CÒN NHỚ KHÔNG EM
Ta vô tình hay em muốn rời xa
Miền dĩ vãng nay nhạt nhòa hương lửa
Người vội quên những lời tình đã hứa
Bởi đam mê trôi giữa lối thiên đường
Ta đêm nay say giấc ngủ vô thường
Người ở lại quay cuồng trong tiếng nhạc
Ánh mắt nâu dẫm hồn ta ngơ ngác
Bến phù dung phờ phạc bởi men tình
Người cột ta trong thế giới vô hình
Hay thả lỏng giữa men tình ngập ngụa
Mãi rồi quên không còn gì để nhớ
Chén hư hao đêm mở cửa linh hồn
Em quên rồi hay thả đáy mồ chôn
Lời tiễn biệt như hồn say ngõ mộng
Ta tìm em như đi tìm sự sống
Bến trăm năm gió lộng tiễn mây trời
Em ngọt bùì hương vị ngấm đầu môi
Ta bỡ ngỡ đêm ngồi quên sám hối
Nước mắt rơi lại đong đầy tội lỗi
Khi không nhau nông nổi đến khôn cùng
Em xa rồi một khoảng trống mông lung
Tình quằn quại giữa muôn trùng sóng vỗ
Dối gian ơi xin lấp đầy miệng hố
Để tôi em không chỗ đứng bên đời ./.
LCT 01022017
HỌA NỐI :
*****
KHÚC TÌNH ĐÔNG
Đêm ngập ngừng giấc ngủ cũng chơi vơi
Thầm trăn trở niềm mơ vừa nhẹ đến
Hình bóng anh cứ chập chờn hiển hiện
Nụ cười duyên hòa quyện dấu môi hồng
Tiếng yêu đương còn đọng chút hương nồng
Nghe nỗi nhớ phập phồng từng hơi thở
Người yêu hỡi là duyên hay là nợ
Để tình em dang dở mãi chưa thành
Mùa thu về lá úa chẳng còn xanh
Miền quên lãng tròng trành trong cõi nhớ
Còn lại đây trang thơ tình viết dở
Giờ không anh hoang vỡ chỉ đôi vần
Chiều đông buồn khơi dậy khúc tình ân
Hồn vơ vẩn bần thần như ngấm rượu
Đêm hoang vu ánh nguyệt luồn chăn chiếu
Buồn không anh khi thiếu vắng đôi đời
Xuân lại về cho nắng ấm bờ môi
Em với gió bên chiều phơi tóc mỏng
Ngoài xa kia biển bằng đang dậy sóng
Đời không anh nên mộng mãi lưng chừng !
Tường Vân 1/2/17
*****
VỠ MỘNG
Em bây giờ ngày tháng rủ cơn mê
Miền mộng tưởng trăng thề chênh chếch bóng
Cuối trời xa những vì sao lồng lộng
Đêm vô ưu nghe vọng tiếng kinh cầu
Có đôi lần ngồi đếm giọt mưa ngâu
Đời bỗng chốc phơi mầu tang trắng xóa
Làm sao quên những đêm tình vội vã
Nụ hôn trao rời rã rớt bên đời
Em ngọt ngào vẫn giấu ở đầu môi
Ta hở hững bao đêm rồi không nhớ
Cuộc tình xưa chưa hề nên duyên nợ
Thì em ơi tình lỡ đến bao giờ
Nhặt nốt buồn ta cuộn cả vào thơ
Lòng gặm nhấm môi hờ đêm vụng dại
Vòng tay em chưa một lần ân ái
Trăng đơn côi vẫn trải lối thiên đường
Đời nhạt nhòa không một chút sắc hương
Em cũng chỉ vô thường trong mộng mị
Ngõ vào yêu tưởng chừng xa vạn lý
Có không em tri kỷ quá hoang đường
Đêm nay về góc phố đẫm mù sương
Đời bỗng vắng khúc vô thường năm cũ
Tình đã xa bước chân người lữ thứ
Mộng trăm năm cô lữ vết tang bồng ...
LCT 01/02/17
*****
Bến không em
Chút tình nồng tôi nở để bay xa
Vuột mất em mình ta tàn bếp lửa
Canh cánh trong lòng lời yêu người hứa
Rồi quên nhanh mỗi đứa mãi đôi đường
Ta chỉ mong hạnh phúc vỗ mộng thường
Chút ân tình vấn vươn hòa khúc nhạc
Chớm nụ xuân một màu xanh bát ngát
Cháy lửa lòng dào dạt thắm ân tình
Nuôi huy vọng tình ta bóng bên hình
Xa em rồi bình minh màu cỏ úa
Chỉ còn đây ngọn gió lất lây lùa
Tình không em hóa bụa kẻ vô hồn
Mối tình tôi em nở đặt mồ chôn
Không từ biệt không còn si bến mộng
Bờ yêu ta theo nhanh từng con sóng
Đẫy thuyền trôi khuất bóng tận chân trởi
Đắng nụ cười đắng chát cả vành môi
Lời gian dối ghép vần câu hấp hối
Vọng câu thề chứa chan mùi tội lỗi
Chẳng một lời dù trăn trối sau cùng
Mái tranh buồn vắng vẻ gợi mông lung
Tìm giấc ngủ bít bùng đêm khó vỗ
Đẩy tình tôi lún sâu nơi đáy hố
Bến không em bến đỗ lạnh chân đời
Nguyễn Lâm 01/02/2016