TÀN THU
(Họa Thơ Lý Đức Quỳnh)
(NĐT&TNĐ)
«««««««XUÔI»»»»»»»
Mơ mộng thu tàn cảnh nỗi trôi
Lỡ đêm tình nhớ vẩn vơ ngồi
Tơ tràn bến lạnh buồn loang mảnh
Nhện trải hiên vờn gió loãng môi
Thơ thẩn muộn phiền hoa héo noãn
Trở trăn sầu rụng lá khô chồi
Chờ trông mắt mỏi chiều ly biệt
Ngơ ngẩn đêm buồn phận cút côi...
««««««««««NGƯỢC»»»»»»»»»»
Côi cút phận buồn đêm ngẩn ngơ
Biệt ly chiều mỏi mắt trông chờ
Chồi khô lá rụng sầu trăn trở
Noãn héo hoa phiền muộn thẩn thơ
Môi loãng gió vờn hiên trải nhện
Mảnh loang buồn lạnh bến tràn tơ
Ngồi vơ vẩn nhớ tình đêm lỡ
Trôi nổi cảnh tàn thu mộng mơ ./.
LCT 16/10/16
*****
BÀI XƯỚNG
*****
BẾN TÀN THU
(Thuận nghịch độc)
Thu tàn đã rụng lá sầu trôi
Quạnh vắng chiều trông bến lẻ ngồi
Mù mịt gió vây trùng điệp sóng
Ảo huyền mi khép lặng thầm môi
Ru tình ngón lạnh buông hờ khúc
Trẩy hội mùa xưa ngóng lịm chồi
Chừ níu bóng suông dòng tuột chảy
Thư nhàu lại xếp nghẹn niềm côi.
Đọc nghịch:
Côi niềm nghẹn xếp lại nhàu thư
Chảy tuột dòng suông bóng níu chừ
Chồi lịm ngóng xưa mùa hội trẩy
Khúc hờ buông lạnh ngón tình ru
Môi thầm lặng khép mi huyền ảo
Sóng điệp trùng vây gió mịt mù
Ngồi lẻ bến trông chiều vắng quạnh
Trôi sầu lá rụng đã tàn thu.
Lý Đức Quỳnh