VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 1 tháng 12, 2017

CÂU THƠ NÁT CẢ LÒNG NGƯỜI

CÂU THƠ NÁT CẢ LÒNG NGƯỜI

"THTK"

(Đốt cả mùa đông trơ trụi úa
Mà buồn vẫn đượm mãi đêm nay)
------------------@@@---------------


ĐỐT dòng nhật ký giữa chiều say
CẢ nỗi niềm riêng muốn giãi bày
MÙA lại em cười như nắng vỡ
ĐÔNG về hắn khóc tựa tình bay 
TRƠ cây bến lạ con thuyền lướt
TRỤI lá vườn quen ngọn gió cày
ÚA chuỗi thời gian vàng võ rụng
MÀ BUỒN VẪN ĐƯỢM MÃI ĐÊM NAY ./.

LCT 01/12/2017



BÀI HỌA :
*****

ĐÊM GIÃ BIỆT 

( Đốt cả mùa đông trơ trụi úa
Mà buồn vẫn đượm mãi đêm nay )
" THTK "

ĐỐT từng kỷ niệm những lần say
CẢ chuỗi thời gian khó biện bày
MÙA đó anh hờn hoa sớm rụng 
ĐÔNG nào nhỏ khóc mộng vừa bay 
TRƠ gan đá sỏi tình xuân lạnh 
TRỤI cánh Tường Vi buổi nguyệt gầy 
ÚA mảnh tim sầu hôm giã biệt 
MÀ BUỒN VẪN ĐƯỢM MÃI ĐÊM NAY !

Tường Vân 1/12/17
*****
ĐÊM XA NGƯỜI
( Đốt cả mùa đông trơ trụi úa
Mà buồn vẫn đượm mãi đêm nay )
" THTK "
ĐỐT hồn mộng ước mỗi khi say
CẢ những lần mơ gió lạnh bày
MÙA ấy đường thôn hoa pháo nổ
ĐÔNG kia ngõ xóm lá sầu bay
TRƠ lòng với bóng nhìn xuân lạnh
TRỤI dạ cùng đêm ngẫm ý gầy
ÚA mộng tình thơ đêm giã biệt
MÀ BUỒN VẪN ĐƯỢM MÃI ĐÊM NAY !
*****
SẦU LẺ BÓNG
ĐỐT lò hương lửa chuốc hồn say
CẢ khói sương khuya mộng sắp bày
MÙA chín trên cành xuân ngại rụng
ĐÔNG tàn dưới nhánh gió cuồng bay
TRƠ miền thu thủy ngoài xa vắng
TRỤI cánh thiên nga giữa guộc gầy
ÚA lạnh trăng thề câm lặng bóng
MÀ BUỒN VẪN ĐƯỢM MÃI ĐÊM NAY !
Lý Đức Quỳnh

Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

NẾU MAI TÔI CHẾT

NẾU MAI TÔI CHẾT (MLT-Tiệt hạ. NV)


Ví phỏng rồi đây ngã ngựa vì...
Giữa đường gởi lại đứa nào hi...
Nửa đêm mộng trỗi mần răng hí...
Mỗi dạo tình khơi để rứa thì...
Lạnh lẽo tâm hồn không có chỉ...
Võ vàng thể xác một mình khi...
Gác khuya gợi những lần yêu phỉ...
Dạo đẫm vành môi hỏi nhớ gì...

LCT 30/11/2017
BÀI HỌA :
*****

NGẪM NGỢI GÌ !!!
Có thể rồi đây gặp lại vì...
Ân tình mãi đó vẫn còn hi...
Đôi nơi dẫu có mần răng hí...
ấy cũng chung đường cứ rứa khi...
Mộng trở đông về mơ đó chỉ...
Tình khơi hạ đến ước kia thì...
Canh khuya vạc gọi buồn tình ý...
Giọt lạnh trăng tàn ngẫm ngợi gì...
Hương Thềm Mây
(G.M Nguyễn Đình Diệm)
30.11.2017
*****
MƯA ĐÊM 

Tàn canh thổn thức phải chăng vì
Nuốt lệ âm thầm chẳng tiếng hi
Mộng gửi sông hồ đông giá lạnh 
Tình gieo đáy vực buổi đương thì 
Thương hôm gió trở hờn muôn nỗi 
Lạc ánh trăng sầu nhớ những khi
Gác vắng đêm về mưa nhỏ giot
Buồn vương kỷ niệm thiết tha gì !?

Tường Vân 30/11/17

Thứ Tư, 29 tháng 11, 2017

TỰ TRÀO

TỰ TRÀO

(Mỹ lục thanh)

Ngắm thẳng vào gương rõ mặt mình
Trọn đời tửu nát ngẫm mà kinh
Nửa đêm thức dậy làm đôi tĩnh
Hửng sáng ngồi chơi cũng một bình
Mấy muỗng cơm thừa con vợ chỉnh
Cả thùng bạc nén gã bồ rinh
Dĩ nhiên số phải trời cao định
Chợt nghĩ buồn hơn án tử hình ./.

LCT 29/11/2017
BÀI HỌA :
*****

UỐNG RƯỢU CÙNG THU
Chiều thu cạn chén mỗi riêng mình
Vọng lại chùa xa tiếng mõ kinh
Vỗ cánh trời mây chim gọi bạn
Lưng bầu ngõ bến cỏ nghiêng bình
Đương đời nỏ có chi danh đợi
Chức tước đâu mơ biết mẹo rình
Lúc hứng dăm ly cho thỏa dạ
Hồng trần đã nhạt bóng theo hình
(G.M Nguyễn Đình Diệm)
29.11.2017

Thứ Ba, 28 tháng 11, 2017

NẮNG MÙA ĐÔNG

NẮNG MÙA ĐÔNG


Nắng của mùa đông cũng lạnh lùng
Như tình lãng mạn bỏ đời chung
Chiều say mặt biển chờ mây nhúng
Tối dỗi hồn trăng chợt lửa bùng
Nát mảnh thơ sầu rơi vãi rụng
Tan chiều khói nhạt vỡ tàn bung
Người đi chẳng ngại lòng nao núng
Để bước đường quen bỗng ngại ngùng ./.

LCT 27/11/2017

BÀI HỌA :
*****

TỰ TÌNH 

Cảnh đó người đây cớ lạ lùng
Hôm nào lối mộng vẫn về chung
Đường quen gió hát câu tình tự
Bến cũ đêm khơi chuyện bão bùng 
Tóc rối Hoàng Lan hờn cánh rũ
Duyên thầm Nguyệt Quế tỏa đài bung 
Tha nhân trở lại vườn hoa ấy 
Dám hỏi vì sao cứ ngượng ngùng ?

Tường Vân 28/11/17
*****
Bài họa vui cùng Tường Vân
QUEN ĂN

Vì quen thói mụ mãi săn lùng
Tại lão bên hè khoái ngủ chung
Bữa tối vừa xong bà mặc củng
Đầu hôm đã thấy mặt hoe bùng
Giương cờ dấu hiệu rằng ta cũng
Khẩu lệnh cho rằng hắn sẵn bung
Xáp lại đôi bề như lỗ thủng
Trời cao chẳng ngại nói chi ngùng ./.

LCT 28/11/2017

Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017

YÊU THỜI @



YÊU THỜI @

Lún cẳng vào trong nghĩa muộn màng
Cung đàn lỗi nhịp đắng lòng mang
Người vương kỷ niệm miền phiêu lãng
Kẻ vướng vần thơ ngõ điệu đàng
Mấy khoảnh ân tình trên bẫy mạng
Bao dòng nhật ký giữa lằn trang
Vì đau nét chữ ngồi mê sảng
Giết cả đời ai lỡ vội vàng ./.

LCT 27/11/2017

BÀI HỌA :
*****

SẦU ĐÔNG 

Từng đêm khó ngủ lại mơ màng 
Nửa đoạn tơ lòng lỡ vướng mang
Giấc mộng chưa đầy đôi mắt nhỏ
Vầng trăng chẳng tỏ cạnh ven đàng 
Lãng câu duyên phận chừ bao kiếp 
Quẳng gánh ân tình hận mấy trang 
Lặng đếm xuân thì trên mái tóc 
Sầu ai chiếc lá cũng hanh vàng !

Tường Vân 27/11/17


Chủ Nhật, 26 tháng 11, 2017

CẠN THƠ

CẠN THƠ

Có vẻ hồn thơ đã cạn rồi
Nên tình cũng sớm bạc màu vôi
Vườn xưa kẻ đợi cành đâm nhánh
Chốn cũ người mong lộc nẩy chồi
Bỏ ánh trăng sầu treo ngõ gợn
Quên làn nắng muộn thả dòng trôi 
Chiều hoang biển nhuốm viền mây bạc 
Chỉ có mình ta lặng lẽ ngồi ./.

LCT 26/11/2017
BÀI HỌA :
*****

LẠNH BÓNG
Thẩn thẩn thờ thờ ấy vậy rồi
Tháng ngày lặng lẽ bạc tình vôi
Người mong mong mãi mơ đâm nhánh
Kẻ đợi đợi hoài mộng mọc chồi
Vỹ dạ mưa giăng sầu gió thả
Nam giao nắng xế thảm mây trôi
Bên sông gió thoảng mơ màng nhớ
Ghế đá ngày xưa lạnh bóng ngồi!!!
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm. 26.11.2017
*****
XA RỒI KỶ NIỆM 

Từng trang kỷ niệm đã xa rồi
Mới hiểu duyên đời bạc tựa vôi
Tiễn hạ thu buồn vương xác lá
Sầu đông gió lạnh rũ thân chồi
Đêm xuân chốn ấy êm đềm gọi 
Ánh nguyệt phương này lặng lẽ trôi
Bến cũ con thuyền không trở lại
Chờ ai lữ khách lặng yên ngồi !

Tường Vân 26/11/17

Thứ Bảy, 25 tháng 11, 2017

LẶNG LẼ HIÊN ĐỜI


LẶNG LẼ HIÊN ĐỜI
(Mỹ lục thanh)

Lặng lẽ bên đời nửa bóng trăng
Những hôm ngủ muộn biết đâu rằng
Biển tình sóng dậy vì tâm bão
Cõi mộng đêm vùi bởi giá băng
Nóng bỏng bờ môi người một ngã
Lạnh tanh ngõ mắt kẻ đôi đằng
Nhớ ai chạm khẽ hồn trăn trở
Quạnh quẽ khi nhìn mảnh gió giăng ./.

LCT 25/11/2017



BÀI HỌA :
*****

QUẠNH QUẼ BÊN CHIỀU
Hiên thu lặng lẽ đứng nhìn trăng
Chiếc lá vàng rơi có hiểu rằng
Giã biệt cay nồng lòng thấm lạnh
Chia ly đắng ngắt dạ thâm băng
Mai kia nhớ lại tình đôi ngã
Mốt nọ chiêu hồn nợ bao đàng
Cuộc mộng xôn xao hoài vỗ sóng
Bên chiều quạnh quẽ bóng sương giăng
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm. 25.11.2017)

*****

HỎI CHÀNG TRĂNG ?
( Vấn nghi )

Lâu rồi vắng bặt hỡi Chàng Trăng ?
Trở giấc canh thâu ướm hỏi rằng ?
Có phải thuyền Anh đà cập bến ?
Hay là biển mộng hóa thành băng ?
Mà đêm giận dỗi tan hồ hải ?
Hoặc lúc hờn ghen dậy sóng đằng ?
Một cõi mây trời đâu vướng bận ?
Sao hoài thổn thức nỗi niềm giăng ?

Tường Vân 25/11/17

Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2017

LỐI ĐÊM (Mỹ lục thanh)


LỐI ĐÊM
(Mỹ lục thanh)

Phố nhỏ đèn khuya mãi ngập ngừng
Bãi đời vắng vẻ lệ sầu rưng
Bóng đêm cuộn lẫn làn mây biển
Cảnh mộng vờn quanh trũng gió rừng
Cuộc lữ phong trần đau mỏi gối
Bước tình lãng tử nặng quằn lưng
Nụ yêu chớm nở đành xao lãng
Bởi tiếng đàn ai lặng giữa chừng ./,

LCT 22/11/2017
*****
BÀI HỌA :
*****

PHẬN KHỔ
Bão tố hoành hành riết chả ngừng
Mưa dầm ngõ lội dạ rưng rưng
Đêm dày gió giật toe vườn tược
Tối đẫm giông gầm toét núi rừng
Hẻo lánh góc trời đau rã gối
Hắt hiu nẻo sống khổ oằn lưng
Lao lung kiếp sống đày cơm áo
Rụng mấy mùa xuân mãi miết chùng.
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm. )
24.11.2017

*****

TRĂNG TÀN TRÊN ĐẤT KHÁCH 

Nhìn con suối bạc chảy khôn ngừng 
Ngỡ mắt Anh buồn ngấn lệ rưng
Mấy độ vầng trăng sầu lãng khách 
Nghìn thu lá gió vọng đêm rừng 
Mòn chân viễn xứ tình chưa cạn
Mỏi gót phong trần mộng đã lưng 
Chợt gió đông về qua ngưỡng cửa 
Mà nghe nỗi nhớ vọng vô chừng !

Tường Vân 24/11/17
* Mạ đề
*****
DANG DỞ

Con tim nhịp đập vẫn chưa ngừng
Lệ nhớ xa vời nuốt nghẹn rưng
Tự thuở đời chia hình lẻ phố
Là khi tình biệt bóng côi rừng
Hoa chưa mật chín yêu đà đậm
Nhụy sớm xuân tàn mộng lửng lưng
Quen lạ hòa quyên vừa bén tiếng
Trời xanh định phận đã như chừng
Lý Đức Quỳnh 


Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

LỐI VỀ XÓM NHỎ

LỐI VỀ XÓM NHỎ
(Lối cũ vàng hoa sương khói cuộn
Trăng chiều rớt mảnh xuống bờ mê )
(THTK)

LỐI mòn trở lại với lòng quê
CŨ bến đò xưa mỏi bước về
VÀNG dãy tơ tràn treo mép cửa
HOA chùm khế rụng rãi bờ đê
SƯƠNG giăng nẻo vắng vương mành trúc
KHÓi phủ đường khuya vướng điệu thề
CUỘN bãi mây tàn ôm mái rạ
TRĂNG CHIỀU RỚT MẢNH XUỐNG BỜ MÊ ./,

LCT 23112017
BÀI HỌA :
*****

VỀ NƠI XÓM CŨ
LỐI thu viếng lại cảnh làng quê
CŨ nẻo đường xưa bước nhẹ về
VÀNG nắng chiều mơ thơm dậu trúc
HOA cau vườn mộng ngát triền đê
SƯƠNG gieo mái lá vương hiên cúc
KHÓI thả vồng mây nhớ tiếng thề
CUỘN liếp tranh nghèo sầu quấn quýt
TRẮNG CHIỀU RỚT MẢNH XUỐNG BỜ MÊ ./,
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn ĐìnhDiệm)
23.11.2017

Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

HOANG LÒNG


HOANG LÒNG

Kẻ vẫn mong tìm miếng ngọt ngon
Người đang kiếm chỗ để chui lòn
Khu vườn hắn ở rừng cây mọt
Mảnh đệm em nằm bãi lá non
Hẹn bữa trời êm tình đổi gió
Chờ đêm sóng vỗ mộng lay hồn
Muôn đời cảnh lạ càng hưng phấn
Chẳng lẽ cam đành chịu héo hon ./.

LCT 22/11/2017
BÀI HỌA :
*****

ĐÊM MÙA ĐÔNG 
(Họa nghịch vận)

Chớ nghĩ thu tàn dạ héo hon 
Chiều hoang tím lạnh đến say hồn 
Vườn Thanh rộn rã ngàn hoa thắm
Gối mộng êm đềm cánh hạc non
Mặc kệ đông tràn đêm gió trở 
Màng chi cửa hở bóng trăng lòn
Canh trường mượn bút đề thơ vậy 
Cảnh đẹp sao đành thiếu rượu ngon !

Tường Vân 22/11/17
* Mạ đề

Thứ Ba, 21 tháng 11, 2017

LỮ KHÁCH CHIỀU

LỮ KHÁCH CHIỀU
(Mỹ lục thanh)

Chỉ mỗi mình ta bước độc hành
Giữa chiều tẻ nhạt gió lùa quanh
Nắng mưa mượn nỗi đời an ủi
Lạnh giá nhờ hương lửa dỗ dành
Góc biển mây tràn vương vãi bọt
Khoảnh trời nắng nhuộm rã rời manh
Phố xưa bỗng gợn màu trăng đỏ
Vỡ mảnh hoàng hôn khói cuộn thành ./.

LCT 21/11/2017
 
TIẾNG ĐÊM
(Mỹ lục thanh)

Mỏi bước đường xa cuộc lữ hành
Dốc đời lãng tử lại vòng quanh
Sảnh khuya tĩnh mịch sầu cho bớt
Ngõ vắng trầm tư mộng để dành
Nốt lặng cung đàn tan rã mảnh
Giọng cười cửa miệng vỡ từng manh
Những đêm gió trở buồn vô tận
Cận cảnh ngồi xem khói hãm thành ./.

LCT 24/11/2017

BÀI HỌA :
*****

TÌNH LY KHÁCH 

Mỏi gót đường xa khách viễn hành 
Đây chiều nắng nhạt gió vờn quanh
Vườn xuân lối mộng hoa đưa bước 
Quán cỏ cầu sương rượu sẵn dành
Nửa cuộc phong trần say vất vưởng 
Đôi dòng thế tục ngẫm mong manh 
Nhớ thương trút cạn niềm tâm khảm 
Chẳng biết tình kia có nguyện thành?

Tường Vân 21/11/17

Thứ Hai, 20 tháng 11, 2017

TÔN SƯ TRỌNG ĐẠO

TÔN SƯ TRỌNG ĐẠO

Thử nghĩ vui gì chuyện ví von
Rằng ta chỉ ước chữ vuông tròn
Ơn thầy mấy thuở hằng mong trọn
Nghĩa mẹ muôn đời chẳng muốn non
Giữa bến phù vân tình nhỏ mọn
Trong vùng thế tục sử không mòn
Nhân từ mẫu mực cùng nghinh đón 
Phải lẽ đâu nào việc bé con ./.

LCT 20/11/2017

Chủ Nhật, 19 tháng 11, 2017

ĐÔI BẠN


THƠ MỜI HỌA 
Nhân ngày nhà giáo VN 20/11 - LCT xin chân thànn gởi đến quỳ Thầy Cô đã nghĩ hưu hoặc đang nhiệm sở lời chúc tốt đẹp nhất chúc sức khỏe hanh phúc và thành đạt . 
Nhân đây tôi xin gởi đến các bạn bài thơ nói về hai người bạn đã một thời gắn bó bên nhau ngồi chung trên ghế nhà trường nhưng vì lý do khách quan họ đã chọn cho mình mỗi người một lối đi riêng nhưng cuối cùng thì họ vẫn gặp nhau ở một điểm là tâm hồn qua những lời thơ . Mời các bạn đọc và vui họa . Thân ái !

ĐÔI BẠN

Hai người vẫn có một niềm vui
Nét chữ , đường cưa đủ ngọt bùi
Bạn mãi say cùng trang giấy mỏng
Tôi còn chết bởi nghiệp dùi cui
Nhiều hôm tủi phận nằm ôm gối
Lắm bữa buồn thân lại ngủ vùi
Mượn đỡ đôi dòng thơ ngắn ngủi
Mong bày tỏ được nỗi lòng tui ./.

LCT 19/11/2017

BÀI HỌA :
*****

MÁI TÓC NGƯỜI XƯA 

Em về góp lại những buồn vui
Gói cả tình ai ngọt, đắng, bùi
Nhớ bữa tan trường anh cặm cụi 
Thương chiều nhặt lá nhỏ lui cui 
Hanh hao kỷ niệm ngày thu cuối 
Lặng lẽ thời gian giấc mộng vùi
Mái tóc người xưa giờ điểm bạc 
Mà sầu rụng xuống trĩu hồn tui !

Tường Vân 19/11/17
Đối họa cùng em
BÀI HỌC ĐẮT GIÁ

Không ngờ đến lễ chẳng còn vui
Mẹ hắn vừa đi nỡ bỏ bùi
Giận kẻ vong tình đâu dễ cúi
Đau thằng bội nghĩa dám luồn cui
Ngày đưa nó lại thành duyên rủi
Bữa rước về đây để phận vùi
Mộng vỡ lòng tan người hất hủi
Bây giờ bếp lạnh chỉ mình tui ./.

LCT 19/11/2017
*****
BỎ DỞ

Nghiệp giáo xưa vào chẳng nếm vui
Đành buông bỏ lúc chửa nêm bùi
Nhà nông đã nếp về thui thủi
Đất ruộng theo nề lại cút cui
Ậm ự ngày qua buồn dập xuống
Leo nheo tháng tận khổ chôn vùi
Thời bao cấp ấy như bèo bọt
Cả nước riêng nào chỉ phận tui
Lý Đức Quỳnh 19/11/2017

Thứ Bảy, 18 tháng 11, 2017

VẪN MỘT ĐƯỜNG CONG


VẪN MỘT ĐƯỜNG CONG

Nghe chiều gió rụng vỗ bờ sông
Rượu ướp mềm môi chảy vỡ dòng
Chán cõi gian trần ưa trở giọng
Khinh miền thế tục mãi luồn hông
Hồn thơ đã cạn tình chưa nóng
Sóng nhạc tàn canh nghĩa chẳng nồng
Lệ bỗng sôi trào đôi mắt bỏng
Nhưng đời vẫn thế một đường cong ./.

LCT 18/11/2017


BAI HỌA :
*****

ĐÊM VẮNG 

Lá vẫn rơi đầy ở nhánh sông 
Hờn con nước lạ rẽ đôi dòng 
Thu về mấy độ người đâu nhỉ ?
Tuyết đổ bao mùa cậu biết hông ?
Đẫm chén tình say tình vẫn lạnh
Mềm môi rượu chuốc rượu chưa nồng 
Thuyền ai lướt nhẹ đêm thanh vắng 
Để ánh trăng gầy vỡ nét cong !

Tường Vân 18/11/17

Thứ Sáu, 17 tháng 11, 2017

VẪN CÒN ĐÓ MÙA ĐÔNG

VẪN CÒN ĐÓ MÙA ĐÔNG

Cứ tưởng mùa xuân đã lại gần
Không ngờ giá lạnh mãi quàng chân
Rừng thu nhiệt tỏa sầu xâm lấn
Ngõ hạ hàn phong khổ chiếm phần
Những tối đơn lòng an ủi phận
Bao chiều lẻ bóng vỗ về thân
Nhìn nhau để nhận điều gay cấn
Có lẽ nào đi chẳng ngại ngần ./.

LCT 17/11/2017

BÀI HỌA :
*****

HỮNG HỜ 
(Họa nghịch vận)

Chả ghé thăm nhau bởi ngại ngần 
Khi người bỏ lãng chuyện tình thân
Mấy thu lá rụng hờn duyên kiếp 
Nửa đoạn hoa rơi tủi số phần 
Giấc mộng chiều xuân sầu đẫm gối 
Sông hồ sỏi đá dẫm mòn chân 
Nhớ thương kỷ niệm mềm môi nhớ 
Chợt thoáng như xa cũng chợt gần !

Tường Vân 17/11/17
*****
THAO THỨC
Tàn đêm thao thức nỗi xa gần
Chẳng nợ duyên gì,chân níu chân
Lặng lẽ trăng thề treo khuyết nửa
Lao xao biển hẹn vỗ riêng phần
Quyên hoài thả tiếng đau mòn kiếp
Cuốc mãi buông lời xót tủi thân
Đã mấy thu rồi hoang hoải mộng
Thầm mơ sóng nước lại trong ngần
Lý Đức Quỳnh