THU NHỚ
Thuận nghịch độc
Thuận :
Dâu bể cuộc đời phận nổi trôi
Nhớ thu vàng mộng xót xa ngồi
Sầu nêm gối lệ dòng thư thảo
Tủi lận đêm tình rượu chén bôi
Ngâu trắng đẹp trời mây đảo bến
Sóng xanh ngời biển gió chao đồi
Đầu hiên khói đọng mù rơi cửa
Lâu quá dỗi hờn cũng vậy thôi...
Nghịch :
Thôi vậy cũng hờn dỗi quá lâu
Cửa rơi mù đọng khói hiên đầu
Đồi chao gió biển ngời xanh sóng
Bến đảo mây trời đẹp trắng ngâu
Bôi chén rượu tình đêm lận tủi
Thảo thư dòng lệ gối nêm sầu
Ngồi xa xót mộng vàng thu nhớ
Trôi nổi phận đời cuộc bể dâu ./.
LCT 09/08/2019
*****
BÀI HOẠ :
*****
THU VỀ NHỚ MẸ
(Thuận - nghịch độc)
Dâu ngàn khuất mẹ bóng dần trôi
Nhớ lại mùa thu dưới cửa ngồi
Sầu gợi dáng xưa thềm cúc rụng
Tủi vầy đêm nhạt rượu lòng bôi
Ngâu sùi sụt rỏ sương hòa lối
Nắng nhạt nhòa vương mộ gửi đồi
Đầu bạc dẫu thương hoài vẫn khóc
Lâu đà xót cảnh vắng người thôi.
Đọc ngược:
Thôi người vắng cảnh xót đà lâu
Khóc vẫn hoài thương dẫu bạc đầu
Đồi gửi mộ vương nhòa nhạt nắng
Lối hòa sương rỏ sụt sùi ngâu
Bôi lòng rượu nhạt đêm vầy tủi
Rụng cúc thềm xưa dáng gợi sầu
Ngồi cửa dưới thu mùa lại nhớ
Trôi dần bóng mẹ khuất ngàn dâu.
Nguyễn Gia Khanh
*****
NHẠT ÁNH VÀNG THU
Bên hồ chiếc lá lững lờ trôi
Nhạt ánh vàng thu đẫm lệ ngồi
Để khách hồn say chiều tửu đọng
Cho người dạ đắm buổi ly bôi
Tình ta đã dệt đầu trăng mộng
Nghĩa bạn vừa cho giữa núi đồi
Vẫn tiếc thương hoài ân ái cũ
Em về khép lại mảnh đời thôi/
NPP 09/09/2019
*****
NGHĨ ĐÀNH THÔI...
(Thuận - Nghịch độc)
Thuận:
Dâu thành bể hận kiếp hoài trôi
Nhớ chợt thời say đắm lặng ngồi
Sầu nghĩa bạc duyên vì lỡ hứa
Xót tình đen phận bởi lầm bôi
Ngâu hòa bóng quyện hôm ngoài suối
Núi khắc lời trao buổi giữa đồi
Đầu rã giận hờn ai vội bỏ
Lâu đà hóa sẹo nghĩ đành thôi.
Nghịch:
Thôi đành nghĩ sẹo hóa đà lâu
Vội bỏ ai hờn giận rã đầu
Đồi giữa buổi trao lời khắc núi
Suối ngoài hôm quyện bóng hòa ngâu
Bôi lầm bởi phận đen tình xót
Hứa lỡ vì duyên bạc nghĩa sầu
Ngồi lặng đắm say thời chợt nhớ
Trôi hoài kiếp hận bể thành dâu.
0225 TC, 09/8/2019
Thái Chung
*****
LẶNG LẼ BÊN DÒNG
Thuận
Dâu tằm kiếp phận lững lờ trôi
Nhớ chị ngày đêm những đứng ngồi
Sầu ngập nghĩa phai đời mãi trát
Tủi tràn duyên nhạt cảnh hoài bôi
Ngâu chờm buổi khói vương bờ bến
Nắng phủ chiều sương đọng núi đồi
Đầu bạc dẫu đau lòng ráng chịu
Lâu dài khổ cực phải đành thôi
Nghịch
Thôi đành phải cực khổ dài lâu
Chịu ráng lòng đau dẫu bạc đầu
Đồi núi đọng sương chiều phủ nắng
Bến bờ vương khói buổi chờm ngâu
Bôi hoài cảnh nhạt duyên tràn tủi
Trát mãi đời phai nghĩa ngập sầu
Ngồi đứng những đêm ngày chị nhớ
Trôi lờ lững phận kiếp tằm dâu
*****
Lý Đức Quỳnh
TA CHỜ
Dâu bèo cuộn lũ nước hoài trôi
Lọt vũng lầy thân điếm nhục ngồi
Thất thế đành căm nhìn nhọ tẩm
Vô thời phải nén chịu dơ bôi
Khom lưng gánh khổ lòi xương cốt
Úp mặt vào đau gọi núi đồi
Ngoảnh lại thinh không còn phế tích
Ta chờ hóa đá cõi trần thôi !
Lý Đức Quỳnh
9/8/2019