NHẶT NẮNG HOÀNG HÔN
(Lỗi bình đầu)
(Lỗi bình đầu)
Mảnh nắng chiều hoang rụng ngõ buồn
Ai ngồi nhặt mãi bóng hoàng hôn
Tình len kẽ mắt sầu chao mộng
Lệ đẫm bờ mi chảy thấm hồn
Bản tấu bay vào khoang vũ trụ
Manh đời rớt giữa miệt càn khôn
Màu xanh của đất toàn sương mịn
Nhỏ thẫn thờ nghe trống ngực dồn ./.
LCT 13/03/2018
BÀI HỌA :
*****
Truong Thanh Son
VỤN VỠ CUNG ĐỜI
Chiều phai nắng dạ ngẩn ngơ buồn
Nhớ nẻo xưa… cùng những nụ hôn
Kỷ niệm êm đềm len giữa trí
Tình ân rực rỡ thắm trong hồn
Đâu ngờ bể ái đầy mê dại
Cứ tưởng yêu rồi sẽ rạng khôn
Vụn vỡ lâu đài… ai bỏ phế
Hồn loang uất hận khổ đau dồn
Dạ Thế Nhân Thanh Sơn
*****
Nguyễn Châm
VẲNG NHỊP CHUÔNG BUỒN
Tàn đêm vẳng lại tiếng chuông buồn
Tiếc thuở luôn nồng những nụ hôn
Khóc kẻ tình si chìm ngõ mộng
Sầu đêm giấc cảm dạo linh hồn
Người xa nẻo cũ như còn dại
Phận gửi kinh cầu đã mất khôn
Thức giữa mành đen dòng bỉ cực
Mà nghe khắc khoải nhịp tim dồn
Nguyễn Châm - 130318
*****
Đinh Vĩnh Long
TÍM LẠNH HOÀNG HÔN
Gác lạnh mình ta ủ nỗi buồn
Còn đâu sáng ẵm với chiều hôn
Mưa tràn xối xả lòng kinh ngạc
Sấm dội ầm vang đã hoảng hồn
Một chút kìm lòng cho bớt dại
Vài giây bỏ giận cũng là khôn…?
Nhưng rồi cả nể đành ôm hận
Để tháng ngày qua ngực thở dồn
Đinh Vĩnh Long.
*****
Trung Nhẫn
RỤNG RƠI
.
Từng ôm lá đổ gợi u buồn
Thả xuống hiên đời những nụ hôn
Mãi kể thu về tan tác mộng
Hoài mong hạ đến thẩn thơ hồn
Đôi lần úa bởi cù cưa dại
Mấy thủa xanh vì nũng nịu khôn
Lặng lẽ trong màn sương buổi tối
Bình minh giấu tủi rụng rơi dồn
TRUNG NHẪN 13/3/2018
*****
HỒI TƯỞNG
Chiều đông khắc khoải dạ chao buồn
Tưởng đến duyên nồng những nụ hôn
Nghĩa nhỏ hôm nào trao thắm đượm
Tình ta dạo ấy trải mê hồn
Còn đây tuổi ngọc hờn không khéo
Vẫn đó niên thời giận chẳng khôn
Kỷ niệm xưa mà như sống mãi
Cùng bao nỗi nhớ lại đang dồn
Ban Ngo Duc 13/3/2018
*****
Tòng Trần
PHẬN HẨM
Chiều nghiêng giọt nắng để tim buồn
Mãi đợi đêm về gửi chiếc hôn
Ngỡ ái triền miên tròn tuổi mộng
Ngờ duyên mải miết trọn tâm hồn
Âm thầm gối lẻ đời đâu quạnh
Lặng lẽ khuê phòng số chẳng khôn
Nỡ khép màn khuya sầu buổi hận
Đành cho phận hẩm nẫu canh dồn.
13/3/2018.
*****
Huan Tran
SUY TƯ
Chiều Loang tím cả nỗi u buồn
Giả dối khi vừa đẫm nụ hôn
Lắm buổi ê chề tan cõi mộng
Nhiều khi thất vọng nẫu tâm hồn
Mê cuồng đuổi bóng âu người dại
Mãn nguyện an lòng ấy kẻ khôn
Chạnh nghĩ gian trần như khói tỏa
Lòng đau... giục giã trống canh dồn ./.
_______Huan tran 13-03-2018
*****
Đối họa cùng các thi hữu
KHÔNG CÒN GÌ ĐỂ NHỚ
Giữa nắng chiều rơi bản nhạc buồn
Cung sầu khép lại những lần hôn
Niềm đau bỗng cạn trong tầm mắt
Nỗi khổ chìm sâu tận đáy hồn
Đã thế thôi đành chôn tuổi dại
Thay vì phải đợi lấy ngày khôn
Màu mơ vẫn đó dòng thơ nhạt
Của những lần thương nhớ dập dồn ./.
LCT 13/03/2018
*****
Hữu Thiên
ĐÓI LẠI ĐÓI
Chờ khuya khẽ động ả rên buồn
Dỗ gọt nhưng nàng chẳng thích hôn
Ngóng cả đêm dài như vỡ mộng
Chờ nguyên buổi tận muốn banh hồn
Hờn co cẳng gác bà la dại
Lẫy kéo tay mò mụ chửi khôn
Đã đói lâu ngày nay phải nhịn
Nằm nghe nó giục những cơn dồn..!
NL 13/03/2018
****************
Dư Âm
CHIỀU BUÔNG!
Chiều buông quạnh quẽ xuyến xao buồn,
Bỗng thẩn thơ ngầm luyến nụ hôn!
Bởi thấy tình vơi rời rã mộng,
Vì nghe ái nhạt lửng lơ hồn!
Ơ hờ những tưởng chưa hề khéo,
Hoặc giả không chừng thiếu lẽ khôn!
Khắc khoải tơ hồng sao dễ dập,
Nồng ân tẻ lạnh khó khăn dồn!!!