BẤT LỰC
Nghĩ lại mà thương kiếp khổ nầy
Băng rừng vượt suối bẻ trời xây
Nồi cơm lẽ sống hoài không đủ
Chén rượu niềm vui mãi chửa đầy
Lệ mỗi đêm về thâm khoảnh mắt
Thi từng buổi hận bám dòng vây
Ngày thu lá đổ sầu nghiêng mộng
Cảm mấy vần thơ nhão tựa lầy ./.
LCT 18/O9/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Hoành Trần
CHỈ BIẾT NHỜ TRỜI
Ông trời ngó xuống mà xem nầy.
Thiên hạ tranh nhau để dựng xây,
Lấn biển quai đê còn chẳng đủ
Phá rừng đắp đập cũng không đầy,
Nga Tàu hùng hổ đi xâm chiếm,
Úc Mỹ ngang tàng lại bũa vây,
Thời thế thế thời luôn vẫn thế,
Người dân như kiến sống trong lầy!
HT
18/9/25
*****
Đăng Khoa Lê
Thơ hoạ
. HẾT ĐƯỜNG LUI
Vì lo cuộc sống mãi sau nầy
Nắng dãi mưa dầm tát bể xây
Bãi cạn dâu tàn tơ chẳng thắm
Dòng sâu cá lặn giỏ không đầy
Do đời nhạt nhẽo nguy tìm cản
Tại những thăng trầm khó bủa vây
Cảm thấy tình rơi vào ngõ cụt
Tìm sang nẻo mới lại vương lầy
L Đ K 18/09/25
*****
Tòng Trần
KIẾP NỢ
Tình sao lại khổ kiếp duyên nầy
Nghĩa thắm ân nồng buổi được xây
Hẹn mãi thời gian nào há đủ
Chờ luôn cuộc sống vẫn chưa đầy
Men sầu bạn hữu ngày đêm bủa
Tửu hận thân bắng bữa tối vây
Đắng lưỡi chiều kia về phải lội
Bầm môi sáng nọ để chân lầy...
18/9/2025.
*****
Tiến Trịnh
LỆ ƯỚT VẦN THƠ
Còn nguyên cảm xúc gặm thân nầy
Thuở ấy chưa từng cõi mộng xây
Đã trải mưa rừng trôi lán tạm
Nào mơ bữa rượu thỏa ly đầy
Non mùa đói khổ cung tài hãm
Đủ quãng cơ hàn chướng ngại vây
Lệ xót khô rồi đâu mãi đổ
Mà sao vẫn ướt tập thơ lầy./.
Trịnh Hùng Tiến,
18.09.25
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Khó hiểu
Làm sao hiểu hết cuộc đời nầy
Mãi cố thân tàn để dựng xây
Vật vã đêm ngày cơm cỏ thiếu
Còn chi bữa tháng rượu bia đầy
Mong cày ruộng nẫu đưa mùa tỏa
Muốn lựa thi đàn rẽ khổ vây
Đổ đốn nhiều khi chừng hại não
Nhìn em phải gió lại sa lầy
*****
Nguyen Quang
ĐI TÌM HẠNH PHÚC
Để mặc buồn trôi giữa kiếp nầy
Trâm thề quạt ước lão tìm xây
Tình xưa mãi dệt còn chưa đủ
Mộng cũ hoài vun chẳng có đầy
Hận những đêm tàn mưa gió quẩy
Đau từng buổi vãn bóng chiều vây
Rừng thu mảnh lá vừa rơi rụng
Cảm nhận đời như vũng nước lầy
NQ
*****
Dinh Tuan Minh
ĐỢI…
Dù sương lại phủ bến quê này
Vẫn ngóng ai về để dựng xây
Rượu sáng dăm vò luôn thủ sẵn
Trà trưa mấy bị đã gom đầy
Quên dần nỗi tủi âm thầm bám
Đuổi hết cung sầu lặng lẽ vây...
Lúc rỗi ngâm bình xua mệt mỏi
Đường quen chắc hẳn đỡ sa lầy
Đinh Tuấn Minh.