LỤI TÀN
Gợn mảnh trăng vàng giữa lối mơ
Dòng sông thổn thức cụm sao mờ
Bên vườn gió phủ cành hoa dại
Cạnh ngõ đêm choàng bóng trẻ thơ
Lỡ giận hờn nên tình bỏ bến
Đành gian dối để mộng xa bờ
Căn nhà thuở nọ còn oanh yến
Bỗng lạnh tanh cùng cảnh xác xơ ./.
LCT 09/04/2018
BÀI HỌA :
*****
Cao Thành Trần
ĐÊM VẮNG
Nghe chừng rã rượi khúc tình mơ
Để những chiều xưa nhuốm bụi mờ
Có phải thầm yêu từng quãng nhạc
Hay là trộm nhớ cả trời thơ
Đầu xuân lệ đổ trăng hờn bến
Nửa hạ thuyền đi nước dỗi bờ
Đọng mãi ưu phiền sao thả hết
Nay còn ngõ ái lạnh lùng xơ...
CT 09.4.2018
*****
Tòng Trần
ĐEN PHẦN
Tâm hồn rệu rã chẳng còn mơ
Giữa cảnh đời trôi chợt thấy mờ
Đã ước bao ngày êm tuổi dại
Mong đầy những buổi ấm lòng thơ
Đìu hiu góc chợ ngồi bên bãi
Quạnh quẽ hè hiên ngủ phía bờ
Khổ cực quen rồi đêm rũ xác
Đen phần khỏi ngại bữa toàn xơ...
09/4/2018.
*****
Trung Nhẫn
ĐÓI LẠNH
.
Đêm về rát dạ thẫn thờ mơ
Ổ bánh mì thôi cũng mập mờ
Mộng bữa dôi tiền ăn bát phở
Trông lần sểnh việc lắng bài thơ
Trời cao chẳng xót chim lìa tổ
Đất rộng nào thương trẻ lỡ bờ
Rũ xác oằn thân cùng hẻm lạnh
Chưa từng được đắp mảnh mền xơ
.
Trung Nhẫn 9/4/2018
*****
Hữu Thiên
CẢNH ĐỜI
Đây rồi dứt điểm những niềm mơ
Đắm mảnh lòng ngây giữa mịt mờ
Cá nỡ chia đàn khi tuổi dại
Chim đành đạp tổ lúc hồn thơ
Nhìn cha có nghĩ đêm sầu ải
Dõi mẹ nào hay buổi đắng bờ
Xẻ gánh giang hồ vây buộc mãi
Sinh thời nó nhận cảnh đời xơ..!
NL 09/04/2018
*****
Tường Vân
HOÀNG HÔN MÀU TÍM
Đây chiều tím nhạt sẫm đồi mơ
Lối cũ người đi phủ bụi mờ
Đếm tuổi ngày xuân hờ hững mộng
Thương mùa nắng hạ bẽ bàng thơ
Tình vương ngõ vắng đau lòng bạn
Gió trở thuyền xa lạnh cõi bờ
Biển lại đưa từng con sóng vỗ
Đêm buồn bóng nguyệt cũng tàn xơ !
Tường Vân - 09/04/17
*****
Nguyễn Gia Khanh
VỠ MỘNG
Đêm này bỗng ngập giấc vàng mơ
Gió thả lời yêu giỡn nguyệt mờ
Bóng chập chờn lay ngờ cõi ảo
Môi đờ đẫn chạm tưởng người thơ
Rồi say cuộc ái mây vần bão
Lại tỉnh hồn ngây sóng vỗ bờ
Vỡ mộng ê chề như mít đổ
Tan tành cả múi lẫn cùng xơ !
Nguyễn Gia Khanh
*****
Trai Dang Van
MƠ TÀN.
Đừng tin những chuyện đã nằm mơ.
Dựa dẫm mà chi sẽ thoáng mờ.
Phấn khởi tưng bừng khi nhã vận.
Âm thầm quạnh quẻ lúc làm thơ.
Đôi lần dạ thoáng tìm sông biển.
Mấy bận cuồng tâm dỗi bụi bờ.
Trách phận rơi vào duyên lỡ dở.
Thân tàn xác rã chỉ còn xơ.
9/4/18
Trai Dang Van
*****
Hạ Vàng
ĐÊM BUỒN!
Đêm buồn chợt tỉnh giấc hoài mơ
Quạnh quẽ lòng em dưới nguyệt mờ
Tựa cửa nhìn mây vờn cánh nhạn
Trông thuyền biệt bến úa vần thơ
Thôi đành rớt lệ nhòa mi mắt
Cũng bởi xa anh đẫm bến bờ
Héo hắt con tim tình khuất nẻo
Chim bằng lẻ bóng rũ lông xơ ..
09.04.2018
Hạ Vàng
*****
Nguyễn Châm
ĐỜI SAY
Đêm nằm tĩnh rượu sáng còn mơ
Cả cõi đời chôn trốn mịt mờ
Cũng tại manh tình buông khỏi phím
Hay vì giọt đắng yểm vào thơ
Niềm riêng mãi lặng màu men tửu
Giấc ngủ thường khâu cõi lạc bờ
Vỡ một canh sầu ngơ ngẩn chuốt
Nên miền quả phúc rã rời xơ
Nguyễn Châm - 091418
*****
Đối họa cùng quý thi hữu
NHẦM LẪN
Thôi đành để vậy cớ gì mơ
Mảnh vỡ tình em lớp bụi mờ
Có phải trăng luồn sau ngõ mộng
Hay là nắng cuộn giữa hồn thơ
Chiều nghiêng mảnh lụa hồng chao bến
Bóng ngã cành hoa đỏ gợn bờ
Cứ nghĩ xuân đời đang rộng mở
Nhưng rồi cũng chỉ một chùm xơ ./.
LCT 09/04/2018
*****
ĐOẠN
Họa bài LỤI TÀN của BTG
Đường tơ đứt đoạn chẳng còn mơ ?
Ngõ trúc hồn loang bóng nguyệt mờ
Léo gió nào mong thêu nghĩa nhớ
Lèo mây mấy thủa dệt tình thơ
Sao dời đã khiến chồng xa vợ
Vật đổi hoài xui bến biệt bờ
Gối mộng làm chi thêm vướng nợ
Niềm ân trút bột tiếc gì xơ
*****
Nguyễn Phượng
VẪN MƠ
Canh tàn giấc mãn lại còn mơ
Thấy cảnh lìa duyên bỗng lệ mờ
Trở gót mình em vào cõi mộng
Xoay người mỗi nhỏ đến vườn thơ
Dường môi nhịp trỗi đang tìm bến
Thoảng cánh đài buông đã cặp bờ
Tóc xõa mi choàng tim rộn mở
Nhưng lầm lẫn phận để hồn xơ
Nguyễn phượng
*****
Ban Ngo Duc
BẾN MƠ
Thuyền đi buổi ấy đã xa mờ
Lạc lõng duyên tình ở bến mơ
Thử ngắm đường xưa lòng quạnh quẽ
Quay nhìn lối cũ dạ buồn xơ
Ngày đi tiến kẻ ru lời nhạc
Buổi dẫn đưa người dệt tứ thơ
Hẹn mãi rồi sao giờ lẻ bóng
Hoài trông cánh nhạn dõi bên bờ
Ban Ngo Duc9/4/2018
*****
Linh Dan Nguyen
NHỨC NHỐI LÒNG AI
đã quyện vào lòng những ngấn mơ,
thuyền đi bỏ lại bến xa mờ,
trăng tà khôn thấu niềm hiu quạnh,
người lạ đâu màng cảnh tuổi thơ,
sương gió lạnh lùng ngồi cuối phố
tháng ngày nheo nhóc đứng bên bờ
còn ai thương cảm cho đời trẻ
mỏi mắt trông chờ chẳng múi xơ
Linh Đàn
*****
Dư Âm
CẢNH TÀN XƠ!
Đêm buồn lặng lẽ cứ thầm mơ,
Ngõ ái thềm ân chẳng nhạt mờ!
Nhớ mãi hôm ngồi trên cỏ dại,
Thương hoài dạo đứng giữa đồi thơ!
Nhiều khi giận dỗi nên rời bến,
Có bữa hờn ghen phải cập bờ!
Ủ rũ bên đời Oanh đợi Yến,
Âu sầu ngẫm cảnh úa tàn xơ!!!