VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2025

NHỊP ĐIỆU ĐÊM TRẦN GIAN

NHỊP ĐIỆU ĐÊM TRẦN GIAN


Một mảnh trăng gầy chao ngõ trúc
Vườn đêm trắng sữa màn sương đục
Nghiêng bờ gió cuộn đuổi tầng mây
Đảo mộng mưa choàng lay dãy cúc
Những buổi trời thu lá nhuộm vàng
Cùng cơn sóng biển màu thâm lục
Quanh vườn giọng Cuốc não nề than
Trống nổi chuông rền âm mõ giục ./.

LCT 21/O8/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
BƯỚC THỜI GIAN

Thu về giỡn cợt trên cành trúc
Lũ trẻ đùa vui ngoài bến đục
Ngắm giữa lưng trời trải vạn mây
Trông ngoài cửa ngõ bày muôn cúc
Vầng dương nhạt nhẽo đủ tia vàng
Mảnh sáng thờ ơ đầy dãy lục
Chợt nẫu đêm trường chỉ khóc than
Nên buồn ảo não chờ canh giục.

21/8/2025.
*****
Hoành Trần

TRĂNG THU
Trăng gầy chao ánh lả lơi trúc,
Gả Cuội hờn ghen lòng mắt đục,
Cứ mãi lượn lờ cuối nẻo mây,
Rồi qua cày cuốc từng hàng cúc,
Động rằm nến trắng đôi bờ lay
Vào hạ sen đồng dăm dãy lục,
Hạ giới rộn ràng đón lễ vui,
Thiên thần bay liệng nhẹ nhàng giục!
HT
21/8/25
*****
Trần Đình Tấn
ĐANG GIỤC GIÃ

Những buổi em chờ bên rặng trúc
Nhìn mưa nước chảy dòng sông đục
Đâu còn nắng trải giẫm làn mây
Chẳng nghĩ sương về mơn chậu cúc
Lại dõi ngày Thu cảnh lá vàng
Rồi trông bữa sáng cành hoa lục
Mong người dạo ấy dễ buồn than
Mới hiểu tâm hồn đang mãi giục./.

21/8/2025
*****
Đăng Khoa Lê

.       NHỊP THỞ TRONG ĐÊM

Trăng còn một nửa vin cành trúc
 Ngõ tối làn sương về vẩn đục
Lặng dõi mây vờn cởi áo hoa
Yên nhìn nguyệt dỡn bung hàng cúc
Nhà hoang lạnh lẽo lửa đang tìm
Cửa vắng đìu hiu đèn mãi lục
Ngực gõ liên hồi tưởng trống vang
Đâu rồi ái nữ mà tim giục

                L Đ K 21/08/25
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Xứ bụi trần
Bờ chênh bãi đọng xao hàng trúc
Lũy thoải dòng sông ngầu nước đục
Gió thổi mây cài đậm dãy thông
Mưa vờn mộng thả tươi vườn cúc
Vào thu nắng tỏa nhẹ hanh vàng
Để lá cây hờn thưa vãn lục
Rộn tiếng cu gù những buổi mai
Trên đường hối hả người đi giục
*****
Sầu Đông
SỚM THU

Vàng thu lá đổ quanh bờ trúc
Dưới vũng sâu hồn mây vẩn đục
Mẹ đứng trong nhà dõi nắng mai
Em ngồi trước cửa nhìn hoa cúc
Mờ sương gió níu ngọn tơ hồng
Lạnh biển trăng tàn lao nước lục
Ngõ sớm mơ màng dải khói giăng
Chùa xa nhịp trống rời canh giục

  SĐ 21/08/2025

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2025

BÓNG NGƯỜI XƯA

BÓNG NGƯỜI XƯA


Em về khói quyện đảo bờ nương
Cảnh cũ người xưa thấy lạ thường
Vẫn ngọn thu vàng đang đổi sắc
Nhưng màu lụa trắng đã dời hương 
Còn đâu áo lửng chiều lên chợ
Lại bỏ quần thô bữa xuống trường
Nhớ những đêm ngồi bên vạt cỏ
Thơm mùi lúa trổ một trời thương ./.

LCT 19/O8/2O25

BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
MỘT QUÝ NƯƠNG

Bởi lẽ cô là một quý nương
Nhiều anh chẳng dám nghĩ coi thường
Dung hình diễm lệ càng thơm sắc
Ngọc thể trang đài cũng ngát hương
Dõi lúc nàng đi vào nẻo chợ
Nhìn khi ả lại tới sân trường
Thân vờn yểu điệu hồn vui rỡ
Dáng vẻ yêu kiều vẫn thấy thương.

19/8/2025.
Tòng Trần (bài 2)

MỴ NƯƠNG CHĂNG !
Bài 2

Chẳng lẽ nguyên hình xác Mỵ Nương
Thời xưa tích cổ cõi vô thường
Duyên này trở lại nồng nhan sắc
Nghĩa đó quay về đượm tuổi hương
Chợt thấy thuyền quyên vừa mở ngõ
Bèn coi thục nữ mới khai trường
Âm thầm gạ gẫm hoài tim thoả
Khắc khoải trong lòng nỗi mộng thương.

19/8/2025.
*****
Đăng Khoa Lê 
. MẸ VẪN CÒN BÊN TA

Vất vả chân cò lội rẫy nương
Tìm niêu gạo hẩm gánh xem thường 
Thân nhiều mỏi mệt không mòn sắc
 Phận lắm cơ hàn vẫn toả hương
Khổ những hôm cày mưa xối ruộng
Hờn khi buổi chợ nắng bong đường
Xin ngừng gió bão đau lòng mẹ
Lúa trổ thơm đòng mãi rộng thương

               L Đ K19/08/25
*****
Đăng Khoa Lê (bài 2)

           CÔ LÁNG GIỀNG

Bởi thấy cô nàng một diễm nương
Lòng xao xuyến lạ nỡ coi thường
Thân hình yểu điệu ngời thiên sắc
Bản lĩnh yêu kiều rạng quốc hương
Đậm chất tinh tường nên nghĩa cử
Hồng duyên nhạy cảm chốn thương trường
Ra đường vội vã triềng đôi mắt
Liếc trộm thôi mà chẳng nghĩ thương

              L Đ K 19/05/2025
*****
Lê Ngọc Kiên

BÓNG NGƯỜI XƯA
( y đề, nguyên Bv)

Thiếu nữ quay về chốn ruộng nương
Còn đâu vẻ đẹp vẫn thông thường 
Chân quê đã trải giờ phai sắc
Gió nội phong trần lúc nhạt hương 
Một thuở quần nâu rồi xuống chợ
Thời xưa áo trắng để lên trường 
Ta cùng nhảy múa bên sân cỏ
Kỷ niệm hôm nào rõ mến thương.
*****
Sầu Đông
EM CỦA NGÀY XƯA

Tuổi ấu thơ cùng cảnh ruộng nương
Dù mưa nắng vẫn nét duyên thường
Thu về biển mộng không mờ sắc
Hạ đến xuân lòng chẳng nhạt hương 
Mỏi bước hừng đông vòng cửa chợ
Mòn chân hửng sáng đảo sân trường
Bây giờ những tối bên thềm cũ
Đón mẹ cha về khỏi nhớ thương ./.

SĐ 19/O8/2O25
*****
Trần Đình Tấn
THẤY LÀ THƯƠNG

Bao ngày bỏ hết ruộng và nương
Mộng ở thành đô đã khác thường
Áo rỡ thân nàng phô vẻ đẹp
Chân dài tóc ả đượm mùi hương
Làm anh mãi ngắm người trên biển
Để nắng hoài theo bạn ngõ trường
Giữa cảnh Thu về lay ngọn gió
Trong lòng hối hả nỗi niềm thương./.

19/8/2025
*****
Trần Đình Tấn (bài 2)
Bụi Thời Gian 
ANH CHẲNG CẦN EM

Ai về phố thị bỏ vườn nương
Để lão làm nông chuyện quá thường
Nắng cũng âm thầm trao cảnh đẹp
Hoa cùng rực rỡ toả làn hương
Ngồi xem ngọn sóng xanh bờ biển
Nghĩ thoả đàn con rạng lớp trường
Mộng cũ theo nàng nay trả gió
Không màng giấc điệp của người thương./.

19/8/2025
Vui với Trần Đình Tấn

ĐỢI ANH VỀ

Chỉ đợi anh về với mỹ nương
Cùng em gác bỏ chuyện luân thường
Đêm nhìn cõi mộng đầy xuân sắc
Lúc dõi khung trời đủ vị hương
Vẫn đó rừng xanh đầy bọt biển
Còn đây núi thẳm sạch môi trường
Lên đèo xuống vực coi chừng ngã
Ngựa vững yên rồi thoả chí thương./.

LCT 19/O8/2O25
*****
Hoành Trần

AN YÊN
Buông phấn lên rừng khai khẩn nương,
Chưa quen phải cố chuyện bình thường,
Đồi cao gió lộng đùa mây nước!
Núi thẳm hoa nhiều tỏa sắc hương ,
Lòng tịnh tâm tu không vướng bận 
Đời vui dạ lạc mãi an trường,
Sắc không không sắc duyên hay nghiệp,
Cứ thế ngày qua chẳng tiếc thương !
HT
19/8/25
*****
Dinh Tuan Minh
ĐẢ GẶP MỸ NHÂN.
Bỏ thị theo về với rẫy nương
Đường xa vất vả cũng coi thường 
Thu tàn bão nổi đâu mờ sắc
Hạ đảo giông càn vẫn ngát hương 
Lắm bận hàm ơn lòng dũng cảm 
Nhiều khi ngưỡng mộ chí can trường
Bên thềm dõi đến càng vinh hạnh 
Bởi mắt em cười thật dễ thương 
Đinh Tuấn Minh
*****
Nguyen Quang
NHỚ QUÊ

Tiết chuyển mưa về giữa ruộng nương
Làn hơi thoáng nhẹ cõi vô thường 
Trên đầu ngọn liễu trời thay sắc
Dọc bãi tre chiều gió đổi hương 
Vẫn lối vàng thu mờ cổng chợ
Còn hoa đỏ hạ ngát sân trường 
Nay mùa mận chín đầy bên rẫy
Bỏ lại quê nghèo những nhớ thương 
NQ
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Ngắm em
Rã ngắm em về nẻo ruộng nương
Hình như chẳng khớp lẽ thông thường
Còn đâu áo vải nâu sồng cũ
Hết cả khuôn hình thẫm đậm hương
Đỏ guốc chân dài phô mã điệu
Hồng da mặt phấn diễn ca trường
Nàng nay có giữ ngày xưa nhỏ
Một cảnh thu đồng trĩu mến thương
*****
Nguyet Huynh

BẾN XƯA 

Lối nhỏ sau hè cá quẫy mương 
Về thăm chốn cũ nhớ miên thường 
Trăng tàn úa lạnh sương lồng sắc 
Mộng vỡ lem buồn gió rã hương 
Đã mấy thu rồi thưa phố chợ 
Cùng năm tháng lại vắng sân trường 
Chôn vùi mắt ngọc vào quên lãng 
Gởi áng mây ngàn vọng bến thương./.
*****

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2025

ĐÊM HUYỀN DIỆU (2)

ĐÊM HUYỀN DIỆU (2)


Một nửa linh hồn vỗ cánh bay
Vần thơ mở ngõ khói hương bày
Quên mùa hợp cẩn thu vàng mắt
Nhớ buổi giao thời lệ đẫm cay
Nẻo cũ tàn trăng chìm bến lạnh 
Dòng xưa dậy sóng rẽ mưa dày
Chuông chùa thả nhịp âm rời rã
Giữa lối thiên đường ngọn cỏ lay ./.

LCT 17/O8/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
LƠ LỬNG TẦNG KHÔNG

Tâm hồn tựa thể cánh diều bay
Lượn giữa tầng cao há tỏ bày
Những tưởng đêm dài quên vực mắt
Đâu ngờ buổi cạn phá bờ cay
Mùa đông chửa tới sao mà lạnh
Tiết hạ còn chen vẫn để dày
Bởi cuộc phong trần đang muốn rã
Nên tình nghĩa nợ cứ hoài lay.

17/8/2025.
*****
Trần Đình Tấn
CHẲNG CÒN CHI NỮA

Những buổi Thu về ngọn gió bay
Màn sương giữa núi lửng lơ bày
Quên người thuở ấy tình yêu nhạt
Mất gã hôm rồi kỉ niệm cay
Bởi mộng cùng em nào đã lớn
Vì mơ đến bạn cũng chưa dày
Bây giờ khắc khoải buồng tim nẫu
Tận giữa tâm hồn hết kẻ lay./.

17/8/2025
*****
Huy Trần
...TÌNH BAY...

Nên đành chấp nhận để tình bay 
Chẳng trách trời cao đã sắp bày 
Để mối duyên đầu rơi trước mắt 
Hay từng giọt lệ thấm lòng cay 
Người đi ở dưới màn sương lạnh 
Kẻ bước tìm nơi nhịp sóng dày
Đứt đoạn ân nồng không rộn rã
Ta về giũ bỏ những sầu lay
*****
Đăng Khoa Lê

.           NỖI LÒNG TRONG ĐÊM

Đi tìm nẻo mới,chặn đường bay
Ngoảnh lại tường cao lối chẳng bày
Bão thổi manh tình đêm tối mịt
Mưa dồn mắt nhãn lệ sầu cay
Tàn cơn gió lạnh hờn duyên cũ
Nhớ thuở đời côi rã nợ dày
Vọng tiếng chuông chùa nghe ảo não
Thu còn rụng lá nỗi buồn lay

                   L Đ K 18/08/25
*****
Nguyen Quang
NIỀM CŨ 

Lũ nhạn kêu chiều chuyển hướng bay
Lời thơ chẳng đượm ý khơi bày
Trăng tàn hẻm lạnh lòng chua chát
Tửu nhạt môi hờn những đắng cay
Vẫn gió đêm tràn bên nẻo quạnh
Còn em buổi lụn dưới sương dày 
Mây đầu núi dạt về xa thẳm
Chợt tủi khi nhìn bóng liễu lay 

NQ
*****
Sầu Đông
LÒNG EM

Khi hồi tỉnh lại thấy tình bay
Vẫn một lòng em muốn tỏ bày
Sợ mỗi canh sầu treo khoảnh mắt
Lo từng buổi mộng thấm đời cay
Miền thu úa cảnh chiều se lạnh 
Biển lệ buồn đêm xuống rã dày
Giấc ngủ không tròn tim vụn vỡ
Tay hờ hững nắm ngọn đèn lay./

S Đ 17/08/2025
*****
Dinh Tuan Minh
THU XƯA..
Thu về bỏ lối vội vàng bay
Tránh nẻo mà ai đã đặt bày
Để những nơi chờ xơi muối mặn
Cho từng buổi đợi nếm gừng cay
Đường xưa lạnh bủa thưa màu nắng
Ngõ nhỏ buồn len lặng gót giày
Hụt hẫng khi trời giông lốc nổi
Bên thềm gió quẩn ngọn đèn lay
Đinh Tuấn Minh.
*****
Nguyet Huynh

THU BUỒN 

Thu buồn gió thoảng lá vờn bay 
Dõi ánh tà dương khói mỏng bày 
Nhớ dạo người đi sầu dạ đắng 
Thương về biển ái giận đời cay 
Trầm tư bạn khóc chiều mưa lạnh 
Tĩnh lặng hồn đưa khúc nhạc dày 
Mỏi cánh chim trời vươn nhịp vẫy 
Bên dòng nước bạc đảo triều lay./.

HKN.17-8-25 !
*****
Hoành Trần

GIẤC MỘNG SAO TRỜI
Xưa ưa phiêu bạt tựa mây bay,
Mộng ước đôi khi muốn tỏ bày,
Tay ngắn mơ cao làm buốt dạ,
Đời nghèo mộng lắm khiến mi cay,
Còn đâu vàng lá trong thu lạnh,
Đã hết xanh cây bởi tuyết dày,
Bao vẽ vời tranh mùa cổ tích,
Cứ như tấm lụa thập thò lay!
HT
17/8/25
*****
Nguyễn Thanh Hùng

1/
XÓT ĐỜI

Đêm nhìn cánh vạc giữa trời bay
Gợn nỗi niềm riêng chút tỏ bày
Kiếp cạn cam gồng bao khổ nỗi
Thân nghèo cố gượng 
những sầu cay
Loài gian móc ngoặc càng ăn bẩn
Lũ xảo thừa cơ cứ gặm dày
Cả nước chung lòng nhau đã diệt 
Nhưng dường bất lực dễ gì lay

2/
BUỒN THU

Thu buồn mỗi độ lá vàng bay 
Lệ nhỏ từng câu mỗi ý bày
Phải lẽ mưa dầm chưa muối mặn
Hay vì nắng nhạt chửa gừng cay
Tình như ngọn gió choàng mây mỏng
Nghĩa tựa vầng trăng phủ tuyết dày
Cháy nửa khung trời đêm vụn vỡ 
Bên dòng hữu hạn bóng thuyền lay

NTH 17/8/2025
*****
Vạn Cổ Sầu
ĐÊM THU TRẦM MẶC 

Theo làn gió thoảng nhẹ nhàng bay 
Cửa ngõ hồn đêm quạnh vắng bày 
Dõi mảnh trăng cài đang lịm cháy 
Nghe vành mắt rượt đã nhòe cay 
Mùa yêu kẻ mộng tình chưa đẫy
Bận nhớ người đi cảnh vẫn dày 
Vén giọt mơ lòng lơ đãng chảy
Thu về khắc khoải nỗi sầu lay.

Vạn Cổ Sầu: 17/O8/2O25
 *****
muctim
MỘNG TÌNH 

Ân tình vỗ cánh tựa diều bay
Nguyệt lão se duyên cũng sẵn bày
Vẫn biết lòng người luôn ngọt mặn
Đâu ngờ kỷ niệm mãi chua cay
Chìm trong giấc ngủ đời quên nhạt
Đắm giữa làn môi nghĩa chẳng dày
Nguyện ước bao ngày đành chối bỏ
Vùi lời hứa hẹn dạ buồn lay 

Ngọc Điệp( 17/ 08/ 2025 )
*****
Hoành Trần
TÌNH CÂM 
Tóc huyền theo gió lả lơi bay,
Như tiếc lời yêu chẳng tỏ bày,
Ấm ức bao ngày cho dạ đắng 
Sầu đau giây phút khiến lòng cay!
Nín câm dõi bước bao năm lỡ,
Muốn tỏ thành thơ một tập dày,
Nỗi nhớ niềm thương càng lắng đọng,
Trào dâng như ngọn sóng triều lay!
HT

Thứ Năm, 14 tháng 8, 2025

VIẾT CHO NGƯỜI TÌNH


VIẾT CHO NGƯỜI TÌNH


Mỏi gánh thời gian mộng rã rời
Em còn đoản khúc nhạc lòng lơi
Sầu đêm mặt biển vùi mưa sóng
Chán thuở hồn hoa gặp bão đời
Lệ vẫn đong đầy manh gối nhỏ
Môi hoài thổn thức nhịp tình vơi
Chiều hoang nắng toả vài tia nhạt
Cũng lúc dòng thơ phải cạn lời ./.

LCT 15/O8/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Dấu cũ
Thời gian mộng cũ ngẩn ngơ rời
Níu vãn xưa tình sợi lỏng lơi
Dỗi thuở ngày sương ngàn cách biệt
Hờn khi buổi thắm vạn nanh đời
Trong từng nhịp thở buồn sâu lắng
Ở mỗi canh chờ chán lặng vơi
Rệu bước đường qua mờ nhạt nẻo
Làm cho cảm xúc vụn tan lời
*****
Tòng Trần
DÂY TÌNH

Ngày qua tháng lại chẳng sao rời
Buộc chắc dây tình sẽ khỏi lơi
Dẫu tận ngoài khơi thường nổi sóng
Dù xa góc biển vẫn yêu đời
Thơm nồng giữa dạ bờ môi nhỏ
Thắm đẫm tâm hồn cửa miệng vơi
Phải nhớ đừng ghen hờn sẽ nhạt
Từng đêm đã nói cạn bao lời. 

15/8/2025.
*****
Trần Đình Tấn (bài 1)
VẪN KHỎE

Sức khoẻ già nua đã  rụng rời
Đêm về với mợ nghĩa tình lơi
Ngờ đâu sẵn dịp trào dâng sóng
Ngẫm lại cùng nhau nhấc bổng đời
Chẳng có tưng bừng khi tạm dưỡng 
Không còn khắc khoải lệ đầy vơi
Lòng vui cuộc sống là khi bởi
Mụ ấy rằng khen ổng giữ lời./.

15/8/2025
Trần Đình Tấn (bài 2)


CHẲNG CHỊU RỜI

Có lẽ tình ông chẳng chịu rời
Khi nàng sắc đẹp nỡ nào lơi
Buồn thêm mụ cả làm chao sóng
Khổ đến thằng cha nghĩ giận đời
Những sáng luôn nhìn em lệ nhỏ
Bao lần vẫn thấy mộng dòng vơi
Mà duyên mãi níu không hề nhạt
Chuyện của trần gian cũng hết lời./.

15/8/2025* chánh nữu
Bài trả ơn cho
Trần Đình Tấn 

LỜI KHUYÊN CHO ANH

Nhiều hôm lặng lẽ muốn xa rời 
Những lúc vô buồng mụ lả lơi
Chỉ tại tình quen nào vỗ sóng
Còn khi tiếng lạ bỗng yêu đời
Ông già vẫn thích bờ ao rộng
Chị trẻ không cần vũng nước vơi
Mấy gã bồi thêm nhiều dược thảo
Rồi mong nói chuyện lỗ hay lời ./.

LCT 15/O8/2O25
*****
Đăng Khoa Lê
.              TẠI ĐÂU

Vì ai bến mộng đã xa rời
Khúc nhạc xưa thừa thãi bỏ lơi
Bọt biển tan vào nơi bãi cát
Hồn hoa rụng ở ngã ba đời
Đau tình dạo trước bao bì nhỏ
Hận buổi yêu đầu những gói vơi
Cũng lúc người đi về nẻo lạ
Vào đêm thổn thức cạn bao lời

            L Đ K 15/08/25
******
Bích Lê
🌹-----------------BIỆT LY---------------🌹
=========== ****** =========
Buồng tim loạn sóng cả thân rời
Kể chuyện vui buồn đó cũng lơi
Vật phẩm vừa trao thì lãng bến 
Tình kia mới chạm đã than đời
Quay về chốn cũ tâm hồn kiệt
Vãng lại quê nghèo ái lửa vơi
Nén nỗi phiền ưu sầu dạ trẻ
Màn đêm phủ lệ xót bao lời
⭐-Bích Lê :15/8/2025--⭐
*****
Hoành Trần

SỐNG ĐẸP
Ngọt lời hảo ý quyết không rời,
Rèn giủa tâm hồn mãi chẳng lơi!
Xử thế vuông tròn thêm đẹp phận,
Giao lưu tế nhị  khiến vui đời,
Giàu lòng có lẻ âu lo cạn,
Dạ thiện mong rằng đau khổ vơi,
Chớ nghĩ không suy điều tệ hại,
Để cho phải thẹn khó thưa lời.
HT
15/8/25
*****
Nguyen Quang
ĐỢI NGƯỜI 

Khoảng lặng vừa lan giữa phố rời 
Bên ngày thổn thức nỗi buồn lơi
Ngoài khơi biển dậy từng con sóng
Cõi trược tình gieo mấy mảnh đời 
Nhớ những đêm tàn mưa nẻo quạnh
Thương chiều hạ úa bão lòng vơi 
Nằm nghe ngọn gió lùa ngang cửa
Lệ chảy sầu giăng vẫn xót lời 

NQ
*****
Sầu Đông
TÌNH XA

Buổi ấy nhìn nhau bỗng nghẹn lời
Đêm mòn mỏi thức giọt tình lơi
Niềm thương chửa nhạt còn đâu luyến
Nỗi nhớ nào phai lại phải rời
Nẻo cũ sang chiều sương đổ nhẹ
Sông mờ ngả nắng sóng tàn vơi
Hoài mong những tối thềm khuya đợi
Ướp mật vườn yêu rực lửa đời
SD
*****
Dinh Tuan Minh
THU XƯA
Tình đang thắm đượm bỗng nhiên rời
Phải vội quay về lúc nghĩa lơi
Bữa tới đầu thôn liền gọi chủ
Ngày sang trước cổng đã than đời
Xua người cõng tủi bên chiều buốt.
Mặc kẻ ôm sầu giữa nắng vơi
Lối cũ vào Thu trời ảm đạm 
Nhìn sương gió quẩn nghẹn bao lời
Đinh Tuấn Minh
*****
Nguyet Huynh
MIỀN XA 

Từ  khi gió chở áng mây rời 
Nhẹ gánh tang bồng dỗ giấc lơi 
Bến cũ dừng chân sầu thấm lệ 
Đường hiu trở gót lãng quên đời 
Lo màu nguyệt úa dần phai nhạt 
Ngại lá thu tàn vẫn nhặt vơi 
Giọt nhớ đong đầy trang kỷ niệm 
Người xa chẳng nói biệt đôi lời ./.

HKN.15-8-25 !
*****
Moc Loi Ta
NHẬT KÝ TRƯỜNG CA 

Trường ca luyến ái quyện không rời 
Khúc nhạc tình yêu nốt lả lơi 
Cứ ngỡ đường tơ tràn khởi sắc 
Nào hay đứt đoạn rả duyên đời  
Vườn yêu thuở ấy rêu phong phủ 
Lối mộng giờ đây ngập tuyết vơi
Nhật ký lòng tôi lưu niệm giữ 
Nhờ trang mực tím nói thay lời !

Em gái : Mộc Lợi Tạ.
*****
Tòng Trần (bài 2)
CHUYỆN ẤY HẢ !

Khỏi dặn già đây đã tách rời
Ngay từ thất thập cũng vừa lơi
Từng đêm gối lẻ xa vùng trận
Mỗi tối phòng đơn thoả cuộc đời
Đợi buổi đi về nơi rẫy vắng
Mong ngày rảo lại phía đồng vơi
Nào mơ chuyện ấy khi tình mỏi
Nhắc lại mà chi sẽ uổng lời.

15/8/2025.
*****
Hoài Niệm
       ☞LỜI TRẦN TÌNH☜ 
Tình trao lạc bến phải xa rời 
Gió chuyển thu về hạ ngã lơi
Đỏ sẫm màu mây chiều cuộn sóng 
Vàng hoe sợi nắng phủ manh đời 
Trăng tàn khuất ngõ lòng chưa nguội  
Bọt nổi theo dòng nước đã vơi 
Những tổn thương này đâu vá được
Sầu luôn nghẹn nói chẳng nên lời 

             MT-15/08/2025

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2025

CÓ LẼ NÀO

CÓ LẼ NÀO


Có những đêm nằm mộng lửng lơ
Buồn khi tuổi tác đã chia bờ
Thu về cỏ mượt xanh màu sắc
Hạ vãn sương mềm úa dải tơ
Vẫn thấy hồn trăng cài nẻo quạnh
Nào mong chén rượu đảo môi hờ
Trông đời mọi thứ đều vô nghĩa
Tưởng cũng nên dừng việc viết thơ ./.

LCT 13/O8/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
DO NÀNG

Do nàng trễ hẹn phải làm lơ
Mãi để thuyền trôi chớ cặp bờ
Đợi nửa thu tàn hoa rã sắc
Mong tròn hạ vãn kén rời tơ
Giờ đây mới thoảng nên hồn quạnh
Thuở ấy vừa trông đã dạ hờ
Chắc tại ân tình chưa đủ nghĩa
Hay là nợ ái chẳng thành thơ.

13/8/2025.
*****
Đăng Khoa Lê

.                         TẠI VÌ…

Thương nhiều cứ tưởng họ làm lơ
Dẫu biết thuyền mai phải tạm bờ
Hạ mãn sương dồn xanh mái cỏ
Thu hờn liễu đổ úa đường tơ
Còn lo giọt tửu miền hiu hắt
Giận tỏ tình trăng gió hững hờ
Lỡ mọi cung đường rêu bám cả
Thôi đành xoá bỏ những vần thơ

                 L Đ K 13/08/25
*****
Hoành Trần

DUYÊN THƠ
Đêm nằm cứ lửng lửng lơ lơ,
Mộng thấy mình bơi chẳng đến bờ,
Lại gặp nàng tiên hong áo lụa,
Ngỡ rằng Chức nữ luyến dây tơ,
Vừa nhìn đã cảm lòng xao xuyến,
Rồi chán chẳng ham cứ hửng hờ,
Để mãi chơi vơi trên biển vắng,
Mơ màng bất chợt gặp duyên thơ!
HT
13/8/25
*****
Tiến Trịnh (bài 1)
NÍU THƠ

Tuổi lão nay rồi khối việc lơ
Nhìn sông sóng vỗ vội xa bờ
Hoa tàn nụ nhão đâu chờ bướm
Nhộng rã nong rầu chẳng bén tơ
Nhớ dải sương mờ bên ngõ quạnh
Sầu ly rượu đắng buổi trăng hờ
May còn gió ruổi mây lờ lững
Nghĩ lại luôn cần phải víu thơ./.

Trịnh Hùng Tiến
13.08.25
(Bài 2)

ĐÂU CÒN HƯƠNG RƯỢU

Đêm rầu bỗng nhớ thuở hò lơ
Lãng tử hồng nhan rộn bến bờ
Đẹp cảnh thuyền đôi chèo lõm sóng
Tươi vầng nguyệt sáng trải vàng tơ
Giờ đây tuổi hạc luôn thờ thẫn
Buổi đó mùa thu chợt hững hờ
Thấy hũ không còn hương rượu tỏa
Thôi đành bỏ bẵng việc làm thơ./.

Trịnh Hùng Tiến
13.08.25
*****
Trần Đình Tấn
VẪN BIẾT

Vẫn biết ông nằm giả bộ lơ
Làm ao nước chảy rịn quanh bờ
Đâu màng sóng dội  trơn làn cỏ
Chẳng thấy tim buồn đẫm sợi tơ
Mới hiểu giường đơn từng bữa quạnh
Rồi ôm gối mỏng những canh hờ
Thôi về nối lại tình xưa cũ
Mộng ở bên người lắm chữ thơ./.

13/8/2025
Trả ơn anh TĐT
Trần Đình Tấn 
TIN ĐỒN

Nghe đồn lão đại ấy làm lơ
Dẫu nước tràn khe đổ rịn bờ
Tối vẫn không thèm coi vạt cỏ
Trưa còn chẳng ước vạch vườn tơ
Chờ đêm biển động đầu canh vắng
Hận sóng tình quên giữa cảnh hờ
Tủi phận mơ màng hương ái cũ
Không cần chỉ đẹp mấy vần thơ./.

LCT 13/O8/2O25

Trần Đình Tấn (bài 2)

TỪNG ĐÊM MUỐN

Đã biết ông rồi chẳng chịu lơ
Nhìn xa sóng vỗ mộng êm bờ
Ai buồn ngắm bãi trơ lùm cỏ
Nó nẫu trông vườn trụi kén tơ
Để nắng mùa Thu về mãi quạnh
Làm mưa buổi Hạ cứ luôn hờ
Bao lần nghĩ ổng từng đêm muốn
Chọn chữ ươm vần gửi áng thơ./.

13/8/2025

TIẾC

Trăng tàn biển động gió làm lơ
Sóng vẫn hằng đêm đảo rộn bờ
Đợi bãi mưa hồng mong tưới cỏ
Trông làn nắng ửng lại choàng tơ
Mà đêm chỉ thấy rừng mây quạnh
Bởi sớm còn thương ngõ mộng hờ
Những dạo nghe trời long bởi sấm
Trong lòng thấy nhẹ tường mùa thơ./.

LCT 13/O8/2O25

Trần Đình Tấn (bài 3)

Bụi Thời Gian 
ĐÃ HẾT
Bữa đó ông về mệt phải lơ
Người ta mãi đợi nước dâng bờ
Đâu còn thoải mái đường mương lụa
Chẳng có êm đềm dãy nhện tơ
Chiếu giữa nhìn em ngồi bị hở
Giường trên mộng gã ngủ quên hờ
Không tìm kỉ niệm ngày xưa nữa
Dệt chỉ câu từ với mỗi thơ./.

13/8/2025

BIẾT ANH NỔ RỒI

Anh thì nói vậy cũng sùi lơ
Sóng chẳng còn đâu nghĩ dội bờ
Dẫu bến xuân nàng xanh cỏ lụa
Hay miền hạ hắn thẳm vườn tơ
Dòng thu vỡ suối lòng hăm hở
Nẻo mộng tràn sông nước hững hờ
Chạnh nghĩ đau tình nên nhỏ khóc
Đêm buồn lệ nhỏ ướt hồn thơ./.

LCT 13/O8/2O25

Bích Lê
🌷------------LỠ DUYÊN ---------- 🌷
===========***===========
Sương dồn gió nổi nguyệt thì lơ
Để sóng tình ngăn nặng trĩu bờ
Tại nghĩa đâu nồng chao lửa ái 
Do lòng chẳng ngọt rối màn tơ
Dòng thư mới gửi anh biền biệt
Tấm ảnh vừa trao cậu hững hờ
Dẫu lệ vương đầy tim gắng mở
Ôm từng kỉ niệm ghép vào thơ
⭐---- Bích Lê : 13/8/2025----⭐
*****
Minh Nguyễn Thanh

         ƯU PHIỀN

Ngắm  những vầng mây xám lửng lơ
Nghĩ mà thương buổi sắp qua bờ

Bao giờ mãn hạn tình thôi nợ
Đủ sức nuôi Tằm nối dải tơ
Chỉ xót tàn Thu dầy lá đổ
Mưa dầm rả rích lạnh môi hờ

Sương giăng kín lối trăng nào tỏ
Não nuột câu vần tiếp nhịp thơ

           13/8/2025
*****
Vũ Như Cẩn
CÓ LẼ NÀO
****..♡..****
Đêm nằm mộng mị hửng hơ lơ
Tuổi cũng chiều vơi đợi bến bờ
Lá cỏ Thu mùa xanh mượt sắc
Mờ sương  Hạ vãn tựu cành tơ
Hồn mơ ảnh  tỏa cài hiu quạnh
Rượu rót bình đầy uống cạn hờ
Mọi thứ trong đời là trải nghiệm 
Bừng lên ánh nguyệt viết lời thơ./.

***
13/08/2025  Vũ Như Cẩn 
*****
Dinh Tuan Minh
MƯA NỬA ĐÊM.
Thu về lộc cũng ngả màu lơ
Biển dập dờn theo sóng vỗ bờ
Ngã bóng mây dàn như dải lụa
Nghiêng chiều nắng trải tựa mành tơ
Rồi lo khói nhuộm vì duyên hẩm 
Rất ngại mù loang bởi nghĩa hờ
Lạnh sẽ ùa sang thềm quẩn gió
Đâu còn khát vọng để làm thơ
Đinh Tuấn Minh..
*****
Nguyet Huynh
DỆT THƠ 

Dâng triều nước biển sắc màu lơ 
Sóng dạt thuyền trôi đã cách bờ 
Hạ tiễn mây lùa giăng lối mộng 
Thu chào nắng vẫy níu lòng tơ 
Thầm vương ngấn lệ buồn duyên hẩm 
Trộm luyến đời hoa xót phận hờ 
Ngã bóng lam chiều mơ cánh nhạn 
Thương về cố quận dệt vần thơ ./. 

HKN.13-8-25 !
*****
Hoài Niệm

  🍂HỒN THƠ LẠC LỐI🍂 

Thu về hạ dỗi ghét làm lơ
Biển cũng hùa theo sóng dạt bờ
Để nắng hanh tràn khô vũng lệ 
Cho chiều nhẹ phủ khuất mành tơ 
Nhìn trăng ngả bóng nghiêng trời quạnh 
Dõi bướm xòe tay ngẩng mặt hờ
Nhớ mãi hoàng hôn đèo Bảo Lộc 
Ta cùng xướng họa những vần thơ.
            MT-13/08/2025
*****
Huy Trần
...TÌNH THƠ...

Mong rằng nhỏ chẳng để mình lơ
Tựa chiếc thuyền yêu mãi cặp bờ
Suốt tháng sum vầy trên ngõ mộng 
Bao ngày quấn quýt giữa đường tơ
Yêu thương níu lại chờ duyên thắm
Chán ghét đành buông bỏ nghĩa hờ
Dõi gió đông tràn không buốt lạnh 
Cho đời mãn nguyện khúc tình thơ

*****
Nguyễn Thanh Hùng
Ngữ đắc: “hồn trăng cài nẻo quạnh”
Vần hay: “chén rượu đảo môi hờ”
Vui cùng quý bạn vài ba khổ
CÓ LẼ NÀO yên nỗi với thơ…

1/
TRỜI ĐANG CHUYỂN TIẾT ĐÔNG
(Chánh nữu)

Cơm ngày nửa chén đã thường lơ
Có lẽ thuyền xuôi chặng bỏ  bờ
Giữa cảnh thu tàn thưa mắc nhện
Sau kỳ hạ mãn giảm vòng tơ
Vầng trăng đợi gió thềm loang lổ
Dặm liễu chờ sương lá phủ hờ
Cửu thập niên tồn sinh kế vẫn
Song hành tuế nguyệt những vần thơ

2/
BÀ HỎI ÔNG
(Thơ vui xin miễn chấp)

Ông nè có phải tự làm lơ
Bởi tại vì đâu sóng nhãng bờ
Mấy thuở tuy nồng hoa dỗi nguyệt 
Bao mùa dẫu đượm kén hờn tơ
Giờ sao lại để bình khô rỗng
Liệu sẽ còn chăng cửa khép hờ
Đã nửa khuya rồi ai gạ viết
Hay là chỉ nghiện mỗi nàng thơ

NTH 13/8/2025
*****
Sầu Đông
VẦN THƠ LẠNH

Như hòn đá lạnh cuốn màu lơ
Nhớ mãi lời anh bảo đợi chờ
Sợ tuổi xuân mòn bên bếp lửa
Lo chiều nắng tắt giữa đường tơ
Đời vui khoảnh khắc nào ai nghĩ
Mộng vỡ vài canh mấy kẻ hờ
Lỡ cuộc tim sầu ôm tủi hận
Đêm buồn đọc lại mấy vần thơ
Đông  sầu

Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2025

BUỒN THU

.                  BUỒN THU


Thấy bãi càn khôn chả mặn mòi
Ăn nhờ ở đậu lắm nàng moi
Đường khuya chủ nợ cầm dao đón
Ngõ muộn người yêu cởi áo đòi
Mộng lỡ chôn từ đêm gió thoảng
Trăng vừa chết thuở mặt trời ngoi
Buồn thu lá rụng sầu giăng ngõ
Ngoảnh lại nhìn ta đã héo vòi ./.

.            LCT 11/O8/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Nguyễn Thanh Hùng

Huynh rằng có “lắm nàng moi”
“Người yêu” lại “cởi áo đòi” giữa khuya
Say rồi, góp hoạ sẻ chia.

1/
KHUYÊN

Thà mang lặn biển giấu âm mòi
Hãy vác leo rừng gửi vận moi
Để những chàng Thơ hòng hết mượn 
Rồi bao chị Thẩn cũng thôi đòi
Cho dù mực rã từng đêm ngáp
Hoặc dẫu nghiên chìm lắm buổi ngoi 
Khó ngoạm làm tôi rùa nghễnh cổ 
Tàn canh vẫn cứ tượng co vòi

2/
NGHỊCH LÝ
(Thơ vui xin miễn chấp)

Già hom hết mặn cũng thôi mòi
Đã vậy nhưng còn lắm ả moi
Tửu mới vài ly thì gợi ngã
Trà chưa nửa ấm lại khêu đòi
Xem hừng hực nắng đàn chim mổ 
Ngoạn lửng lơ chiều lũ cá ngoi
Có thể trời khuyên rời cõi tạm
Thì nên chấp nhận cảnh ai vòi…

NTH 11/8/2025
Bài cảm tạ tấm lòng anh Nguyễn Thanh Hùng

TÌNH EM LÀ BẢN TRƯỜNG CA

Chẳng dễ gì ông dụng cá mòi
Khô dòng cạn vũng lấy gì moi
Nghèo cơm có thể còn vay mượn
Bạc tóc đừng mơ cảnh dỗi đòi
Đã cạn linh hồn nên phải ngáp
Khi đầy thể xác nghĩ cần ngoi 
Tình em sẽ viết thành thi cổ 
Với bản trường ca vẫn ngập vòi ./.

LCT 11/O8/2O25
Bài anh Hùng hồi đáp

TÌNH ANH LÀ TẤT CẢ
(Thơ vui xin miễn chấp)

Này anh bỏ lạm sức câu mòi
Của mẹ cơm nhà hãy cứ moi
Nhớ kỹ đừng cho nhiều ả mượn
Vì đây độc nhất chỉ em đòi
Bây chừ bữa nghiện đừng nên ngáp
Dịp đến hôm ghiền cũng chẳng ngoi
Nghĩa nặng tình sâu dù có cổ
Thì lo chi rứa cảnh khô vòi

NTH 11/8/2025
*****
Tòng Trần
GÃY CẦN CÂU

Chờ cho lũ cá sủi tăm mòi
Ngậm lưỡi câu vào để hết moi
Những buổi ngồi lâu bà lại đón
Nhiều hôm đứng oải gã vô đòi
Đâu ngờ nợ ấy thầy chưa trả
Cứ tưởng ân nầy mụ sẽ ngoi
Tửu cạn bình vơi đành khất mãi
Thì ra của quý đã cong vòi.

11/8/2025.
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Lỡ thu
Trần gian cõi tạm quả ma mòi
Thấy thật chân chồn rã mỏi moi
Khổ dõi nhà sang thèm mộng ước
Nghèo trông gái đẹp rở mơ đòi
Cho dù trả giá luôn cầu vỗng
Mặc phải phai đời vẫn cố ngoi
Lãng mạn thu về trên các nẻo
Thì ta lỡ dịp bởi khô vòi
*****
Trần Đình Tấn
PHẢI CUỐN VÒI

Ngẫm ả từ đây có được mòi
Ông giờ rỗng túi chẳng gì moi
Vào đêm của nợ ai còn muốn
Nhớ buổi tình riêng họ vẫn đòi
Mỗi tối luôn nhìn cơn mộng thoảng
Đôi lần mãi ngắm cảnh đời ngoi
Rồi quên kỉ niệm luồn trong ngõ
Lại nghĩ buồn thiu phải cuốn vòi./.

11/8/2025
*****
Hương Lan
TRỘM CÁ

Bởi lão chiều hôm trộm cá mòi
Đâu ngờ có kẻ sẵn sàng moi
Cần giương lụi sẵn triền ao xói
Lạch khép chờ chi cửa ngõ đòi
Vẫn đảo trên bờ mơ bóng gọi
Nên chờ giữa bộng ém hình ngoi
Trời Thu tỏa nắng tình mong dõi
Đến một ngày nao sẽ thẳng vòi

11.08.2025
Hương Lan
*****
Đang Khoa Lê
.                 THU GẦY

Ngời mơ nước đục sủi tăm mòi
Tát cạn đâu còn bãi để moi
Ngõ vắng đường quang nhiều kẻ vọc
Nhà hoang cửa chặt lắm em đòi
No dòng hám bẫy bầy lươn ủi
Đói buổi tham mồi lũ chạch ngoi
Quả héo thu về rơi lạnh ngõ
Nhìn ta tối buổi đã co vòi

              L Đ K 11/08/25
*****
Sầu Đông
CHỈ CÓ NIỀM TIN

Nhiều đêm nghĩ sợ ả thêm mòi
Cũng giống như là lũ quỷ moi
Hửng sáng bôn ba tìm việc thử 
Hừng đông rộn rã kiếm công đòi
Ta tình cảm nặng nào mong xếp
Họ nghĩa ân đầy chẳng muốn ngoi
Chỉ có niềm tin là vĩnh cửu
Còn không sẽ gặp lúc cong vòi/

  ĐôngSầu
*****
Vũ Như Cẩn
.             ĐỜI BUỒN 
              ***..♡..***
Càn khôn vũ trụ đất trời đòi 
Ở đậu ăn nhờ lắm đứa moi
Chủ nợ dao cầm nơi đón đợi 
Người ơi tránh sợ né chài mòi
Chôn chân kỷ nữ vào gió thoảng
Chết cứng đời ai ánh nguyệt ngoi
Lá rụng giăng sầu muôn lối ngõ 
Thời gian ngoảnh lại mất đâu rồi./.

***
11/08/2025  Vũ Như Cẩn 


Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2025

ĐỜI CAY

 ĐỜI CAY

(Thuận nghịch độc)

Thuận:
Cay đời rượu đắng đã thì thôi
Hắn giận hờn ta biết cũng rồi
Cày mỏ lắm ông quần áo bẩn
Lở hồn đau chúng dạ lòng hôi
Hay văn thả gió gieo tình đẹp
Dở ý lồng mây nói chuyện tồi
Bày đặt thói quen vì dẻo mép
May còn thấy được nó và tôi...

Nghịch:
Tôi và nó được thấy còn may
Mép dẻo vì quen thói đặt bày
Tồi chuyện nói mây lồng ý dở
Đẹp tình gieo gió thả văn hay
Hôi lòng dạ chúng đau hồn lở
Bẩn áo quần ông lắm mỏ cày
Rồi cũng biết ta hờn giận hắn
Thôi thì đã đắng rượu đời cay ./.

LCT O9/O8/2O25

Lời bình của Ngọc Cẩm

Bài thơ “ĐỜI CAY” là một sáng tác đặc biệt theo thể thuận nghịch độc, thể hiện tài nghệ vừa về ngôn từ vừa về cấu trúc. Chỉ với cùng một tập hợp câu, nhưng đọc xuôi hay đọc ngược đều thành một chỉnh thể thơ có ý nghĩa, phản ánh sự linh hoạt và uyển chuyển của ngôn ngữ.
   Nội dung bài thơ như một tiếng thở dài về những va vấp, mâu thuẫn và đắng cay trong cuộc sống. Ở chiều “thuận”, ta cảm nhận sự bộc bạch, đôi chút hờn giận và nỗi chua chát trước những con người và tình huống không trọn vẹn. Ở chiều “nghịch”, ý thơ như vòng trở lại, vừa như soi chiếu lại bản thân, vừa như khép lại chuỗi cảm xúc bằng sự chấp nhận: “Thôi thì đã đắng rượu đời cay.”
   “ĐỜI CAY” không chỉ làm người đọc nể phục bởi kỹ thuật đảo cú, mà còn gợi suy ngẫm rằng trong vòng xoáy thuận – nghịch của đời, điều đáng quý nhất vẫn là giữ được cái tâm sáng và sự bao dung cho cả mình và người.
************
BÀI HOẠ :
*****
Sầu Đông
HƯƠNG MÙA THU 
(Thuận Nghịch độc)

Thuận :
Trao gởi nụ tình xuân đến thôi
Ngẩn ngơ hồn gợn trắng đen rồi
Xào khô chẳng nỡ nào cho rớt
Nấu mặn không đành phải bớt hôi
Ao vẫy cá vờn trăng ngã bóng
Sóng đưa mây đọng gió nghiêng tồi
Dào ôi  Thốt nhẹ lời chan chứa
Sao sáng đêm hồng mộng mãi trôi ....

Nghich:

Trôi mãi mộng hồng đêm sáng sao
Chứa chan lời nhẹ thốt ôi đào
Tồi nghiêng gió đọng mây đưa sóng
Bóng ngã trăng vờn cá vẫy ao
Hôi bớt phải đành không nặm nấu
Rớt cho nào nở chẳng khô xào
Rồi đen trắng gợn hồn ngơ ngẩn
Thôi đến xuân tình nụ gởi trao
Đông sầu
*****
Đăng Khoa Lê
.              ĐỜI HOANG

Cay đắng giọt tình rượu đã thôi
Đớn đau duyên phận tuổi qua rồi
Cày buông mỏi mệt nên đời bẩn
Xới bỏ hoang tàn bởi phận hôi
Hay nhạc kiếm hình tô phẩm đẹp
Dở văn tìm ý gợi danh tồi
Bày đem chữ hẳn người buôn bán
May rủi ấy bằng bạn với tôi

Tôi với bạn bằng ấy rủi may
Bán buôn người hẳn chữ đem bày
Tồi danh gợi ý tìm văn dở
Đẹp phẩm tô hình kiếm nhạc hay
Hôi phận bởi tàn hoang bỏ xới
Bẩn đời nên mệt mỏi buông cày
Rồi qua tuổi phận duyên đau đớn
Thôi đã rượu tình giọt đắng cay

               L Đ K 09/08/25
*****
Trần Đình Tấn
NGẪM LẠI

Thuận:
Cay lòng tại ngẫm hắn mà thôi
Cảnh chịu tình xa nó mãi rồi
Cày ruộng nghĩ em buồn số hẩm
Nhớ ngày mong bạn bỏ  lời hôi
Hay nồng mới hiểu khi này đẹp
Ngọt đẫm vừa quên buổi ấy tồi
Bày biện mỗi ai cười lẻo mép
May nàng thấy lệ chảy nhìn tôi

Nghịch:
Tôi nhìn chảy lệ thấy nàng may
Mép lẻo cười ai mỗi biện bày
Tồi ấy buổi quên vừa đẫm ngọt
Đẹp này khi hiểu mới nồng hay
Hôi lời bỏ bạn mong ngày nhớ
Hẩm số buồn em nghĩ ruộng cày
Rồi mãi nó xa tình chịu cảnh
Thôi mà hắn ngẫm tại lòng cay./.

09/8/2025

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2025

LƯỚT QUA BIỂN ĐỜI

LƯỚT QUA BIỂN ĐỜI


"Cặp khoán trích trong bài GÓT SEN LAY ĐỘNG KHÁCH LÀ AI của cụ Tản Đà"

TRĂM ngõ chưa qua mỏi gót hài
NĂM tàn tháng lụn tuổi đời phai
TRẦN gian nổi sóng sau bàn tiệc
THẾ tục chìm đêm giữa ván bài
DUYÊN kiếp bao mùa đâu nỡ bỏ
HAY đành gửi phận số ngày mai
NỢ ân chẳng lẽ ngồi chia chác
BAO CUỘC TANG THƯƠNG SẮC VỚI TÀI...

LCT O7/O8/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
TÌNH PHAI

TRĂM dặm nào suôn những bước hài
NĂM cùng tháng tận để tình phai
TRẦN gian ảo não đau chiều mộng
THẾ sự ầu ơ nẫu buổi bài
DUYÊN thắm xưa giờ  chưa dễ bỏ
HAY là hủy  mộng cũ đời mai
NỢ ân đã bện nên hoài vướng
BAO CUỘC TANG THƯƠNG SẮC VỚI TÀI.

07/8/2025.
*****
Hoành Trần

Y ĐỀ
TRĂM sự đều thua một chuyện hài,
NĂM chờ đợi kể khiến đời phai 
TRẦN truồng xuống tắm chê thô tục
THẾ giới nhìn vô lại xích bài,
DUYÊN đến ngỡ tròn sao hẹn mốt 
HAY đi vì lỡ bởi mong mai,
NỢ này để lại ngày sau trả
BAO CUỘC TANG THƯƠNG SẮC VỚI TÀI
HT
7/8/25
*****
Dinh Tuan Minh
NHỮNG CUỘC TỪ LY...
TRĂM kiểu từ hôn tưởng diễn hài.
NĂM ngày đã tiếc nghĩa vừa phai
TRẦN tô cũng rớt vì thua bạc
THẾ tạo đều rơi bởi đánh bài
DUYÊN tựa rong bèo đâu muốn dưỡng
HAY còn ước phận giống đào mai
NỢ tình bỗng chuyển ân thành oán 
BAO CUỘC TANG THƯƠNG SẮC VỚI TÀI 
Đinh Tuấn Minh.
*****
Đăng Khoa Lê

.              TÌNH ĐÃ PHÔI PHAI

"Cặp khoán trích trong bài GÓT SEN LAY ĐỘNG KHÁCH LÀ AI của cụ Tản Đà"

TRĂM lỗi đè lên nặng mũi hài
NĂM hờn tháng dỗi cửa nhà phai
TRẦN hư nổi giữa từng li rượu
THẾ kiệt chìm trong những lá bài
DUYÊN kiếp trêu đùa đau vạn thuở
HAY tình mắc cỡ với đời mai
NỢ ai mãi khất vì ngơ ngẩn
BAO CUỘC TANG THƯƠNG SẮC VỚI TÀI
                       LĐ K 07/08/25
*****
Trần Đình Tấn
ĐÂU PHẢI CHUYỆN HÀI

TRĂM chỗ người luôn kể chuyện hài
NĂM mòn tháng kiệt dễ gì phai
TRẦN ai sẽ có ông mời tiệc 
THẾ đạo cùng xem kẻ giữ bài
DUYÊN dáng hôm rồi ta ngại bỏ
HAY là  để mộng số ngày mai
NỢ chi nhớ trả đừng lơ đãng
BAO CUỘC TANG THƯƠNG SẮC VỚI TÀI
*****
Nguyen Minh Thanh

  NỢ ĐỜI KHÔN TRẢ
        ( T.H.Khoán )

Trăm năm trần thế duyên hay nợ
Bao cuộc tang thương sắc với tài

            Tản Đà

TRĂM...nẻo hồ giang đủ chính hài
NĂM...vùi tháng dập đền tàn phai
TRẦN...gian lắm cảnh khôn lừa dại
THẾ...thắng thua phù phép ván bài
DUYÊN...phận đòi phen buồn nặng  tải
HAY...cho ảo mộng gửi ngày mai
NỢ...đời kiếp kiếp ôm cầm mãi
BAO CUỘC TANG THƯƠNG SẮC VỚI TÀI

           07/8/2025
*****
Nguyen Quang
VẠN NẺO ĐƯỜNG ĐỜI 

Trăm nẻo đường qua rã dấu hài
năm buồn tháng khổ giọt tình phai
Trần gian nhạt dưới từng con bạc
Thế sự nhòa trên những chiếu bài
Duyên mệnh dâu tằm sao dễ bỏ
Hay còn ước phận kiếp đào mai 
Nợ em  hứa sẽ ngày sau trả
Bao cuộc tang thương sắc với tài 
NQ
*****
Vũ Như Cẩn
"GÓT SEN LAY ĐỘNG KHÁCH LÀ AI"
.    Bài thơ của cố thi sĩ Tản Đà.!
            (Nguyễn khắc Hiếu)

. LƯỚT QUA BẾN ĐỜI
    *******..♡..*******
TRĂM nỗi niềm ly biệt gót hài
NĂM tan lụn hết phận đời phai
TRẦN ai giận dỗi vào mâm tiệc
THẾ lực đan xen mỗi ván bài
DUYÊN hẹn nơi này sao gỡ bỏ
HAY dành tủi hỗ đợi ngày mai
NỢ tình giản bớt nào chua chát 
BAO CUỘC TANG THƯƠNG SẮC VỚI TÀI...

O7/O8/2O25  Vũ Như Cẩn 
*****
Đình Diệm

ĐI QUA CUỘC TÌNH
TRĂM sự còn vương những dấu hai
NĂM về tháng lại quyện ngày phai
TRÂN đời lắm chuyện tuồng cờ quạt
THẾ cuộc muôn đường tựa bạc bài
DUYÊN thấm số phần đâu một sớm  
HAY là căn kiếp đó ngàn mai
NỢ vầy mãi đọng làm chi trả
BAO CUỘC TANG THƯƠNG SẮC VỚI TÀI...
HƯƠNG THỀM MÂY 07.8.2025

Thứ Hai, 4 tháng 8, 2025

THU VỀ

THU VỀ


Thu ngồi đợi giữa bến đò ngang
Vẫn nét buồn xưa vẻ dịu dàng
Tóc thẳng ôm bờ vai ngọc nữ
Tơ hồng ủ một vóc đài trang
Nhìn sương rã lối mờ trăng lụa
Tưởng lệ sầu đêm đẫm áo vàng
Mộng lãng du cùng mây đỉnh núi
Khi chiều lá rụng chuyển mùa sang ./.

LCT O5/O8/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
THU CHIỀU

Nỡ để anh ngồi đợi bến ngang
Mà tim thấp thỏm mãi dênh dàng *
Con đò lặng lẽ chờ bao buổi
Chủ lái âm thầm đợi những trang
Khắc khoải vì ai tình nghĩa bạc
Đìu hiu tại kẻ ái ân vàng
Trông đàn én liệng đầy trên bãi
Lại nghĩ thu chiều  chẳng thấy sang.

05/8/2025. * đảo ngữ : dàng dênh.
*****
Móc Lôi Ta

😜HỔNG DÁM NGANG
🔪 Chém trường kỳ 🔪

Buông rồi bỏ cuộc hết  chơi  ngang 
Bát Cú đầu đau hổng  dễ dàng 
Dốt đặc văn phong mờ chẳng rạng 
Ngu lâu bút pháp nhạt nhòa  trang 
Tan mau ước vọng  mơ nhung lụa 
Giấc mộng nam kha phủ bụi vàng 
Dạ nát tương xào thêm ớt 🌶núi 
Gan bào chế lẩu  kính anh sang .😜 đừng từ chối 

Em gái : Mộc Lợi Tạ.f
*****
Đăng Khoa Lê

.                   THU ĐÃ vỀ

Nặng chuyến thu về thả bãi ngang
Đừng ve vuốt nữa sợ dềnh dàng
Thơ tình chẳng tỏ còn mang lỗi
 Ý chữ  không thành để nợ trang
Tưởng gió lùa mây mềm dải  lụa
Nhìn trăng dệt cải thắm hoa vàng
Nhưng chiều lá rụng xao hồn ngõ
Để rớt đâu còn chở ngược sang

               L Đ K 05/08/25
*****
Hoành Trần

TẠ TÌNH
Chưa nói hết câu vội bỏ ngang 
Như trầu gãy đọt khi leo dàng,
Cho tàn sợi nhớ không trông ngóng
Khiến úa dây thương chẳng điểm trang,
Hoa cúc thu về khoe ngõ hạnh,
Người dưng nuối tiếc áo ai vàng 
Bởi tình vội chết bên thềm cũ 
Tơ tưởng vời trông thuyền đã sang!
HT
5/8/25
*****
Hương Lan
VẪN CHỈ MƠ MÀNG
Tung hoành ngũ độ

Em về đợi mãi chốn đường ngang
Cuộc sống giờ đây chẳng dễ dàng
Bởi lẽ hương tràn nương ngọn núi
Nên là bóng trải mộng điền trang
Bàn chân thả nhớ ngoài hiên thẫm
Ngấn lệ trào bung giữa cảnh vàng
Vẫn chỉ mơ màng trong bến quạnh
Không còn nghĩa đẹp níu tình sang

05.08.2025
Hương Lan
*****
Trần Đình Tấn
CHỊ ẤY

Hôm rồi thấy ả rộng bề ngang
Để ốm nào đâu mộng dễ dàng
Mãi lấy thân tròn đem khởi sự
Luôn sầu số mỏng lật tìm trang
Thường xuyên thải bệnh làn da trắng
Chịu khó rèn tâm mảnh nghĩa vàng
Mắt tự lu mờ  nay đã tỏ 
Bây giờ chị ấy quả là sang./.

05/8/2025
*****
Sầu Đông
HẠ NHỚ

Trước cửa vừa treo sợi nắng vàng
Sau nhà bướm lượm đón mùa sang
Hừng đông ngọn sóng mờ xinh biển
Hửng sáng vườn hoa đỏ đẹp làng
Gợi cảnh yên bình bên ngõ nhỏ
Nghe đời tĩnh lặng phía đường ngang
Dòng sông trỗi mộng nằm ru gió
Chỉ có nàng thơ nét dịu dàng/

Sầu Đông
*****
Dinh Tuan Minh
KHI GIÓ THU VỀ
Nẻo cũ vơi dần chuyện trái ngang
Đường xưa lặng lẽ cám ơn Giàng
Mong từng phố thị đều tô điểm
Ước mọi thôn phường sẽ chỉnh trang
Bữa rảnh quây quần trong nắng dịu
Ngày vui gặp gỡ dưới trăng vàng...
Thu về kỷ niệm đời luôn nhắc
Lạnh chớm nhưng rồi cũng phải sang
Đinh Tuấn Minh.
*****
Nguyễn Tiến
GIAO  MÙA

Hạ biết giao mùa chẳng cãi ngang
Thời gian biến đổi vẫn dôi dàng
Thương màu phượng đỏ tàn trong nắng
Phủi khí phong hàn đọng giữa trang
Gió tản chiều loang sầu ngõ muộn 
Đồng xa cúc nở rực bông vàng
Khi trời mát mẻ tình ngâu cũng...
Mỗi độ thu về tiết chuyển sang .
- Nguyễn Tiến

Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2025

LỆ THƠ

LỆ THƠ

Nẻo vắng xưa vàng những sợi tơ
Vườn thu cảnh đẹp gió buông hờ
Quê nghèo đã úa miền trăng hạ
Bếp cũ đang gầy cuộc tửu mơ
Lại mỗi chiều mây dàn đảo bến
Vào đêm biển sóng cuộn chao bờ
Đâu rồi lọn tóc màu nhung sẫm
Giữa tối nghiêng thềm chảy lệ thơ ./.

LCT O3/O8/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
CHẶN ĐƯỜNG TƠ

Truông tình khóa cửa chặn đường tơ
Lối mộng cài then phải hững hờ
Khổ nỗi bao ngày đây muốn hạ
Đau niềm những buổi đó còn mơ
Thuyền luôn vội vã xuôi về bến
Nguyệt mãi triền miên phủ đến bờ
Dẫu biết Thu vàng thay phượng đỏ 
Nên rằng lá rụng đổi vần thơ.

03/8/2025.
*****
Đăng Khoa Lê

.                KỈ NIỆM MÙA THU

Sương đầy giọt nắng trĩu đường tơ
Cải chạm vàng thu gió hững hờ
Dưới bãi dâu bày thêu nẻo mộng
Trên đồng lúa trổ dệt triền mơ
Từng đong kỷ niệm thời lo kiếp
Mãi nhớ miền quê buổi dựng bờ
Nặng thuở người xây miền ái nghĩa
Mai ngày thắm nổi những vần thơ

                   L Đ K 03/08/25
*****
Hoành Trần

ĐÂU RỒI PHIÊU DU!

Đâu rồi mái tóc mượt nhung tơ 
Theo gió tung bay thả hửng hờ ,
Từ thuở em về qua ngõ lạ 
Ru tình rẻ bước với người mơ  
Cuộc chơi vắng bóng thân về bến,
Dâu bễ hoà tan xác đến bờ,
Quên hết tháng ngày trai trẻ ấy.
Bâng khuâng phiêu lãng những tình thơ !
HT
3/8/25
*****
Kim Xuyến
** HỮNG HỜ **
Gió thoảng trong chiều nhẹ tiếng tơ
Thuyền yêu chớm nở hoá ơ hờ
Màn sương rớt rụng bờ mi ướt
Giấc mộng tan tành đẫm lệ mơ
Áo mỏng đêm về không đủ ấm
Tình trôi lặng khuất mãi bên bờ
Em chờ tiếng gọi vơi sầu nhớ
Thả xuống tim gầy những giọt thơ./.
*****
Hữu Thiên
CÒN GÌ CHO TA

Anh thà khép hẳn lại vườn tơ
Với tuổi thời gian chợt hững hờ 
Kỷ niệm hôm nào say chuỗi nắng 
Ân tình thuở nọ gói niềm mơ 
Rồi khi pháo nổ buồn qua ngõ
Buộc cõi tình xô vắng tủi bờ
Cũng bởi bao ngày chưa ghép lại
Nên về nhặt mãi chẳng thành thơ..

 NL08/2025
*****
Nguyen Quang
ĐÊM THU

Mây quàng ánh nguyệt rải vườn tơ
Tiết đổi cành thu chạm hững hờ
Giữa lối quê nghèo ai thả mộng
Bên mùa rạ úa lão thường mơ 
Còn thương chuỗi  hạ tàn sau bến 
Chỉ hận nàng xuân rã cuối bờ 
Lại những đêm buồn nghe gió chuyển 
Khi lòng đã nặng gánh tình thơ 
NQ
*****
Trần Đình Tấn
ỔNG MUỐN 

Ổng muốn đêm này sẽ dệt tơ
Đường kim sợi chỉ giữa trăng mờ
Tuy già sức lão đang còn chuộng 
Dẫu yếu thân nàng khởi mộng mơ
Vội giữ người kia đừng bỏ bến
Rồi mong kẻ nọ khéo xa bờ
Luôn tìm kiếm chuyện từng hôm trảm
Uống rượu nhưng mà vẫn nhả thơ./.

03/8/2025
*****
Moc Loi Ta
🎻ĐƯỜNG TƠ🎻

Dây chùng bện chật kết đường tơ
Lối mộng tình duyên bóng hững hờ 
Thoảng nhẹ mùi hương vừa chớm nở 
Thơm nồng tỏa ngát đóa hồng mơ
Thuyền neo mãi đợi chờ mòn mỏi 
Bến hẹn mùa thương nước đảo bờ
Tiếng vạc canh trường nghe thổn thức 
Đêm buồn viết vội gửi bài thơ...

Em gái : Mộc Lợi Tạ.
*****
Dinh Tuan Minh
TRÊN BẾN ĐÒ XƯA 
Thu về nắng trải tựa mành tơ
Mặc cảnh phòng the vẫn khép hờ
Cõng tủi bao mùa chưa thấy hạ
Ôm sầu những tháng chẳng còn mơ
Mù loang bỗng ngại hoa rời nhánh
Biển động từng lo sóng vỗ bờ
Lắm buổi trời mưa lòng hụt hẫng
Nên đời đã phải vịn vào thơ
Đinh Tuấn Minh
*****
Nguyen Minh Thanh

      LỠ TÌNH THƠ

Chẳng lẽ cung đàn đứt nhịp tơ
Để tinh tóc gió chải bơ phờ

Đường về Phượng Vỹ ai còn nhớ
Lỡ hẹn Quỳnh hoa tỏ nguyệt mơ
Mãi nợ tình xưa lời muốn ngỏ
Thuyền chèo lạc bến đã quên bờ

Đành rằng trọn kiếp sầu duyên lỡ
Quyến luyến gieo vần những áng thơ

          03/8/2025
*****
Hương Lan
BỎ TÌNH THƠ
Tung hoành ngũ độ

Xin đừng níu giữ kẻo vày tơ
Bởi lẽ người ta vấy mộng hờ
Lối hạnh bây giờ đâu thể giữ
Sông đời thuở nọ đã nào mơ
Tìm em ngõ ấy tràn sương bụi
Giữ kẻ thuyền kia dội sóng bờ
Dạ cứ mơ màng tâm sẽ phủi
Nên đành vội bỏ mấy tình thơ

03.08.2025
Hương Lan
*****
Nguyet Huynh
KHẮC KHOẢI 

Tim rầu khắc khoải níu hồng tơ 
Vá nỗi niềm riêng dạ hững hờ 
Nhặt lá thu vàng nghe mộng vỡ 
Thương chiều phố lạnh thấu tình mơ 
Thầm ôm gác quạnh trăng vờn cửa 
Lỗi hẹn người xưa gió lộng bờ 
Để xướng đường thi sầu rớt lệ 
Hay làm tứ tuyệt nối vần thơ ./.

HKN.3-8-25 !
*****
Sầu Đông
BẾN CHIỀU MƠ

Em là khoảng nắng giữa chiều mơ
Một nửa vầng trăng xoã lối mờ
Để những đêm dài soi ngọn lá
Cho từng nẻo muộn kết đường tơ
Hồn xuân mãi ấm lòng anh đợi
Ngõ mộng hoài êm cảnh bé chờ
Khói tỏa hương nồng  chao mặt cỏ
Ta ngồi nhặt gió gởi vào thơ ./.
Đông Sầu
*****
Hoài Niệm
          
               GIẤC MƠ PHAI*

Trăng vàng vọt trải tấm rèm tơ 
Khuyết mảnh tình thu đã chực hờ
Lửa nến chưa tàn đêm mãn vội 
Duyên đời chợt tiếc tuổi còn mơ
Thuyền trên biển rộng đâu về bến 
Nước giữa dòng sâu chẳng cập bờ
Mỗi trận giông lùa thêm tủi khóc 
Mưa sầu rả rích ngạt hồn thơ.
                   MT-03/08/2025
*****
Ngọc Bích
LẠC VÀO MƠ 

Em còn giữ lại mảnh tình thơ 
Biết rõ lòng thu chỉ mộng hờ
Một nỗi sầu theo còn dở bến
Đôi lần tủi bám cũng buồn tơ 
Hờn khi vỡ mộng chia lìa nẻo
Ngỡ buổi tàn quân rạn nứt bờ
Bởi ngõ tình yêu từng ớn lạnh 
Nên dòng cảm xúc lạc vào mơ.

                       Ngoc Bich.
*****
muctim
TƠ LÒNG

Đường về khắc mãi mối duyên tơ
Kẻ ở người đi để dạ hờ
Khắc khoải niềm riêng đâu tỏ ý
Bơ phờ giấc mộng chỉ nằm mơ
Từng đêm ngóng đợi thuyền xuôi nẻo
Những buổi chờ trông sóng vỗ bờ 
Gởi tiếng yêu thương nhờ gió thoảng
Trao lời vẹn nghĩa viết vần thơ....

Ngọc Điệp( 04/ 08/ 2025 )

*mơ : cơn mơ

Thứ Năm, 31 tháng 7, 2025

ĐÊM THU

ĐÊM THU

Trăng mờ ảo rọi phía đầu thôn
Sóng biển từng cơn vỗ dập dồn
Vẫn bóng thu vàng chao mặt cỏ
Nghe hồi trống điểm cõi càn khôn
Từng phiên mộng cũ rời chăn chiếu 
Tưởng tiếng gà đêm vọng lũy đồn
Lệ đá quanh hồ tuôn chảy mãi
Thơ tìm đến rượu cảm từ ngôn ./.

LCT O1/O8/2O25 
Mạ đề

Lời bình của Ngọc Cẩm

Bài thơ là một bức tranh thu đêm nhuốm màu thiền định, nơi ánh trăng, sóng biển, hồi trống, và tiếng gà đêm cùng vang vọng trong một không gian nửa thực nửa mộng.
     Hình ảnh "phiên mộng cũ rời chăn chiếu" gợi nên cảm thức về thời gian trôi, kỷ niệm rơi, và cả nỗi niềm nhân thế từng trải. Thơ như một sự thức tỉnh trong lặng lẽ, để cuối cùng, mọi cảm xúc — từ lệ đá, từ rượu, từ từ ngôn — cùng tan vào đêm thu.
   “Thơ tìm đến rượu cảm từ ngôn” không chỉ là câu kết mà còn là một triết lý: thơ không sinh ra từ phù hoa, mà đến từ những cảm xúc âm thầm của thời gian và ký ức.
     Một bài thơ nhẹ mà sâu, tĩnh mà vang, chở nặng nỗi lòng người viết giữa khoảnh khắc giao mùa.
*****
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
KẺ LỖI NGÔN

Nguyệt dẫn Thu về ở cuối thôn
Chòm sao bỗng nhạt bởi mây dồn
Nghe hồn cõi tốn sầu nương cỏ
Tủi rẫy ngô tường dạ xứ khôn
Dẫu mộng giường hoa đành bỏ chiếu
Đàn thôi lỡ nhịp há mơ đồn
Khuê phòng cứ đợi người đi mãi
Giấc điệp mơ màng kẻ lỗi ngôn.

01/8/2025.
*****
Moc Loi Ta
🍁KHÚC THU SẦU 🍁

Khúc  nhạc Thu sầu vọng cuối thôn
Trường ca oán trách dội thanh dồn
Tương tư mộng vỡ hoa lòng héo 
Ái lụy  vương vào dạ chẳng khôn
Phím lạc tơ chùng dây đứt đoạn 
Đàn gieo lỗi nhịp khúc âm đồn
Chàng  mang nửa mảnh hồn tôi đó 
Thiếp giữ  thơ người bút tuyệt ngôn !

Em gái Mộc Lợi Tạ.
*****
Đăng Khoa Lê
.              TẠI LỘNG NGÔN

Nguyệt đuổi thu về bỡn cuối thôn
Làn sương khuấy đục cảnh khuya dồn
Êm đềm cánh nhạn xao  bờ cỏ
Mãi tiếng ru buồn mạnh quẻ khôn
Lạnh lẽo mưa chiều kêu sỏi đá
Vì duyên đau khổ nóng trên đồn
Quanh bờ Liễu bới nghe hồn vọng
Bãi đáp không thành bởi lộng ngôn

                 L Đ K 01/08/25
*****
Kim Xuyến
ĐÔI NGẢ CHIA LY
Trăng vàng thả dáng rọi làng thôn
Mái đẩy đò trôi nước dập dồn
Nguyệt vỡ tan tành loang sóng gợn
Mây rời đứt đoạn ý kiền khôn
U sầu gối đợi đầy nhung nhớ
Hạnh phúc tràn hương bị đoán đồn
Một thuở môi kề vai má tựa
Qua thời lặng lẽ hát tình ngôn.
*****
Chin Ngo Van
TRĂNG THU

Những hạt sương mù phủ mé thôn
Từng cơn gió nhẹ đuổi nhau dồn
Như đàn ém lượn trên đồng cỏ 
Tưởng giọng chim rừng diễn trí khôn
Tựa chuỗi mây vờn bên mỏm núi
Nhìn đêm tháng bảy gợn quanh đồn
Trăng vàng ẩn hiện nơi đầu bãi 
Lắng lại bao điều cả ngữ ngôn. 

CNV   01/8/2025.
*****
Hương Lan
RẠNG RỠ THU

Rạng rỡ Thu hồng sáng nẻo thôn
Bình minh lặng lẽ khỏa sương dồn
Cho lời khắc khoải âm cùng vận
Để tiếng âm thầm dại lẫn khôn
Ngỡ mộng ngày nao hòa nắng tỏa
Ngờ trăng buổi ấy vẫy mưa đồn
Chân tình giữ một câu nồng ấm
Ém mỏng câu thề lỡ sượng ngôn

01.08.2025
Hương Lan
*****
Dinh Tuan Minh
DƯỚI TRĂNG. 
Nguyệt vẫn âm thầm trải trước thôn
Trời đêm mát dịu biển mây dồn
Trông làn khói mỏng trên bờ liễu
Bỗng ước Thu về được quẻ khôn
Thấy vạt sương mờ sau dãy bưởi
Từng mơ Hạ mãn bỏ tin đồn
Cho đời diễn xướng cùng huynh đệ
Để mãi đăng bài dạng thất ngôn
Đinh Tuấn Minh.
*****
Nguyet Huynh

BẾN HẸN 

Trăng buồn lặng lẽ chiếu đầu thôn 
Gió vẫy ngoài khơi sóng dập dồn 
Trở gót sương tràn hoen cỏ dại 
Say mùa lá rụng vắng chim khôn 
Hoài yêu cố quận sầu cay mắt 
Vẫn mến làng xưa trải đắng hồn 
Buổi đợi đò ngang chào bạn cũ 
Đâu ngờ bến hẹn đã tàn ngôn./.

HKN.01-8-25 !
*****
Sầu Đông
CHIỀU TRÊN QUÊN HƯƠNG
Bước giữa quê chiều cảnh xóm thôn
Đầu kênh sóng vỗ nước băng dồn
Thương mình lỡ số bao lần dại
Nhớ mẹ theo đời bấy buổi khôn
Khổ bé hằng đêm còn cuối chợ
Buồn anh mỗi sớm lại bên đồn
Quê nhà thiếu một bàn tay khoẻ
Để đám con hiền rộng ngữ ngôn/
SD
*****
Ngọc Bích
VỌNG NHỚ THU. 

Lặng lẽ thu về mướt cảnh thôn 
Lòng khe khẽ gợi nhớ thêm dồn 
Em ngồi ngắm ảnh hồn ngây dại 
Phút diễn thêm lời vẻ hoạt ngôn 
Gởi gió hương tình quen dạo cũ 
Miền xa nguyệt lẻ nép trên đồn
Thương còn ấp ủ hoài theo mãi 
Đạo nghĩa trau rồi để lớn khôn

                            Ngoc Bich.
*****
muctim
HẠ NHỚ

Buổi ấy hai mình hẹn cuối thôn
Trăng soi gió khẽ tiếng ru dồn
Bao muà hạ cũ in hình bóng
Mấy độ đêm buồn nghĩ dại khôn
Nắng trải xuyên qua bên mái lá
Mưa rơi lã chã  phía chân đồn
Người đi để lại lời thề ước
Kẻ ở ghi lòng chẳng đổi ngôn...

Ngọc Điệp (01/ 08 / 2025 )
*****
Ánh Dương
MÙA THU CŨ

Lá đổ rơi nhiều ở phía thôn
Nhìn hoa  rũ cánh đợt mưa dồn
Heo mây lã lướt nghiêng vườn liễu
Ngõ trúc êm đềm vịn lối khôn
Tiễn bóng chim về treo nẻo bến
Nhìn con sóng cuộn thả trên đồn
Bâng khuâng lại nhớ mùa thu cũ
Én nhạn sum vầy lắm ngủ ngôn

NKL

Thứ Ba, 29 tháng 7, 2025

KHÔNG CÒN LÀ MÙA THU

KHÔNG CÒN LÀ MÙA THU


Thu lại về bên góc phố hanh hao
Làn gió nhẹ xạc xào chen cửa sổ
Tiếng đàn ai nỗi niềm rơi xuống hố
Chén ưu tư em dỗ nợ tang bồng

Nắng lụa là trôi cặp mé con sông
Đời rác rưởi chất chồng lên xó vắng
Mỗi vần thơ một nốt buồn trĩu nặng
Ta thương em cay đắng những đêm tình

Thôi chỉ là những được mất hư vinh
Rồi cũng chết giữa vũng sình tội lỗi
Cõi càn khôn biết bao điều gian dối
Em cùng ta lạc lối mãi mê tìm

Ta một đời cảnh đáy bể mò kim
Em suốt kiếp phận mưa chìm nước lũ
Bến trần gian đôi ta cùng tạm trú
Nghe mây mưa vần vũ quẩn quanh đời

Góc mộ phần gởi xác buổi tàn hơi
Không dễ kiếm bởi đời còn lưu lạc
Nóc nhà hoang mái tranh gầy xơ xác
Thì mong chi niềm an lạc sau cùng

Ta muốn về với mảnh đất miền Trung
Nhưng lỡ bước để ngàn trùng cách biệt
Bóng hoàng hôn dật dờ trăng thu khuyết
Tâm miên man chiều ly biệt hôm nào

Thôi cũng đành như một giấc chiêm bao
Đã biến mất sau ánh hào quang mỏng
Suốt đời ta xây trên đầu ngọn sóng
Mãi bon chen giấc mộng cõi thiên đường

Ta ngậm ngùi cùng kiếp sống tha phương
Giọt nước mắt đêm trường nay đã cạn
Thì mùa thu chẳng là mùa sao sáng
Lá vàng đưa xao lãng một góc trời ./.

LCT 3O/O7/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Nguyễn Thanh Hùng


GÓC TRỜI RIÊNG

Thu lặng buồn nhìn vạt lá dần hao
Chiều khựng nắng gió xì xào rơi đổ (xv)
Khoảng trời riêng nghiêng dần theo miệng hố
Góc trăng khuya đêm dụ dỗ non bồng

Sợi sương mềm đan thảm lụa ven sông
Dòng suy tưởng chập chồng nơi bến vắng
Gửi vào thơ nốt nhạc trầm sâu nặng
Cho âm trôi nhạt đắng thế nhân tình

Khi thuyền đời bươn chải bến nhục vinh
Thường sa ngã vấy ao sình lầm lỗi
Ta vẫn mãi dặn lòng không thể dối
Đường vô tư sạch lối hãy mong tìm

Ai một đời sống cuộc sống hoàng kim
Ta nửa kiếp nổi chìm theo dòng lũ
Cõi phù sinh ta làm nơi cư trú
Bến truân chuyên như vũ điệu trêu đời

Đến thiên đàng ta gượng nén làn hơi
Nào buông thả giữa dòng đời truỵ lạc
Vẫn như một cánh ve gầy lột xác 
Sầu miên man đến thuỷ tận sơn cùng

Cả canh đời vẫn vẹn tấm lòng trung
Đường vạn nẻo với muôn trùng khác biệt
Bóng trăng rơi lịm dần trong hao khuyết
Sẽ chia xa biền biệt biết đâu nào

Cuộc phong trần dài ngắn có là bao
Thời binh nghiệp bên chiến hào thân mỏng
Kiếp phù du nổi chìm theo bọt sóng
Cõi phiêu lưu có đến vạn trăm đường

Ta nặng lòng cơm áo vẫn xa phương
Dầu khan bấc mỗi canh trường dần cạn
Nào có thể mãi từng đêm khơi sáng
Ánh sao khuya quên lãng cuối chân trời…

NTH 30/7/2025
*****
Sầu Đông
Bài hoạ nối

Lá vàng đưa xao lãng một góc trời (BTG)
Con đường vắng chơi vơi buồn mỗi tối
Giọt sương tan trên lối cũ sao mờ
Em cũng buồn như mấy khúc tình thơ

Ngày giã biệt tim dại khờ vô cảm
Để ta buồn như chiều giăng mây xám
Giữa thu sang ảm đạm một góc trời
Ngày lại dài như những áng mây trôi

Đêm cảm thấy một trời đen buốt giá
Dòng nước mắt nhạt nhoà rơi lã chã
Buổi chia ly muôn ngã mãi xa rồi
Ta trở về bên lối cũ đơn côi

Niềm thương nhớ cảnh bồi hồi xa vắng
Gió buồn vương theo mây về khoảng lặng
Ta quên nhau đêm đắng mảnh linh hồn
Ngày nhạt nhoà không có nụ môi hôn .!
*****
Trần Đình Tấn

NƯỚC MẮT ANH

Thu đã về tiết chuyển nắng gầy hao
Lật kỉ niệm năm nào ghi trang sổ
Đời ngắn ngủi có gì đâu ham  hố
Nhớ ngày xưa cực khổ mẹ bế bồng

Đã một thời lỡ bước lội sang sông
Để ngày nay đau lòng nơi nẻo vắng
Giọt lệ sầu đêm còn đang ôm nặng
Với quê hương đất mẹ đắng ân tình

Trong cơn mơ ảo tưởng với quang vinh
Nào ngờ đâu rập rình cơn tội lỗi
Giữa trần gian có bao điều giả dối
Ta nghe ai để vội bước đi tìm

Mắt đã mờ nay kéo chỉ luồn kim
Mộng xưa kia nhấn chìm nơi bão lũ
Thế là hết chẳng còn êm chỗ trú
Ta với em rũ bỏ hết cho đời

Cuối chân đồi sao vẫn mộng dài hơi
Li cà phê khung trời nơi đất lạc
Tuổi hạc rồi ngẫm nghĩ gì thân xác
Sẽ tàn hơi vàng bạc có theo cùng

Quê mẹ nghèo ở giữa chốn miền Trung
Mấy chục năm muôn trùng xa tạm biệt
Nấm mồ cha cũng nhiều giông gió khuyết
Buồng tim con tha thiết cõi đất nào

Ta hãy về bởi hơi thở còn bao?
Tìm lại chút ngọt ngào khi vừa mỏng
Nhớ tuổi thơ nổi chìm dâng trào sóng
Cảnh lang thang sống góc rẽ con đường

Đã lạc loài mơ ước giữa muôn phương
Xây tổ ấm cũng dường như sạch cạn
Ngọn đèn dầu cuối đường hầm chưa sáng
Nước mắt anh không thể rạng chân trời./.

30/7/2025
*****
Ngọc Bích
ANH ĐI ĐỂ LẠI TÌNH THU 

Chiều thu buồn vạt nắng cũng dần hao 
Từng cơn gió vẫn xì xào bậu sổ
Nghe bản nhạc cuộc tình rơi đáy hố 
Mà thương ai mang kiếp nợ xuân bồng 
*
Lời tạ từ thuở ấy ở bên sông 
Dòng kỷ niệm đã khéo chồng đêm vắng 
Mối tình cũ giữ làm chi thêm nặng 
Em đã quên những cay đắng cuộc tình 
*
Ngã ba đường anh đến để cầu vinh 
Giờ thất bại giấn thân sình ngập lỗi 
Cũng tại bởi lòng người đầy giả dối 
Làm anh tôi cứ lầm lối hoang tìm 
*
Phao cứu đời như đáy bể mò kim
Anh cố gắng đừng để chìm trước lũ
Như cánh nhạn tìm một nơi cư trú 
Vượt qua giông tan vũ lại xây đời
*
Đường đua dài dẫu có lúc hụt hơi 
Một lần nữa không để đời đi lạc 
Thêm nghị lực chớ làm đau thể xác 
Có người mong hoan lạc đến sau cùng
*
Thu đang về với khúc ruột miền Trung 
Ôi cảmh đẹp giữa muôn trùng khác biệt
Trăng bến cũ vẫn một đời trăng khuyết 
Đứng chờ ai mới tạm biệt hôm nào
*
Trái tim hồng tình cảm ấy xiết bao
Ngàn nỗi nhớ gửi anh hào thư mỏng 
Cuộc tình lữ nhấn chìm từng đợt sóng
Gọi nàng thu mau tỉnh mộng hoang đường 
*
Kỷ niệm nào theo bước kẻ tha phương 
Em lặng lẽ giữa miên trường nắng cạn 
Một ngọn lửa phía chân trời loé sáng
Anh tìm vui ....để thu lãng du đời ....

                             Ngoc Bich
*****
Đăng Khoa Lê
Với Bụi Thời gian
 .             NỖI NIỀM MÙA HẠ

Hạ đang nồng thu đã gợi hanh hao
Chiếc lá chênh chao sà vô cửa sổ
Làn sương nhẹ tan trên từng ngõ phố
Cà phê đêm ngọn gió cũng bềnh bồng

Cải đã trổ vàng thuyền vẫn đợi bến sông
Em dến thuở lấy chồng xa phố vắng
Đang đợi tuổi trong lòng anh trĩu nặng
Thương làm sao giọt nắng cũng vô tình

Một quảng đời từng trải nỗi nhục vinh
Ngọn bèo dạt  một mình ta chịu lỗi
Giữa dòng đời gặp nhiêu điều rắc rối
Ta cùng em lặn lội ước mơ tìm

Tát cạn biển đông bới một chiếc kim
Em cầu nguyện không chìm trong bão lũ
Đừng mơ em cõi trần gian ở trú
Lưu luyến thôi ấp ủ để tươi đời…

Mặc kệ đi sống ảo bởi còn hơi
Luôn cầu nguyện phận đời trong an lạc
Cuộc thế đổi thay làng quê lột xác
Kẻ ở phương nao mắt lác theo cùng

Thương phận người trong bão lũ miền Trung
Tình quê hương lạnh lùng do li biệt
Được bù đắp bởi nhiêu mùa trăng khuyết
Nặng hồn quê thân thiết  tự thuở nào

Cuôc tình này ta bỏ chẳng là bao
Sẽ tan biền thời gian dần bào mỏng
Bởi hồn cát dạt theo từng đợt sóng
Ham hố chi cõi mộng thả trên đường

Như vì sao lạc giữa ngàn phương
Về bến cũ khi dòng thương đã cạn
Tìm đến mùa thu xua tình hạ vãn
Màn hạ xuống  rồi y án do trời

             L Đ K 30/07/25

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2025

THU BÂNG KHUÂNG

        THU BÂNG KHUÂNG

           (Trường thiên)

Nhiều hôm trễ hẹn biết em chờ
Nhặt mẫu trăng tàn thử ghép thơ
Cảnh đã vào thu vàng lối mộng
Tình đang trở lại chín không ngờ
Thương mùa lá rụng chao đầu bãi
Nhớ buổi mây lùa ngập ngõ mơ
Tuổi dẫu già nhưng nào ngại núi
Người tuy yếu cũng chẳng lo bờ
Êm làn gió lạnh hương vườn cỏ
Mượt bãi sương gầy đủ rối tơ
Vẫn ngọn đèn treo kề hẻm vắng
Hồn ta lặng bởi mắt nai khờ ./.

               LCT 28/O7/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Nguyễn Thanh Hùng
1/
TÌNH BẠN & THƠ
(Kính tặng anh Bụi Thời Gian. Lỗi chánh nữu, bàng nữu)

Đến hẹn là lên rõ chẳng chờ
Đôi ngày Bụi xướng mỗi vần thơ 
Mài nghiên Ngũ Độ xem còn oải
Giũa mực Trường Thiên quả khó ngờ
Vét tủ câu từ nghe huyễn mộng 
Moi hòm ngữ vận thấy hờn mơ
Còn lo lái hạn nào xuôi bãi
Vẫn khổ chèo lơi bất cặp bờ
Bạn giữ chân tình đâu bỏ kén
Ta dành hữu nghị chớ rời tơ
Cùng vui vá dặm vài con chữ 
Đủ vọng ngày kia sẽ bớt khờ ./.

2/
THƠ & EM
(Tặng người tôi yêu)

Đã hẹn cùng em ở lối chờ
Nhưng đành lỡ cuộc bởi vì thơ
Vầng trăng vỡ vụn buồn vô kể
Cụm chữ còng queo tủi bất ngờ 
Giữa dải ngân hà đâu lắng mộng
Bên vòng nguyệt quế vẫn thường mơ
Dù cam nghĩa bậu dày sương bến
Dẫu khổ tình ta lộng sóng bờ
Nửa cõi vun đời tươi mượt tóc
Bao mùa giữ đạo thắm vàng tơ
Ngày trôi điểm lại thời xưa cũ
Thuở ấy vườn xuân ngõ vụng khờ ./.

NTH 28/7/2025
*****
Nguyet Huynh
THU MIÊN MAN 

Đứng lặng hồ sen dáng liễu chờ 
Theo dòng cảm xúc lạc vần thơ 
Vào thu lá rụng bay hờ hững 
Trở gót người đi giấu thẫn thờ 
Nắng hạ vàng hanh tràn nỗi nhớ 
Mây trời tím biếc trải niềm mơ 
Hoàng hôn thả bóng va đầu ngõ 
Cánh nhạn dìm sương đảo cuối bờ 
Để giữ ân tình luôn thắm dạ
Trao về bến mộng mãi hồng tơ 
Ngày xưa lỗi hẹn sầu tri kỷ 
Thuở ấy hoài mang tuổi dại khờ./.

HKN.28-7-25 !
*****
Đăng Khoa Lê
.                  TÌNH HẠ

Lỡ hẹn làm em nóng buổi chờ
Đi về lối nhỏ dệt vần thơ
Nồng đang bãi hạ trời không tỏ
Lạnh đã tìm thu gió chẳng ngờ
Nhớ buồi âm thầm đau ngõ mộng
Thương ngày vất vả nặng mùa mơ 
Nhà tranh dột nát từng thơm nghĩa
Vóc dạng gầy hao mãi đỏ bờ
Giữ lửa tình yêu nhiều nhánh lộc
Khơi dòng hạnh phúc vững đường tơ
Còn mong ấm mãi tình thôn bản
Kín kẻ hồn ta vẫn dại khờ

               L Đ K 28/0725
*****
Hoành Trần

TRỌN TÌNH
( Trường thiên)
Lỗi hẹn gieo buồn kẻ đợi chờ,
Người đang mong ngóng để trao thơ,
Những lời mật ngọt gây kinh ngạc,
Đôi chữ thương yêu tạo bất ngờ!
Để thỏa tâm lòng bao tháng mộng 
Vừa thông trí óc suốt ngày mơ!
Xưa đi muôn nẻo tìm nơi chốn
Nay đã về neo được bến bờ ,
Lối cũ tình xưa tròn nguyện ước 
Thanh mai trúc mã đẹp duyên tơ,
Tay trong tay nguyện cùng xây đắp,
Dẫu bão giông lay đến khật khờ!
HT
28/7/25
*****
Trần Đình Tấn
ĐÂU KHỜ

Vào Thu cảnh đẹp những hôm chờ
Chén tửu chung trà nghĩ bạn thơ
Đã mấy mùa Xuân tình khởi hẹn
Làm bao buổi Hạ nghĩa thêm ngờ
Đêm rồi kỉ niệm nằm trên bãi
Thuở nọ ân tình trỗi gốc mơ
Mộng giữa ngày Đông ngời đỉnh núi
Chờ trong ngọn lá đỏ ven bờ
Em về ngõ ấy ươm làn cỏ
Ổng nghĩ sau này dệt nón tơ
Mỗi sáng cà phê cùng tuổi hạc
Thì đâu có chuyện lão ta khờ./.

28/7/2025
*****
Kim Xuyến
TÌM NHAU
Khẽ đến tìm nơi hứa đợi chờ,
Mây chiều thả nhẹ mấy vầng thơ.
Thu sầu nhặt lá rơi triền nhớ
Bóng ngã về đâu gợi nỗi ngờ
Xoã tóc khăn quàng vương gió lộng,
Neo thuyền mái đẩy bóng người mơ.
Khi còn ước hẹn sau ngày ấy,
Lúc vẫn chờ trông giữa bến bờ.
Gối chạm rèm mây buồn lệ ứa
Tay vờn bóng nguyệt níu tình tơ
Trăng nằm sóng soãi bên thềm vắng
Bỗng chốc hồn ta hoá dại khờ./
*****
Dinh Tuan Minh
BUỐT…
Đã hẹn mà sao chẳng thấy chờ
Hay tìm đến lão học làm thơ
Đìu hiu giữa bến sầu không tưởng
Lạc lõng đầu đê tủi bất ngờ
Khắc khoải trông về nơi vẫn mộng
Âm thầm dõi tới nẻo từng mơ
Diều êm ả lướt triều xô bãi
Biển dập dờn theo sóng vỗ bờ
Bỗng ngại như chiều bung mảng kén
Đang phiền tựa cảnh rối mành tơ
Vòng vo một lúc rồi suy ngẫm  
Nghĩa nhạt tình phai bởi quá khờ
Đinh Tuấn Minh.
*****
Moc Loi Ta

GIẬN DỖI 

Giận dỗi anh nhiều lỗi hẹn chờ 
Bên thềm lặng lẽ ghép vần thơ
Thu sầu lá rụng gợi lòng nhớ 
Ngỡ tuyết đông phong hồn thẫn thờ 
Lệ đổ canh  trường ôm gối mộng 
Môi hồng nhạt phấn chẳng hoài mơ 
Chàng ôi bạc bẽo tình chi lắm 
Thiếp giữ trung trinh đợi bến bờ! 
*****
Đình Diệm
MỘT LÃO KHỜ
Đợi bạn trong đêm dưới nguyệt mờ
Nao lòng mỏi ngóng dệt tình thơ
Trời thu cảnh vắng vàng thu rụng
Ý thắp tình xưa thật chẳng ngờ
*
Đời đã phai đi bao nguyện ước
Thời gian cuốn bóng nhạt màu mơ
Thân già nghĩa mãi còn lưu đó
Mái hạc hồn mai thắm thiết bờ
*
Chút lạnh heo thu tràn lối cỏ
Mơ màng bến cũ chạnh đường tơ
Canh gà chợt tiếng chuông khuya vọng
Quanh quẩn lòng dâu một lão khờ
HƯƠNG  THỀM MÂY
*****
Ngọc Bích
THU XƯA 

Đã hiểu rằng anh nóng ruột chờ 
Em còn nhõng nhẹo nối vần thơ 
Hoà bao cảnh đẹp thu nào thiếu 
Kết những mùa vui hạ chẳng ngờ 
Ngọn lửa tình yêu dường vẫn thắp
Con đường hạnh phúc đã hằng mơ
Bồi thương cảm xúc tràn khoang dạ 
Gửi nhớ hoàng hôn ngập quãng bờ
Bến mộng hương đầy như bể nghĩa
Chân trời cảnh thắm tựa guồng tơ 
Nhìn theo cánh nhạn bay về tổ 
Bỗng nhắc về nhau thuở dại khờ

                             Ngoc Bich