Lệ đá quanh hồ tuôn chảy mãi
Thơ tìm đến rượu cảm từ ngôn ./.

LCT O1/O8/2O25 
Mạ đề

Lời bình của Ngọc Cẩm

Bài thơ là một bức tranh thu đêm nhuốm màu thiền định, nơi ánh trăng, sóng biển, hồi trống, và tiếng gà đêm cùng vang vọng trong một không gian nửa thực nửa mộng.
     Hình ảnh "phiên mộng cũ rời chăn chiếu" gợi nên cảm thức về thời gian trôi, kỷ niệm rơi, và cả nỗi niềm nhân thế từng trải. Thơ như một sự thức tỉnh trong lặng lẽ, để cuối cùng, mọi cảm xúc — từ lệ đá, từ rượu, từ từ ngôn — cùng tan vào đêm thu.
   “Thơ tìm đến rượu cảm từ ngôn” không chỉ là câu kết mà còn là một triết lý: thơ không sinh ra từ phù hoa, mà đến từ những cảm xúc âm thầm của thời gian và ký ức.
     Một bài thơ nhẹ mà sâu, tĩnh mà vang, chở nặng nỗi lòng người viết giữa khoảnh khắc giao mùa.
*****
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
KẺ LỖI NGÔN

Nguyệt dẫn Thu về ở cuối thôn
Chòm sao bỗng nhạt bởi mây dồn
Nghe hồn cõi tốn sầu nương cỏ
Tủi rẫy ngô tường dạ xứ khôn
Dẫu mộng giường hoa đành bỏ chiếu
Đàn thôi lỡ nhịp há mơ đồn
Khuê phòng cứ đợi người đi mãi
Giấc điệp mơ màng kẻ lỗi ngôn.

01/8/2025.
*****
Moc Loi Ta
🍁KHÚC THU SẦU 🍁

Khúc  nhạc Thu sầu vọng cuối thôn
Trường ca oán trách dội thanh dồn
Tương tư mộng vỡ hoa lòng héo 
Ái lụy  vương vào dạ chẳng khôn
Phím lạc tơ chùng dây đứt đoạn 
Đàn gieo lỗi nhịp khúc âm đồn
Chàng  mang nửa mảnh hồn tôi đó 
Thiếp giữ  thơ người bút tuyệt ngôn !

Em gái Mộc Lợi Tạ.
*****
Đăng Khoa Lê
.              TẠI LỘNG NGÔN

Nguyệt đuổi thu về bỡn cuối thôn
Làn sương khuấy đục cảnh khuya dồn
Êm đềm cánh nhạn xao  bờ cỏ
Mãi tiếng ru buồn mạnh quẻ khôn
Lạnh lẽo mưa chiều kêu sỏi đá
Vì duyên đau khổ nóng trên đồn
Quanh bờ Liễu bới nghe hồn vọng
Bãi đáp không thành bởi lộng ngôn

                 L Đ K 01/08/25
*****
Kim Xuyến
ĐÔI NGẢ CHIA LY
Trăng vàng thả dáng rọi làng thôn
Mái đẩy đò trôi nước dập dồn
Nguyệt vỡ tan tành loang sóng gợn
Mây rời đứt đoạn ý kiền khôn
U sầu gối đợi đầy nhung nhớ
Hạnh phúc tràn hương bị đoán đồn
Một thuở môi kề vai má tựa
Qua thời lặng lẽ hát tình ngôn.
*****
Chin Ngo Van
TRĂNG THU

Những hạt sương mù phủ mé thôn
Từng cơn gió nhẹ đuổi nhau dồn
Như đàn ém lượn trên đồng cỏ 
Tưởng giọng chim rừng diễn trí khôn
Tựa chuỗi mây vờn bên mỏm núi
Nhìn đêm tháng bảy gợn quanh đồn
Trăng vàng ẩn hiện nơi đầu bãi 
Lắng lại bao điều cả ngữ ngôn. 

CNV   01/8/2025.
*****
Hương Lan
RẠNG RỠ THU

Rạng rỡ Thu hồng sáng nẻo thôn
Bình minh lặng lẽ khỏa sương dồn
Cho lời khắc khoải âm cùng vận
Để tiếng âm thầm dại lẫn khôn
Ngỡ mộng ngày nao hòa nắng tỏa
Ngờ trăng buổi ấy vẫy mưa đồn
Chân tình giữ một câu nồng ấm
Ém mỏng câu thề lỡ sượng ngôn

01.08.2025
Hương Lan
*****
Dinh Tuan Minh
DƯỚI TRĂNG. 
Nguyệt vẫn âm thầm trải trước thôn
Trời đêm mát dịu biển mây dồn
Trông làn khói mỏng trên bờ liễu
Bỗng ước Thu về được quẻ khôn
Thấy vạt sương mờ sau dãy bưởi
Từng mơ Hạ mãn bỏ tin đồn
Cho đời diễn xướng cùng huynh đệ
Để mãi đăng bài dạng thất ngôn
Đinh Tuấn Minh.
*****
Nguyet Huynh

BẾN HẸN 

Trăng buồn lặng lẽ chiếu đầu thôn 
Gió vẫy ngoài khơi sóng dập dồn 
Trở gót sương tràn hoen cỏ dại 
Say mùa lá rụng vắng chim khôn 
Hoài yêu cố quận sầu cay mắt 
Vẫn mến làng xưa trải đắng hồn 
Buổi đợi đò ngang chào bạn cũ 
Đâu ngờ bến hẹn đã tàn ngôn./.

HKN.01-8-25 !
*****
Sầu Đông
CHIỀU TRÊN QUÊN HƯƠNG
Bước giữa quê chiều cảnh xóm thôn
Đầu kênh sóng vỗ nước băng dồn
Thương mình lỡ số bao lần dại
Nhớ mẹ theo đời bấy buổi khôn
Khổ bé hằng đêm còn cuối chợ
Buồn anh mỗi sớm lại bên đồn
Quê nhà thiếu một bàn tay khoẻ
Để đám con hiền rộng ngữ ngôn/
SD
*****
Ngọc Bích
VỌNG NHỚ THU. 

Lặng lẽ thu về mướt cảnh thôn 
Lòng khe khẽ gợi nhớ thêm dồn 
Em ngồi ngắm ảnh hồn ngây dại 
Phút diễn thêm lời vẻ hoạt ngôn 
Gởi gió hương tình quen dạo cũ 
Miền xa nguyệt lẻ nép trên đồn
Thương còn ấp ủ hoài theo mãi 
Đạo nghĩa trau rồi để lớn khôn

                            Ngoc Bich.
*****
muctim
HẠ NHỚ

Buổi ấy hai mình hẹn cuối thôn
Trăng soi gió khẽ tiếng ru dồn
Bao muà hạ cũ in hình bóng
Mấy độ đêm buồn nghĩ dại khôn
Nắng trải xuyên qua bên mái lá
Mưa rơi lã chã  phía chân đồn
Người đi để lại lời thề ước
Kẻ ở ghi lòng chẳng đổi ngôn...

Ngọc Điệp (01/ 08 / 2025 )

2 nhận xét: