”Sao không chết người trai khói lửa mà chết người gái nhỏ phương xa ”
Họa thơ Nguyễn Châm
NÉN HƯƠNG CHIỀU
Chiều hoang mộ vắng bỗng thương nàng
Nhớ mãi khung trời kỷ niệm mang
Bạc nén em ngồi mơ lễ hỏi
Chờ mong tiệc cưới gã đai vàng
Xuân thời lỗi nhịp thuyền không đến
Mộng lỡ sai vần bến bỏ sang
Giữa buổi đông chìm trong lạnh giá
Lòng đau lệ ứa chảy hai hàng ./.
LCT 22/01/2018
BÀI HỌA :
**********
Hữu Thiên
CUỘC CHIẾN
( VUI)
Ý ẹ vì sao phải giữ nàng
Châm thì tưởng tượng Thạch buồn mang
Huynh đòi lể dặm bằng mươi gấm
Lão lại hù thăm cả ký vàng
Thách trận như vầy ai nỡ đuổi
Lên đài kiểu vậy cứ mời sang
Người mô lại sớm là cho dẫn
Chậm trở về không nhé hỡi chàng.!
NL22/01/2018
******
Trai Dang Van
Bài họa:
VĨNH BIỆT NÀNG.
Nồng ân nặng ái giữa tôi nàng.
Những tháng quân trường đã nguyện mang.
Vẫn nhớ từ ly ngày hạ đỏ.
Đâu ngờ vĩnh biệt tháng xuân vàng.
Bên đồi đợi mãi người không đến.
Giữa núi trông hoài bạn chẳng sang.
Cõi thế rời xa tình vướng bận.
Nồng ân nặng ái giữa tôi nàng.
SG 22/1/18
Trai Dang Van
*****
Dư Âm
GIÃ BIỆT...!?
Có phải là mai giã biệt nàng,
Do vì hụt hẫng mảnh tình mang!?
Niềm đau khắc khoải lồng bia mộ,
Nỗi nhớ trầm kha lộng thảm vàng!
Những tưởng nồng ân tràn lối mộng,
Đâu ngờ nghĩa thắm ngập đường sang!
Giờ đây chạnh tủi đành chia ngã,
Có phải là mai giã biệt nàng!?
*****
Huan Tran
MÀU HOA TÍM
(Phỏng theo ý thơ Màu Tím Hoa Sim của T/g Hữu Loan)
Những buổi chiều hoang trước mộ nàng
Âm thầm kỷ niệm vẫn sầu mang
Vui ngày mãn hạ cài hoa tím
Nẫu bữa vào đông lịm nắng vàng
Chẳng kịp sum vầy tin hãi đến
Chưa màng hợp cẩn nhắn buồn sang
Màu y phục cưới còn chưa xỏ
Để nỗi dầy đau hận ngút ngàn./.
_______Huan Tran 22-01-2018
*****
Thích Tín Thuận
PHẬN ĐỜI
Phòng đơn lạnh lẽo éo le nàng
Gối mộng riêng niềm nỗi khổ mang
Giữ tiết gìn thân vùi phận trẻ
Chờ ai ngóng buổi gọi tên vàng
Bao ngày mệt mỏi chân trời nhớ
Những cảnh đau buồn tấc dạ mang
Cửa ngõ mòn trông biền biệt dáng
Trầm hương phảng phất lệ tuôn hàng./.
22.01.2018
*****
Nguyễn Tấn Lộc
KỶ NIỆM
Rảo bước buồn tênh viếng mộ nàng
U sầu một thủa kiếp đa mang
Tình xưa lặng lẽ mơ ngày hỏi
Ái cũ trầm ngâm mộng tháng vàng
Khoắc khoải bao lần duyên chẳng đến
Mong chờ mấy bận nợ không sang
Người đi khuất nẻo khi trời rạng
Để lại đơn côi lệ úa hàng.