THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG
Những buổi hoàng hôn lạnh gió ngàn
Sương buồn thả sợi lúc chiều tan
Rừng mây sũng nước trôi bờ cạn
Ngõ trúc hồn trăng phủ bụi tàn
Biết đã không còn vui tuổi ngọc
Sao mà vẫn nhớ vẻ hồng nhan
Đường xưa lối cũ tình chôn chặt
Kỷ niệm đời trong bãi nắng tràn ./.
LCT 17102017
BÀI HỌA :
*****
ĐƯỜNG KHUYA LẠNH
Chiều đà tắt nắng nẻo non ngàn
Thoi thóp đầu non chút ráng tan
Tiếng suối ru lòng con nước cạn
Lời mây thả mộng giữa ngày tàn
Hương trời quyện gió nâng niu ngọc
Sắc núi lưu tình ấp ủ nhan
Bóng nguyệt chơi vơi miền cố lý
Đường khuya sương lạnh nhớ mong tràn
Hương Thềm Mây - 18.10.2017
(GM.Nguyễn Đình Diệm)
*****
CHỜ NGƯỜI
Trùng khơi núi thẳm ngút mây ngàn
Em hứng làm gì giọt nắng tan
Rớt cả hồn thơ chiều biển hẹn
Dìm nguyên mẻ rượu buổi thu tàn
Xa xa gió cuốn thuyền chưa khẳm
Nhẹ nhẹ mi cong nước lại tràn
Đốt chuỗi xuân qua tình trĩu nặng
Ngày chờ tháng đợi héo dung nhan !
Tường Vân 17/10/17