TÌNH ĐÔNG
Người về dỗ giấc nồng say
Ta ru đêm giữa ban ngày lả lơi
Phố xưa ngã bóng bên đời
Con đò nay đã xa rời bến quen
Bước chiều giữa bóng mây đen
Choàng tay vuốt sợi tóc mềm qua môi
Chân đang dẫm bước tình đời
Ai tìm ai để xa rời vong tay
Hoa tìm bướm thả hồn say
Người về níu lại tháng ngày đã qua
Dòng thơ nối nhịp mượt mà
Con tim bật chợt mù lòa tiếng yêu
Phố chiều bóng ngã liêu xiêu
Em về ta ở nếm điều dối gian
Câu thơ bất chợt cơ hàn
Như mùa tuyết phủ rơi tràn bến quê
Lối mòn người cứ về đi
Mình ta ở lại vui vì túi thơ
Bên kia kẻ ấy đợi chờ
Hơn mùa khép cửa tình bơ vơ tình
Về đi sao lại nín thinh
Người ta chẳng hận khi tình cách xa
Thật lòng người đã nói ra
Đành thôi khép lại phôi pha ngọt bùi
Mong người nơi ấy tìm vui
Vần thơ thuận nghịch ngậm ngùi gởi trao
Vẫy tay xin vẫy tay chào
Người đi ta ở lòng xao xuyến lòng ./.
LCT
3/7/2016
Thăm anh đọc bài lục bát thật hay.
Trả lờiXóaChúc anh vui khỏe !
Cảm oen Quỳnh ghé thăm . Chuc vui nhé !
Xóa