ĐÊM Ở TRẦN GIAN
Khập khiễng chân về bước tỉnh say
Đường đêm quạnh quẽ bóng trăng gầy
Sương mù mịt bủa trên tàn lá
Khói lửng lơ chìm giữa rặng cây
Mõ nhịp trôi cùng cơn gió thoảng
Đàn ngân quyện lẫn đám mưa dày
Bên thềm cậu chó còn mê ngủ
Mở mắt ra nhìn cũng dại ngây ./.
LCT 02/06/2017
BÀI HỌA :
*****
VỀ ĐÂU BÓNG NHỎ
Ly tình chẳng chuốc dạ hoài say
Bóng nhỏ về đâu dáng liễu gầy
Để giọt thu buồn đan lá cỏ
Bỏ vầng trăng úa phủ tàn cây
Xa xa phố núi màng sương mỏng
Lạnh lạnh đêm khuya lọn tóc dày
Rớt giữa hồn ai niềm thổn thức
Cho lòng ta cũng nhuốm sầu ngây !
Tường Vân 2/6/17
*****
KHÔN RỒI DẠI
Men tình có lẽ chẳng còn say
Bóng đổ hồn xiêu nắng ngã gầy
Bước nhỏ nay chìm trong bãi cát
Chân chiều sắp lịm dưới hàng cây
Màu rêu cuối hạ còn trơn nhẹ
Sắc lá vào thu đã phủ dày
Tịch vắng hoang lòng đêm khó chợp
Qua rồi tuổi trẻ đến thời ngây..!!
Nguyễn Lâm 02;06/2017
*****
LẠC GIỮA KHUÔN ĐỜI
Ta hoài lạc giữa nẻo đường say
Xót nửa đời đau vẽ mộng gầy
Cảm nỗi thương dài heo ngọn lá
Đong mùa nước nổi dạt hàng cây
Hồn trông cố quận làn sương thoảng
Dạ ngẫm tiền duyên nấc tủi dày
Đã chạm triền đông còn ngái ngủ
Phiêu bồng bước mỏi chợt lòng ngây
Nguyen Khuyen - 020617
*****
GIẤC MỘNG TRẦN GIAN
Môi mềm ngọt sớt vẫn làm say
Choáng váng kề vai mỏng mảnh gầy
Chị Nguyệt e dè .....chui mây núp
Nàng sao mắc cỡ... Trốn lùm cây
Cho người xứ bắc ôm tình mỏng
Để kẻ miền nam ủ mộng dày
Cách trở muôn trùng nhưng vẫn vậy
Đêm về trải ý với hồn ngây
Ngân Hà