DẤU LẶNG ĐỜI
Đau từng bước lặng buổi vào đông
Khập khiễng đời khi tuổi chất chồng
Rã cọng xương gầy đêm chuyển gió
Trưa nhìn nắng vỡ mảnh hồn nông
Chiều đôi chén rượu sầu muôn cảnh
Tưởng mỗi ngày yêu một bóng hồng
Có những hôm vòng quanh kỷ niệm
Nghe tình đọng giữa mấy dòng sông ./.
LCT O7/O6/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
MUỐN LẬP ĐÔNG
Khổ mỗi khi trời muốn lập đông
Buồn cho số phận tuổi kê chồng
Chen luồn rẫy cạn ngày rong gió
Tối dãi mưa dầm phủ ruộng nông
Hận ái tình đen tàn những mảnh
Sầu bao nợ oán nghĩa duyên hồng
Luôn nằm đáy dạ từng canh lỡ
Mãi lắng tâm hồn chảy tận sông.
07/6/2025.
*****
Lê Minh
MẸ & MÙA ĐÔNG
Em thường nhắc Mẹ mỗi chiều đông
Lặng cảnh nhà đơn nỗi nhớ chồng
Bếp lửa đêm tàn mây rụng ngõ
Sương lùa liếp cửa sự đời nông
Ngồi trông ngọn lá sau vườn đổ
Cõi trược chờ bung mảnh nắng hồng
Biển rộng mơ màng con sóng vỗ
Thương hoài kỷ niệm với triền sông
LM
*****
Kim Xuyến
ƯU TƯ
Tâm tình gửi gắm lúc vào đông
Gánh nặng phiền ưu vẫn chất chồng
Ngõ trúc buồn vương chiều gió thoảng
Vỡ tan mộng ước cõi lòng nông
Ngoài hiên vắng lặng mù sương khói
Dáng mẹ già phai sắc môi hồng
Ẩn hiện mờ xa từng kỷ niệm
Xuôi về mãi tận cuối dòng sông
*****
Hoành Trần
TÌM CHỒNG
Lơi lả em tìm giữa đám đông
Để mong lựa được một ông chồng,
Khỏi cô đơn giữa đời sương gió,
Không lẻ loi trên mảnh ruộng nông,
Duyên hẩm sáng say rồi tối xỉn,
Phận hên ngày tỉnh với lời hồng,
Rứa thôi sầu khổ hay vui vẻ,
Đừng có lụy tình đến nhảy sông!
HT
8/6/25
*****
Nguyen Minh Thanh
BÓNG NGÀY QUA
Dần dần chúng bạn chẳng còn đông
Dáng dấp giờ như Cải héo ngồng
Lủi thủi ban mai đơn độc mống
Hoàng hôn lọ mọ giữa hư không
Mong gì trở lại... thời mơ mộng
Chạm nỗi riêng...thương lắm buổi nồng
Vắng bóng tri âm buồn lửa sống
Riêng mình lọm khọm mé bờ sông
08/6/2025
*****
Đăng Khoa Lê
. NỖI ĐAU ĐỜI
Nặng bước chân mình buổi cuối đông
Lòng mang oán,nghĩa ,nợ đan chồng
Thân tàn tã bởi tâm nhìn cạn
Bị héo hon vì thuở nghĩ nông
Ở chốn trần gian tình mãi nhịn
Còn thương cõi tạm khổ bông hồng
Mong người luyến giữ trong hoài niệm
Gió quẩn thân bèo dạt giữa sông
L Đ K 08/06/25
*****
Bích Lê
DẤU CHẶT NIỀM RIÊNG
Thổn thức canh chày bữa lập đông
Niềm riêng nhỏ dấu nỗi đau chồng
Yêu người bạn vãng hoài nơi cổng
Đợi mãi duyên tình xót cảnh nông
Những tưởng tơ tròn ân được ấm
Ngờ đâu sắc nhạt nghĩa thôi hồng
Đêm thầm sải bước nhìn mưa lộng
Thấm lạnh tâm hồn giữa nẻo sông .
*****
Sầu Đông
TIẾNG THƠ ĐÊM
Người ơi đợi nhé giữa đêm hồng
Ướp mật cho đời rực lửa đông
Nốt nhạc tàn canh chờ mộng trỗi
Vầng dương tỏa sắc để xuân lồng
Không còn sáng lại sầu mưa chuyển
Chẳng thấy đêm ngồi tưạ gió nông
Ngõ nắng vàng hoa hoà cảnh vật
Nhìn con sóng vỗ cuộn leo chồng/
SD
*****
Ngọc Bích
THUYỀN XƯA LẠC BẾN.
Những buổi tim buồn tựa gió đông
Vì duyên lạc bến chẳng bên chồng
Mưa làm buốt nguyệt đêm tình cũ
Ngõ mộng hương thừa ái để nông
Cởi nỗi sầu riêng hoài vướng bận
Từng thương nhớ đợi lửa xe hồng
Nhưng người đã bạc quên ngày ấy
Lặng lẽ không còn tưởng nhớ sông!
08 .06 .2025 - Ngoc Bich
*****
Hoàng Long
KỶ NIỆM BUỒN
Lạnh lẽo thêm buồn phố buổi đông
Người đi khuất nẻo mãi theo chồng
Thân tàn khắc khoải bao ngày bão
Phận hẩm tiêu điều những tháng giông
Rượu đắng người trao sầu mảnh vỡ
Trà thơm kẻ nhận xót bông hồng
Con đường vắng lặng thầm suy nghĩ
Có phải ân tình đọng giữa sông../.
*****
Trần Đình Tấn
DUYÊN CHẢY NGƯỢC
Chôn vùi kỉ niệm những ngày đông
Bởi lẽ người dưng giống vợ chồng
Mộng nghĩa chưa tròn, em trở gió
Anh nhìn bão, nổi ái còn nông
Vào hôm nắng nhạt, xuyên từng mảnh
Dõi cảnh tình, ươm má chị hồng
Nhớ chuyện duyên mình nay bỏ rã
Đang vừa chảy ngược trước bờ sông./.
08/6/2025
*****
Vũ Như Cẩn
DẤU CÁCH ĐỜI
*****..♡..*****
Nhẹ cách chiều nay đón buổi đông
Tình thi lạnh lẻo chất thành chồng
Hương thơ chất ngất bay cùng gió
Hạt nắng tâm hồn chiếu ruộng nông
Chén rượu khơi màu đem ghép mảnh
Giao bôi thắm đậm bóng tươi hồng
Vòng tay kỷ niệm thành nguồn sống
Lộng giữa thuyền trôi khúc nhạc sông ./.
***
08/06/2025 Vũ Như Cẩn
*****
Lời bình của Ngọc Cẩm
Dấu Lặng Đời” là lời tự sự trầm buồn của một kiếp người bước vào đoạn cuối hành trình, nơi thời gian không còn đếm bằng ngày tháng mà bằng những vết đau, những kỷ niệm, và những khoảng lặng xót xa. Ở đó, tuổi tác không chỉ là “chất chồng” trên hình hài mà còn là những “vòng quanh kỷ niệm” quẩn quanh hồn.
Từng hình ảnh trong thơ – từ “cọng xương gầy đêm chuyển gió”, “nắng vỡ mảnh hồn nông”, đến “đôi chén rượu sầu muôn mảnh” – đều như những mảnh vỡ ký ức rơi rớt giữa cuộc đời.
Bài thơ không bi lụy, mà là một nốt lặng , đầy suy tư và chiêm nghiệm – nơi con người đối diện chính mình, lặng lẽ nghe thời gian tan giữa những dòng sông đời.