VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018

BỤI TRẦN

BỤI TRẦN

(Song thanh)

Ảo ảnh chi em mấy tiếng đàn
Lòng người chật hẹp tới tâm can
Sương đêm ướt áo lời tình cạn
Gió sớm khô môi cuộc rượu tàn
Lảo đảo chiều về ly thuốc đắng
Lừng khừng tối đến muỗng cơm khan
Đêm nay trút hết dòng cuồng nộ
Xuống bến nhân gian bụi bặm tràn ./.

LCT 28/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
NGẬM ĐẮNG

Em tôi lạnh nhạt với người đàn
Để kẻ buồn lòng khéo níu can
Vẫn dỗi không nghe lòng rụi rạn
Luôn ghen chẳng hiểu nghĩa tồi tàn
Treo niêu tối đến nhìn tình mục
Úp máng ngày về vọng nguyệt khan
Diễn mãi trò đời nghe chát đắng
Đêm nay tức nước bể bờ tràn..!

NL28/09/2018
*****
Lục Nhã Kỳ
SỰ ĐỜI...

Tủi cảnh ngân nga níu phím đàn
Bàng hoàng dạ chạnh nhắc thôi can
Bao hôm ngẫm nghĩ lo duyên cạn
Mấy lúc suy tư sợ nợ tàn
Bỏ buổi trơ vơ sầu thấm đắng
Từ ngày lặn lội nhói khô khan
Miên man quát tháo rồi còn nộ
Tới phút đau thương khổ sở tràn...
*****
Tòng Trần
TÌNH TRÀN
Song thanh

Khen ai cứ giữ mãi cần đàn 
Réo rắt lòng người khổ sở can
Để cả đêm khuya sầu rượu cạn
Cho canh mộng mị tủi đời tàn 
Nồng nàn chẳng phải do men đắng
Lạnh nhạt nào hề bởi tửu khan
Bẽn lẽn chân đi đành lủi thủi
Nên chi rạo rực đắm tình tràn.
28/9/2018.
*****
Dinh Tuan Minh
NGẨN NGƠ
Bâng khuâng nhớ cảnh bạn ôm đàn
Lủi thủi bao lần mẹ đã can
Héo hắt nhiều đêm vì nghĩa cạn
Co ro lắm buổi tại duyên tàn
Tìm tòi chén tửu vùi cay đắng
Lục lọi ly trà dập nỗi khan
Láo ngáo nhìn quanh rồi lảm nhảm
Lơ ngơ rũ rượi ngó giông tràn
*****

Bài đối họa
ĐỜI CÙN
(Song thanh)

Đêm khuya thiếu bóng một người đàn
Lững thững ngồi nhìn rượu một can
Thế thái ganh đua đời mạt rệp
Nhân sinh cấu xé mảnh tồi tàn
Tình trần lận đận bao cơn khát
Chuyện tục lầm lỳ lắm cái khan
Bỏ cả hư danh tìm dục vọng
Bao năm chữ nghĩa chảy đầy tràn ./.



LCT 28/09/2018
*****


BUÔNG XUÔI 

Buông xuôi tất cả để người đàn
Cất hết buồn rầu đỡ trũng can
Bật nhạc từng ngày vơi trí sứt
Ngâm thơ những bữa đắp hồn tàn
Chiều tà thưởng đủ trăm ly ngọt
Ngưỡng cũ trùm đầy một giọng khan
Thủ thỉ vào lòng bao vỡ lỡ
Đôi ta nghiệt ngã hãy dừng tràn.

Lê Ngọc Dũng
*****
Phạm Văn
VÔ ĐỀ.

" Ở chốn nhân gian phủ bụi tràn.
Con người chịu cảnh khổ cùng khan
Buồn vui hận oán si hờn nộ.
Một kiếp phù vân giấc điệp tàn.
Buổi sáng ươm tình chiều nhạt đắng.
Hôm qua đắp mộng tối bời can.
Yêu nhiều lắm khổ nào vơi cạn.
Rúng động lòng ta bởi tiếng đàn."
*****
Dư Âm
NGẤM LÒNG TRÀN!
Đêm qua vọng lại tiếng sầu đàn,
Uể oải ngồi sát mé lan can!
Dưới chiếu đang trơ bầu rượu cạn,
Trên mâm đã vãn chén mồi tàn!
Bần thần ngẫm nghĩ câu thơ đắng,
Lệ khệ tần ngần vế đối khan!
Chẳng thể vô tư vờ nạt nộ,
Mê man bởi tửu ngấm lòng tràn!!!

Thứ Năm, 27 tháng 9, 2018

ẢO ẢNH CÙNG ĐÊM

ẢO ẢNH CÙNG ĐÊM

Đêm ngồi ảo vọng với nàng trăng
Mãi nổi chìm theo bóng nhập nhằng
Cảnh mộng mơ hồ ôm bến vỗ
Phiên tình hối hả quyện đèn giăng
Hồn thu nhạt gió buồn muôn thuở
Chén tửu tàn hơi lạnh vĩnh hằng
Mượn mảnh thơ sầu khai diễn ý
Tơ lòng rối bởi cuộc đời băng ./.

LCT 27/09/2018
Tranh của Bing
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
BẦY MA MEN

Dưới vạt sương nhòa huyễn ảo trăng
Ngồi bên hũ rượu kéo rê nhằng
kia thằng lẻo họng gầy câu móc
nọ gã cong lời nhả tiếng giăng
Chỉ nói vòng vo lần giỡn nguyệt
Còn nghe ngả ngớn bận chơi hằng
Đôi chàng xỉn quắt nằm la liệt 
Một bãi sân lầy cảnh nát băng..!

NL27/09/2018
*****
Lục Nhã Kỳ
ĐÊM CÔI...

Thu buồn ánh quyện tỏa đường trăng
Nghĩ đến người xưa tủi dạ nhằng
Tuổi ngọc yêu chờ khơi trí ngỡ
Xuân ngời mộng tưởng nhớ hồn giăng
Hoài mơ đợi phút chiều vương trở
Cứ hẹn tìm nơi buổi trỗi hằng
Quạnh thuở cô phòng thơ vãng lối
Ôm ghì kỉ niệm nhói lòng băng...
*****
Tòng Trần
TÌNH XA

Dõi bóng đêm về một mảnh trăng 
Tình xa buổi nhớ dạ thêm nhằng
Bên trời khắc khoải buồn mây vỡ
Phía biển âm thầm nẫu nhạn giăng
Để bẽ bàng thương đời chú cuội
Rồi ngơ ngẩn mộng kiếp cung hằng
Vay nồng sợi tửu làm tan giá
Mượn thắm men sầu thổi rã băng.
27/9/2018
*****
Nguyễn Gia Khanh
GỬI LẠI MAI NÀY

Gửi lại mai này những trối trăng
Đời bao miếng bả vẫn dai nhằng
Men tình dẫu ngọt đừng mê chuốc
Bẫy mộng tuy nồng chẳng hám giăng
Phận ngỡ thuyền nan ngoài biển Thái*
Mình như hạt cát giữa sông Hằng
Cho dù thế sự đầy giông bão
Chớ để khoang lòng mãi lạnh băng.

* Biển Thái Bình Dương

Nguyễn Gia Khanh 
*****
Dư Âm
ĐỠ GIÁ BĂNG!
Chạnh tủi ra đồi dõi ánh trăng,
Buồn vương một thuở ái xao nhằng!
Đôi ngày nhớ lại con triều vỗ,
Những buổi quên nào đụn sóng giăng!
Đã ước tình luôn nồng cạnh biển,
Và mong nghĩa cứ đượm bên hằng!
Sau này mãn nguyện không sầu ý,
Để dạ ta mình đỡ giá băng!!!
*****
Hà Ngân
BẤT CÔNG 

Đôi lần than thở với vầng trăng 
Cuộc sống này sao quá nhọc nhằng 
Sáng đến ghe dầm cùng lưới thả 
Trưa về rọ kéo với chài giăng 
Phơi lưng phỏng trán trên đồng cạn 
Bán mặt teo da với bến hằng 
Chỉ có bề trên là đỉnh đặng 
Trời cao xét xử chẳng công bằng .
*****
Đinh Vĩnh Long
LÃO ẤY
Mộng tưởng ân nồng giữa ánh trăng
Nào hay tán tỉnh vẫn dai nhằng
Đầu hôm vãi thính cài chông bủa
Cuối buổi quăng mồi đặt bẫy giăng 
Những trở lên trời thăm chú Cuội
Rồi quay đến cảnh gặp cô hằng
Sông dài biến rộng triền miên hót
Chỉ tội nghe hoài nghĩa đóng băng
*****
Bài đối họa
MỘNG VÀ EM

Bên hồ ỏng ẹo níu hồn trăng
Lãng mạn cùng em đủ rối nhằng
Nhánh liễu soi hình ngơ ngẩn cuộn
Mây trời thả bóng lững lờ giăng
Tình say gối ủ đành quên Cuội
Rượu dỗ hồn mê chẳng nhớ Hằng
Bỏ trống thu vàng bên cạnh ngõ
Ta dìu mộng đến biển màu băng ./.

LCT 27/09/2018
*****
Tòng Trần 
THUƠNG CẢM
Song thanh
Đối họa. 

Ngàn lần cứ việc đợi cung Trăng 
Để tuổi thơ xuân cực nhọc nhằng
Mãi dõi ngày về nơi ước muốn
Hoài chờ khắc đến chỗ mong giăng
Men say tửu đổ tàn đời Cuội
Rượu đượm ly vơi khổ sở Hằng
Trống vắng hồn này nên bỏ ngỏ 
Chờn vờn dạ nọ phải tan băng. 

27/9/2018.
Đối họa cùng anh Tòng Trần 
CUỘC ĐỜI TRẦN
(Song thanh)

Tối đến đầu bờ ảo ảnh trăng
Sương khuya rớt xuống cảnh nhì nhằng
Dòng tràn nước xoáy chơi vơi đổ
Mộng gợn tình vùi thắm thiết giăng
Hẻm nhỏ bao năm chờ bóng Thúy
Sân trơn suốt tháng đợi nàng Hằng
Ngày tàn chiếc lá thu rơi rụng
Lãng đãng đường trần buốt giá băng ./.

LCT 27/09/2018
*****
Lê Ngọc Dũng
LỠ PHỤ DUYÊN 


Vụn vỡ tâm hồn bởi ánh trăng
Tình yêu thuở ấy sợi dây nhằng
Câu thề chẳng vẹn đau buồn trỗi
Chữ đợi không tròn xót tủi giăng
Khắc khoải vài đêm thầm dỗi cuội
Đìu hiu mấy bận khẽ thương hằng
Nhưng hoài nhẫn nại đâu hề giám
Gởi chiếc hôn nồng giữa động băng.

Lê Ngọc Dũng

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2018

ĐÊM HOANG LIÊU

ĐÊM HOANG LIÊU


Trăng cuối tháng treo thềm đêm chưa ngủ
Tình muộn màng chẳng đủ ấm lời thương
Người bỏ lại giấc miên trường năm cũ
Bến tương phùng ấp ủ một đời vương

Ngày đã tắt cõi vô thường cũng chết
Ta men theo dấu vết cuộc tình trần
Đời lãng tử xa dần cơn ác mộng
Tiếng thơ buồn xao động cõi phù vân

Đêm nghe tiếng chuông ngân miền dĩ vãng
Khúc tương tư phiêu lãng gió thu hờn
Đời phẳng lặng những điệu buồn chua chát
Bóng người về mờ nhạt bến hoàng hôn

Tiếng thu rơi chạm nẻo hồn xa vắng
Mây lang thang sầu lặng bến trăng chiều
Màu cô tịch hắt hiu miền tối sáng
Người trở về thấp thoáng bước quàng xiêu

Ly rượu đắng trong chiều chưa kịp nhắp
Chén hoang liêu nồng nặc thấm khoang lòng
Miền ảo ảnh thu phong vàng xác lá
Ta ngậm ngùi gom cả gió chờ đông ./.

LCT 26/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Dung Nguyen
BẾN HOANG LIÊU

Đêm lạnh lẽo cuộn ta vào giấc ngủ 
Mặc bên lòng canh cánh nỗi niềm thương 
Người biền biệt bỏ câu thề xưa cũ 
Lối trăng gầy úa rũ sợi buồn vương

Thu có biết lá vàng đương giãy chết? 
Từng chiều buông từng chiếc cũng lìa trần...
Đêm trở gió những lần hoang hoải mộng... 
Khép tình sầu trải rộng gót phù vân 

Mơ tàn kiếp cõi dương trần quá vãng
Khúc tiêu dao phiêu lãng khép cung hờn
Môi không còn giọt sầu đong mặn chát 
Bên dốc chiều ta lặng ngắm tà hôn...

Bừng tỉnh mộng...cõi hồn sao trống vắng 
Mặt hồ thu vằng vặc ánh dương chiều 
Ta đơn lạnh miền hoang liêu tối, sáng... 
Gót trở buồn lấp loáng ánh đèn xiêu 

Men ái ngọt từng chiều xưa cùng nhắp...
Vị tình cay ta lặng nhấm đơn lòng 
Từng chiều tím võ vàng gom xác lá 
Sưởi ấm đời trong những tối lạnh đông !
Dung Nguyen
*****
Hữu Thiên
ĐÊM MƠ

Em đến trong mơ ru ta vào giấc ngủ
Cho đêm nồng mộng phủ tiếng yêu thương
Dẫu biết trao giấc thường đã như cũ
Nhưng nghe hồn chưa đủ ấm lòng vương

Trăng bến mộng đêm hường như bỗng chết
Cõi bờ mê để vết sẹo loét bên trần
Kéo niềm đau đêm thẩn thờ tủi mộng
Ngơ ngác cuốn bến hồng giữa cuồng vân

Hồn chới với đường trần xa dĩ vãng 
Phủ quàng tim ngợp choáng bóng mây hờn
Loang lổ chỗ từng cơn buồn mặn chát
Trái tim đau bỏng rát tủi qua hồn

Chân lạc giữa lối mòn hoan lạc vắng
Cõi âm u mặn đắng vết loang chiều
Đêm tĩnh lặng cô liêu vầng trăng sáng
Lối đi về bóng dáng ngã đời xiêu 

Chén men tình lời yêu chưa được thắp
Bỗng úa tan bồi đắp kín trang lòng
Trăng vàng vọt bềnh bồng xuyên kẽ lá
Phủ qua hồn lả chả tiết trời đông..!

NL26/09/2018
*****
Bài đối họa
ĐÊM HOANG LIÊU 2

Vẫn đôi mắt thâm quầng đêm không ngủ 
Căn gác buồn gió phủ một miền thương
Ta vẫn gối mảnh tình trường năm cũ
Cơn mê tàn vần vũ khói tình vương

Đêm trở giấc cõi hoang đường bỗng chết
Em xa ta từ biệt cõi gian trần
Hồi chuông niệm đêm ngân chìm lối mộng
Tiếng thơ buồn chấn động mấy tầng vân

Quay trở lại muốn xoay vần dĩ vãng
Tìm hư hao trong phiêu lãng ghen hờn
Cơn gió lạnh thổi vào hồn chua chát
Mắt lịm dần mờ nhạt những lần hôn

Bên suối lạnh tiếng Cuốc dồn xa vắng
Men yêu đương chát đắng giữa khoang chiều
Tình một thuở phiêu diêu màu nắng sáng
Lối đi về thấp thoáng bóng ai xiêu

Người lữ khách rượu chiều đôi ngụm nhắp
Kẻ cô đơn khép chặt trái tim lòng
Cơn gió thổi qua song lùa chiếc lá
Nỗi muộn phiền đem nhốt trả mùa đông ./.

LCT 26/09/2018
*****


ĐAU VẪN CHỜ...


Đêm thức trọn cả canh dài chưa ngủ
Tiếng dế buồn đang ủ rũ niềm thương
Nghe nức nở chạnh đêm trường sầu ngự
Vầng trăng khuya buồn cô lữ ngây thường

Đau hụt hẫng giữa màn sương tưởng chết
Ôi xót xa giờ thấm mệt chốn trần
Miền kí ức nhòa bước chân ảo mộng
Thơ nhạt màu hồn trống rỗng phân vân

Chợt uất nghẹn tâm bần thần níu vãng
Cơn gió thu vừa thoang thoảng dỗi hờn
Đời nghiệt ngã nhói từng cơn mặn chát
Nẻo tương phùng mãi trôi dạt vùi chôn

Còn chi nữa buổi hoàng hôn lạc vắng
Người ra đi đau nín lặng lối chiều
Ta gối lẽ nhớ thương nhiều tới sáng
Bậu có về xây lại mảng tình xiêu

Bến cứ đợi lửa tình yêu vẫn thắp
Hỡi con thuyền chừng nào cặp ngõ sông
Để nỗi nhớ thỏa tơ lòng tất dạ
Mãi lặng thầm quên lạnh giá ngày đông
*****
Lê Ngọc Dũng
HÁI MỘT NHÀNH HOA

Anh gấp rút thay đồ sang phòng ngủ
Quấn bên nàng bày vẽ đủ niềm thương
Đêm ân ái nằm khung giường xưa cũ
Như lạc loài trước biệt phủ ma vương

Có những lúc trên con đường phải chết
Bởi trăng hoa mà chẳng biết gian trần...
Vẫn đang oán bao mầm nhân thơ mộng
Nên lửa bùng cháy rụi cổng phù vân

Có những lúc tình yêu cần dĩ vãng
Ngọt đôi môi nồng đượm chẳng ai hờn
Anh níu chặt cành hoa , còn đắng chát
Để cho lòng phân hủy nhạt hoàng hôn

Cũng có lúc ngẩn ngơ hồn thanh vắng
Này em ơi tiếng sáo vẳng hiên chiều 
Tình tri kỉ đậm sâu nhiều trong sáng
Cho cuộc đời hết chạng vạng liêu xiêu

Ly rượu ngọt se duyên đều tay nhắp
Hái nhành hoa thầm lặng thắt tơ lòng
Có khoảnh khắc trùng tu trong chiếc lá 
Mãi in hằn lưu dấu cả mùa đông .

Lê Ngọc Dũng
*****

ĐÊM HOANG HOẢI 

Đã bao năm trằn trọc trong giấc ngủ 
Nhớ dáng kiều quyến rủ của người thương 
Em ở đâu còn nhớ thệ ước cũ 
Giữa miên trường nếm đủ mối sầu vương 

Máu tim yêu dòng cạn thoi thóp chết 
Vất vưởng hồn chưa hết nợ trần gian 
Nửa tỉnh nửa mê thét gào trong giấc mộng 
Chợt thấy hồn lây động phút đằng vân 

Khúc uyên ương lạc trôi vào dĩ vãng 
Phụng lìa loan như oán trách dỗi hờn 
Chót lưỡi ngọt ngào chừ nghe chua chát 
Ánh dương tà giẫm nát giọt hoàng hôn

Ôi tiếng thu gợi nhớ về xa vắng 
Mái tóc xanh nhuộm trắng khói lam chiều
Trăng hửng hờ le lói từng vệt sáng 
Gió thều thào lảng bảng chốn dấu chân xiêu

Giao bôi tửu bình đầy không ai nhắp 
Giọt lệ châu loang đổ khắp cõi lòng 
Cau với trầu bây chừ đà úa lá 
Trái tim hồng rệu rã hứng gió đông

Bùi Văn Hiệp 

Sài gòn 9/2018

Thứ Ba, 25 tháng 9, 2018

CHỈ THẾ THÔI

CHỈ THẾ THÔI

Khoảng vắng đêm về nhạt nhẽo ôi
Vàng thu lá rụng ở hiên rồi
Mây sầu lả ngọn vờn trên lối
Sóng vỡ leo dòng chạm phải môi
Những buổi vào phiên tình nóng dội
Từng hôm đến lượt nghĩa cay bồi
Duyên tàn giữa cuộc vì nông nổi
Chuyện cũ bây giờ chỉ thế thôi ./.

LCT 25/09/2018
BÀI HỌA :
*****
Hoài Dương

TÀN PHAI

Thôi đành phận dở chẳng thành đôi
Là chối tình yêu thuở lá chồi
Gội bóng thời gian nhòa bọng gối *
Bôi mờ kỷ niệm đẫm bờ môi
Vọng thê khuất ngõ người vong thệ
Rời cỗi nhàu duyên mộng cỡi rồi 
Chạnh lứa xuân thì chan chứa lạnh
Thôi đành phận dở chẳng thành đôi .
*****
Tòng Trần
NHẠT NHẼO

Đêm nào cũng vọng ngóng tình ôi... 
Để lá vàng thu rụng nữa rồi
Gió thẩn thơ vờn bên ngõ cội
Trăng hờ hững chạm ở vành môi 
Rầu chen mải miết hồn đau dỗi
Nẫu lắng triền miên dạ tủi bồi
Lạnh lẽo canh tàn nghe chỉ nhối
Ân nồng nhạt nhẽo thế mà thôi.! 
25/9/2018.
*****
Hữu Thiên
HỠI BẠN LÒNG ƠI

Sao đành thất hẹn hỡi người ôi
Chửa thấm mà anh nỡ lặng rồi
Lệ chảy đêm buồn vương kẽ mắt
Men tràn buổi đợi ướt bờ môi
Vườn thưa nguyệt úa quên chiều phủ
Bến nhỏ thuyền say lạnh ngõ bồi
Mỗi kẻ đôi miền đau xé ruột
Nên giờ lạnh lẽo đắng lòng thôi..!

Nguyễn Lâm 25/09/2018
*****
Lục Nhã Kỳ
QUẠNH QUẼ...
Độc bước canh sầu ảo não ôi
Người đi khuất nẻo biệt xa rồi
Trăng tàn cảnh lẽ buồn trơ lối
Liễu héo đường đơn tủi nhạt môi
Bỏ dỗi ân nồng sao trách vội
Lìa quên nợ ấm chẳng vun bồi
Cay hồn quạnh quẽ đời vương nổi
Nẫu trí âm thầm chịu khổ thôi
*****
Đinh Vĩnh Long
CHỈ THẾ MÀ THÔI
Bao mùa bỏ gặp chán chường ôi
Lá đỏ đường xưa ngập ngõ rồi
Nẻo cũ đìu hiu chiều nhạt lối
Nơi này lặng lẽ tối nhòe môi 
Cho tình đã ước rồi tan vội
Để nghĩa từng mơ chẳng kịp bồi
Não nuột nhìn theo làn gió nổi
Âm thầm giữ tủi một mình thôi
*****
Dư Âm
THẾ MÀ THÔI!
Đêm tàn mỏi mệt thẫn thờ ôi,
Tiếc rẻ đường duyên hụt hẫng rồi!
Buổi nọ đi về đâu rẽ lối,
Hôm nào trở lại vẫn kề môi!
Nồng ân thuở ấy không gì vội,
Đượm nghĩa thời nao khó thể bồi!
Lặng lẽ nhìn ra dòng nước nổi,
Ơ hờ ngẫm phận...thế mà thôi!!!
*****
Bài đối họa
BẾN TÌNH BUỒN

Chốn cũ đong đầy kỷ niệm ôi
Lời yêu thuở nọ cũng xa rồi
Trăng buồn lẻ bạn nào êm lối
Tửu nhạt riêng mình bỗng đắng môi
Vẫn biết thời gian mòn mỏi đợi
Còn đâu khoảnh khắc mộng mơ bồi
Câu thề trả lại buồn bao nỗi 
Lệ đổ muôn chiều khóc mãi thôi ./.

LCT 25/09/2018
*****
Nguyễn Châm
CŨNG ĐÀNH THÔI….

Thu tàn bóng đổ lạnh lùng ôi
Giọt tủi càng thêm ướt đẫm rồi
Bấc trở gieo sầu lên cõi mộng
Sương lùa phủ lạnh xuống bờ môi
Mình ta chén nhạt hoài than thở
Mỗi nhịp tình đau chẳng đắp bồi 
Trả hết cho người câu thệ cũ
Thôi đành một kiếp cũng đành thôi

Nguyễn Châm - 250918
*****
Lê Ngọc Dũng
NGỌN GIÓ CHIỀU

Thu chiều ảm đạm thẫn thờ ôi
Cuối nẻo buồn tênh đã mệt rồi
Để những cung sầu hiu hắt cội
Cho từng nốt đẫm nhạt nhòa môi
Bài thơ kẻ viết nhiều thanh trỗi
Cuộc tửu người say lắm gã bồi
Dẫu gió âm thầm cơi mộng nổi
Nhưng nào hiện hữu chỉ đùa thôi.

Lê Ngọc Dũng


Thứ Hai, 24 tháng 9, 2018

BÃI ĐỜI

BÃI ĐỜI


Cuối nẻo đường chưa đã dập dềnh
Thơ nằm méo chữ cuộc đời vênh
Tình như sợi khói trôi đầu bãi
Mộng giống làn mây nổi giữa ghềnh
Tĩnh rượu chua lè anh trút bỏ
Manh lòng thối rữa mụ còn bênh
Mùi hôi phảng phất vừa lan rộng
Để gió nhồi chao rã bập bềnh ./.

LCT 24/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
CHAO DỀNH

Dòng sông ở dạ đã chao dềnh
Cứ tưởng ven bờ cũng bị vênh
Đợi nản ngày trông hoài cuối bãi
Chờ mê buổi ngóng mãi chân ghềnh
Bao lần trí mỏi nhìn anh lộng
Những bận tâm mòn ngắm ả bênh
Để mỗi chiều hôm hồn chợt mớ
Và đêm gối lẻ não trôi bềnh 
24/9/2018.
*****
Hữu Thiên
THIÊN CẢNH
Mạ đề..bình đầu

Hồ thu gợn sóng đảo chao dềnh
Mõm đá ven rìa mọc đổ vinh
Cảnh mộng khôn bày nơi góc bãi
Hồn thơ khéo tạc chỗ chân ghềnh
Mây tràn cạnh lối vờn lơ lửng 
Nguyệt thả ngang dòng vỗ bấp bênh 
Bóng lão ngư chiều thong thả lội
Thuyền nan quệnh nước chảy trôi bền..!

NL24/09/2018
*****
Nguyễn Châm
VỠ.... 

Đêm qua cảm giác quá bồng bềnh 
Nửa buổi mà lòng cứ bấp bênh 
Ruộng rậm bông lau trườn sát rún 
Mương sâu thủy nhược ngập đầy ghềnh 
Cày hoài hổn hển chân tay níu 
Giã mãi phì phò gối đít vênh 
Gượng được dăm vòng mình bủn rủn 
Thân trai rã rượi gục đầu dềnh 

Nguyễn Châm - 240918
*****
Đinh Vĩnh Long
SÔNG ĐỜI
Bờ sông đã lở nước đang dềnh
Bão nổi giông về mái rạ vênh
Mãi xót bao chiều leo ngọn thác
Hoài thương những buổi lội đuôi ghềnh
Trời mưa lạc hướng lòng chao đảo
Cảnh lũ sai đường dạ bấp bênh 
Cứ tưởng thuyền qua hồi bĩ cực
Nào hay vẫn dạt có đâu bềnh
*****
Kim Nhung
THUYỀN TRĂNG

Dòng sông chảy cạn lúc cao dềnh
Mặc bóng con thuyền mãi đảo chênh
Những bận trôi về nơi cuối nẻo
Vài hôm trở lại chốn sau ghềnh
Ghìm neo để dạ luôn bền vững
Giữ cột cho đời chẳng bấp bênh
Đẫm mộng say vầng trăng lả lướt
Hoà theo ngọn nước đẩy chao bềnh.

Kim Nhung 24/09/2018
*****
Viết Thắng Hồ
LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ
Mặt nước lao xao lượn dập dềnh
Bên bờ thạch tượng đứng chênh vênh
Trăm năm mộng gửi nơi đầu sóng
Thế kỷ tình phơi ở cuối ghềnh
Bảo xối...trơ gan cùng tuế nguyệt
Mưa chan...dạ vững chẳng lênh bênh
Ba sinh níu giữ trong hồn đá
Mặc thế đa đoan sự bập bềnh ./.
Tử Giang_vth
24/09/2018
*****
Lục Nhã Kỳ
BÃO TÌNH...

Thác dập trùng khơi cảnh bão dềnh
Chân trời gió dậy trỗi đường vênh
Buồn giăng mấy lượt thuyền neo bãi
Nẫu khổ nhiều phen sóng chạm ghềnh
Lặng lẽ ghen hờn sao vứt bỏ
Âm thầm giận dỗi chẳng thèm bênh
Vần thơ héo rũ thôi đừng vọng
Kỉ niệm phai mờ trí não chênh
*****
Bài đối họa
NGẪM
(Nđt-ltvt-ntvv)

Sóng giữa dòng chao lại nổi dềnh
Mây lùa nước rã mặt người vênh
Trời mưa thác vỡ tràn qua cửa
Cảnh lũ thuyền trôi tấp dọc ghềnh
Cõi tục như guồng xe đủ méo
Manh đời giống cửa ngục vừa chênh
Ngồi xem thế sự toàn mâu thuẫn
Cặn bã ruồi bu cứ thả bềnh ./.

LCT 24/09/2018
*****

THIÊN TAI CÓ ĐẮN ĐO ?

Miền trung bão lụt nước sông dềnh
Ngập cửa hư nhà mái cũng vênh
Buổi xót trào tim thờ thẫn mộng
Niềm đau nhói dạ ngẩn ngơ ghềnh
Nên lòng hận cảnh thưa người giúp
Bởi phận trôi đường thiếu chỗ bênh
Khóc rã dòng châu thầm lặng hỏi
Vì sao số hẩm tựa phao bềnh ?

Lê Ngọc Dũng

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2018

SƯƠNG THU

SƯƠNG THU

Sương buồn quấn chặt cả hàng cây
Ngõ vắng chiều hoang mỏng lụa gầy
Đẹp bởi thu vàng tô kẽ mắt
Xinh vì nắng nhạt điểm viền mây
Cành hoa chớm nụ sầu bên cửa
Nẻo mộng rời đêm héo giữa ngày
Cánh cổng thiên đường đang hiện hữu
Ai vừa choáng ngợp mảnh tình say ./.

LCT 23/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
CHẠM THU

Lặng lẽ thu về phủ bóng cây
Vườn đêm xõa ngọn ánh trăng gầy
Sương choàng đã chớm tô mành cửa
Gió đọng như vừa vẽ cảnh mây
Lũ nhạn nghiêng mình ngơ ngác buổi
Đàn chim vẫy cánh thẩn thơ ngày
Bên dòng nước gợn treo mành liễu
Huyễn ảo nghe hồn chạm đắm say..!

NL23/09/2018
*****
Lê Ngọc Dũng
MẮT THU 

Đẹp lắm thu về những dải cây
Hồn thơ chớm ngọt giữa sông gầy
Hương dìu dịu lướt hôn đường chỉ
Gió lả lơi vờn cuộn vũng mây
Khẽ mộng lời yêu nào tủi tháng
Thầm mong ngõ hẹn chẳng tan ngày
Ta cùng cuộc tửu ôm đàn trỗi
Gởi chút mơ màng lặng lẽ say.

Lê Ngọc Dũng 
*****
Trung Nhẫn
ÂM THỪA
NĐT 
ltvt - ntvv 
.
Cảnh huyễn mơ hồ khắp rặng cây
Màn sương phủ đặc ánh trăng gầy 
Bên đàng kẻ mãi lần khân bước 
Lối cỏ ai vừa vật vã say
Mộng vỡ hôm nào không tính tuổi
Sầu rơi bữa ấy chẳng trông ngày
Như đàn lỡ phím cung rời rạc
Những bậc âm thừa gửi gió mây
.
TRUNG NHẪN 23/9/2018
*****
Tòng Trần
THU TÀN

Gió tạnh sương trùm cả dãy cây 
Mùa đông lạnh lẽo níu thân gầy
Nghe chừng tiếng thở cay dòng lệ
Ngẫm lại men tràn đắng tuổi mây 
Quạnh quẽ vần thơ vờn phía cửa 
Đìu hiu vận tứ tỏa đêm ngày
Canh tình thuở nọ giờ thêm đắm
Buổi mộng bây chừ vẫn cứ say...
23/9/2018.
*****
Dư Âm
NGẮM SƯƠNG...!
Ngắm mảng sương chiều cạnh dãy cây,
Buồn vương dải lụa bóng thon gầy!
Hôm nào yểu điệu giương màu mắt,
Bữa nọ yêu kiều trải sắc mây!
Cứ ngỡ ân nồng sang tận cửa,
Ngờ đâu ái đượm thoảng qua ngày!
Luôn chờ ngõ mộng thiên đường mở,
Sẽ ủ duyên tình được đắm say!!!
*****
Củu Long Giang
GIÓ THU

Gió vẫn chơi đùa đỉnh ngọn cây
Màn sương phủ kín ngõ thu gầy
Vì yêu phải đợi chiều loang khói
Bởi nhớ nên chờ bữa lặng mây
Dạ nẫu nhìn hoa tàn phía cửa
Hồn đau thấy cảnh rã ban ngày
Duyên tình cứ để trời se mộng
Hãy hỏi sao mình lại đắm say./.

CLG. 23/09/2018
*****
Thiên Di
THU NHỚ...

Thu buồn lắng đọng giữa vòm cây
Bởi nhớ hoài vương ngõ lặng gầy
Giận thuở xa người đau đẫm mắt
Thương chiều cách bậu khổ nhòa mây
Thề phai đã hết mờ song cửa
Nghĩa nhạt rồi tan héo cảnh ngày
Đớn buổi chia lìa em quạnh quẽ
Hương tình vụn vỡ nhói hồn say...
*****
Bài đối họa 
NỖI NIỀM THU
(Nđt-ltvt-ntvv)

Thu vàng nhạt nắng tỏa rừng cây
Giữa buổi hoàng hôn cánh hạc gầy
Bến cũ con đò neo nẻo mộng
Quê chiều ngọn gió đẩy vầng mây
Trầm tư ngõ trúc buồn qua cửa
Uẩn khúc bờ mi nhạt mỗi ngày
Lạnh mảnh trăng chờ trên bãi vắng
Nghe tình lắng đọng chuỗi đời say ./.

LCT 23/09/2018
*****

THU SẦU

Những giọt sương mềm ướt cỏ cây
Chiều man mác lạnh phủ vai gầy
Chân trời đỏ thẫm pha màu khói
Góc bể hồng cam nhuộm dãy mây
Nẻo quạnh ai chờ trông mỗi tối
Vườn xưa điểm hẹn dỗi bao ngày
Thu về cõi dạ thêm sầu úa
Một thuở men tình đã đắm say.

Kim Nhung 23/09/2018

Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2018

NHẶT LÁ MÙA THU

NHẶT LÁ MÙA THU


Bỏ bến thuyền kia lặng lẽ rời
Đêm tàn rượu nát mãi đầy vơi
Buồn hôm biển động sôi lòng đất
Nhạt buổi tình chao vỡ sóng trời 
Nắng ở sân còn hương đã rụng
Mưa đầu ngõ tạnh gió hoài rơi
Chiều nay nhặt lá vườn thu cũ
Bỗng thấy người xa khỏi cuộc đời ./.

LCT 22/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
MỞ RỘNG VÒNG TAY

Dù cho rẽ bến tuột neo rời
Kẻ muốn khơi mào đặng nghĩa vơi
Vẫn đắm tình trăng từ mặt biển
Còn say mộng gió mãi chân trời
Vui thì đón những mùa thu rụng
Khoái sẽ mong từng buổi hạ rơi
Lộng cánh chim bằng bay đủ ngã 
Buồn chi lại ám khổ thêm đời..!

NL22/09/2018
*****
Thiên Di
HƯƠNG TÌNH CŨ...

Chợt cảnh buồn thinh lá cũng rời
Cay nhòa kỉ niệm xót tình vơi
Chiều thu lặng lẽ nghiêng đường đất
Lối nhỏ trầm ngâm chạnh ngã trời
Bỏ những mong chờ cây nhuốm rụng
Quên từng mộng tưởng nhánh tàn rơi
Còn thương quặn thắt huơng ngày cũ
Vẫn nhớ ghìm đau quạnh tủi đời...
*****
Trung Nhẫn
MỀM RU KỶ NIỆM 
NĐT 
ltvt - ntvv 
.
Mùa thu sẽ phải mặc nhiên rời
Lạm nghĩ ưu sầu, chắc hẳn vơi
Gã Nghiện dăm ngày len lỏi lối
Chàng Say mỗi bận đắn đo đời
Chăng vì tiếc ngẩn đài lan rụng
Chả nhẽ đau thầm tiếng bịp rơi
Sóng biển từ hôm dồn dập bão 
Dường ru kỉ niệm giữa lưng trời 
.
TRUNG NHẪN 22/9/2018
*****
Đinh Vĩnh Long
ĐỜI THUỶ THỦ
Nàng ơi kỷ niệm cứ xa rời
Khiến nỗi u hoài chẳng chịu vơi
Xót mãi thân tàu trên mặt biển
Buồn cho dáng mỏng giữa lưng trời
Người ôm cảnh vắng cùng sương rụng
Kẻ ẵm đêm mờ với nhuỵ rơi
Sóng vỗ đưa tình trôi vạn nẻo
Thuyền đi để nghĩa dạt theo đời
*****




NGHĨA CẠN... 

Niềm xưa một phút bỗng tan rời 
Trách kẻ chia dòng nghĩa cạn vơi 
Một quãng thời yêu chìm cuối biển 
Ngàn đêm mộng ủ vỡ bên trời
Nằm nghe gió cuộn dòng châu đổ 
Dõi bước canh tàn giọt tửu rơi 
Lỡ nhịp trần duyên đàn bỏ phím 
Mình ta lặng lẽ xót thương đời 



Nguyễn Châm - 220918

*****
Bài đối họa
XA RỜI KỶ NIỆM
(Nđt-ltvt-ntvv)

Bỗng thấy mùa thu kỷ niệm rời
Hương mùi ngọt đắng cũng dần vơi
Người đang mất biệt đầu chân bể
Kẻ vẫn còn xa tận cuối trời
Khắc khoải ai ngồi ôm mộng rã
Âu sầu đứa lại dỗi tình rơi
Chiều sương vỡ vụn tràn qua lối 
Lạnh cả vầng trăng giữa bến đời ./.

LCT 22/09/2018
*****
Nguyễn Phượng ·
GIẤC MƠ ĐỜI 

Thuyền neo bến đợi chẳng xa rời 
Dẫu biết mong chờ lệ khó vơi 
Sóng mãi ghen hờn dâng mặt biển
Mây luôn giận dỗi phủ chân trời 
Làm cho liễu tủi vì duyên rụng 
Lại để trăng sầu bởi mộng rơi 
Giữa cảnh tàn thu tình rẽ lối 
Lòng đau dạ xót giấc mơ đời 

Nguyễn phượng
*****
Dung Nguyên
NHỦ LÒNG VẬY THÔI

Hoàng hôn giọt nắng ngẩn ngơ rời
Nỗi nhớ âm thầm dạ chẳng vơi
Khiến lửng lơ chiều khô dáng liễu
Làm xơ xác cảnh nhạt khung trời
Vì ân buổi ấy đà tan rã
Bởi ái hôm nào đã rụng rơi
Ảo não mình ta lòng nghẹn đắng
Rằng duyên chỉ vậy trách chi đời!

22/9/2018
DUNG NGUYÊN 
*****
Củu Long Giang
NGÀY THU

Ngày thu bỗng chợt phải xa rời
Rượu ngấm bao ngày nghĩ chẳng vơi
Biển động xô bờ như vỡ đất
Rừng chao lở suối tựa rung trời
Mơ tình lỡ bỏ hồn kia rụng
Nghĩ gió sao làm tuổi nọ rơi
Giữa buổi vườn ai nhìn nhạt nắng
Người đi lặng lẽ khỏi trên đời.

CLG. 22/09/2018

*****
Kim Nhung
ẢO MỘNG

Thuyền theo sóng lạ đã xa rời
Bến vẫn mong chờ chẳng nhạt vơi
Những buổi âm thầm trông bóng nguyệt
Từng hôm lặng lẽ ngắm mây trời
Thu sầu để lá đìu hiu rụng
Gió trở cho chiều lạnh lẽo rơi
Ảo mộng luôn ngời nhưng vẫn thế
Nào đâu dễ có thực trong đời.



Kim Nhung 22/09/2018
*****

SAO ANH ?
Nhìn theo ảnh lão mắt không rời
Uất hận dâng tràn mãi chẳng vơi
Bởi giận quên thề nơi bãi biển
Vì căm bỏ hẹn phía chân trời
Ngày thu lặng lẽ bên chiều rụng
Buổi hạ âu sầu cạnh nắng rơi
Lá đổ ngoài song sầu phận rũ
Tình trôi nghĩa dạt héo hon đời
*****
Dư Âm
NGHĨA VƠI!?
Người đi buổi ấy bặt tăm rời,
Nghĩa đượm năm nào hẳn có vơi!?
Quạnh quẽ bao lần trông khoảnh đất,
Đìu hiu mỗi bận ngắm sao trời!
Bơ phờ đổi tiết hoa thường rụng,
Mệt lả sang mùa lá cũng rơi!
Chạnh tủi khi về trên lối cũ,
Niềm tin bỗng thấy lịm trong đời!!!
*****
Lê Ngọc Dũng
SẦU LY BIỆT

Vài câu xúc phạm nhỏ buông rời
Bực tức bao ngày cũng chửa vơi
Cứ tưởng tình sâu nào giũ mộng
Nào hay nghĩa cạn phải than trời
Tim bừng ngọn lửa khi chiều nới
Ngõ thoảng âm đàn lúc phận rơi
Lẩn tránh vào men đà nhạt nhẽo
Buồn vui cuộn trỗi ngẩn ngơ đời .

Lê Ngọc Dũng