CHIỀU
Ngọn gió hoàng hôn rẽ đỉnh trời
Trăng buồn thả bóng giữa dòng phơi
Chiều loang mắt mỏi sầu ly biệt
Nắng nhạt lòng đau khổ rã rời
Cánh nhạn lao mình trên bãi biển
Con thuyền vượt sóng giữa trùng khơi
Ngồi xem thế sự buồn muôn nỗi
Vẫn phải chờ qua một kiếp người ./.
LCT 07/12/16
BÀI HỌA :
*****
KHÚC ĐÔNG
Hoài thương cánh nhạn nép lưng trời
Mãi trách con thuyền rẽ sóng phơi
Gió trở thu sầu tim chạnh xót
Đàn buông phím lạc dạ không rời
Niềm đau khắc khoải còn chưa dứt
Nỗi nhớ âm thầm cũng đã khơi
Giữa buổi đông hàn se sắt lạnh
Ngoài kia biển thẳm gọi tên người !
Tường Vân 7/12/16
*****
NGHE SÓNG VỖ
Hoàng hôn thả bóng nhẹ lưng trời
Tím thẩm mây về nhạt nắng phơi
Tiếng gọi muôn trùng hồn rã rượi
Lời mơ vạn dặm dạ bời rời
Bâng khuâng tiếng nguyệt ru cùng gió
Thổn thức lời mây đậu giữa khơi
Có cánh chim ngàn về với biển
Nghe đêm sóng nhớ vỗ tâm người!
GM.Nguyễn Đình Diệm.7.12.2016