ĐỜI BUỒN NHƯ CƠN MƯA
(Thuận nghịch độc)
Thuận:
Thôi thế cũng buồn phận nổi trôi
Tháng năm sầu mộng tuổi xa rồi
Đồi hanh nắng đảo chiều cay mắt
Ngõ vắng trăng lồng tửu lạnh môi
Côi cút mãi người chê phận hẩm
Thẩn thơ còn hắn chọn duyên tồi 
Mồi thơm dẫu ước nào hơn thiệt
Xôi thịt nghĩa tình cảnh hám hôi...
Nghịch:
Hôi hám cảnh tình nghĩa thịt xôi
Thiệt hơn nào ước dẫu thơm mồi
Tồi duyên chọn hắn còn thơ thẩn
Hẩm phận chê người mãi cút côi
Môi lạnh tửu lồng trăng vắng ngõ
Mắt cay chiều đảo nắng hanh đồi
Rồi xa tuổi mộng sầu năm tháng
Trôi nổi phận buồn cũng thế thôi ./.
LCT O2/11/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Nguyen Quang
THẾ SỰ 
Thôi đành cũng hắn cảnh bèo trôi
Hẩm kiếp tình tan vỡ mộng rồi 
Đồi núi ngậm mây chiều lạnh mắt
Biển hồ chao sóng rượu mềm môi 
Côi đơn số cậu nghe phiền não
Nhẽo nhạt đời em thấy tệ tồi
Mồi ngọt chẳng đau lời giả dối
Xôi chè sự thế mãi rình hôi 
Hôi rình mãi thế sự chè xôi 
Dối giả lời đau chẳng ngọt mồi 
Tồi tệ thấy em đời nhạt nhẽo
Não phiền nghe cậu số đơn côi 
Môi mềm rượu sóng chao hồ biển 
Mắt lạnh chiều mây ngậm núi đồi
Rồi mộng vỡ tan tình kiếp hẩm
Trôi bèo cảnh hắn cũng đành thôi 
NQ 
*****
Sầu Đông
PHỐ LẠNH CHIỀU ĐÔNG
( Thuận nghịch độc)
Đơn lòng bé lại bỏ về thôi
Phố lạnh chiều tan gió lặng rồi
Hờn dỗi khúc mưa sầu rát mặt
Tủi buồn hôm phấn đọng thơm môi 
Sơn du cảnh đắm sương rời rụng
Sóng gợn triều dâng bến cuộn bồi
Sờn áo thuở đêm tàn mộng ủ
Ơn cùng nghĩa trả hắn chè xôi..
Xôi chè hắn trả nghĩa cùng ơn
Ủ mộng tàn đêm thuở áo sờn
Bồi cuộn bến dâng triều gợn sóng
Rụng rời sương đắm cảnh du sơn
Môi thơm đọng phấn hôm buồn tủi
Mặt rát sầu mưa khúc dõi hờn 
Rồi lặng gió  tan chiều lạnh phố
Thôi  về bỏ lại bé lòng đơn/
SĐ
*****
Đăng Khoa Lê
.             RƯỢU VÀ THƠ
Thôi nhàm cảnh nước đục bèo trôi
Mộng những ngời hoa tuổi hết rồi
Đồi lửng lờ  khô cành chạm mắt
Ngõ heo hút lạnh cưởi ghìm môi
Côi tình bóng lẻ vì đêm quạnh
Xấu  phận buồng riêng bởi nghĩa tồi
Mồi rượu thẩn thơ đời chán mãi
Xôi gà lỗi phải có mồm hôi
Hôi mồm có phải lỗi gà xôi
Mãi chán đời thơ thẩn rượu mồi
Tồi nghĩa bởi riêng buồng phận xấu
Quạnh đêm vì lẻ bóng tình côi
Môi ghìm cưởi lạnh hút heo ngõ
Mắt chạm cành khô lờ lửng đồi
Rồi hết tuổi hoa ngời những mộng
Trôi bèo đục nước cảnh nhàm thôi
                 L Đ K 02/11/25
******
Nguyễn Thúc Uẩn
Duyên lừa
Thôi thuyền luyến biệt giã dòng trôi
Chuyển vận thời mong lướt võng rồi
Đồi lũng vượt khi buồm quạt gió
Bãi đồng qua lúc nhạc vần môi
Côi mình thuở đó dai bền phận
Độc bước ngày xa rã rệu tồi
Mồi dẫn ngọt đưa lời nẻo rẽ
Xôi mời bẫy cạm phủ bờ hôi
Hôi bờ phủ cạm bẫy mời xôi
Rẽ nẻo lời đưa ngọt dẫn mồi
Tồi rệu rã xa ngày bước độc
Phận bền dai đó thuở mình côi
Môi vần nhạc lúc qua đồng bãi
Gió quạt buồm khi vượt lũng đồi
Rồi võng lướt mong thời vận chuyển
Trôi dòng giã biệt luyến thuyền thôi
NTU















