GIỌT BUỒN THU
(Thuận nghịch độc)
Môi đẫm lệ chiều phố lạnh sương
Lối đan sầu mộng gối canh trường
Đồi nghiêng nắng nhạt trời thu sắc
Ngõ đọng mây mờ cảnh khói hương
Thôi nhé vậy người ly biệt chốn
Biết đâu này bạn vắng xa đường
Hồi chuông tiếng nhặt hồn đau nhói
Trôi nổi phận đời mãi xót thương...
Thương xót mãi đời phận nổi trôi
Nhói đau hồn nhặt tiếng chuông hồi
Đường xa vắng bạn này đâu biết
Chốn biệt ly người vậy nhé thôi
Hương khói cảnh mờ mây đọng ngõ
Sắc thu trời nhạt nắng nghiêng đồi
Trường canh gối mộng sầu đan lối
Sương lạnh phố chiều lệ đẫm môi ./.
LCT 31/O7/2O24
BÀI HOẠ :
*****
Lê Minh
NHỚ TRƯỜNG XƯA
Môi mềm tửu lạnh bến choàng sương
Nước đọng vườn xưa thuở nhớ trường
Đồi phủ khói loang chiều nhạt sắc
Bãi tràn mây lặng cảnh tan hương
Thôi em gót mỏi hôm rời phố
Biết Mẹ lòng đau buổi ngái đường
Hồi nhạc tiếng vang ngoài cửa lớp
Trôi hoài phận hắn tủi niềm thương
Thương niềm tủi hắn phận hoài trôi
Lớp cửa ngoài vang tiếng nhạc hồi
Đường ngái buổi đau lòng Mẹ biết
Phố rời hôm mỏi gót Em thôi
Hương tan cảnh lặng mây tràn bãi
Sắc nhạt chiều loang khói phủ đổi
Trường nhớ thuở xưa vườn đọng nước
Sương choàng bến lạnh tửu mềm môi
LM
*****
Trần Đình Tấn
NGÀY CÁCH BIỆT
( Thuận nghịch độc)
Thuận:
Môi mềm buổi thấy nhạt nhoà sương
Ảnh hẹn cùng em bữa đến trường
Đồi núi giữ mây tràn quyện nẻo
Ngõ đầu chan nắng toả dầm hương
Thôi buồn cảnh rượu thơ về chốn
Tới khổ ngày đêm giữa vọng đường
Hồi trống khởi tâm cầu nguyện mãi
Trôi dòng lệ đẫm với người thương
Nghịch:
Thương người với đẫm lệ dòng trôi
Mãi nguyện cầu tâm khởi trống hồi
Đường vọng giữa đêm ngày khổ tới
Chốn về thơ rượu cảnh buồn thôi
Hương dầm toả nắng chan đầu ngõ
Nẻo quyện tràn mây giữ núi đồi
Trường đến bữa em cùng hẹn ảnh
Sương nhoà nhạt thấy buổi mềm môi./.
31/7/2024
*****
Dinh Tuan Minh
GIÓ MƯA VỀ
Thuận
Môi nhòe lệ đổ lá choàng sương
Chuyển tiết chiều giông ngại đến trường
Đồi núi nhạt phai triền rũ sắc
Bến bờ trơ trụi lũng tàn hương
Thôi sầu gác lại quay về ngõ
Đọng tủi dồn qua để kiếm đường
Hồi trống rộn vang vừa mãn lớp
Trôi chìm mãi ngập cảnh hoài thương
&
Nghịch
Thương hoài cảnh ngập mãi chìm trôi
Lớp mãn vừa vang rộn trống hồi
Đường kiếm để qua dồn tủi đọng
Ngõ về quay lại gác sầu thôi
Hương tàn lũng trụi trơ bờ bến
Sắc rũ triền phai nhạt núi đồi
Trường đến ngại giông chiều tiết chuyển
Sương choàng lá đổ lệ nhòe môi
Đinh Tuấn Minh
*****
Phạm Niêm
GIỌT BUỒN THU.
Họa : Bụi Thời Gian.
( Thuận nghịch độc)
------
THƠ:
---
Môi má phai nhòa nhạt gió sương.
Lối xưa đường bước độc miên trường,
Đồi sau núi7 ửng mây hồng sắc.
Ngõ mộng xa mờ vọng cố hương.
Thôi đoạn cắt tình ly bỏ chốn.
Biết đâu ta nẻo lạc xa đường.
Hồi luân kiếp đợi chờ đau nhói.
Trôi nổi phận hồng nhan xót thương.
Nghịch :
Thương xót nhan hồng phận nổi trôi.
Nhói đau chờ đợi kiếp luân hồi.
Đường xa lạc nẻo ta đâu biết .
Chốn bỏ ly tình cắt đoạn thôi.
Hương cố vọng mờ xa mộng ngõ.
Sắc hồng mây ửng núi sau đồi.
Miên trường độc bước đường xưa lối.
Sương gió nhạt nhòa phai má môi.
Phạm Niêm...
*****
Đăng Khoa Lê
. CHIỀU THU CŨ
Môi đầy tửu lạnh ngõ dầm sương
Nghĩ lại người đi buổi vắng trường
Đồi nhuộm khói vơi chiều nhạt nắng
Lũng tràn mây thoáng ngõ đầy hương
Thôi đành vắng chợ vì xa chốn
Bước lỡ không đèn bởi tối đường
Hồi tưởng mộng xưa tình nhớ bạn
Trôi lờ lửng thuở ấu hoài thương
Thương Hoài ấu thuở lửng lờ trôi
Bạn nhớ tình xưa mộng tưởng hồi
Đường tối bởi đèn không lỡ bước
Chốn xa vì chợ vắng đành thôi
Hương đầy ngõ thoáng mây tràn lũng
Nắng nhạt chiều vơi khói nhuộm đồi
Trường vắng buổi đi người nhớ lại
Sương dầm ngõ lạnh tửu đầy môi