"Giận duyên tủi phận hờn ân ái
Đất khách nhờ chôn một khối tình"...
Trích thơ cụ Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu.
CHO TA XIN LẠI PHẬN NGƯỜI
Giận nỗi đời ta chẳng muốn bình
Duyên dù mãi thế nhục rồi vinh
Tủi đêm rượu đắng bờ môi rã
Phận mỏng trời cho dẫm lối sình
Hờn buổi trăng mờ sân lá rụng
Ân mòn lệ chảy thấm bờ kinh
Ái cha ! Mộng vẫn buồn quanh bếp
Đất khách nhờ chôn một khối tình ./.
LCT O6/11/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Hoành Trần
VÔ TÀI LẮM TẬT
Giận giỗi mà chi hãy tịnh bình
Duyên không tình chẳng lấy gì vinh
Tủi cho số kiếp lo cày ruộng
Phận luống vào thân phải lội sình
Hờn trách vô tài khi trẩy hội
Ân hờn trí mọn lúc lên kinh
Ái thê tì thiếp nhiều vô kể
Đất khách nhờ chôn một khối tình
HT
6/11/25
*****
Vũ Như Cẩn
(Thơ Khoán Thủ)
"GIẬN DUYÊN TỦI PHẬN HỜN ÂN ÁI
ĐẤT KHÁCH NHỜ CHÔN MỘT KHỐI TÌNH"
Câu khoán :
[Trích thơ cụ Tản Đà (Nguyễn Khắc Hiếu)].
. XIN TRỞ LẠI PHẬN MÌNH
*********..♡..*********
GIẬN dỗi làm chi chỉ muốn bình
DUYÊN yên khổ sống để rồi vinh
TỦI cho miệng đắng môi tan rã
PHẬN hẩm đời sao đầy chổ sình
HỜN tuổi Trăng non vàng lá rụng
ÂN nồng Nguyệt ước đỏ bài kinh
ÁI mình.! lẩn trốn trong gian bếp
ĐẤT KHÁCH NHỜ CHÔN MỘT KHỐI TÌNH./.
***
O6/11/2O25 Vũ Như Cẩn
*****
Dinh Tuan Minh
"Giận duyên tủi phận hờn ân ái
Đất khách nhờ chôn một khối tình"...
Trích thơ cụ Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu.
HỤT HẪNG
Giận giấu vào tâm rảnh cũng bình
Duyên lành chắc hẳn sẽ phồn vinh
Tủi nâng chén rượu quên chiều rã
Phận yếu thường xa nẻo bãi sình
Hờn dệt vần thơ lùa gió quẩn
Ân nồng vẫn mộng chốn thành kinh
Ái dà ! khát vọng còn dang dở
Đất khách nhờ chôn một khối tình ./.
Đinh Tuấn Minh.
*****
Bích Lê
----------- HẨM DUYÊN -----------
========================
GIẬN để hồn tê hổng phút bình
DUYÊN nồng tiễn biệt lấy gì vinh
TỦI thân nửa kiếp đường tơ mỏng
PHẬN gái nghèo bươn giữa hố sình
HỜN nghĩa sang, vành môi nhuốm lệ
ÂN này vướng đoạn , khiến người kinh
ÁI không thoả nguyện chừng nao sướng
ĐẤT KHÁCH NHỜ CHÔN MỘT KHỐI TÌNH
------------------ Bích Lê :6-11-2025 -------------
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Thu hận
GIẬN quãng thời qua bể bất bình
DUYÊN tàn vụ trái lỡ mùa vinh
TỦI khi ngóng đợi lòng se tã
PhẬN buổi chờ mong phúc ngã sình
HỜN thảm mưa tuồn tan tác sợ
ÂN buồn bão quét vật vờ kinh
ÁI nồng vỡ mộng đời đau khổ
ĐẤT KHÁCH NHỜ CHÔN MỘT KHỐI TÌNH
*****
Đăng Khoa Lê
. PHẬN BỌT BÈO
Dẫu biết đời ta cảnh lục bình
Duyên chìm giữa lối chẳng còn vinh
Tủi hôm bão lớn toàn thân dạt
Phận yểu trời đưa sống bãi sình
Hờn sáng sương về hoa cải rụng
Ân tàn vẫn mộng tới thành kinh
Ái vơi nước chảy dồn nơi bãi
Đất khách nhờ chôn một khối tình
L Đ K 06/11/25















