VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lục bát. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lục bát. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016

CUỐI NẺO ĐƯỜNG TRẦN



CUỐI NẺO ĐƯỜNG TRẦN

Nhìn ra bãi nắng trải dài
Ngẫm đời ngắn ngủi hai vai gánh đầy
Bực mình bẻ gãy nhành cây
Quất vào thế sự đảo xoay phận người


Ta đang dở khóc dở cười
Trần gian bạc bẽo muôn đời nhớ cho
Bên kia là bóng con đò
Chở ta về bỏ âu lo cuộc đời

Chở trăng cùng tối đậm trời
Ai ngồi nhỏ lệ hát lời ru con
Sầu khuya tiếng dế mỏi mòn
Vách nhà mọt nghiến nỉ non khóc cười

Xin cho một kiếp làm người
Nào hay ai đã nhận lời đây không
Phải chăng người tự buộc tròng
Ta đang giẫy giụa trong vòng thoát ly

Quanh đây những kẻ hiếu kỳ
Tưởng rằng trần tục như vì sao khuya
Rẽ trời những vệt li ti
Đêm cùng bóng nguyệt thầm thì cõi mơ

Vẫy tay ta vẫy tay chờ
Đưa em về tới bến bờ hư vô
Chung nhau một chuyến ngựa thồ
Mây vàng liễu trắng một hồ nước xanh

Đêm tình thủy mặc vây quanh
Thiên đường một cõi bồng bềnh dạo chơi
Xung quanh chẳng có bóng người
Không lời gian dối nửa vời đầu môi

Thôi đi ta đã cạn lời
Người quay về phố ta rời bến quê
Nhập nhằng nửa tỉnh nửa mê
Hồn lìa khỏi xác bên lề nắng hoang

Nơi đây sơn thủy dịu dàng
Bóng mây đen vẫn ôm choàng lấy ta
Đâu cần phải bóng kiêu sa
Cũng không có những mụ bà tóc nâu

Giọt sương đêm phủ đỉnh sầu
Màn mây vươn khói đọng cầu tương tư
Con thuyền tình vẫn lắc lư
Đưa ta vượt bãi trăng mờ cuối sông

Xin cho đêm cạn hết lòng
Cho ngày nắng tắt uốn cong chân trời
Trên môi chết hẳn nụ cười
Chôn vào ký ức góc đời quẩn quanh ./.

LCT 07/06/16

Thứ Năm, 22 tháng 9, 2016

CHỈ CÒN TA VỚI TA



CHỈ CÒN TA VỚI TA

Nghiêng trăng gió rụng qua thềm
Khúc tình xưa đã nằm êm đáy mồ
Nhói lòng nhìn mảnh lá khô
Quằn đau giẫy giụa bên bờ cát hoang


Quanh ta một bãi thiên đàng
Ngập đầy rác rưởi trái ngang tình người
Bên bờ thế thái chơi vơi
Tôi em cũng chỉ nửa đời tìm vui

Gối đêm còn phải ngậm ngùi
Nhìn quanh thế sự chôn vùi ước mơ
Ta ngồi lịm giữa miền thơ
Dường như trần tục vỡ bờ dối gian

Tình đong từ thuở cơ hàn
Lại vơi khi nắng gió tràn miền quê
Người quên luôn cả hẹn thề
Kẻ còn đứng giữa u mê ngõ đời

Trăng chiều gió cũng chơi vơi
Về đâu bóng ngã mây trời ngổn ngang
Mình ta giữa bến địa đàng
Chờ đêm vỗ cánh đại bàng viễn du

Tiếc rằng chưa phải thiên thu
Đành thôi trở giấc miên du mộng thường
Ngỡ ngàng gió đẩy làn hương
Sặc mùi thế thái bên luồng nắng mai

Nhặt đời gánh cả đôi vai
Đem ra chợ bán bi hài lắm không ?
Người cho kẻ ném đôi đồng
Nước mắt mặn chát xuôi dòng cuộn trôi

Không ngờ vị đắng đầu môi
Thấm vào da thịt khi ngồi nhìn em
Vỡ lòng cạn nước mắt đen
Lắng tai nghe tiếng khua kèn nhói đau

Thấy dòng nước chảy lao xao
Mùi tanh hôi lấp ngọt ngào thế gian
Bên kia nửa bóng trăng tàn
Cùng ta thổn thức theo làn gió rơi

Giã từ ta bỏ cuộc chơi
Trả cho người cõi mây trời lãng du
Nhân gian một đám đui mù
Ta làm hạt bụi ngao du đỉnh trời ./.

LCT 22/09/16

Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016

LỤC BÁT VỠ


(Đây là bài thơ Lục Bát mình gom tựa đề của 28 bài thơ Đường Luật có chủ đề VỠ đã đăng trong tháng tám giới thiệu đến bạn  đọc . Mong được sự đón nhận :)


LỤC BÁT VỠ

Nhìn xem NGUYỆT VỠ trên đồi
Nghe ĐÊM VỠ bởi bao lời dối gian
Hôm qua VỠ TRẬN gió ngàn
Tưởng rằng HỒN VỠ theo làn gió thu


Tiếng đồn NẮNG VỠ thiên thu
Còn SƯƠNG VỠ giữa mây mù buồn tênh
Thầm nghe MỘNG VỠ đêm lành
MÙA NGÂU VỠ giữa đôi cành lá non

Tình ĐỜI VỠ trận càn khôn
Đêm TÌNH VỠ nát lỡ hồn em trao
Trăng tàn BẾN VỠ thuyền chao
Khi cơn SÓNG VỠ lật nhào tình em

MÀU HOA VỠ rụng trước thềm
Con TIM VỠ những muộn phiền tháng năm
Bên bờ TRĂNG VỠ xa xăm
Có dòng THƠ VỠ nhập nhằng tiếng yêu

Cuối CHIỀU VỠ bóng hoang liêu
Nghe MÀU HẠ VỠ cánh diều xôn xao
Đêm THU VỠ tiếng nghẹn ngào
Khúc KINH VỠ những xuyến xao ngõ hồn

Trận đồ ÓC VỠ vùi khôn
Cho nguyên MÂM VỠ chẳng còn nghĩa ân
Đêm HOANG VỠ nát nợ nần
Chợt nghe TÌNH VỠ như gần kề bên

Mai này ĐÔNG VỠ rồi em
Chùm thơ TAN VỠ héo mềm lời ca
Chỉ còn SẦU VỠ xót xa
Như là AO VỠ trước nhà chiều thu ./.

LCT 010916
*****
BÀI HỌA :
*****

VỠ
Nguyệt Vỡ trên sông lại vỡ đồi
Ngoài hiên Đêm Vỡ những lời gió say
Nghe Hồn Vỡ giữa ngàn mây
Cơn mưa Nắng Vỡ buồn thay những ngày

Thu về Trận Vỡ heo may
Ngươi xa Tình Vỡ đắng cay vô vàng
Mùa Ngâu Vỡ nhớ lang thang
Ai làm Mộng vỡ đêm tàn buồn tênh

Sáng nhìn Sương Vỡ lênh đênh
Giữa màu Hoa Vỡ chênh vênh dạ sầu
Người ơi Thơ Vỡ làm đau
Mây giăng Chiều Vỡ tím màu nghĩa ân

Lắng nghe Sóng Vỡ xa gần
Theo dòng Sóng vỡ xuân tàn hanh hao
Lặng nhìn Bến Vỡ thuyền chao
Nghe đời Hoang Vỡ nghẹn ngào thiên thu…
GM.Nguyễn Đình Diêm




Thứ Năm, 4 tháng 8, 2016

RỒI MỘT NGÀY EM KHÔNG CÒN TA

RỒI MỘT NGÀY EM KHÔNG CÒN TA

Mai xa rời bến gian trần
Mình em ở lại nợ nần trả vay
Manh tình nửa cuộc đành thay
Gối nghiêng dưới bóng trăng gầy lả lơi

Hư vô ta nhoẻn miệng cười
Mừng em duyên nợ nửa vời còn hương
Đang say đắm cõi vô thường
Còn ta mộng bến thiên đường cùng mây

Hết rồi sớm xỉn chiều say
Bầu thơ túi rượu đêm ngày ngẩn ngơ
Gió mây trăng nước hẹn chờ
Em như bóng nguyệt lững lờ đáy sông

Câu thơ tựa gió phiêu bồng
Tình như sợi khói mênh mông đôi bờ
Dòng đời một bóng sương mơ
Tan khi nắng hững treo hờ ngọn cây

Xa rồi ! Xa kể từ đây
Về đi lá đổ thu đầy nắng rơi
Bến hoang chẳng có bóng người
Ta giờ sương khói giữa đời nhẹ trôi ./.

LCT
4/8/2016

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2016

TÌNH ĐÔNG



TÌNH ĐÔNG

Người về dỗ giấc nồng say
Ta ru đêm giữa ban ngày lả lơi
Phố xưa ngã bóng bên đời
Con đò nay đã xa rời bến quen


Bước chiều giữa bóng mây đen
Choàng tay vuốt sợi tóc mềm qua môi
Chân đang dẫm bước tình đời
Ai tìm ai để xa rời vong tay

Hoa tìm bướm thả hồn say
Người về níu lại tháng ngày đã qua
Dòng thơ nối nhịp mượt mà
Con tim bật chợt mù lòa tiếng yêu

Phố chiều bóng ngã liêu xiêu
Em về ta ở nếm điều dối gian
Câu thơ bất chợt cơ hàn
Như mùa tuyết phủ rơi tràn bến quê

Lối mòn người cứ về đi
Mình ta ở lại vui vì túi thơ
Bên kia kẻ ấy đợi chờ
Hơn mùa khép cửa tình bơ vơ tình

Về đi sao lại nín thinh
Người ta chẳng hận khi tình cách xa
Thật lòng người đã nói ra
Đành thôi khép lại phôi pha ngọt bùi

Mong người nơi ấy tìm vui
Vần thơ thuận nghịch ngậm ngùi gởi trao
Vẫy tay xin vẫy tay chào
Người đi ta ở lòng xao xuyến lòng ./.

LCT
3/7/2016

Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2016

NƯỚC MẮT ĐỜI EM



NƯỚC MẮT ĐỜI EM

Trăng treo nửa mảnh bên thềm
Em ngồi chải mái tóc đêm phủ phàng
Vuốt từng sợi bám trái ngang
Gỡ từng mảnh vỡ bẽ bàng đời nhau


Mắt đêm đọng những giọt sầu
Vườn khuya lạnh bởi mưa ngâu gió mùa
Thuyền ai thả mái chèo khua
Dòng sông bến vắng sương lùa trắng phau

Quanh vườn ngát tỏa hương cau
Chợt nghe vị đắng của trầu lá xanh
Tơ duyên như sợi chỉ mành
Trói đời nhau dạo mong manh theo về

Nghĩ đời cũng lắm nhiêu khê
Tình chưa đủ ấm câu thề đã phai
Bến quen sóng vỗ miệt mài
Đôi bờ cát trắng đá chai nằm lì

Người rằng gỗ đá vô tri
Sao không thử hỏi có gì cho nhau
Thức khuya mới thấy lòng sầu
Ở lâu mới biết góc sâu lòng người

Cuộc đời tựa nắng chiều rơi
Vàng phai lối cũ khung trời tím loang
Bóng mây phủ bến địa đàng
Đêm nhìn trăng lặn miên man xé lòng

Ngậm ngùi bóng chiếc phòng không
Đời như cơn gió phiêu bồng lãng du
Non xanh một đám mây mù
Tình em tựa mảnh trăng lu sắp tàn

Gối đầu lên gió miên man
Nằm nghe sóng vỗ mây ngàn lướt trôi
Trăm năm duyên phận lỡ rồi
Giờ đây đắng chát bờ môi héo tàn

Bến tình sóng dữ triều lan
Làm thân con gái như làn gió rong
Chiều qua nắng ấm mây hồng
Giờ đây vắng ngắt mưa phong kín trời

Lửa lòng tắt buổi xuân rơi
Từng đêm mắt ướt bên đời lẽ loi
Cắn môi để bớt nghẹn lời
Đau từng vết cắt đêm bồi hồi xa ./.

LCT
29/4/2016

Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

PHÔI PHA






PHÔI PHA

Ta ngồi gọt giũa vần thơ
Trăm năm vốn đã bơ phờ tóc râu
Gói trong vạn cổ tình sầu
Len vào giấc ngủ từng câu bẽ bàng


Dốc chiều thả mộng đi hoang
Tình đang chấp cánh gió ngàn bay xa
Bàn tay run với chén trà
Đây bầu rượu đắng phôi pha cùng người

Đang khi dở khóc dở cười
Ba chìm bảy nổi tay người buông lơi
Sao không nói đặng nửa lời
Để câu vàng đá xa rời vòng tay

Ngày tàn say lại hoàn say
Còn đâu để muốn giãi bày cùng nhau
Nước đang cuộn lấy chân cầu
Người buông tay thả tình sâu đáy hồ

Đêm này cạn chén hư vô
Minh ta lặng ngắm xô bồ lẻ loi
Cúi đầu vào đáy ly soi
Thấy mình một bóng đang ngồi vớt trăng

Ta em vốn dĩ nhập nhằng
Dòng đời khập khiểng còn chăng hỡi người
Bến tình sóng vẫn chơi vơi
Người đây ta đó vùng trời thế gian

Hỡi đêm lộng gió mây ngàn
Cho ta níu cánh đại bàng bay theo
Bến đời vốn đã cheo leo
Làm thân trâu ngựa phận nghèo chẳng tha

Mong vui với cõi ta bà
Một mình ta với trăng ngà cùng say
Chén đời phủi sạch bàn tay
Rằng ta chẳng muốn đọa đày đời nhau ./.

LCT
21/3/2016

Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2016

KHÓC MỘT DÒNG SÔNG



KHÓC MỘT DÒNG SÔNG


Mai ta sẽ lại xuôi miền
Về thăm Quảng Trị nhân duyên một thời
Ngồi nghe tiếng mẹ ầu ơi
Ru con nằm dưới sông chơi vơi buồn


Thuyền tình đậu bến trăng suông
Có nghe da thịt rã luồng đáy sông
Gió đưa sóng cuộn phập phồng
Mà nghe tím ngắt cõi lòng người xưa

Chiều tàn trắng cả màn mưa
Dòng sông dậy sóng gió lùa lá trôi
Nghe đau tiếng thở một thời
Chiến chinh dẫu đã xa vời từ lâu

Mẹ ngồi gặm miếng khoai sâu
Khóc con gối cả nỗi sầu bao đêm
Hoàng hôn lá rụng bên thềm
Con đò trở giấc bến chìm bóng trăng

Sương đêm mắy sợi nhập nhằng
Than thân trách phận băn khoăn nỗi đời
Tình vùi theo nước sông xuôi
Ngậm đau nhìn bóng trăng rời đỉnh non

Tìm trong ký ức mõi mòn 
Đáy sông còn đó bầy con khốn nằm
Đôi bờ sóng gợn lăn tăn
Thuyền ai vỗ nốt la thăng gợi buồn

Bến chiều tím sắc hoàng hôn
Ngồi nghe gió hát nửa hồn thương đau
Sông xưa ai bỏ công đào
Chôn vùi số phận biết bao con người

Đành rằng để nước cuốn trôi
Mà sao vẫn thấy nghẹn lời đắng cay
Canh đời phút chốc trắng tay
Nhìn dòng Thạch Hãn lòng quay quắt buồn ./.

LCT
13/3/2016

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

CÒN GÌ CHO NHAU



CÒN GÌ CHO NHAU

Em về khi nắng chiều loang
Mình ta ngồi đếm tiếng đàn lẻ loi
Đếm câu thơ viết nửa vời
Đếm từng chiếc lá vàng rơi cuối bờ


Gom chiều những bước chân ngơ
Gom đêm với những đợi chờ dối gian
Gom mây phủ bến trăng ngàn
Gom làn sương trắng đêm tràn gối mơ

Nhặt tình từ cõi hư vô
Nhặt yêu thương giữa xô bồ thế gian
Nhặt câu luyến ái phủ phàng
Nhặt từng hơi thở trong làn gió đêm

Hong khô giọt nước mắt mềm
Từ khi chăn gối muộn phiền đến nay
Xếp ngày vào giữa bàn tay
Lục tìm quá khứ đọa đày đời nhau

Ném buồn xuống đáy vực sâu
Ném câu kinh buổi nguyện cầu lứa đôi
Ném đêm sám hối chung ngồi
Ném ngày tháng với dòng trôi đời mình ...

Lê Cản Tiến
16/12/2015

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2015

EM ĐI



EM ĐI

Nẻo buồn heo hút người đi
Còn ta ở lại thầm thì dấu chân
Bước phong sương những ngại ngần
Bàn tay lỗi nhịp ân cần người trao


Mộng vùi giữa cõi hư hao
Vần thơ bất chợt len vào gió trăng
Tàn đêm quên nhớ nhập nhằng
Nỗi chìm với những băn khoăn tình đời

Cuối trời một ánh sao rơi
Nhìn trong đáy mắt thấy đời dối gian
Hương môi một thuở ngập tràn
Giờ đây còn lại muôn vàn nỗi đau

Hết rồi mộng đã chìm sâu
Còn trong ký ức nhịp cầu dở dang
Lời xưa nắng đã nhuộm vàng
Lá thu sầu rụng mơ màng bến xưa

Gót chiều chân bước nhặt thưa
Tiếng yêu một thoáng lại vừa lướt qua
Em say đêm những nhạt nhòa
Ta về gói lại ngày xa vắng buồn ./.

LCT
5/10/2014

Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

ĐÊM LẠC LOÀI


ĐÊM LẠC LOÀI

Ta tìm em giữa tình đông
Đêm nay mây cũng phiêu bồng lãng du
Phố khuya giá buốt sương mù
Đợi em từ thuở trăng Thu sắp tàn

Gối đầu lên gió miên man
Nghe hương da thịt nồng nàn quanh đây
Đưa tay rót chén rượu đầy
Mời em uống cạn ta say cùng người

Nhìn nhau dở khóc dở cười
Uống đi em để ta người cùng say
Mặn nồng đắng chát chua cay
Thế gian dối trá giãi bày cùng ta

Đêm tình lệ đẫm sương pha
Về thôi em ! Cõi ta bà tịnh tâm
Buông lơi mấy khúc nguyệt cầm
Bỏ quên đi những thăng trầm nỗi trôi

Bến đời vọng tiếng xa xôi
Như cơn giông giữa lưng trời ngày đông
Trên cao một đám mây bồng
Chở ta về với hư không đời mình ./.

LCT
26/12/2014

Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014

KHÚC CHIỀU


KHÚC CHIỀU

Ai ru tình giữa khúc chiều
Ta ngồi đếm giọt hoang liêu cuối mùa
Góc trời một đám mây xua
Hàng cây lặng lẽ gió lùa nắng rơi

Câu thơ ai thả bên đời
Nghe hoàng hôn rớt những lời trối trăn
Ghé môi hôn những muộn mằn
Ai chờ ai trả vết hằn thời gian

Bến tình cuộn sóng mênh mang
Cơn mơ thoáng vội như làn gió reo
Người quên trắng những bọt bèo
Nỗi sầu vạn cổ mang theo cuối trời

Chiếc thuyền nhẹ gánh chơi vơi
Chở theo con sóng nặng lời dối gian
Câu ca xưa lạc tiếng đàn
Tơ chùng phím lỡ duyên tàn trên môi

Triền xuân tắt nắng đi rồi
Tìm em cùng với ngày trôi võ vàng
Ngồi nhìn sợi nắng mênh mang
Rớt vào nơi cõi địa đàng không tên ./.

LCT
20/12/2014

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

KÝ ỨC XƯA


KÝ ỨC XƯA

Phượng hồng rơi giữa sân trường
Hè xưa còn đó em phương nào rồi
Thẫn thờ bước giữa chiều trôi
Xác hoa phượng đỏ ngập trời nhớ không ?

Bỏ anh em bước theo chồng
Tiếng ve xé nát nỗi lòng anh đây
Dẫm trên lối cũ chiều say
Mà sao lại nhớ tóc bay cuối chiều

Nồng nàn một vệt hương yêu
Còn vương lên mắt một chiều xa xưa
Nắng về rát bỏng trời trưa
Trong cơn mơ ấy em vừa thoáng qua...

LCT 2013




Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

TÌM





Đi tìm một nữa đời nhau
Gót chân dẫm nát niềm đau tháng ngày
Góc trời mờ chếnh choáng say
Miên man hương tóc ngất ngây dịu dàng

Đi tìm một nữa hồn hoang
Con tim xô dạt gió ngàn chiều xưa
Vết buồn theo sóng mắt đưa
Tìm em xin chút hương thừa tình ai

Đi tìm một chút men cay
Nữa đời bỏ mặc cho ngày tháng trôi
Tìm trong ký ức xa xôi
Cơn mưa nắng hạ nỗi trôi tình đời

Giọt buồn theo gió chiều rơi
Giấc mơ tình ái xa rời bỏ quên
Tìm trong chiều gió Thu hiền
Mây trời hoang vắng một miền buồn tênh

Tìm em cuối thác đầu ghềnh
Giọt mưa rơi ướt lá cành đẫm sương
Đi tìm một nữa vấn vương
Mà nghe đoản khúc tình trường đắng cay

Bước chân về cuối chiều say
Một mình ngồi uống lệ cay riêng mình
Uống cho cạn hết chữ tình
Rước em về cỏi vô hình đắm say./.






Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

NGÀN NĂM VẪN ĐỢI

NGÀN NĂM VẪN ĐỢI

Người về đến đó rồi ư ?!!!
Sao ta cứ ngỡ như vừa nằm mơ
Đêm nay gió thổi hững hờ
Trăng chìm đáy nước sao mờ bóng mây

Người đi từ đó đến nay
Ba trăm sáu chục ngàn ngày nhớ không ?
Để ta đêm nhớ ngày mong
Còn người mãi đứng bên dòng thời gian

Người đi khi nắng Hạ vàng
Thu sầu trút lá Đông tàn trơ vơ
Giọt buồn níu mãi câu thơ
Xa người từ đó đến giờ chưa nguôi

Nắng mưa , mưa nắng ngậm ngùi
Ta như chiếc bóng đơn côi giữa đời
Người xa !!! Người đã xa rồi
Sao còn trở lại rối bời lòng ta

Nhìn người mắt ngấn lệ sa
Lòng ta quặn thắt xót xa tình sầu
Trời buồn đổ giọt mưa Ngâu
Ta ôm người đứng giữa cầu tương tư

Người về rồi lại đi ư ?!!!
Để ta mãi cứ thiên thu đợi người

LCT


Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

TIẾNG ĐÀN ĐÊM




TIẾNG ĐÀN ĐÊM

Tiếng đàn xa vắng trong đêm
Buông theo lời hát tím mềm không gian
Nhẹ nhàng ru khúc mênh mang
Nhặt thưa tiếng nhạc mơ màng tình ai

Đêm sương ướt lạnh hình hài
Tìm trong nỗi nhớ mắt ai qua hồn
Im lìm lịm giữa cô đơn
Nước mắt rơi ướt mi buồn vội cay

Tình nồng biết để ai say
Xót xa đếm những tháng ngày dệt thêu
Muộn màng nhưng cũng tiếng yêu
Còn tìm đâu nữa những chiều không tên

Gịot buồn theo tiếng đàn đêm
Chơi vơi tiếng nhạc môi mềm rượu cay
Tiếng lòng xa vắng ai hay
Người xưa xa khuất tháng ngày đợi trông

Ru đêm một khúc tơ lòng
Tiếng đàn đêm mãi nhớ mong thẫn thờ
Đêm dài lẫn khuất câu thơ
Nghe trong điệu hát bơ vơ một mình

Người ơi sao vội quên tình
Cho đêm héo hắt duyên mình về đâu
Xa rồi mơ ước bấy lâu
Tiếng đàn đêm với nỗi sầu biệt ly

LCT 2012









Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

ĐÊM SAY




Đêm say rượu đắng môi mềm
Tình người lữ thứ bên em nồng nàn
Buông lơi tóc rối mơ màng
Tình đời hư ảo vội vàng cho nhau

Gịot buồn ngây ngất men cao
Rượu nồng em nếm tình trao riêng tình
Môi thơm vướng chút ngại ngần
Hồn mơ bóng liễu chút tình trăng hoa

Đêm say tình cũng thiết tha
Em từ muôn kiếp đi qua trong đời
Đêm nay tóc cuộn rối bời
Cho anh nhấp chén rượu đời cùng em ./.

LCT 2012