MƯA ĐÔNG
Ngoài hiên rả rích giọt mưa buồn
Chén tửu cay mình lão rập khuôn
Vẫn mảnh đời riêng mờ ngọn sóng
Còn danh phận cũ xám mây nguồn
Bên ngoài gió thổi hoa vàng rụng
Cạnh ngõ đông sầu cảnh lá tuôn
Cảm mấy dòng thơ tình lãng mạn
Mà nghe lạnh những phím tơ luồn ./.
LCT 3O/1O/2O25
BÀI HOẠ :
*****
Nguyen Quang
NGẪM 
Ngẫm phận đời sao cảm thấy buồn
Khi tình cũng chẳng được tròn khuôn
Vào hôm bão đến càng thương cội
Lại buổi mù giăng bỗng nhớ nguồn 
Chạnh những đêm tàn con sóng đảo
Đau chiều nước nổi lệ tình tuôn
Vần thơ chả ấm đời cô lữ 
Lạnh cả hồn ta bữa gió luồn 
NQ 
*****
Tòng Trần
VỠ VỤN
Nước chảy bèo trôi nghĩ lại buồn
Duyên tình vỡ vụn chẳng thành khuôn
Vì đâu biển nọ luôn tràn sóng
Bởi tại đồi kia mãi dứt nguồn
Dõi lá trên cành nông nổi rụng
Trông chiều dưới vực lỡ làng tuôn
Hồn thơ thẩn dại như chừng vỡ
Dạ bẽ bàng đau thấy chỉ luồn.
30/10/2025.
*****
Hương Lan
VÀO ĐÔNG
Chuyển tiết vào Đông lặng lẽ buồn
Con đường trước cửa võ vàng khuôn
Tràn mưa những đợt dòng lay suối
Dập bão từng cơn nước đổ nguồn
Dẫu mộng mơ hoài tâm buốt ngả
Hay vờ vật mãi cảnh sầu tuôn
Nhiều đêm đảo gió lòng thêm nẫu
Nếu phải tìm nhau nghĩa chịu luồn
30.10.2025
Hương Lan
*****
Hoành Trần
BIẾT ĐÂU NGUỒN CỘI
Không biết tại sao ta lại buồn
Nhìn thu thay lá tựa vào khuôn
Hay là trách phận đời đen bạc
Mà tiếc cho thân chẳng ngọn nguồn
Đau khổ ngút ngàn sương rớt rụng
Hận sầu chất ngất lệ tràn tuôn
Nghe trong lau lách lời thiên cổ
Những chuyện trần ai mãi lách luồn
HT
30/10/25
*****
Đăng Khoa Lê
.                      MƯA DẦM               
Nhỏ xuống ngoài hiên những giọt buồn
Đau dòng thế sự chẳng vào khuôn
Vì chăng biển tĩnh không nhiều sóng
Có phải rừng sâu đã cạn nguồn
Cạnh ngõ hoa sầu cơn  gió nổi
Quanh người tiếng dại cảnh đời tuôn
Trời mưa đọng nẻo màu đen sẫm
Đã chạm tình thơ lắm kẻ luồn
                    L Đ K 30/10/25
*****
Sầu Đông
GỬI NẮNG MÙA ĐÔNG
Giọt nắng chiều chao lắm nỗi buồn 
Em ngồi gỡ mộng xếp thành khuôn
Nhìn ra bãi vắng mù giăng biển
Ngó lại bờ hoang sóng dậy nguồn
Lá giữa nương vàng xao xác đổ
Mây đầu ngõ trắng xạc xào tuôn
Hoàng hôn lướt dật dờ bên cửa
Nghĩ bến tình như sợi chỉ luồn/
SĐ
*****
Dinh Tuan Minh
NHỮNG NGÀY GIÔNG TỐ
Tưởng luận bình thơ sẽ bớt buồn
Đâu ngờ vướng tủi nhạt nhòa khuôn
Hoài lo bởi bão giăng mờ sóng 
Bỗng ngại vì mưa phủ trắng nguồn 
Hụt hẫng khi nhìn hiên rác bủa
Âu sầu lúc dõi cổng bùn tuôn
Tàn Thu gió quẩn mây vần vũ
Khắc khoải từng đêm giữa lạnh luồn
Đinh Tuấn Minh.
*****
Nguyễn Thúc Uẩn
Tiết trở
Thấu cảnh đầm mưa lạnh lẽo buồn
Trung miền ngập nước lũ tràn khuôn
Không còn biển dịu vờn xanh sóng
Chẳng có rừng êm giữ sạch nguồn
Dõi phố người bơi chèo chở nặng
Trông làng vật nổi gió vầy tuôn
Đông về khổ cội lời thơ cũng
Lịm chát tàn bôi cảnh rã luồn
*****
Nguyễn Lương Tú
RỜI THU 
(T.h. NĐT)
Rời Thu hụt hẫng gió thêm buồn 
Mệt mỏi sông chiều ngỡ đóng khuôn 
Cảnh trí tàn phai sầu vãn sự 
Hồn thơ hết cảm cạn vơi nguồn 
Mong hoài đổi mới luôn ghìm giữ 
Ước mãi ưu phiền chẳng ngập tuôn 
Vẫn mộng rồi đây lòng khởi hứng 
Vòng quanh ngõ hẹn bước chân luồn
Lương Tú họa. 30/10/2025
*****
Mặc Thế Nhân
NIỆM CUỐI
Ngõ nhỏ chiều sang lắng giọt buồn
Ngày xưa hoàng thị nắng vào khuôn 
Hình như cỏ úa len phần mộ
Có lẽ rêu phong phủ ngọn nguồn
Vẫn biết ngày đi không người tiễn
Mà sao ngấn lệ cứ trào tuôn 
Nằm nghe lá rớt vào quan tái
Những xót xa theo ngọn cỏ luồn


 














