KHOẢNG TRỐNG & THÁNG BẢY
Tháng bảy về không còn gì để nhớ
Mây thu buồn hoang vỡ lạnh lùng trôi
Phố vào đêm rộn rã tiếng ai cười
Ta chợt thấy góc trời say chết lặng
Người ra đi bỏ tình trên bến vắng
Ta nhặt chiều cay đắng gói vào tim
Phố mùa thu hai đứa mãi đi tìm
Đêm gầy guộc mắt chìm cơn ảo vọng
Em ra đi treo tình trên ngon sóng
Dòng thơ buồn khát vọng rã từng manh
Lá mùa thu chưa úa vội xa cành
Mây chợt tím mong manh chiều cuối hạ
Tháng bảy về con tim buồn hóa đá
Gió loang màu buồn bã rót vào thu
Mây vẫn bay phố buốt lạnh sương mù
Đêm bước giữa mưa thu buồn ngập lối
Bài thơ xưa nay không còn gạch nối
Người tìm người bối rối chẳng còn nhau
Khúc ân tình chưa thể ghép thành câu
Đành phải hát khúc thương sầu năm cũ ./.
01/07/2018
BÀI HỌA :
*****
CHAN CHÁN
Khi dòng chữ không hòa theo nhịp thở
Đọc vài hơi chữ quay mặt lặng thầm
Khi dòng chữ không tìm ra cảm xúc
Như mưa chiều không duyên cớ trầm ngâm
Thà làm mưa không còn lo ngày tháng
Gõ nhịp đều trôi cả một trần gian
Thà làm mây cứ lơ lửng bay ngang
Tim thả dốc cho trôi vào mưa bão
Khi dòng chữ bỏ tôi đi lau lách
Những chặng đường quay quắt buồn tênh
Nắng bỏ tôi quên hết cả bồng bềnh
Như quê hương đã quên người lữ thứ
Như tôi mù chữ
Cảm xúc tan dần lăn lốc dưới mưa
Không còn nắng hanh dịu của ngày xưa
Cái chan chán tột cùng như muốn mửa...
Hết đắng đo rồi nợ duyên hẵng dứt
Tôi liệm Ngày và Tháng đã ghét tôi
Ừ là tội
Ừ là tình bối rối
Tháng Năm buồn gom chữ thả vào thơ...!
.
Trung Nhẫn 1/7/2018
*****
Tường Vân
ĐÊM TÂM SỰ
Thu chưa anh sao tiết trời vần vũ
Hạ cũng buồn ủ rũ bỏ ta đi
Bóng trăng gầy ảo ảnh mối tình si
Đêm trống vắng gió thầm thì tâm sư
̣
Mảnh sao rơi bóng ai ngồi tư lự
Chắc anh chờ lời tâm sự qua đêm
Mang nỗi niềm rồi quên hẳn lòng tin
Vừa chạm phải vết thương tình nham nhở
Thời gian ơi lãng quên đành bỏ lỡ
Vần thơ buồn nay biết gởi về đâu
Tháng ngày dài nối tiếp những cơn đau
Đêm hờ hững để lòng nhau chát đắng
Mùa thu đi lá vàng rơi lãng đãng
Chén rượu nồng chưa cạn buổi hoàng hôn
Đắng cay ơi gặm nhấm cõi linh hồn
Hoài trăn trở nghe mộng buồn rên xiết
Để chiều nay bỗng nghe lời tiễn biệt
Xa nhau rồi chưa xiết một vòng tay
Người đi tìm giấc mộng của ngày mai
Vội quên bẵng làn tóc mai rối rắm
Về đâu anh góc trời chiều bụi bặm
Ta một mình rượu đắng cứ đầy vơi
Nỗi buồn nào rồi cũng sẽ quên thôi
Đêm hờ hững lạc loài niềm tâm sự !
Tường Vân - 01/07/18
*****
TRỐNG VẮNG
Lá thu vàng gợi lên nhiều nỗi nhớ
Kỷ niệm buồn như nỡ cuốn dần trôi
Lạnh bờ môi ánh mắt thuở vui cười
Bạn bè tôi mỗi người xa khuất lặng
Đêm u sầu trở mình trong ngõ vắng
Khép tâm tình nghèn nghẹn chảy về tim
Bến bờ vui nặng nợ quẩn quanh tìm
Nhưng cũng chỉ bên thềm xưa vỗ vọng
Tình yêu xa khác nào như bọt sóng
Nỗi niềm riêng ngọng nghịu xếp ngàn manh
Trang kỷ niệm vội úa bỏ trơ cành
Ngơ ngác để dật dờ đêm vãn hạ
Có lẽ nào ân tình như sỏi đá
Mãi làm ngơ lạnh ngã bước vào thu
Nhạt nhòa thêm trong gió cuốn bụi mù
Ta lạc bước hoang vu tràn khắp lối
Khúc thơ tình không còn ai chắp nối
Chỉ mình ta bước lỗi vẫn tìm nhau
Những canh buồn ghép mãi chẳng tròn câu
Càng lạnh lẽo phai màu trang mộng cũ..!
NL01/07/2018
*****
Thu chưa tới mà sao lòng vương nhớ
Gió hiu buồn hoang vỡ mảnh tình trôi
Bước lang thang gom nhặt những khóc cười
Hồn ngơ ngẩn nhìn lá rơi bình lặng
Chiều Thu cũ lá vàng ru bến vắng
Em nhặt sầu lẳng lặng giấu vào tim
Để Thu sang lại ngơ ngẩn đi tìm
Dư ảnh cũ hồn chìm trong ảo vọng
Đêm nay gửi chút tình theo con sóng
Cố nhân à duyên phận quá mong manh
Mới chồi non nay lá đã lìa cành
Hoàng hôn tím không anh sầu tiếc hạ
Nhớ Tô Thị trông ai mà hóa đá
Phố không người xa lạ cả mùa thu
Mai mình em thơ thẩn giữa sương mù
Nghe rét buốt buồn âm u ngập lối
Hai hồn thơ giờ chẳng còn gạch nối
Bước qua đời chẳng bối rối vì nhau
Chữ duyên tình đứt đoạn chẳng thành câu
Ta viết tặng khúc li sầu năm tháng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét