MÙA HẠ CUỐI
Tôi trở về mùa hạ đẫm màu tang
Tình tiễn biệt mây vàng xao xuyến rụng
Có người quên bỏ lòng ai nao núng
Câu thơ rơi thung lũng gió mây sầu
Thôi được rồi ta chẳng muốn tìm đâu
Để góc nhớ gởi vào câu duyên phận
Dỗi hờn thơ khúc tình đời gay cấn
Lời yêu xưa xen lẫn gió thu buồn
Ta không về hong tuổi muộn hoàng hôn
Dù bóng xế bên kia cồn đỏ rực
Đã biết em bao đêm rồi thao thức
Bóng hình ai náo nức nụ hôn đầu
Ta tìm về kỷ niệm nhớ mùa ngâu
Vần thơ chết hôm đầu tiên gặp gỡ
Để rồi khi đôi lòng neo sợi nhớ
Giờ chia tay duyên nợ vỡ tan rồi
Em quên ta như gió bỏ lưng trời
Ngày héo úa như lời ca đứt đoạn
Thì xin em đừng đem lời than oán
Giết lòng nhau câu toan tính điên rồ
Ta chẳng hề là đứa trẻ ngây ngô
Hay giọt nắng bên hồ vô tư rọi
Hoặc lời ca của đêm tình bối rối
Sẽ chìm sâu sau buổi tối tan về
Ta không em như đường phố không lề
Chiều tắt nắng đi về đơn độc bước
Lời tình xưa khúc thi dài mà mượt
Như con sông dòng nước cũng hiền hòa
Để bây giờ như gió thoảng lùa qua
Ngày chợt héo phôi pha màu nắng sữa
Những lời yêu muôn lần ai vội hứa
Thành tro bay tan giữa khoảng không tàn
Thôi ta về nhặt lại cánh hoàng lan
Chiều hạ đỏ hoa vàng lay trong nắng
Tiếng con ve khóc chiều rơi bình lặng
Phượng hồng ơi chở nặng cánh thư buồn
Ta trở về màu nắng vỡ hoàng hôn
Cơn gió nhẹ dỗi hờn lay ngọn sóng
Bến tình xưa sao hôm nằm dỗ mộng
Thì em ơi đừng tiếc bóng trăng mờ ...
LCT 15/04/2017
BÀI CẢM TÁC :
*****
TÌNH KHÚC HẠ
Ta ngậm ngùi đem ghép những vần thơ
Tình khúc hạ hay là lời chia biệt
Tiếng ai hát giữa trưa hè da diết
Thở than buồn tiễn biệt bóng người xa
Tháng ngày dài cứ lặng lẽ trôi qua
Thời gian hỡi sao nhạt nhòa đến vậy
Trên phố cổ cơn mưa chiều rơi rẩy
Trắng con đường tê tái cả hồn anh
Tháng tư về màu nắng cũng vàng hanh
Ta cứ thế độc hành qua nẻo vắng
Thờ thẫn bước mà nghe hồn trĩu nặng
Thung lũng sầu mây trắng nhạt nhòa trôi
Từ bây giờ ta sẽ mãi đơn côi
Trang kỷ niệm bồi hồi xin giữ lại
Thu chưa đến một trời buồn hoang dại
Tím hồn ta tím tái giấc mơ buồn
Thôi ta về nhặt lại bóng hoàng hôn
Thì quên nhé những dỗi hờn cay đắng
Tháng tư đến tiếng ve sầu dai dẳng
Thời gian ơi trĩu nặng mảnh tim sầu !
Tường Vân 16/4/17
*****
MÙA HẠ CUỐI
Em đã về cho riêng mùa hạ ấy
Chợt thoáng nhìn tà áo trắng bay bay
Hương làn gió mái tóc mến thương thay
Miệng mũm mĩm như hoa vừa mới nở
Dáng em đi thướt tha còn bỡ ngỡ
Len lén nhìn ánh mắt thật xuyến xao
Chuỗi hạ dài ngày tháng quá đi mau
Giờ phút cuối gặp nhau còn luyến tiếc
Dòng lưu bút tâm tình sao tha thiết
Chiếc khăn thêu tạm biệt mối tình thơ
Kỷ niệm nào trăn trở buổi ban sơ
Dòng lệ đổ rưng rưng chào từ giã
Gốc phượng già bao năm rồi thay lá
Trước cổng trường nhìn hoa đỏ đang rơi
Dư âm xưa gợi nhớ bỗng chơi vơi
Ngày tháng cũ trong lòng thêm day dứt..
LienNguyen