NỖI LÒNG
(Họa thơ Quỳnh Lý Đức)
Khung chiều lá đổ ngọn sầu rơi
Nhuộm mảnh hoàng hôn tím rã rời
Nhớ những con đường ươm kỷ niệm
Thương từng lối nhỏ dặm tình khơi
Vì chưa giết nỗi hình trong mộng (*)
Chẳng dễ vùi chôn bóng một người
Để mỗi khi trời hanh nắng hạ
Phiên buồn nhỏ giọt cứ đầy vơi ./.
LCT 02/04/2017
(*) Mượn ý trong bài GIẾT NGƯỜI TRONG MỘNG của NS Phạm Duy
BÀI XƯỚNG :
*****
CÁM CẢNH
Cố nuốt cho sầu giọt cạn rơi
Và quên khổ lụy đã qua rồi
Trần thân lọm khọm quàng vai gánh
Tục trí bơ phờ mở mắt soi
Chán những túi cơm vui cửa miệng
Nhàm bao giá áo sướng tay đời
Nhân tình thế thái trò điêu loạn
Nén chịu đau lòng mãi chẳng vơi !
Lý Đức Quỳnh
BÀI HỌA :
*****
Còn chăng kỷ niệm
Lỗi phong yêu.
Gọi khoảnh thu về đếm lá rơi
Đời vui.. có mỏi bước chân rời
Khung chiều nắng đổ bao hoài niệm
Chốn hạ sương lùa nỗi mộng khơi
Tớ ở quê nghèo thương mãi bậu
Tình bên phố thị nhớ không người
Ngàn đêm giọt đắng tràn mi nhỏ
Kỷ niệm xa về khó thể vơi..!!
Lâm Nguyễn 02/04/2017
*****
CHÉN SẦU
Ngắm giọt mưa buồn cứ nhẹ rơi
Lòng đau thất thểu vẫn chưa rời
Thương từng chiếc nhạn bên trời thẳm
Dổi cả con thuyền giữa biển khơi
Trống trải buồng tim vì nhớ bạn
Chông chênh giấc mộng bởi xa người
Thời gian mãi vợi niềm lưu luyến
Một chén tình sầu chẳng thể vơi !
Tường Vân 2/4/17
*****