CŨNG CHỈ VÌ THƠ
Chỉ muốn đời vui mãi gặp phiền
Thơ lòng nghĩa bút chẳng hề yên
Ngày qua rửa tội trời khen tốt
Bữa trước cầu an phật bảo hiền
Lẽ phải trông chờ ơn thánh thiện
Công bằng hãy đợi phép thần tiên
Dòng thi vỡ mạch vì tai biến
Nghĩ lại buồn ơi thứ rẻ tiền ./.
BÀI HỌA :
*****
QUẲNG GÁNH ƯU PHIỀN
( Mạ đề )
Đành thôi trách hận chỉ thêm phiền
Nhận kiếp tơ tằm khó thể yên
Tháng lại ngày qua gìn dạ thẳng
Vàng phai ngọc nát giữ tâm hiền
Buông đời chẳng bận tình hoa bướm
Quẳng gánh không màng chuyện tục tiên
Nếu mãi quẩn quanh vòng nghiệt ngã
Ngàn năm khổ lụy bởi kim tiền !
Tường Vân 27/2/17
*****
DẠ THẤM
Ngày qua tháng hết thấy đau phiền
Lắng tiếng lòng nghe chả được yên
Lặng lẽ tấc lòng thăm kẻ thiện
Âm thầm chút nghĩa viếng người hiền
Nương dâu bãi bể suy kinh Phật
Nắng xế mây chiều ngẫm kệ tiên
Thấm dạ trăm năm đời huyễn mộng
Lênh đênh khách trọ nợ duyên tiền
GM.Nguyễn Đình Diệm
27.02.2017
*****
LÒNG VẪN CHƯA YÊN
Thảng thốt ngày thêm lắm lụy phiền
Câu vần gửi gắm ngỡ lòng yên
Vừa qua vạ gió chiều mây mịt
Lại vướng tai bay buổi nắng hiền
Chữ nghĩa đưa tình ra phía hậu
Thơ từ đẩy ý đến vi tiên
Hoa tâm hoàng khuyển xưa nhằn nhọc
Minh nguyệt thì nay đã nhãn tiền !*
Lý Đức Quỳnh 27.02.2017
*Tô Đông Pha là nhà thơ lừng lẫy.Có anh nông dân nhờ xem giúp 2 câu thơ:
Minh nguyệt sơn đầu khiếu
Hoàng khuyển ngọa hoa tâm
Ông Tô Đông Pha đọc khen hay,nhưng phê không sát thực.Trăng sáng thì soi chiếu trên đỉnh núi,chứ không thể kêu(khiếu) được.Con chó vàng làm sao mà ngủ trong bông hoa,phải ngủ dưới cái bóng của hoa thôi.Ông liền lấy bút sửa lại:
Minh nguyệt sơn đầu chiếu
Hoàng khuyển ngọa hoa âm.
Tưởng đã ổn.Một hôm ông đến chơi một miền quê,nhờ dân quê”khai thị”mới vỡ lẽ,Minh nguyệt là một loài chim thường hót trên đỉnh núi và Hoàng khuyển là tên một loại sâu nằm ngủ trong lòng những bông hoa mới nờ…Giai thoại nhắc nhở mọi người cẩn thận khi phán xét.Thông thái như Tô Đông Pha còn biết bao điều chưa thấu tỏ…
*****
Nhập mộng hồn men
Vài ly lỡ cạn hết cơn hiền
Vợ bảo ông này hãy để yên
Độc tố vô người hơi bất ổn
Thần men nhập thể quá ưu phiền
Đêm về xếp trận quen làm thánh
Tối lại bày tuồng muốn được tiên
Nẻo ấy đôi lần hoang mộng tưởng
Nhiều khi gái rượt bởi không tiền..!!
*****
LÒNG VẪN CHƯA YÊN
Thảng thốt ngày thêm lắm lụy phiền
Câu vần gửi gắm ngỡ lòng yên
Vừa qua vạ gió chiều mây mịt
Lại vướng tai bay buổi nắng hiền
Chữ nghĩa đưa tình ra phía hậu
Thơ từ đẩy ý đến vi tiên
Hoa tâm hoàng khuyển xưa nhằn nhọc
Minh nguyệt thì nay đã nhãn tiền !*
Lý Đức Quỳnh 27.02.2017
*Tô Đông Pha là nhà thơ lừng lẫy.Có anh nông dân nhờ xem giúp 2 câu thơ:
Minh nguyệt sơn đầu khiếu
Hoàng khuyển ngọa hoa tâm
Ông Tô Đông Pha đọc khen hay,nhưng phê không sát thực.Trăng sáng thì soi chiếu trên đỉnh núi,chứ không thể kêu(khiếu) được.Con chó vàng làm sao mà ngủ trong bông hoa,phải ngủ dưới cái bóng của hoa thôi.Ông liền lấy bút sửa lại:
Minh nguyệt sơn đầu chiếu
Hoàng khuyển ngọa hoa âm.
Tưởng đã ổn.Một hôm ông đến chơi một miền quê,nhờ dân quê”khai thị”mới vỡ lẽ,Minh nguyệt là một loài chim thường hót trên đỉnh núi và Hoàng khuyển là tên một loại sâu nằm ngủ trong lòng những bông hoa mới nờ…Giai thoại nhắc nhở mọi người cẩn thận khi phán xét.Thông thái như Tô Đông Pha còn biết bao điều chưa thấu tỏ…
*****
Nhập mộng hồn men
Vài ly lỡ cạn hết cơn hiền
Vợ bảo ông này hãy để yên
Độc tố vô người hơi bất ổn
Thần men nhập thể quá ưu phiền
Đêm về xếp trận quen làm thánh
Tối lại bày tuồng muốn được tiên
Nẻo ấy đôi lần hoang mộng tưởng
Nhiều khi gái rượt bởi không tiền..!!
Nguyễn Lâm 27/02/2017