TRĂM NĂM MỘT CÕI ĐỜI BUỒN
(Thuận nghịch độc)
Thuận :
Thôi thế cũng buồn chút nợ duyên
Dối gian tình hận mối ưu phiền
Ngồi trông kẻ hẹp lòng đi vắng
Khép lại đêm tròn mộng ngủ yên
Môi lạnh để ngàn mây đẩy gió
Bến khuya còn bạc sóng chao thuyền
Hồi chuông nhịp rã rời hương khói
Bôi xoá cảnh sầu đọng bút nghiên ...
Nghịch :
Nghiên bút đọng sầu cảnh xoá bôi
Khói hương rời rã nhịp chuông hồi
Thuyền chao sóng bạc còn khuya bến
Gió đẩy mây ngàn để lạnh môi
Yên ngủ mộng tròn đêm lại khép
Vắng đi lòng hẹp kẻ trông ngồi
Phiền ưu mối hận tình gian dối
Duyên nợ chút buồn cũng thế thôi ./.
BÀI HỌA :
*****
Hạ Vi
CHUYỆN TÌNH BUỒN
(Thuận nghịch độc)
Thuận :
Thôi vãng chuyện tình hết nghĩa duyên
Dối ai đời quạnh xót vương phiền
Ngồi đau chạnh thuở từng mơ vắng
Khép hận buông ngày những mộng yên
Môi nhạt tủi miền giăng đảo gió
Bến trơ sầu nẻo lạc chao thuyền
Hồi thương cách vỡ hờn mây khói
Bôi nhớ niệm vùi gởi áng nghiên
Nghịch
Nghiên áng gởi vùi niệm nhớ bôi
Khói mây hờn vỡ cách thương hồi
Thuyền chao lạc nẻo sầu trơ bến
Gió đảo giăng miền tủi nhạt môi
Yên mộng những ngày buông hận khép
Vắng mơ từng thuở chạnh đau ngồi
Phiền vương xót quạnh đời ai dối
Duyên nghĩa hết tình chuyện vãng thôi
*****
Nguyễn Gia Khanh
VỠ MỘNG
(Thuận nghịch độc)
𝕿hôi đành phải lỡ cuộc tình duyên
Úa mộng vùi đêm giữa muộn phiền
Ngồi gác lẻ trông chiều bóng lặng
Rẽ đường xưa bước kẻ lòng yên
Môi hòa lệ tủi ôm sầu gối
Sóng vỗ bờ neo đến đợi thuyền
Hồi mõ tiếng ngân chùa vắng cảnh
Bôi vầy tửu nhạt bút hờn nghiên.
Đọc ngược:
𝕹ghiên hờn bút nhạt tửu vầy bôi
Cảnh vắng chùa ngân tiếng mõ hồi
Thuyền đợi đến neo bờ vỗ sóng
Gối sầu ôm tủi lệ hòa môi
Yên lòng kẻ bước xưa đường rẽ
Lặng bóng chiều trông lẻ gác ngồi
Phiền muộn giữa đêm vùi mộng úa
Duyên tình cuộc lỡ phải đành thôi.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Tiểu Linh Tôn
THÌ THÔI
(Thuận nghịch độc)
➡️
Thôi thì dứt nợ hết trần duyên
Chướng nghiệp dày thêm chuốc não phiền
Ngồi lại đứng lên lòng loạn náo
Ngóng xong chờ đợi bến bình yên
Môi vành nhạt nắng bay chiều gió
Biển sóng mờ sương phủ bến thuyền
Hồi hướng Phật tâm hồn tỉnh thức
Bôi nhòa lệ đổ mực sầu nghiên.
⬅️
Nghiên sầu mực đổ lệ nhòa bôi
Thức tỉnh hồn tâm Phật hướng hồi
Thuyền bến phủ sương mờ sóng biển
Gió chiều bay nắng nhạt vành môi
Yên bình bến đợi chờ xong ngóng
Náo loạn lòng lên đứng lại ngồi
Phiền não chuốc thêm dày nghiệp chướng
Duyên trần hết nợ dứt thì thôi.
3/3/2020
________ Tiểu Linh Tôn______
*****
Đinh Vĩnh Long ...
LÃNG QUÊN
Thôi thì kém phận lỡ mờ duyên
Nén giận hờn đau với lụy phiền
Ngồi bến những mơ ngày tĩnh lặng
Đứng bờ bao mộng tháng bình yên
Môi nhòa nhạt bởi ai rời thiếp
Bãi mịt mù do biển tách thuyền
Hồi sảnh mãi thương chiều tặng bút
Bôi màu sắc đẹp cảnh chờ nghiên
Nghịch
Nghiên chờ cảnh đẹp sắc màu bôi
Bút tặng chiều thương mãi sảnh hồi
Thuyền tách biển do mù mịt bãi
Thiếp rời ai bởi nhạt nhòa môi
Yên bình tháng mộng bao bờ đứng
Lặng tĩnh ngày mơ những bến ngồi
Phiền lụy với đau hờn giận nén
Duyên mờ lỡ phận kém thì thôi
Đinh Vĩnh Long/
*****
Loan Nguyen
NỖI ƯỚC
Mong rằng gửi gắm chút tơ duyên
Bởi gánh tình xưa lắm muộn phiền
Giữa buổi đông hàn nghe biển lặng
Trong mùa giá lạnh thấy bờ yên
Chờ hôm thưởng nguyệt nhồi trên sóng
Đợi tối nhìn mây lướt cạnh thuyền
Có những đêm ngồi nghe lá rụng
Em đành nghĩ đến chuyện rời nghiên/
NPP 03/03/2020
*****
ẢO VỌNG
(Thuận - Nghịch độc)
Thôi nào trói phận buộc nhàu duyên
Dối thử sầu buông thả giận phiền
Ngồi tủi phận hoen tình nghĩa nhạt
Mộng chờ ân thắm dạ lòng yên
Môi hờn ái đẫm mi tràn lệ
Bến rã dòng xoay gió dạt thuyền
Hồi tĩnh dụ tâm rời ảo vọng
Bôi đời bút lực mỏi mòn nghiên.
Đọc ngược:
Nghiên mòn mỏi lực bút đời bôi
Vọng ảo rời tâm dụ tĩnh hồi
Thuyền dạt gió xoay dòng rã bến
Lệ tràn mi đẫm ái hờn môi
Yên lòng dạ thắm ân chờ mộng
Nhạt nghĩa tình hoen phận tủi ngồi
Phiền giận thả buông sầu thử dối
Duyên nhàu buộc phận trói nào thôi.
0373 H, 03/03/2020
Thái Chung
*****
NHẠT NHÒA DUYÊN
(Thuận - nghịch độc)
Thôi trầu cánh phượng tảng lờ duyên
Nấc tiếng lồng yêu tiếng trỗi phiền
Ngồi chỗ ướt trăng nhìn sóng vỡ
Đợi mùa xanh bến ngõi lòng yên
Môi nhòa nhạt nước gương buồn cảnh
Bóng mịt mờ sương tối lạc thuyền
Hồi lỡ bút pha màu trắng bạc
Bôi mà lệ ứa mực hờn nghiên.
Đọc ngược:
Nghiên hờn mực ứa lệ mà bôi
Bạc trắng màu pha bút lỡ hồi
Thuyền lạc tối sương mờ mịt bóng
Cảnh buồn gương nước nhạt nhoà môi
Yên lòng ngõi bến xanh mùa đợi
Vỡ sóng nhìn trăng ướt chỗ ngồi
Phiền trỗi tiếng yêu lồng tiếng nấc
Duyên lờ tảng phượng cánh trầu thôi.
Nguyễn Thế An
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét