VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2018

VỀ VỚI MÙA ĐÔNG

VỀ VỚI MÙA ĐÔNG

Mượn đỡ vần thơ sưởi ấm lòng
Xua màn giá lạnh của ngày đông
Vùi trong chén rượu mùi hương cũ
Đốt giữa hồn đêm ngọn lửa nồng
Để cánh mai vàng ôm ngõ mộng
Cho màu nắng nhạt đuổi bờ sông
Vườn xuân cũng rộn ràng thay lá
Sẽ đón mùa hoa đẹp tuổi hồng ./.

LCT 25/11/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
MỎI BƯỚC PHONG TRẦN

Chiều nay bấc trở lạnh se lòng
Có lẽ như vào buổi lập đông
Mượn chén men buồn đưa cảnh cũ
Tìm cơn mộng hết tiễn đêm nồng
Trăng tàn lạnh lẽo trên đầu núi
Cỏ úa âm thầm giữa mặt sông
Vẫn gót giầy khua mòn mỏi hạ
Thời gian đã rụi lửa hương nồng..!

NL25/11/2018
*****
Phùng Kim Tuyến
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY
*****

Người ơi bến mộng tái tê lòng
Trở giấc canh tàn lạnh gió đông
Chợt tiếc ngày xưa lời hát ngọt
Và thương buổi ấy cánh môi nồng
Khi màu nguyệt tủi vương đầy ngõ
Để cánh hoa buồn rải trắng sông
Biệt bẵng thuyền đi nào trở lại
Đầy trang nhật kí chẳng gam hồng.
*****
Pkt
*****
Hue Thuong
CHỈ TA BỒNG
Trời đông bão đuổi tái tê lòng
Gió giật mưa lùa lạnh cả hong
Rượu mướt mình ên không kẻ ẵm
Đôi vò trắng mịn chỉ ta bồng
Lai rai nếm thử tìm men ấm
Chỉ thấy niềm cay lấp nụ hồng
Hỏng biết người ta từ chón ấy
Còn thương cái nhỏ lẻ đơn phòng...
HT 25/11/2018
*****
Thiên Di
MÙA ĐÔNG KỶ NIỆM ...

Một thuở tình xa não nát lòng
Ôm buồn lặng lẽ tủi sầu đông
Thề phai kẻ gạt đau hồn đắng
Ước rã người quên khổ phận nồng
Tửu uống say mèm trơ ngõ mộng
Men ghì ướt rũ khảm triền sông
Đành chôn kỷ niệm giờ trôi mãi
Lỡ cảnh từ đây nhạt má hồng
*****
Loan Nguyen
LẬT TRANG KÝ ỨC

Người đi mấy độ xuyến xao lòng
Thổn thức canh tàn cảnh gió đông
Chẳng phải chiều mưa hờn phận bạc
Mà sao buổi nắng dỗi duyên nồng
Đêm rồi gió lạnh lùa qua cửa
Sáng lại mây buồn rụng bến sông
Khẽ nhớ dòng thơ tình nhật ký
Ngồi nghe vương vấn mối tơ hồng/

NPP 25/11/2018
*****
Đinh Vĩnh Long
CHƠI VƠI
Trời đêm trở lạnh xốn xang lòng
Mẹ bảo bây giờ đã chớm đông
Bỗng tủi đường xưa tình hết đượm
Rồi thương nẻo cũ ái thôi nồng 
Nên màu nắng nhạt rơi thềm biển
Để sắc mây vàng rụng bãi sông
Dẫu biết thuyền đi rồi chẳng lại
Mà sao vẫn nhớ cảnh xuân hồng
*****
Phạm Triều Hải
MÙA ĐÔNG VẪN ẤM

Tình yêu thắm đượm giữa tim lòng
Ngọn lửa soi bừng trước ngã đông
Phủ sáng niềm tin cùng nghĩa mặn
Hòa say cuộc sống đủ duyên nồng 
Hương dào dạt tỏa quanh triền núi
Phút phởn phơ tì cạnh quãng sông
Ngưỡng bước êm đềm vui vạn nẻo
Choàng tay giữ ấm phận son hồng.*

* Khắc lục
25/11/2018
Phạm Triều Hải 
*****
Thương Hoài
Ảo Vọng

Khát vọng vu vơ trīu nặng lòng
Cho tình buốt giá suốt mùa đông .
Trăng khuya nhắc chuyện vơi đầy cũ .
Gió lạnh nào khơi ngọn lửa nồng .
Cám dỗ trần gian xem rực mộng .
Thiên Đàng ảo vọng nước trôi sông .
Đời người ngųp nổi bao mùa lá .
Chết lặng ê chề giữa nắng Xuân.
....
Chúa đã cho em được ấm lòng .
Trao chàng lãng tử tháng trời đông
Hương yêu tỏa nắng xanh màu cũ .
Đượm ái tình say rực lửa nồng 
Sóng dỗ ..thuyền theo về bến mộng
Êm đềm gió nhẹ lướt trôi sông .
Thương nhau độ ấy rừng thay lá .
Quấn quýt bên chàng đậm sắc xuân..
*****
Monglien Lynn Phan 

NGÀN THƯƠNG 
Ngàn thương giữ lại ở bên lòng
Bởi biết thu tàn sẽ lập đông 
Mượn những niềm vui ngày nắng bổng 
Tìm bao nỗi nhớ thuở môi nồng 
Cho thuyền viễn xứ êm đềm mộng 
Dẫu bước phong trần lẳng lặng sông 
Ngắm cảnh tà dương hồn nhẹ bỗng 
Thầm mơ ngõ ái phủ mây hồng
Monglien Lynn Phan
*****


U HOÀI!!!
Từ khi giã biệt tủi trong lòng,
Chạnh thấy u hoài những buổi đông!
Tưởng vọng ân tình nơi chốn cũ,
Mòng mơ nghĩa ái ở hương nồng!
Đâu còn khấp khởi bên bờ mộng,
Cũng chẳng mong chờ cạnh bến sông!
Ủ rũ trông hàng cây trụi lá,
Trầm tư nhớ lại thuở xuân hồng!!!
*****
Lê Ngọc Dũng
HOA NÀO DỄ QUÊN 

Người đi để lại vết thương lòng
Quạnh quẽ thêm nhiều bởi gió đông
Khúc nhạc vừa trôi hờn buổi cũ
Lời thơ đã viết gạt duyên nồng 
Say cùng chén tửu khi buồn phận
Tủi với cung đàn bữa dạo sông 
Giữa ngạch trần gian hồn chẳng biết
Về đâu góp nhặt những đêm hồng .

Lê Ngọc Dũng

Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

GIẤC MỘNG THỜI GIAN

GIẤC MỘNG THỜI GIAN


Lỡ chuyến đò ngang ngược trở về
Chân sầu trải bước dọc đường quê
Buồn vương kẽ mắt vầng trăng hẹn
Lạnh rã hồn đêm chén tửu thề
Ngắm bãi thiên đường đang lịm ảo
Xem miền thế tục đã hoàn mê
Còn trong lọn tóc mùi hoang dã
Của những lần yêu cháy mộng kề ./.

LCT 24/11/2018

BÀI HỌA :
*****
Dư Âm
TIẾC RẺ...!
Người đi mải miết vẫn chưa về,
Mỏi đợi đêm ngày giữa chốn quê!
Chẳng lẽ đà quên từng tiếng hẹn,
Và sao lại lửng mấy câu thề!?
Hay là cứ mãi chờ duyên ảo,
Hoặc giả luôn hoài dõi ái mê!?
Tiếc rẻ ân nồng nên dượi dã,
Phiền ưu mộng thắm đã lâu kề!!
*****
Dinh Tuan Minh
NHỚ ANH
Đò ngang vẫn đợi kẻ quay về
Bến cũ mong người trở lại quê
Đẻ ấm ân nồng như nghĩa hẹn
Rồi êm ái đượm bởi duyên thề 
Bao chàng bỏ tiếng mà không mộng
Lắm cậu buông lời cũng chẳng mê
Bởi nhớ vòng tay mình đã quyện
Vì thương kỷ niệm sánh vai kề
*****
Hue Thuong
TÌNH LÃNG TỬ
Trãi mộng đường yêu quá não nề
Mơ dài cũng cách thật nhiêu khê
Vườn xưa lãng tử vờn đêm lẻ
Bỏ lại đào hương ủ rủ kề
Bởi kiếp tha phương người mãi bước
Hoa thời tự toại với đồng quê
Làm sao nếu được chân vạn dặm
Để gót lê xa sẽ trở về...
24/11/2018 HT
*****
Loan Nguyen
MỘNG LÒNG CHUNG LỐI

Hoàng hôn lịm tắt để đêm về
Lặng lẽ con đò giữa bến quê
Gió đẩy làn mây xa biển hẹn
Buồm che ngọn khói cạnh trăng thề
Rằng ai có nhớ từng đêm mộng
Hay đã quên rồi mấy buổi mê
Mượn bút khơi dòng trong nét chữ
Hoài mong sẽ được sánh vai kề/
NPP 24/11/2018
*****
Huan Tran
VUI CÙNG TRĂNG 

Trần gian vốn chỉ cõi đi về 
Chốn cũ mai rồi trở lại quê 
Dẫu biển vui tràn thôi chớ hẹn 
Dù non mộng đắm chẳng nên thề 
Vì danh lạc thú dường gương ảo
Bởi bả sang giàu tựa thuốc mê 
Cuộc sống là bao mà vẫn bỏ 
Cùng trăng cưỡi gió gọi mây kề ./.
_______Huan Tran 24-11-2018
*****
Hữu Thiên
TRỐN NỢ

Lần mong muốn được trở quay về
Trốn nợ anh đành bỏ cõi quê
Bẫy đủ năm bà xong thất hẹn
Chài dư chục ả lại quên thề
Do ngày trẻ dại tình say đắm
Tại lúc non khờ nghĩa ngủ mê
Bởi vậy nên là quên chốn cũ
Còn em bảo gặp vác dao kề..!

24/11/2018
*****
Thương Hoài
GIẤC.MỘNG HOANG..

Lời thương thắm thiết mãi ùa về
Gió cuộn hương thầm ngọt chốn quê
Có nhớ ..Trăng thanh lời ước hẹn
Còn không ..Núi vọng mãi câu thề
Ngu ngơ cháy bỏng tâm tư ảo
Chết liệm thiên đàng rụi dấu mê
Nếu bảo.. tình face là tưởng dã..
Sao còn ..khóc vội mộng tương kề..
...............

Có phải ..mây bay lạc lối về
Cho tình khắc khoải mộng hoa quê
Buồn lên khoé mắt lời ai hẹn
Sóng dậy tim côi ..dỗi tiếng thề
Gió nhớ thương ai mơ mộng ảo
Trăng gầy thổn thức những đam mê
Môi kề trái cấm mùi hoang dã.
Tiếng gọi tình yêu rộn rã kề

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

CHUYỆN MỘT GÓC ĐỜI

CHUYỆN MỘT GÓC ĐỜI


Lão nọ bày mưu bới mỏ vàng
Duyên đời nghĩ tựa bến đò ngang 
Nhà riêng đám mọt nằm chen rãnh
Cửa biệt bầy con vẫn xếp hàng
Mộng giữa lưng trời chưa thể vác
Mơ cùng mặt đất dễ nào mang
Rồi đêm lại níu miền hoang tưởng
Chết cũng còn ôm vẻ điệu đàng ./.

LCT 23/11/2018

BÀI HỌA :
*****
Loan Nguyen
MÙA THU CHẾT

Người đi mỗi độ lá thu vàng
Để nỗi thương chờ trải lối ngang
Khắc khoải đời chia tình vạn nẻo
Đìu hiu mộng rẽ ái đôi hàng
Sau mùa lá đổ quàng vai gánh
Cuối buổi mây tàn cặp nách mang
Để những câu thề non hẹn biển
Vùi trong góc chết thuở hoang đàng/
NPP 23/11/2018
*****
Thương Hoài
Thổn thức
Sài Gòn thổn thức chuyện tình vàng
Lặng lẽ âm thầm lệ dấu ngang 
Cuộc sống sang hèn không ngấn rãnh
Dòng trôi phú Quý chẳng Phân hàng 
Đau lòng cốt nhục buồn tâm vác
Lệ ướt tình thâm trĩu nặng mang
Quặng trái tim mơ trời vọng tưởng
Cầu kinh chúc đẹp chốn thiên đàng
.........

Một thoáng tâm tư khẽ võ vàng
Lòng buồn nghĩ đến chuyện chia ngang 
Xa xôi cách trở đường chen rãnh
Vạn Dặm Sơn khuê núi xếp hàng
Mộng.đẹp Phương trời mơ tưởng vác
Hoài mong tráng lệ Dạ đa mang
Thương em xứ lạ buồn mơ tưởng
Thổn thức tơ vương trĩu nặng đàng..
*****

HOÀI MONG!
Ngày đi dãy ruộng lúa ươm vàng,
Buổi lại khu vườn mía ngã ngang!
Đám vịt đang chờ lên khỏi rãnh,
Bầy heo đã đợi xuống theo hàng!
Bao lần dõi nặng không thèm vác,
Mỗi bận trông đầy chẳng dám mang!
Vẫn luyến hình ai nằm mộng tưởng,
Hoài mong sẽ gặp ở thiên đàng!!!

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2018

BẾN TƯƠNG TƯ

BẾN TƯƠNG TƯ


Buồn ai mãi khóc lệ hai hàng
Chốn cũ đông về lạnh trở sang
Ngõ quạnh đìu hiu màn khói phủ
Vườn khuya ảm đạm bóng mây choàng
Xa bờ thác đổ tàn âm vọng
Tận biển mưa tràn vỡ sóng vang
Cổ độ sương vờn như bãi trắng
Lòng đêm lịm giữa bến trăng vàng ./.

LCT 22/11/2018

BÀI HỌA:
*****
Nguyễn Châm
GIÁ CAO.... 

Mụ bảo chàng qua miễn xếp hàng 
Ta liền phá giậu lẻn mò sang 
Buồng the bỗng sực mùi hương thoảng 
Ngõ ngọc dường không mảnh áo choàng 
Thổn thức tâm hèn nghe dạ nẫu 
Quay cuồng cảnh mộng thấy hồn vang 
Nhào vô mới được vài canh lẻ 
Nó đẽo chừng hơn một chỉ vàng 

Nguyễn Châm - 221118
*****
Dư Âm
CHỚ VÕ VÀNG!
Luyến mãi hình ai lệ nhỏ hàng,
Đông về trở lạnh bấc lùa sang!
Nhìn ra bãi sậy mây đà phủ,
Ngoảnh lại vườn hoa gió đã choàng...!
Ái nghĩa hôm nào luôn tưởng vọng,
Ân tình thuở nọ vẫn lừng vang!
Hằng mong dõi bậu hoài phau trắng,
Để lịm lòng mơ chớ võ vàng!!!
*****
Loan Nguyen
GIỌT BUỒN ĐÊM VẮNG

Nước mắt ngày xưa chảy có hàng
Đêm nằm gợi nhớ lúc đông sang
Chiều mưa xóm nhỏ làn mây cuộn
Buổi nắng đường quen lớp bụi choàng
Những dạo say đàn câu hát trỗi
Đôi lần lỗi nhịp tiếng cười vang
Giờ đây kỷ niệm đành chôn chặt
Giữa bến sông quê nhạt nắng vàng/
NPP 22/11/2018
*****

NHỚ MÙA ĐÔNG NĂM XƯA 

Đẫm lệ bờ mi mắt chảy hàng 
Đông về gió lạnh thổi buồn sang 
Đìu hiu bãi vắng màn sương phủ 
Quạnh quẽ phòng cô mảng tối choàng 
Khắc khoải tâm sầu sao mãi vọng ?
U hoài dạ nhớ hãy còn vang 
Bây giờ vẫn chỉ bàn tay trắng 
Nghĩ tiếc ngày xưa ủ mộng vàng ./.
_______Huan Tran 23-11-2018
*****
Lê Ngọc Dũng
LÊ THÊ CUỘC TÌNH 

Hận kẻ rời xa giữa nắng vàng
Âm trầm rõ nét gọi buồn sang 
Bài ca thuở trước dòng thơ trỗi
Lối hẹn ngày xưa cảnh liễu choàng
Để những cơn sầu in tiếng vọng
Cho từng bữa tủi lạc chiều vang 
Còn đâu kỉ niệm ngày xưa ấy
Mãi khổ người ơi lệ kín hàng .

Lê Ngọc Dũng

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2018

GÓC ĐÊM

GÓC ĐÊM


Bên thềm gió trở ngọn đèn soi
Nét chữ dìu thơ để tịt ngòi 
Lệ vẫn lưng tròng chưa phải khóc
Môi còn giọt nước cũng vừa ngoi
Nằm nghe tiếng mõ chùa hăm hở
Nghĩ đến lời kinh tiểu rạch ròi
Cảm thấy như lòng đang tĩnh tại
Thôi thì cứ vậy hãy chờ coi ./.

LCT 21/11/2018

BÀI HỌA :
*****
Dư Âm
NHỚ ĐỢI COI...!
Lẻ bóng bên đèn quạnh quẽ soi,
Dòng thơ lỡ vận bút trơ ngòi!
Bao ngày tủi hận âm thầm khóc,
Có buổi đau buồn lặng lẽ ngoi!
Tiếng mõ hôm nào vang dội hở!?
Lời kinh bữa nọ lắng nghe ròi!?
Thôi đành phải thế đâu ngờ tại...,
Hãy để như vầy nhớ đợi coi...!!!
*****
Dinh Tuan Minh
GÓC SÔNG
Trước cổng trăng mờ nhạt nhẽo soi
Làm ta nhớ cảnh vượt qua ngòi
Bao người quá giỏi âm thầm lặn
Lắm kẻ dư tài lặng lẽ ngoi
Những tưởng tưng bừng như cánh vịt
Nào hay ủ rũ tựa thân ròi ( ruồi)
Nhiều anh bỏ cuộc vì thua sức
Đã chạy lên bờ để đứng coi
*****
Loan Nguyen
TRẢ HẾT CHO NGƯỜI

Cửa sổ trăng buồn một bóng soi
Vần thơ đối ẩm viết nghiêng ngòi
Bên bờ dáng liễu gầy thân gợn
Giữa lối cây hồng mượt nụ ngoi
Mỏi mắt đường trơn từng buổi đếm
Mòn chân đất trợt mấy năm rồi
Nay thì chẳng muốn tìm ai nữa
Mỗi tối bên đèn lặng lẽ coi/
NPP 21/11/2018
*****



THỬ THÔI NHA !

Mảnh nguyệt đêm rằm ghé ngõ soi
Tình thơ hiện hữu phải buông còi*
Ngàn hoa rực rỡ lời yêu thoảng
Mấy nẻo tưng bừng bữa hẹn ngoi
Mãi ước người thương vì lẻ phận
Và mong kẻ thích bởi êm ngòi
Lâu đài kỉ niệm ta cùng vãn 
Một giấc mơ hồng hãy thử coi !

Lê Ngọc Dũng

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

ĐÃ CẠN NGUỒN THƠ

ĐÃ CẠN NGUỒN THƠ


Có thể vì thơ đã cạn nguồn
Nên đành xếp lại bỏ vào khuôn
Ngồi bên chén rượu lời men chảy
Ở giữa vườn trăng sợi gió luồn
Nhạt cảnh đông về mây trắng rã
Phai chiều hạ trở lá vàng tuôn
Giờ đây chỉ đếm mùa ly biệt
Những buổi vào đêm thấm giọt buồn ./.

LCT 20/11/2018

BÀI HỌA :
*****
Phùng Kim Tuyến
LỜI TRÁI TIM
*****
Vì anh cảm hứng lại khơi nguồn
Em ghét thơ tình cứ rập khuôn
Bắt nắng mùa đông hờ hững toả
Hờn mây tháng hạ vấn vương luồn
Vườn yêu nào phải trăng vàng rọi
Ngõ trúc cần đâu tiếng mộng tuôn
Hãy để con tim mình dẫn lối
Lời yêu sẽ chẳng có cung buồn.
*****
Pkt
*****
Loan Nguyen
VẪN CÒN NGUỒN THƠ

Vần thơ buổi sáng đã khơi nguồn
Có lẽ lâu rồi vận xếp khuôn
Để những lời văn chìm gió cuộn
Và bao ý tưởng xoắn sương luồn
Đêm nằm mộng thấy hồn trăng rụng
Tối lại mơ nhìn sợ khói tuôn
Vẫn tiếc chiều thu rời tuổi hạnh
Mình em dáng hạ mãi đong buồn/
NPP 20/11/2018

*****
Dư Âm
CHẲNG LẼ SỢ VƠI NGUỒN!!!???
Làm thơ chẳng lẽ sợ vơi nguồn?
Chỉ ngán đôi lần lệch mẫu khuôn!
Ý vẫn nghe chừng trông đợi chảy,
Vần như chực sẵn muốn mong luồn!
Cho dù có bận tay nhừ rã,
Hoặc dẫu bao ngày mắt mỏi tuôn!
Khắc khoải nhưng rồi đâu giã biệt,
Từng đêm chạnh thấy ngẩn ngơ buồn!!!
*****



VẾT XƯỚC ĐỜI ANH 

Màn đêm vắng lặng ở sau nguồn
Nhớ mãi hiên chiều cảnh lệ tuôn
Bởi tiếng đàn hoang tình vội rã
Vì phiên tửu nhạt nghĩa nhanh luồn
Thơ người viết cũng đong đầy vở
Nhạc kẻ vang còn trỗi kín khuôn
Vẫn khóc thầm đây cùng mảnh nguyệt 
Ngồi trong giá lạnh chỉ thêm buồn.

Lê Ngọc Dũng

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

VIẾT VỀ THẦY CÔ

Nhân ngày nhà giáo VN 20/11 kính chúc quý thầy cô những kỹ sư tâm hồn đang công tác hoặc nghỉ hưu lời chúc tốt đẹp nhất...

VIẾT VỀ THẦY CÔ

Viết những vần thơ để tặng người
Thương màu mực tím chẳng hề vơi
Thời gian thẳng tắp mòn danh phận
Khoảnh khắc vòng vo cạn nghĩa đời
Sạch mảnh xuân lòng qua nét chữ
Khô dòng huyết quản giữa làn hơi 
Bài văn mãi ướp cùng trang vở
Diễn cảm tình yêu quá đẹp lời ./.

LCT 19/11/2018

BÀI HỌA :
******

NHỚ ƠN THẦY CÔ

Phẩm giá văn minh tạo dựng Người
Đẩy lùi lạc hậu tháng ngày vơi
Tâm luôn dưỡng nghĩa bao dòng phận
Trí mãi trồng nhân một nghiệp đời
Rạng rỡ tương lai cùng cạn sức
Tươi ngời hiện tại góp tàn hơi
Chủ quyền tổ quốc công gìn giữ
Có tiếng thầy cô mãi vọng lời
Lý Đức Quỳnh

*****
Hữu Thiên
DÒNG CẢM NHẬN

Vài câu tỏ ý tặng cho người
Hạt vẫn say trồng tả khó vơi
Nghĩa phủ màu sương hằn lọn tóc
Tình ươm nét mực gửi tâm đời
Khơi làn gió ngọt nhen nguồn lửa
Trẩy cánh hoa nồng dỗ mạch hơi
Thoáng mở bao niềm tin rộng rãi 
Dòng văn cảm nhận mến trao lời..!

NL19/11/2018
*****
Tanthuong Vo
GHI NHỚ ƠN THẦY
( họa nv - nđt )
"""""""""""""""""""
Đầu đông vẫn ấm bởi ơn người
Đạo kính sư thờ mãi chẳng vơi
Bố mẹ sinh thành ơn vĩnh cửu
Thầy cô dạy bảo nghĩa muôn đời
Bao ngày diễn giải đà khan tiếng
Lắm buổi phân bày đã hụt hơi 
Gửi đến đàn em ngời rạng chữ
Truyền trong xã hội vút cao lời...
20/11/2018
*****
Loan Nguyen
SÓNG NƯỚC VÔ TÌNH

Mùa đông nẻo ấy lạnh không người
Khắc khoải nơi này nhớ chẳng vơi
Ảo ảnh tình xa sầu một kiếp
Trầm tư gác vắng hận muôn đời
Khi thuyền bỏ bến còn đâu gió
Lúc sóng xô bờ chẳng thấy hơi
Xóm cũ chìm trong màn nắng rụng
Buồn riêng chửa thốt được nên lời/
NPP 20/10/2018
*****

Huan Tran
NHỚ ƠN THÀY 
Lòng ta mãi tạc nhớ ơn Người 
Tựa sóng dâng tràn há dễ vơi 
Hỡi kẻ thời cơ còn thắm phận 
Dù ai vận lỡ chẳng tươi đời
Đừng quên những lúc trau dồi chữ 
Hãy hỏi bao lần tiếp nhận hơi 
Tất cả nhờ công thày dạy dỗ 
Ngàn hoa kính tặng để thay lời ./.
________Huan Tran 19-11-2018 
*****
Dư Âm
ĐẸP KHÔN LỜI!!!
Rời xa xứ cũng chẳng quên người,
Dạo thẩn thơ buồn ngỡ khó vơi!
Dẫu khổ đâu hề than số phận,
Dù sai khỏi nỡ trách thân đời!
Bao ngày luyện viết từng câu chữ,
Những buổi khuyên bày mọi tiếng hơi!
Kỷ niệm đong đầy ghi khắp vỡ,
Vì thương lớp trẻ đẹp khôn lời!!!
*****
Hue Thuong
NỢ THẦY
Nỗi nhớ nào nguôi cái thuở khờ
Vì yêu chữ số chẳng thèm thơ
Bàn trên bụt giảng Người khan tiếng
Dãy dưới trò đây cứ hững hờ
Có bữa giờ văn đem nhạc chép
Hôm thì ngữ luận vẽ tranh mơ
Bây chừ ngẫm lại hoài chua xót
Nợ mãi Thầy tôi nợ cả đời...

Ngày 19/11/2018
*****

LỜI THẦY DẶN

Giờ đây nghiệp vững biết ơn người 
Dạy chữ răn lòng chẳng thiếu vơi
Nghĩa đậm đà tuôn vì mến trẻ
Tình son sắt vọng bởi yêu đời
Bao lần giảng đạo khuyên tròn ý
Mấy bữa chăm trò để hụt hơi
Mảnh sáng thầy luôn chờ đợi mãi
Ngày con đỗ đạt chớ quên lời...

Lê Ngọc Dũng

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2018

ĐI QUA GIẤC MƠ

ĐI QUA GIẤC MƠ

(Tập danh-nđt-ltvt-ntvv)

Mẹ nghĩ gì trong cảnh nắng chiều
Cha buồn một nửa bóng đời xiêu
Hồn hoang chị đắm vành trăng đỏ
Ngõ vắng nàng mơ mảnh lụa điều
Bỏ hẹn cô về thương đám rẫy
Quên thề ả lại nhớ hàng tiêu
Còn anh mãi tiếc mùa hoa phượng
Chốn cũ cùng em hẹn thả diều ./.

LCT 18/11/2018

BÀI HỌA :
*****
Phùng Kim Tuyến
HOÀI NIỆM
(Bài hoạ)

Hồ Tây liễu rủ sắc xanh chiều
Dỗ dạ em chờ ráng đỏ xiêu
Để dõi vầng trăng ngời ánh bạc
Và trông chú Cuội tiễn lam điều
Ngày mơ giấc điệp gam hồng giãi
Bữa thệ loan phùng mảng xám tiêu
Tím mãi tình yêu miền cổ tích...
Vàng tia nắng nhạt tiễn con diều. 
***
Pkt
P/s:tập danh màu sắc: xanh,đỏ,bạc,lam,hồng,xám,tím,vàng
*****
Dư Âm
VẮNG MẸ!
Đìu hiu cảnh vắng mẹ bao chiều,
Lặng lẽ bên bà ở vách xiêu!
Ngõ trước anh chờ nơi mận đỏ,
Nhà sau chị ngóng chỗ chanh điều!
Cha vừa mở mắt đi làm rẫy,
Ả đã quay đầu lại hái tiêu!
Gã chỉ âm thầm trông cánh phượng,
Còn em thích thả mỗi con diều!!!
*****
Thương Hoài
Nhớ mãi là anh..

Nhớ mãi là anh của những chiều
.Say tình ủ mộng nắng vàng xiêu
Liều tranh một túp chung ðôi bóng
Cửa mộng hai ta xướng họa điều
Sáng dậy anh đi làm ruộng rẫy
Trưa về mệt lã bởi rừng tiêu
Cơm nhà vẫn đợi dù trưa tối
Hạnh phúc ðơn sơ lộng cánh diều.
*****
Dinh Tuan Minh
NHỮNG NGƯỜI Ở QUANH TA
Đời cha giãi nắng đội sương chiều
Bóng mẹ hao gầy giữa cảnh xiêu
Để Chị trần ai vì lắm nỗi
Rồi em vật vả tại bao điều
Cô còn ngóng đợi mùa gieo đỗ
Bác mãi trông chờ vụ trỉa tiêu
Não nuột vì anh thường hám tửu
Thằng cu trốn học chỉ lo diều

*****

Loan Nguyen
NGỌN GIÓ MÙA ĐÔNG

Ngồi nghe biển hát giữa lưng chiều
Cảnh núi ru hồn ngã bóng xiêu
Bãi sóng lăn mình chao ánh bạc
Vầng trăng phủ bóng gợn nương điều
Lưng chừng gió rẽ lời vang sáo
Phảng phất mây lùa tiếng vọng tiêu
Cuối buổi hoàng hôn ghềnh thác đổ
Rừng xa đảo cánh những con diều/

NPP 18/11/2018
*****


CÁNh MÕNG NHÀO YÊU
Cái thuở đưa tình theo cánh mõng
Luồng tay nếu trọn cả trời yêu
Quơ quào sợi chỉ đây lo đứt
Xiết chặt từng dây đó mãi liều
Bỗng gió xoay chiều khoanh đổi hướng
Buông ào loãng nhịp phải đành tiêu
Thương hoài kỉ niệm thời ngây dại
Quấn cả niềm riêng cạnh dáng diều...
19/11/2018

*****

TÂY NGUYÊN QUÊ TÔI

Hoàng hôn váng đỏ lộng con diều
Phủ trắng chân trời cạnh rẫy tiêu
Mộng tím ngày xưa vờn những nẻo
Tình xanh buổi cũ thấm bao điều
Chàm ôm dáng mẹ vầng trăng ngã
Xám trỗi lưng bà mảnh phận xiêu
Giữa ruộng vàng hoe hằn dấu khổ
Làng quê thuở ấy bạc mây chiều .

Lê Ngọc Dũng

Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2018

NHẶT BUỒN QUA ĐÊM

NHẶT BUỒN QUA ĐÊM


Đêm ngồi mép cửa nhặt buồn rơi
Lãng mạn vần thơ thả gió trời
Lạnh mảnh trăng sầu chao bến rã
Khô dòng lệ đắng tủi chiều vơi
Tình chưa đủ nóng người an phận
Ái vẫn còn hương kẻ cạn lời
Để mộng trôi vào trong bãi khói
Tan cùng vạt nắng giữa miền khơi ./.

LCT 17/11/2018

BÀI HỌA :
**********
Hue Thuong
DẠI TÌNH
Hoài đau những phút dại tình khơi
Ấp ủ vườn yêu gửi mộng khờ
Giữ một lời thương mà đợi mãi
Bao lần tiếng biệt vẫn ôm chờ
Dư âm gói trọn trong hoài niệm
Một cõi tan bồng vẫn còn mơ
Chợt tỉnh riêng mình trong tủi phận
Đêm sầu chỉ dám dõi đường tơ...
17/11/2018
*****
Hữu Thiên
BUÔNG

Hãy để theo chiều gió cuộn rơi
Tình em tiễn bước tận chân trời
Quên người sớm để hồn luôn nhẹ
Bỏ bạn mau làm trí sẽ vơi
chữ ngẩn ngơ mòn khi cạn nét
Thơ đờ đẫn úa bận khô lời
Nên đành gác lại ngày yêu cũ
Kệ sóng chao thuyền giữa biển khơi..!

NL 17/11/2018
*****
Loan Nguyen
HỒN THU VẮNG

Mỗi độ thu về lá vẫn rơi
Hoàng hôn gió nhạt biển chao trời
Mây buồn bảng lảng ngày chưa tắt
Khói mỏng la đà nắng đã vơi
Tiễn biệt người đi đành gởi tiếng
Từ ly kẻ ở chẳng quên lời
Mong rằng kỷ niệm đừng phai dấu
Để chốn quê tình cứ mãi khơi/
NPP 17/11/2018
*****
Thương Hoài
Tình buông ..

Đêm buồn nghĩ chuyện ánh sao rơi ..
Một thoáng vu vơ dạ cuối trời 
Thổn thức vườn hồng hương sực nức 
Vài cây cỏ dại mọc chơi vơi
Chiều nghiêng bóng ngã lòng chao đảo
Sóng dậy tim côi ứ nghẹn Lời
Vẫn biết tình yêu nào có tội..
Tương Phùng mộng ủ ..thå trôi Khơi..
*****
Dư Âm 
LỆ BUỒN RƠI!
Lúc thẩn thơ buồn lệ đã rơi,
Đìu hiu bóng quạnh mãi than trời!
Bao lần nắng nhạt mây nào rã,
Mỗi bận mưa nhoà gió chẳng vơi!
Ủ rũ từng đêm đành xót phận,
Sầu bi lắm buổi chạnh đay lời!
Hoài mong tủi hận tan thành khói,
Đỡ lại khi về ngóng biển khơi!!!
*****

LỜI NÓI KHI XƯA 

Những hạt mưa buồn cứ thoảng rơi
Chiều đông lạnh giá chẳng quên lời
Xin làm ngọn gió mang tình khởi
Muốn để cung đàn nhặt nghĩa khơi
Chẳng giận hờn nhau dù đẫm sóng
Và xây đắp mộng dẫu tanh trời 
Thiên đường hạnh phúc ai còn giỡn
Một kiếp yên bình cũng giảm vơi !

Lê Ngọc Dũng

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2018

SẦU ĐÔNG

SẦU ĐÔNG

(nđt-ccđ-ltvt-ntvv)

Ngõ nhỏ đêm tràn ngọn gió đông
Ngồi đan kỷ niệm nát khoang lòng
Mưa rời rã giọt buồn hiên vắng
Lạnh giữa căn phòng mảnh gối cong
Gió lững lờ rơi phiền hẻm quạnh
Gần bên bếp lửa cặp chân vòng
Hơi làn khói nhạt lùa qua cửa
Bỗng thấy đau vì cảnh đợi mong ./.

LCT 16/11/2018

BÀI HỌA :
*****
Dinh Tuan Minh
MIỀN SƯƠNG LẠNH
Mây quàng ngọn núi những chiều đông
Gió lạnh ùa sang ảo não lòng
Kỷ niệm trôi về nơi bãi vắng
Khi phòng đã dột phải nằm cong
Tình yêu dạt tới miền cô quạnh
Lúc chõng vừa hư chịu ngủ vòng
Tóc đã phai màu không kẻ vọng
Khi đời mãi cực chẳng người mong
*****
Thương Hoài
Niềm Mơ..

Người đi thấm thoát bốn mùa đông..
Độ ấy chơi vơi đứt đoạn lòng
Nước mắt còn không.. hay cạn vắng 
Ngưng dòng lệ chảy ..cuộc đời cong 
Tâm hồn đã chết tim cô quạnh
Sống dại người ngây.. trí loạn vòng
Hạnh phúc vùi chôn tầng địa phủ
Âm Tào trọn nghĩa.. tuyệt như mong.

*****
Loan Nguyen
MÃI NHỚ VỀ NHAU

Em hoài lặng lẽ đếm mùa đông
Nỗi nhớ về ai mãi giấu lòng
Chốn cũ đơn cùng manh nguyệt khuyết
Quê buồn lẻ với ngọn đèn cong
Thầm mơ những tối cùng nhau dạo
Hẹn ước từng hôm sách cặp vòng
Chẳng muốn hai người chia lối rẽ
Không còn sớm muộn phải chờ mong/
NPP 16/11/11/2018
*****
Dư Âm
VÀO ĐÔNG!
Nghiêng chiều trở bấc tại vào đông,
Ủ rũ từng đêm thấy chạnh lòng!
Dõi đợi ai về bên nẻo vắng,
Bao ngày lạnh quá phải nằm cong!
Ngồi mong kẻ đến bên thềm lặng
Mọi bữa phờ thân đã đứng vòng!
Nỗi quạnh lan tràn qua liếp cửa,
Đâu còn ngõ mộng để hoài mong!!!???:
*****
CHIỀU ĐÔNG 

Đơn hình giá lạnh giữa chiều đông
Tuyết phủ sầu đan mãi chạnh lòng
Bởi nghĩa xưa còn vương vấn dạ
Bao lần gọt giũa khiến tình cong
Vì duyên thiếu vẫn đìu hiu tuổi
Những lúc chìm trôi hận cảnh vòng
Nguyện ước hôm nào không thể giữ
Nên giờ nhục nhã chỉ thầm mong...

Lê Ngọc Dũng

Thứ Năm, 15 tháng 11, 2018

LÒNG ĐÊM

LÒNG ĐÊM
(Nđt - bát láy-ltvt-ntvv)

Lặng lẽ đêm chìm biển nước sâu
Buồn con sóng vỗ lửng lơ sầu
Mơ màng giữa bến vầng trăng gợn
Chán nản bên đời ngõ mộng đau
Khoảng gió đìu hiu tàn cạnh bãi 
Hồn tiêu quạnh quẽ rớt hiên đầu
Thương vùng kỷ niệm nằm xơ xác
Nỗi khát khao đành trả lại nhau ./.

LCT 15/11/2018

BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
MỘNG CHÌM SÂU

Êm đềm giấc mộng đã chìm sâu 
Lại vẫn hồn mơ nức nở sầu
Khắc khoải đêm buồn tim mãi gượng
Bơ thờ tối khổ dạ hoài đau
Tình man mác hận tàn canh bãi
Nghĩa lạnh lùng than hết buổi đầu
Để nỗi niềm thuơng thuyền gặp bến 
Cho đời rạng rỡ kiếp kề nhau
15/11/2018.
*****
Hue Thuong
BẾN MỘNG TƯƠNG TƯ
Bến mộng dòng đông chẳng nhịp cầu
Sông chia ngã rẻ biết về đâu
Hoàng hôn nắng chạnh hoài mong đợi
Mảng tối sương giầu gửi vạn đau
Cỏ khóc tương tư cành nhỏ lệ
Hoa buồn nức nở cánh tủa nhào
Còn chi cái thuở tình ong bướm
Kẻ hát người ngâm vỗ giấc đầu...
HT 15/11/2018
*****
Thương Hoài
Nỗi đau..

Trắng xóa mây mù phủ núi sâu
Tây Nguyên đắm giữa biển đông Sầu
Mây bay khói tỏa làn hơi gợn 
Suối dỗi sương nhòa lệ trải đau
Giá lạnh tê tay sầu đọng bãi
Môi run cóng rã nắng lên đầu..
Lời Thương giọt nhớ tình xơ xác
Khát Vọng ban đầu trả lại nhau
*****
Thiên Di
SẦU ĐÊM

Hụt hẫng bao ngày tủi mắt sâu
Chờ đêm lặng lẽ nhói tâm sầu
Âm thầm mỗi buổi con thuyền gợn
Thấp thỏm dăm chiều ngõ dạ đau
Mỏi gối thờ ơ ngồi ngọn bãi
Tàn thân áo não tựa phương đầu
Tan rồi nhạt nhẽo tình xa khuất
Vỡ vụn đâu còn bởi mất nhau
*****
Dinh Tuan Minh
NGHIỆT NGÃ
Đông về thổn thức giữa ngàn sâu
Khiến dạ đìu hiu bởi nỗi sầu
Ảm đạm khi đời sao mãi xót
Ê chề lúc phận vẫn hoài đau
Từng năm ngóng đợi bơ phờ tóc
Những tháng chờ trông mệt mỏi đầu
Để lạnh tràn lan về trước ngõ
Cho lòng hẫng hụt chỉ vì nhau
*****
Nguyễn Gia Khanh
ĐÊM VẮNG

Âm thầm rảo bước giữa đường sâu
Lối cũ đìu hiu mảnh nguyệt sầu
Dẫm thẩn thơ chiều rưng lệ xót
Trông phờ phạc liễu nhói lòng đau
Thờ ơ lẻ bóng tìm xanh mộng
Nhạt nhẽo hàn sương bủa trắng đầu
Nẻo vắng ta cùng đêm lặng lẽ
Âu sầu lại ngóng mãi về nhau

Nguyễn Gia Khanh 
*****
Loan Nguyen
THOÁNG MỘNG YÊU ANH 

Cho ngày tháng lịm dưới mồ sâu
Quẳng hết buồn lo vạn nỗi sầu
Mãi ước duyên nồng không thể cạn
Luôn chờ phận thắm chẳng còn đau
tình yêu đẹp tựa màu mây sớm
Mộng vẫn hồng như buổi nắng đầu
Gác nhỏ trăng vàng soi của sổ
Đôi lòng ấp ủ chuyện đời nhau/
NPP 15/11/2018
*****
Dư Âm
TRĂNG TÀN...!
Trăng tàn bến quạnh đã chìm sâu,
Hụt hẫng nhiều phen khắc khoải sầu!
Vẫn mải mê chờ ...trông sóng gợn,
Hay thờ thẫn đợi...thấy lòng đau!
Ngoài kia gió lạnh tràn qua bãi,
Chỗ nọ làn mây lướt phủ đầu!
Kỷ niệm giờ đây dường rã xác,
Thôi đành gác lại để gần nhau!
*****
Lê Ngọc Dũng
XÁC KHÔNG HỒN 

Ê chề cũng tại dối lừa nhau
Vẫn cứ lần khân cạnh biển sầu
Cảnh hẹn xưa - còn vương vấn giữ
Luôn thờ thẫn đợi - tấm lòng sâu
Nhiều đêm hụt hẫng nào vơi chén
Lắm buổi trầm ngâm đã bạc đầu
Nặng nỗi duyên đời thao thức trở
Âm thầm gạt bỏ những niềm đau.

Lê Ngọc Dũng