MỘT GÓC TRỜI RIÊNG
Cổ độ mưa chiều giăng kín bãi
Trời quê sẫm một màu quan tái
Xin người lặng lẽ bước về đi
Nhớ ngõ âm thầm quay trở lại
Rượu buổi từ ly bỗng thấm hoài
Lời đêm tống biệt còn vang mãi
Chôn vùi kỷ niệm chuỗi ngày mơ
Giữ góc xuân thời khung tuổi dại ./.
*****
Lê Minh
TÌNH SUÔN
Gió lạnh sương mù che phủ bãi
Thương nàng mỗi độ buồn tê tái
Trời quê ảo não chốn rời đi
Nẻo cũ mơ màng nơi bước lại
Những buổi hoàng hôn chợt nhớ hoài
Bao mùa nguyệt tỏ rồi thương mãi
Lần tay nhẫm tính mảnh tình suôn
Trải mấy Xuân thời nhưng vẫn dại
LM
*****
Phượng Phượng
SÓNG ĐÊM
Từng cơn sóng cuộn tràn trên bãi
Những giọt mưa buồn da lạnh tái
Biển sớm mơ màng gió thổi qua
Tình đêm thổn thức người quay lại
Đang mùa lá rụng bến buồn chăng
Thấy cảnh xuân tàn quê vắng mãi
Bước giữa chiều hoang tấm lụa gầy
Lòng hăm hở nhớ thời thơ dại/
NPP 13/08/2023
*****
Tòng Trần
NGÀY TRỞ TÁI
Mưa chiều ủ dột buồn sân bãi
Thị xã đìu hiu ngày trở tái
Khắc khoải đêm rầu bỗng họ đi
Âm thầm sáng não thì ai lại
Nằm nghe tức tưởi chợt thương hoài
Ngủ thấy trầm ngâm bèn mộng mãi
Dẫu chịu ê chề tuổi hết mơ
Tuy còn ảo não đời thôi dại.
13/8/2023.
*****
Đăng Khoa Lê
. NÔNG NỖI
Thu về cải nõn vàng trên bãi
Sẫm một màu hương đời tạo tái
Lặng lẽ mong ngày nỡ bỏ đi
Âm thầm nhớ nghĩa đành quay lại
Quê nhà buổi giã mẹ mơ hoài
Xứ sở chiều trông tình vọng mãi
Kỷ niệm đem về chuỗi ước mơ
Còn nông nỗi đó thời thơ dại
LĐ K 13/O8/2023
*****
Trần Đình Tấn
LUÔN KHỔ DẠI
Cảnh đẹp Thu về vui trước bãi
Lòng em chịu nỗi buồn thâm tái
Do sầu số phận lỡ đường đi
Cũng để tâm hồn mơ lối lại
Hoạ phúc trần gian vẫn bỏ hoài
Ân tình địa phủ còn ru mãi
Mà sao cuộc sống đã từng khơi
Có lẽ con người ôm khổ dại
13/8/2023* b.đầu
*****
Lê Minh (b2)
TUỔI DẠi KHỜ
Ngang trời gió tạt mưa tràn bãi
Những buổi đông về nghe lạnh tái
Ngõ nhỏ mơ màng bóng hạ qua
Hiên chiều ảo não hồn thu lại
Ngày trôi tửu hận nhớ mong hoài
Tháng lụn thơ sầu mơ tưởng mãi
Kỷ niệm chưa tròn nỗi khát khao
Mùa Xuân bỗng úa đời thơ dại
LM