KHỐN CÙNG
Màn đêm đã chạm mé hiên rồi
Mẹ cũng không về đẩy lấy nôi
Khổ phận em nằm co giữa lối
Buồn thân nó ngủ ẹp bên đồi
Ngày chen cửa chợ tìm ân thối
Buổi đợi con đò kiếm nghĩa hôi
Những dạo trời đông sầu nước nổi
Tình riêng cạn mãi lấy đâu bồi ./.
LCT 17/05/2018
BÀI HỌA :
*****
CÙNG KHỐN
Đêm loang bóng tối phủ trùm rồi
Mẹ bỏ đi rồi để lạnh nôi
Ngóng mãi em đành nằm bó gối
Mong hoài nó phải ngủ queo đồi
Bon chen quán chợ tìm ăn thải
Đứng đợi xe tàu kiếm miếng hôi
Những buổi đau nhừ teo dạ đói
Khô môi héo miệng biết đâu bồi!
Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm.
17.5.2018
*****
Trung Nhẫn
CHIẾN..TRANH
Cuộc chiến lòng tham đã nổ rồi
Hoang tàn phố thị vỡ vành nôi
Người rơi bỏ thịt, đầy bên lối
Kẻ đứt lìa chân, chật giữa đồi
Nẫu bận cha nằm thân thể thối
Đau lần chú ngã mặt mày hôi
Cầu mong thượng đế vần xoay nổi
Dứt cảnh đìu em liệm bãi bồi
.
Trung Nhẫn 17/5/2018
*****
Dư Âm
CHỜ ME...!
Ngáp ngủ chờ me trễ thật rồi,
Như chừng đói bụng chẳng nằm nôi!
Bò ra ngạch cửa nhìn quanh lối,
Lại sát thềm hiên dõi cả đồi!
Những tưởng trưa về cho mận thối,
Hay là buổi đến tặng đào hôi!
Thầm mong cuộc sống dần thay đổi,
Để thấy từ nay mãi được bồi...!!!
*****
Tòng Trần
BƠ VƠ
Giữa cảnh Thầy đi.. Mẹ mất rồi
Đâu tìm giọng hát thuở nằm nôi
Lầm than mọi nẻo nào trông lối
Khó nhọc nhiều truông chẳng dõi đồi
Nhặt của đem về luôn đã thối
Xin đồ cất lại mãi còn hôi
Tàn canh chợt nghĩ đời trôi nổi
Bụng xót còn nghe nỗi tủi bồi.
17/5/2018.
*****
Trai Dang Van
TỦI THÂN.
Mẹ đã rời xa bỏ cháu rồi.
Bây giờ dứt hắn chuyện nằm nôi.
Vài oằn ngõ chợ vùi ngay lối.
Gối trĩu đường quê ngủ cạnh đồi.
Đã hết còn đâu người tắm gội .
Thôi đành phải chịu kẻ cười hôi.
Buồn thương nạn kiếp hòai trôi nỗi.
Phước chỉ vờ qua họa mãi bồi.
17/5/18
Trai Dang Van
*****
Bài đối họa
NỖI BUỒN THIẾU PHỤ
Chiều tan nắng nhạt đã lâu rồi
Kẽo kẹt bên hè tiếng đẩy nôi
Hạ cũng vừa sang chiều đỏ lối
Rừng đang chuyển đợt lá xanh đồi
Quanh nhà cỏ mục khơi mùi thối
Trước cửa cây tàn rã giọt hôi
Có bữa trời mưa lầy lội nổi
Bùn đen cả lớp giữa ao bồi ./.
LCT 17/05/2018
*****
""""”"""""""
Y ĐỀ
Oblivion
***
Số phải lầm than định sẵn rồi
Ngay lần khản giọng khóc chào nôi
Tình cha... nỡ bỏ con đầu lối
Nghĩa mẹ... đành quăng trẻ cuối đồi
Ngủ bụi hiên đình chung bã thối
Ăn bờ nẻo chợ với cầy hôi
Đời em một chuỗi dài tăm tối
Lệ nóng hoà cơm,khổ dưỡng bồi.